Sa Nặc Nhân đã ở trên đường trở về nghĩ xong lời giải thích, nói là đang cùng phụ thân thảo luận chuyện giải thi đấu cơ giáp, không thể nhận truyền tin của anh.
Xích Linh phát hiện mặt của cậu rất đỏ, Sa Nặc Nhân chỉ nói vừa trở về, mới tắm xong.
Xích Linh chăm chú nhìn cậu một chút, đành phải thôi.
Hỏi số ghế ngày mai trên hội trường, có muốn ngồi cùng một chỗ với anh hay không, Sa Nặc Nhân đương nhiên nói muốn cùng người Sa gia ngồi chung một chỗ, Xích Linh cũng không quá cưỡng cầu, đành từ bỏ.
Ngày thứ hai thi đấu thực tài thế gia người đến đông như mắc cửi, chen chúc đến dịch chuyển một bước cũng khó khăn, vô số phóng viên, thợ chụp ảnh đều tìm được vị trí của chính mình, khán giả mua vé tới xem cũng đang đi tìm vị trí của mình.
Gia tộc dự thi từ lâu đã ở trong những căn phòng riêng biệt chuẩn bị vật phẩm của gia tộc mình, mỗi một mục đều có mười gia tộc tiến vào vòng chung kết, mười gian phòng riêng biệt đã được chuẩn bị, bên trên có tấm biển để tên gia tộc. Vị trí của phòng cũng có quy định, là do xếp hạng gia tộc trước sau tại Đế Quốc quyết định, Công Ngọc gia tự nhiên là xếp đầu tiên, thứ hai chính là Bố Duy Nông gia, trải qua chuyện lần trước giữa hai nhà, mối thù xem như là đã lớn hơn, ngay cả người hầu đi theo chuẩn bị đồ vật, cũng đều thấy không vừa mắt nhau.
Thời điểm Bluff tới đây, liền thấy người hầu hai nhà đang cãi nhau túi bụi, nhân mã hai bên cũng bắt đầu sắn ống tay áo, chuẩn bị khai chiến.
Người hầu Bố Duy Nông gia cười nhạo người hầu Công Ngọc gia, từ sau ngày hôm nay, bảo tọa thực tài thế gia sẽ bị cướp đi. Người hầu Công Ngọc gia sao có thể không phản bác, luôn miệng nói Công Ngọc gia sẽ không thua, Bố Duy Nông gia hãy chờ xem, bảo đảm khiến cho bọn họ xách quần lên chạy. Vì vậy người hầu hai nhà cứ thế ầm ĩ lên, làm cho mấy gia tộc khác chú ý vây xem.
"Ồn ào cái gì?!" Bluff nghiêm mặt trách mắng.
Người hầu Bố Duy Nông gia nhanh chóng cúi đầu, đứng sang một bên không nói. Người hầu Công Ngọc gia vẫn còn bất mãn ngẩng đầu, rất là không phục.
"Ai thua ai thắng, trận đấu sẽ quyết định, đều tản đi." Bluff nói.
"Nói thật hay." Công Ngọc Diễm từ trong phòng đi ra, bĩ bĩ nhìn Bluff cười khẩy, "Ai thua ai thắng, trên sàn đấu sẽ thấy rõ ràng."
Bluff vừa thấy là Công Ngọc Diễm, quay người liền muốn bước vào trong phòng chuẩn bị, chỉ nghe Công Ngọc Diễm nói: "Ta cho ngươi biết, đừng tưởng rằng ngươi ở trong bóng tối dùng chút thủ đoạn là có thể thắng, muốn thắng Công Ngọc gia, ngươi đợi thêm mấy đời đi..."
Bluff dừng bước, quay người liếc hắn một cái, cái liếc mắt lạnh lẽo kia, khiến Công Ngọc Diễm đem những lời định nói phía sau nuốt trở lại.
Lang(1), độc lang! Đó là ánh mắt của độc lang!
1: sói
Công Ngọc Diễm liếc mắt nhìn nhưng người khác một cái, quay người trở về phòng chuẩn bị.
Giải thi đấu được người người chú ý cùng các loại âm mưu quỷ kế, hãm hại lẫn nhau quấy nhiễu lẫn nhau, rốt cuộc cũng khai màn.
Trước kia lão thế gia đều có vị trí của riêng mình, là vị trí tốt nhất để quan sát hội trường. Trong sân là vị trí người dự thi, trên đài cao, là chỗ ngồi của ba vị Vương, Vương phi cùng với các vị vương tử khác, bên dưới là chỗ ngồi của tứ đại thượng tướng, xuống dưới nữa là 58 chỗ ngồi, chính là vị trí của nhân viên chính phủ có cơ cấu đặc thù và quan trọng.
Mấy đại thế gia lục tục vào sân, Sa Nặc Nhân cùng gia gia đi đến vị trí thuộc về Sa gia ngồi xuống, nhìn những người khác cũng đang lục tục vào sân.
Sa Nặc Nhân nhìn bao quát một chút, nhìn qua một chút người của bảy đại thế gia, thời điểm nhìn thấy Fick gia tộc, ánh mắt dừng lại lâu hơn một chút, không chỉ là muốn nhìn một chút dáng vẻ của Metz trong truyền thuyết ra sao, còn muốn nhìn một chút Fick gia đến cùng là đang dùng chiêu gì, bọn họ có thực lực ra sao lại muốn tranh đoạt vị trí cơ giáp thế gia cùng Sa gia?
Sa Nặc Nhân thấy Metz nguyên bản đang nghe trưởng bối nói chuyện, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía đài cao, tình cảm tương ái trong mắt lộ rõ ra ngoài. Cậu cũng nhìn sang, hóa ra là ba vị Vương mang theo Vương tử phi cùng Vương tử lên đài. Ba vị Vương này là dắt theo vợ con,vị trí của ba vị Vương tử chỉ ngồi nghiêng ở phía sau ba Vương, Vương tử phi thì ngồi chếch ở bên người. Nhìn phương hướng của Metz, chính là Xích Linh ngồi nghiêng phía sau Diễm Vương ở chính giữa, chỉ có điều, Xích Linh gương mặt lạnh lùng, ai cũng không nhìn, Xích Kính bên cạnh cùng anh nói mấy câu, Xích Linh một câu cũng không đáp lại.
Xích Kính cũng không giận, vẫn cười nói: "Đã lâu không gặp ngươi, tính khí này của ngươi thật là một chút cũng không thay đổi, không như bằng hữu của ngươi ôn hòa như vậy."
Xích Linh liếc mắt dò xét hắn một cái, buồn cười, anh từ đâu có bằng hữu.
Xích Kính tiếp tục nói: "Ngày hôm qua chúng ta cùng uống rượu, nhìn dáng vẻ của hắn, hẳn là lần đầu tiên uống đi?"
Xích Linh tiếp tục không để ý tới phản ứng của hắn.
Xích Kính đột nhiên nghĩ đến, "Ồ đúng rồi, Sa Nặc Nhân là bằng hữu của ngươi đi?"
Vừa nghe đến Sa Nặc Nhân, Xích Linh không thể thờ ơ không phản ứng, nhìn về phía cái người vẫn luốn thao thao bất tuyệt(2).
2: nói liến thoắng, không ngừng miệng
Xích Kính mỉm cười, thầm nghĩ, quả nhiên là có quan hệ khác sao?
"Làm sao, hắn không nói với ngươi về ta sao?" Xích Kính hơi làm ra vẻ kinh ngạc, sau đó nghiêng người đè thấp giọng nói: "Ngươi có phúc lớn, gặp được một tiểu tử khả ái như vậy, ta không nghĩ tới, hài tử Sa gia nuôi kia cư nhiên thanh tú như vậy, chậc chậc."
Xích Linh trong lòng giận dữ, cố nhẫn nhịn, tay ở bên dưới đã xiết lại thành nắm đấm.
Hóa ra là như vậy, khuôn mặt đỏ bừng bừng anh nhìn thấy hôm qua, cư nhiên nói với anh là do tắm, anh vốn nghĩ cậu kỳ quái, tại sao tắm rửa tóc tai vẫn còn khô ráo, nguyên lai là cùng Xích Kính uống rượu! Đáng giận nhất chính là, cậu cư nhiên học được cách nói dối anh!
Bởi vì bị làm tức giận lại cố nén tức giận, điều này làm cho Xích Linh rất khó chịu, máu lưu động nhanh hơn, khiến cho anh cảm nhận được đau đớn đã lâu không gặp trên người đang dần trở nên rõ ràng. Anh hít sâu một hơi, nỗ lực để cho chính mình bình tĩnh lại, Xích Kính nói cho anh biết, mục đích không phải chính là vì làm anh tức giận sao? Anh không thể biết rõ là bẫy, còn cố ý nhảy vào bên trong. Bình ổn hô hấp, anh đã khống chế tốt tâm trạng, cũng không có giống như suy nghĩ của Xích Kính, để toàn bộ người Đế Quốc đều nhìn thấy bộ dáng anh ở nơi này phát bệnh.
Đối với Xích Linh có thể bình tĩnh lại, điều này làm cho Xích Kính rất bất ngờ, hắn biết rõ bệnh của Xích Linh không thể sử dụng sức chiến đấu, không thể tức giận, nếu không nhất định sẽ phát tác, không nghĩ tới một kế này cư nhiên lại thất bại, là Sa Nặc Nhân ở trong lòng Xích Linh, cũng không có trọng yếu như hắn tưởng tượng, hoặc là anh đã có thuốc gì đó, cũng có thể anh chỉ đang làm bộ trấn định?
Điểm (nghi ngờ) thứ nhất nhanh chóng bị Xích Kính loại bỏ, thời điểm vừa mới nghe thấy, Xích Linh quả thực rất tức giận, nói rõ Sa Nặc Nhân ở trong lòng anh vẫn có phân lượng.
Trong lúc bọn họ nói chuyện, thi đấu thực tài thế gia đã bắt đầu, tiến hành hai vòng đào thải, cuối cùng quyết định người chiến thắng.
Xích Kính đối với thi đấu thực tài thế gia không hề có hứng thú, ngược lại đối với Xích Linh cảm thấy rất hứng thú.
"Ta nghe hắn nói, hắn vẫn chưa tiêm vào mang thai thể? Các ngươi tính toán kết hôn sao?" Xích Kính lại nói.
Xích Linh cau mày, chuyện riêng tư như thế, không giống như Sa Nặc Nhân sẽ nói.
Vẫn luôn nghe lén, nhi tử Dương Vương* ―― Cơ Thinh**, đột nhiên xem vào nói: "Linh ca, cữu cữu bọn họ không phải đã vì ngươi chọn Metz Fick gia sao?"
(QT là *dâng vương, **kia nghe. Mk cũng kb nên để tên sao. Nên ai bt chỉ mk với)
Cái người Dương Vương kia, chỉ là một vương phu(3), hắn cưới công chúa, sau được bệ hạ phong làm Dương Vương, cũng không phải hoàng tộc chân chính.
3: chồng của vương
Xích Linh nghe vậy liếc mắt qua một cái. Cái biểu đệ(4) này nhìn qua ngoan ngoãn biết điều, lễ phép quy củ, hiện tại cũng mới 19 tuổi. Tại thòi điểm trận doanh Diễm Vương lâu ngày từ từ suy yếu, hắn cũng từng ở trước mặt người ngoài bàn luận về sinht tử của Xích Linh. Có lẽ trong lòng hắn tức giận, bệ hạ chỉ coi bọn hắn là thế mạng của Vương tử, lại có thêm đứa cháu ngoại trai là hắn, trong lòng bệ hạ rõ ràng, không phải huyết thống hoàng thất, vị trí kia có thế nào cũng không tới lượt hắn tranh, coi như Dương Vương ở bên trong có mưu đồ, bề ngoài xem như địa vị của ba Vương tương đương, nhưng trên thực tế, trong lòng mọi người đều rõ ràng, Cơ Thinh chưa bao giờ được đề phong(5) thành Vương tử, là đã có thể nhìn ra.
4: em họ
5: đề cử; phong vương
Xích Linh không tiếp tục trầm mặc, chỉ nói: "Ta không quen biết ai tên Metz."
Cơ Thinh có chút kinh ngạc, trong mắt rõ ràng lóe lên tia hưng phấn.
Xích Kính vẫn là một bộ dáng không có ý kiến, nếu để cho hắn tới chọn, Sa gia cùng Fick gia, hắn vẫn sẽ chọn Sa gia, dù sao cơ giáp cũng là vật phẩm thực dụng, một khi phát sinh chiến tranh, không có phía sau liên tục cung ứng cơ giáp, cục diện trên chiến trường khẳng định rất bất lợi, tuy nói Metz • Fick đã thức tỉnh năng lực tinh thần hệ, nhưng hắn bây giờ mới có 18 tuổi, muốn có tư cách, thời gian tối thiểu còn cần đến mười năm, mười năm có thể thay đổi rất nhiều chuyện, thế cuộc trước mắt, tựa hồ cũng không chờ được đến lúc đó.
Vào lúc này, trên sàn thi đấu đã tiến vào chung kết.
Chương trình thi đấu thực tài thế gia rất đơn giản, so sánh số lượng thực tài trân quý, dược tính cùng công dụng; sau đó là phần trăm nắm giữ được trên thị trường; nếu như một mục còn trống liền lấy mục khác bổ sung vào, có một quy định về điều này. Đẳng cấp thực tài trân quý đều là ở ngay trên sàn thi đấu kiểm tra, dược tính đến công dụng của thực tài cũng có chuyên gia ngay tại đó kiểm tra, trải qua hai vòng đào thải, chỉ còn lại ba gia tộc.
Công Ngọc gia tất nhiên trụ vững, Bố Duy Nông cũng có tên, còn một vị trí khác cũng là thực tài gia tộc ―― Hạ gia.
Chỉ tiếc, Hạ gia chỉ qua được vòng đầu tiên trận chung kết, bọn họ chỉ có ba loại thực tài trân quý, đẳng cấp đều bằng nhau, cách sử dụng dược cũng rất bình thường, đẳng cấp cùng số lượng cộng lại cũng không thể là đối thủ của Công Ngọc gia cùng Bố Duy Nông gia, không cần trọng tài nhiều lời, Hạ gia đã thua trận.
Tiếp tục trận đấu, rốt cục chỉ còn Công Ngọc gia cùng Bố Duy Nông gia tranh đấu, ba người Công Ngọc gia vào trận là Công Ngọc Bạch An, Công Ngọc Hạ Sơn cùng Công Ngọc Hàn, Bố Duy Nông cũng chỉ có Bluff cùng hai cái tiểu bối đồng thời đối mặt, lúc này, Bố Duy Nông gia di chuyển bốn gốc thực tài trân quý ban đầu, kinh hách lại chính là Khánh Bồ.
Thời điểm Khánh Bồ xuất hiện, toàn trường sôi trào lên, hô to tên Bố Duy Nông gia. Lúc trước, kết quả giám định Khánh Bồ đã lưu truyền ra, công dụng cơ bản đã bị đại đa số người biết được, loại thực tài này có thể kéo dài tuổi thọ cho Resse, vật tốt luôn luôn được người hoan nghênh, huống hồ nó vẫn là một gốc thực tài năm sao!
Bluff cũng không có nhiều biểu tình, nhìn về phía Công Ngọc gia, hắn biết chắc rằng Công Ngọc gia tất nhiên sẽ có hậu chiêu, nếu không Công Ngọc Diễm cũng không bình tĩnh như vậy, phỏng chừng đã sớm tìm được vật tới trấn cửa.
Tiếng reo hò bên trong Công Ngọc Hàn giống như sóng lớn, yên lặng chuyển ra một lọ chứa tinh xảo được thợ thủ công khéo léo làm ra, bên trong là một đám thực vật trắng noãn như tuyết, thực vật bên trong mượt mà căng mọng, trắng tinh không chút tì vết, yên lặng đứng ở trong nước. Thực tài được ống kính máy quay phóng đại, nguyên bản người xem ồn ào náo động đều chậm rãi yên tĩnh lại, bọn họ không biết thực tài trân quý Công Ngọc gia lấy gia là gì, nhưng từ màu sắc cùng hoàn cảnh sinh trưởng của nó cũng có thế thấy được, gốc thực tài này nhất định không phải phàm vật.