Mục lục
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong nhận thức của Dương Bách Xuyên đối với Vương Huyền Cơ là cảm giác vô cùng mơ hồ, chỉ có khí huyết trọng thiên và nội lực khí tức mênh mông như biển.  

Cho nên trong nháy mắt, anh kết luận Vương Huyền Cơ chính là cao thủ võ cổ giả Ám Kình tầng chín, đây là cao thủ thật sự.  

Độc Cô Vô Tình là người mạnh nhất trong số các võ cổ giả Ám Kình mà anh từng gặp qua, thậm chí anh đã từng nghĩ, Độc Cô Vô Tình có thể so tài ngang với cao thủ Ám Kình tầng chín, nhưng nhìn tình huống hiện tại chắc là không hẳn.  

Vương Huyền Cơ là cao thủ Ám Kình tầng chín không sai, cũng chỉ có võ cổ giả Ám Kình tầng chín anh mới không thể chắc chắn mà chỉ có thể phán đoán, bởi vì hoàn toàn chưa từng tiếp xúc qua. Hiện tại khí tức trên người Vương Huyền Cơ còn mạnh hơn Độc Cô Vô Tình là Ám Kình tầng tám, không thể nghi ngờ chính là võ cổ giả Ám Kình tầng chín, thậm chí là đứng đầu trong số đó.  

Dương Bách Xuyên không nghĩ tới Ám Kình tầng tám và tầng chín lại chênh lệch lớn như vậy.  

Ngay khi hai mắt Vương Huyền Cơ lóe ra tinh quang nhìn về phía Dương Bách Xuyên, Vương Kiêm Gia lại hỏi ông ấy: “Ông Hai, ba cháu thế nào rồi?”  

Bị Vương Kiêm Gia gấp gáp hỏi vậy, Vương Huyền Cơ vuốt râu trắng nói: “Sức sống suy yếu, không thể cứu vãn~”  

“A ~ ông hai, cầu xin ông mau cứu ba cháu đi, không phải ông nói theo tính toán thì năm nay ba cháu vẫn chưa chết sao? Tại sao lại không thể cứu vãn nữa chứ?” Vương Kiêm Gia khóc lóc nói.  

“Nhóc con, đừng nóng vội, ông hai còn chưa nói xong mà, mặc dù sức sống của ba cháu suy yếu, không thể cứu vãn, nhưng người không thể cứu vãn là ông chứ không phải người nào khác. Hơn nữa, hôm nay còn có quý nhân tương trợ, có lẽ có thể cứu ba cháu từ quỷ môn quan trở về.” Vương Huyền Cơ chậm rãi nói.  

“Ông hai, quý nhân này ở đâu? Ông mau nói cho chúng cháu biết đi, chúng cháu sẽ đi tìm người đó ngay bây giờ?” Vương Mộ Sinh cũng kích động.  

“Ha ha ~ xa tận chân trời, gần ngay trước mắt~” Vương Huyền Cơ nói xong, ánh mắt lần thứ nữa dừng lại trên người Dương Bách Xuyên.  

Giờ khắc này, ánh mắt mọi người trong phòng đều theo Vương Huyền Cơ nhìn qua, mới phát hiện Dương Bách Xuyên đang đứng ở cửa.

Sau khi Vương Huyền Cơ vừa dứt lời, ánh mắt của Vương Mộ Sinh sáng lên đầu tiên, ông ta nghĩ đến y thuật siêu cao của Dương Bách Xuyên, lúc trước con trai ông - Vương Tông Nhân bị tai nạn giao thông ở khách sạn Phượng Hoàng, suýt chút nữa thì mất mạng, chính là do Dương Bách Xuyên cứu được, cũng vì lần đấy mà hai bên quen biết, về sau mới biết được anh là đứa con của chiến hữu vào sinh ra tử cùng ông.  

Thật ra ngay từ đầu Vương Mộ Sinh nghĩ tới việc để cho Dương Bách Xuyên tới thủ đô xem bệnh cho ông cụ, nhưng thân phận ông cụ đặc biệt nên không dám tùy tiện cho người đến khám bệnh, kéo dài đến một khoảng thời gian trước thì ông hai xuất hiện.  

Vốn Vương Mộ Sinh cho rằng ông hai giống như ông tiên chắc chắn sẽ có cách cứu ông cụ, nhưng không nghĩ tới ngay cả ông hai cũng không có cách nào.  

Bây giờ ông hai lại là nhìn về phía Dương Bách Xuyên, điều này chứng tỏ quý nhân hôm nay chính là Dương Bách Xuyên. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK