Mục lục
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ầm ầm!  

Tiếng nổ nặng nề vang lên.  

Dương Bách Xuyên liếc nhìn, chỉ thấy một nắm đấm to như cối xay xuất hiện, mạnh mẽ đối kích với Võ Văn Trạch.  

Một giây sau, ánh sáng chói mắt làm Dương Bách Xuyên bất giác nhắm mắt lại, sóng năng lượng khổng lồ nổi lên, hắn lại bị lực lượng khổng lồ này quét bay lần nữa.  

Rắc rắc...  

Trong trời đất quay cuồng, Dương Bách Xuyên không biết mình đã va đổ mấy cái cây mới dừng lại.  

Lúc này chiến trường cũng yên tĩnh lại. Dương Bách Xuyên ho sặc sụa, phun ra rất nhiều máu. Sau đó hắn ngẩng đầu lên nhìn.  

Chỉ thấy Võ Văn Trạch đứng quay lưng về phía hắn, đối diện lão ta là một người khổng lồ cao trăm mét, thoạt nhìn là một người trung niên mày kiếm mắt sáng.  

"Người của Trường Sinh Điện..."  

Dương Bách Xuyên giật mình, trong đầu nảy ra câu này.  

Người trung niên kia thi triển pháp tướng mà Dương Bách Xuyên rất quen thuộc. Trừ hắn ra, ở Tu Chân Giới chỉ có người của Trường Sinh Điện.  

Người trung niên thi triển ra pháp tướng cao trăm mét, xem ra tu vi không yếu.  

Hắn biết pháp tướng lấy thần thông Thập Nhị Chí Tôn của sư phụ làm cơ sở, tu vi càng cao thì thi triển ra pháp tướng càng lớn, thực lực càng mạnh.  

Dương Bách Xuyên biết mình có thể thi triển ra pháp tưởng cao ba mét nhưng tuyệt đối không có khí thế của người trung niên kia.  

Đối phương rất mạnh.  

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, người của Trường Sinh Điện đã xuất hiện.  

Đúng lúc này, Võ Văn Trạch trầm giọng nói: "Ta tưởng ai, hóa ra là Từ Hữu Đạo, trưởng lão thứ chín của Trường Sinh Điện. Sao nào, người Trường Sinh Điện muốn nhúng tay hả? Thằng nhãi này đã giết con trai của thánh mẫu nhà chúng ta, cướp pháp trượng Vạn Linh. Lão phu nhận lệnh giết hắn, Từ Hữu Đạo muốn thánh địa Vạn Linh chúng ta khai chiến với Trường sinh Điện các ngươi phải không?"  

Võ Văn Trạch vừa mở miệng đã chụp mũ, cũng chỉ ra Dương Bách Xuyên giết con trai của thánh mẫu nhà họn họ và cướp pháp trượng Vạn Linh. Xét điểm này thì lão ta có lý.  

Nhưng Võ Văn Trạch cũng e ngại Từ Hữu Đạo. Từ Hữu Đạo là trưởng lão của Trường Sinh Điện, mà người của Trường Sinh Điện đều là kẻ cuồng chiến đấu, không phải vạn bất đắc dĩ thì Võ Văn Trạch không muốn đánh nhau sống mái với Từ Hữu Đạo.  

Lão ta cũng biết Dương Bách Xuyên và Trường Sinh Điện có quan hệ gì, nhưng không biết cụ thể. Lão ta cho rằng mình chỉ ra cái lợi cái hại để Từ Hữu Đạo biết khó mà lui là tốt nhất.  

Thiết nghĩ Từ Hữu Đạo sẽ không vì một tên Dương Bách Xuyên mà đắc tội với trưởng lão của thánh địa Vạn Linh.  

Phải biết rằng lão ta đã nói Dương Bách Xuyên giết con trai của thánh mẫu và cướp pháp trượng Vạn Linh, đây là tội chết đấy. Nếu Từ Hữu Đạo thật sự muốn đánh với lão ta thì chẳng khác nào Trường Sinh Điện trở mặt với thánh địa Vạn Linh. Hai người bọn họ là trưởng lão của hai thánh địa lớn, thân phận rành rành ra đó.  

Nào ngờ Từ Hữu Đạo khẽ mỉm cười, thong dong nói: "Võ Văn Trạch đừng dọa ta, ta rất sợ đấy..."  

Từ Hữu Đạo nói xong câu mang ý chế nhạo lại tiếp tục cất lời: "Ngươi nhận lệnh của Vạn Linh Thánh Mẫu, trùng hợp ta cũng nhận lệnh của thánh chủ Trường Sinh Điện nhà ta. Dương Bách Xuyên là người mà thánh chủ chỉ đích danh muốn bảo vệ, không ai được phép động đến một sợi tóc của hắn, nếu không Từ Hữu Đạo ta sẽ liều chết đến cùng."  

"Ngươi..." Võ Văn Trạch giận dữ, lão ta không ngờ thái độ của Từ Hữu Đạo lại kiên quyết như vậy, coi bộ hôm nay đối phương quyết tâm bảo vệ Dương Bách Xuyên.  

Quả thật trước khi đi, thánh chủ Vân Trường Sinh đã dặn dò Từ Hữu Đạo nhất định phải bảo vệ Dương Bách Xuyên bình an vô sự bằng mọi giá. Mặc dù thánh chủ còn chưa xác nhận thân phận của Dương Bách Xuyên, nhưng Từ Hữu Đạo biết khả năng cao Dương Bách Xuyên chính là đồng môn của thánh chủ Vân Trường Sinh.  

Tạm thời Từ Hữu Đạo không biết những khúc chiết trong đó, nhưng hiện tại ông tuyệt đối không để cho Võ Văn Trạch làm hại Dương Bách Xuyên. Từ Hữu Đạo không chắc chắn mình giết được Võ Văn Trạch, nhưng vẫn có thể đánh. Cả hai đều là trưởng lão thánh địa, hiểu biết lẫn nhau, tu vi ngang ngửa.  

"Được được được..." Võ Văn Trạch giận quá hóa cười, sau đó đột nhiên xoay người xông đến lần nữa, lớn tiếng nói: "Đã thế thì khỏi cần thương lượng, hôm nay lão phu nhất định phải lấy mạng Dương Bách Xuyên, để xem ngươi bảo vệ hắn kiểu gì." 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK