Mục lục
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe ông cụ nói như vậy, trong lòng Dương Bách Xuyên khẽ giật mình, vừa rồi hắn không hề nói ra tiếng, chỉ nghĩ mà thôi, nhưng ông lão này lại đang trả lời hắn.

Ông lão này là ai?

Dù sao thì cũng không phải chấp niệm cổ hồn của lão già lúc trước.

Có điều nghe ông lão nói chồn nhỏ không sao, ngược lại còn được cho đồ tốt, Dương Bách Xuyên khẽ thở phào nhẹ nhõm, bản thân hắn cũng cảm nhận được nhịp thở ổn định của chồn nhỏ, hẳn là không xảy ra chuyện gì, hắn không nhịn được mà hỏi: “Ông là ai?”

Ông lão tóc bạc sụt sịt nói: “Ta cũng chẳng biết mình là ai nữa, thời gian quá lâu rồi, ngay cả tên của mình cũng không nhớ, bọn họ đều gọi ta là La Phù đạo quân, cũng là sư tổ khai phái nên La Phù, đương nhiên đây không phải trọng điểm, trọng điểm ngươi là người có duyên.

Ngoài ra, quả thật lão phu có một tia chấp niệm, không hề có tổn hại nào với ngươi, sở dĩ ta vẫn chưa tiêu tán là bởi vì đang đợi người hữu duyên xuất hiện ~” Khi nói tới đây, lão già hoặc nói đúng hơn là La Phù đạo quân thoáng dừng lại một chút rồi nói: “Tiểu tử kia, nếu ngươi đã là người hữu duyên, vậy thì hãy đáp ứng với lão phu một điều kiện, lão phu sẽ tặng cho ngươi vận may, thế nào?”

Giờ phút này, Dương Bách Xuyên thật sự rất choáng ngợp, La Phù đạo quân? Sư tổ khai phái La Phù?

Đây chính là người đã khai phái ra toàn bộ núi La Phù, theo như lời của Lê Nặc nói thì không ai biết núi La Phù đã tồn tại bao lâu, dù sao thì thời gian cũng rất xa xôi, mà La Phù đạo quân hiển nhiên là một nhân vật tối cao, ít nhất thì ở Sơn Hải Giới là như vậy.

Dương Bách Xuyên hoàn toàn không ngờ, ở trong văn bia Bạch Ngọc lại có thể nhìn thấy tổ sư gia của núi La Phù, mặc dù chỉ là một tia chấp nhiệm, nhưng vẫn là một sự tồn tại có tư duy tự chủ, không giống với lão già xuất hiện ở cửa Tu Đạo cung, La Phù đạo quân nói chuyện đều có ý thức tự chủ.

Nghe La Phù đạo quân muốn hắn đáp ứng một điều kiện, ông sẽ tặng hắn may mắn, điều này khiến Dương Bách Xuyên rất kích động, nói đúng là cả núi La Phù đều là của người này, thứ mà ông tặng tuyệt đối bất phàm.

Có điều, Dương Bách Xuyên cũng biết điều kiện có thể khiến cho La Phù đạo quân đưa ra, hiển nhiên cũng không tầm thường, mấu chốt là xem hắn có thể làm được hay không đã.

Dương Bách Xuyên chịu đựng cám dỗ nói: “Không biết tiền bối muốn ta làm gì?”

La Phù đạo quân cười haha nói: “Tiểu tử cũng thông minh đấy, còn rất cảnh giác ~” ông lão tiếp tục nói: “Điều kiện của lão phu, nói khó thì không khó, mà dễ cũng không dễ. Chỉ xem ngươi có dụng tâm tâm hay không, chỉ cần có lòng thì sẽ làm được.

Cho đến ngày nay, đã trải qua ba vạn năm, ta cũng không biết có còn ở đó hay không, điều kiện mà lão phu muốn ngươi đáp ứng chính là tìm người, tìm kiếm hậu nhân của lão phu, ba năm trước, lão phu đạt cảnh giới tu vi đại thừa, sau này bởi vì một số nguyên nhân mà đi tới Thiên Trảm, để lại hai mẹ con ở Sơn Hải Giới, lúc ta rời đi, đứa nhỏ vẫn còn bọc trong tã lót.

Mẹ con họ chính là người thân duy nhất trên đời của lão phu, họ là người phàm nhưng có được huyết mạch của ta, có lẽ sẽ không đến mức đoạn tuyệt, hiện tại, một là phát triển thành đại tộc lớn, hai là tàn thành mây khói.

Lão phu vẫn luôn nhớ mong thê nhi ở thế tục giới, vì thế mới lưu lại một tia chấp niệm này, chờ một ngày nào đó có người tiến vào bia Bạch Ngọc để giúp ta hoàn thành tâm niệm. Hôm nay ngươi bước vào đây chính là cơ duyên của ngươi, hy vọng có thể đáp ứng.

Để đáp lại, lão phu sẽ nói cho ngươi biết cách để tiến vào tam cung lục viện của đạo cung La Phù, đến tận bây giờ, lão phu cũng không biết tam cung lục viện còn lại bao nhiêu, tất cả phải dựa vào cơ duyên của bản thân ngươi.

Ngoài ra còn có bí mật lớn nhất Sơn Hải Giới, ta sẽ nói cho ngươi phương thức để tiến vào Thiên Trảm, mọi người đều biết Thiên Trảm của Sơn Hải Giới là một nơi cực kỳ nguy hiểm, thế nhân chỉ biết Thiên Trảm khó vượt nhưng lại chẳng biết đó là một cánh cửa thông tới một thế giới mênh mông khác, chỉ là không một ai nắm chắc cách thức đi qua mà thôi.

Nhiều người nói, muốn vượt qua Thiên Trảm thì phải có tu vi Đại Thừa, kỳ thật tu vi Xuất Khiếu cũng có thể vượt qua Thiên Trảm, chỉ là bọn họ không biết phương pháp, lão phu cũng là một người may mắn, vừa vặn lại biết được phương pháp này.

Vượt qua Thiên Trảm chính là thế giới tu chân chân chính, nơi nào có tài nguyên tu luyện chân chính thì nơi đó mới là vũ đài của tu chân giả chỉ cần ngươi nắm được phương pháp vượt qua Thiên Trảm thì có thể dùng cảnh giới Xuất Khiếu để tiến vào Tu Chân Giới, không cần phải ở lại Sơn Hải Giới tu luyện tới Đại Thừa mới có thể đi.

Như vậy, ngươi sẽ đạt được thành tựu cao hơn người khác, con đường tiền đồ là vô hạn, lão phu cũng không có yêu cầu khác, chỉ cần ngươi đáp ứng tìm kiếm hậu nhân thì ta sẽ nói phương pháp vượt Thiên Trảm cho ngươi biết, thế nào?”

La Phù đạo quân nói một lượng tin tức lớn, Dương Bách Xuyên vẫn còn đang tiêu hóa, trong đầu hắn giọng của sư phụ Vân Thiên Tà vội vang lên: “Thằng nhóc tối, đáp ứng đi, lời của người này chắc là thật, theo như ông ta nói thì Thiên Trảm của Sơn Hải Giới là con đường đi thông sang Tu Chân Giới, chỉ cần tu vi của con đạt tới Xuất Khiếu kỳ đã có thể tiến vào Tu Chân Giới mà không cần đợi đến Đại Thừa, vi sư còn rất nhiều chuyện muốn làm, sớm quay trở về Tu Chân Giới là tâm nguyện lớn nhất của vi sư.”

Nghe sư phụ nói như vậy, Dương Bách Xuyên giật mình, lão đầu chưa bao giờ nói một nghiêm túc như vậy, thậm chí giọng của người còn có chút run rẩy.

Có điều, Dương Bách Xuyên cũng hiểu sư phụ mình, dù sao thì người cũng là tiên thể hủy diệt, cần sớm ngày trở lại Tu Chân Giới mới có thể đúc lại thân thể, thoát ra khỏi bình Càn Khôn, Tu Chân Giới mênh mông chính là quê hương của sư phụ, khó trách lão đầu lại kích động như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK