Mục lục
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Còn người môi giới Tiểu Vương,cũng rất xấu hổ, nếu cậu ta biết Dương Bách Xuyên nhiều tiền như thế thì sẽ không tham chút lợi nhỏ kia.  

“Tiểu Vương, cậu cũng đi đi, mang tiền theo, nói cho cậu thì sẽ cho cậu.”  

“Cảm ơn Tổng giám đốc Dương ~ vậy tôi đi đây.”  

Tiểu Vương mừng rỡ, cậu ta vốn tưởng Dương Bách Xuyên sẽ không cho mình tiền, không nghĩ là cho thật, tổng cộng mười vạn đấy.  

Cầm mười vạn, Tiểu Vương hạnh phúc sắp ngất đi, mười vạn này không cần nộp cho công ty, mười vạn này thuộc về cậu ta.  

Chờ sau khi tất cả mọi người rời đi, ba người Dương Bách Xuyên, Hách Mỹ Lệ và Bộ Thanh Mai đi vào thang máy quan sát tòa nhà.  

Suốt mười chín tầng, Dương Bách Xuyên cưỡi ngựa xem hoa nhìn một chút, thực ra công ty Vân Kỳ dùng không hết, quy mô trước mắt dùng bốn tầng là đủ.  

Dù sao những chuyện này anh cũng không bận tâm, để lại làm cho Lưu Tích Kỳ đau đầu, chỉ cần Lưu Tích Kỳ có thể làm công ty phát triển thì có thể dùng hết toàn bộ tòa nhà.  

Lên tầng mười chín cao nhất, Dương Bách Xuyên đứng trước cửa sổ nhìn xuống phương xa, có thể thấy hơn nửa Cố Đô.  

Anh thích nhìn từ trên cao như vậy.  

Anh nói với Hách Mỹ Lệ bên cạnh: “Để tầng mười chín lại làm quán cà phê, sau này không có việc gì làm tôi sẽ ở đây ngắm cảnh đêm, ha ha~”  

“Được thưa chủ tịch~”  

…  

Có được tòa nhà sẽ là một điểm khởi đầu mới cho công ty Vân Kỳ, sản phẩm thứ hai là đan Tinh Long pha loãng sắp ra mắt, tin chắc rằng là một bước nhảy vọt lớn.  

Ngày hôm sau Dương Bách Xuyên vẫn đến công ty như thường lệ, vẫn hơi nhàm chán, cũng không có chuyện gì lớn, anh ngồi trong văn phòng gọi điện thoại cho Triệu Nam, nhiều ngày không đi công ty đấu giá, không thấy cô làm gì.  

Anh vừa bắt máy đang nghe thấy giọng nói kỳ quái của của Triệu Nam: “Mặt trời mọc ở đằng Tây à, em còn tưởng rằng có người quên em cơ đấy~”  

Dương Bách Xuyên đổ mồ hôi, vội vàng xin lỗi cô rối rít, một lúc lâu sau Triệu Nam mới tha thứ cho anh.  

Sau đó Triệu Nam nói: “Ba ngày sau đến Yên Kinh đi, em đã ở Yên Kinh, là đại thọ của ông nội em, có vài người trong nhà đang chờ cậu rể ăn gan báo đấy~”  

“À~ ừ ừ ừ, được rồi, ba ngày sau anh sẽ đến…”  

Hai người trò chuyện vài câu rồi cúp máy.  

Lúc này Dương Bách Xuyên mới nhớ lần trước Triệu Nam đã từng nói ông cụ nhà cô sắp tổ chức đại thọ, vừa đúng ba ngày sau.  

Hơn nữa cô ấy đã về từ sớm, điều này khiến cho Dương Bách Xuyên hơi lúng túng.  

Mặt khác cũng đồng ý với Vương Mộ Sinh đi Yên Kinh, đã kéo dài đến bây giờ.  

Nhưng mà hẳn ngày mai Lưu Tích Kỳ sẽ quay về, em gái Dương San San cũng đến Cố Đô học, anh ở bên này cũng không có việc gì lớn để làm, quả thật cũng nên đến Yên Kinh một chuyến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK