Mục lục
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc dù điều kiện này được đưa ra trong tình huống Lâu Hải Đường trúng độc, về bản chất cũng đúng là một kiểu ép buộc, nhưng ngược lại, Lâu Hải Đường cũng đang dùng tu vi Đại Thừa cảnh để uy hiếp Dương Bách Xuyên, hai người đều đang uy hiếp lẫn nhau.  

Dương Bách Xuyên cũng tin Lâu Hải Đường sẽ đồng ý vì nàng ta không còn lựa chọn nào tốt hơn.  

Một lát sau Lâu Hải Đường rốt cục cũng chịu lên tiếng: "Tiểu đệ đệ, lá gan của ngươi thật lớn, tỷ tỷ đây đồng ý với ngươi, nhưng mà... Nếu ngươi không giải được độc trong Nguyên Thần của ta, đến lúc đó đừng có trách tỷ tỷ trở mặt. Hiện tại đối với ta, tiêu diệt Tinh Thần Môn dễ như trở bàn tay."  

"Vậy một lời đã định, tiểu tỷ tỷ yên tâm, ta nhất định hết sức giúp ngươi giải trừ độc tố trong Nguyên Thần, nhưng mà trước đó, ta cần phải xem tình hình Nguyên Thần của ngươi bị độc Băng Phách ăn mòn như thế nào đã rồi mới có thể chữa trị, chỉ mới luyện thành công đan Hóa Thần cửu chuyển là không đủ." Dương Bách Xuyên thành thật nói.  

Lâu Hải Đường nhíu mày nói: "Ý của ngươi là muốn kiểm tra Nguyên Thần của ta?"  

"Đúng vậy, ta cần kiểm tra tình hình trúng độc của Nguyên Thần, cần phải kê thuốc đúng bệnh." Dương Bách Xuyên thành thật nói.  

Lâu Hải Đường nhìn chằm chằm vào mắt Dương Bách Xuyên, muốn tìm xem trong ánh mắt hắn là nói thật hay nói dối. Kiểm tra Nguyên Thần là phải đi vào trong thức hải, mặc dù đã là tu sĩ Đại Thừa cảnh, nhưng thức hải vẫn là căn cơ, không thể tùy tiện cho người khác đi vào thức hải, một khi xảy ra vấn đề gì, có khóc cũng không kịp.  

Chỉ là, nàng ta nhìn thấy ánh mắt rất trong suốt không có chút dao động của Dương Bách Xuyên, trong lòng kết luận chắc là Dương Bách Xuyên không quanh co nói dối đâu, nhưng nàng ta vẫn không yên tâm lắm.  

Dương Bách Xuyên cũng không nói lời nào, tất nhiên hắn hiểu được lo lắng trong lòng Lâu Hải Đường, chuyện liên quan đến thức hải Nguyên Thần, đổi lại là bất cứ ai cũng sẽ có sự băn khoăn này, đây là chuyện bình thường, ánh mắt của hắn nghênh đón Lâu Hải Đường, không hề tránh né chút nào.  

Thế nhưng sau một khắc, lại thấy Lâu Hải Đường chỉ tay, nhanh như chớp ấn vào giữa mi tâm hắn.  

"Bùm~"  

Nhất thời Dương Bách Xuyên chỉ cảm thấy choáng váng một hồi, trong nháy mắt đã biến mất, trong lòng kinh hãi không biết Lâu Hải Đường đã làm gì với mình, hắn giận dữ nói: "Ngươi làm gì ta?"   

"Khà khà, tiểu đệ lo lắng sao, chỉ là tỷ tỷ vừa mới lưu lại một ấn ký nhỏ trên Nguyên Thần của ngươi, không có thương tổn nào đâu, không phải tỷ tỷ không tin ngươi, mà là tỷ tỷ ta tu hành vô số năm, trải qua quá nhiều chuyện, không thể không cẩn thận."  

Dù sao ngươi cũng biết, thức hải là căn cơ của Nguyên Thần, một khi xảy ra vấn đề gì đi nữa thì kết cục là thua cả bàn. Bây giờ ngươi có thể đi vào thức hải của tỷ tỷ xem tình hình Nguyên Thần bị trúng độc, nhưng mà có một chuyện tỷ tỷ phải nhắc nhở ngươi, nếu ngươi có tâm tư lệch lạc gì, tỷ tỷ cam đoan sẽ khiến cho ngươi hồn phi phách tán ở trước mặt tỷ tỷ, ngươi yên tâm chỉ cần tỷ tỷ ta không sao, ngươi cũng sẽ không mảy may có chuyện gì, hì hì..."  

Nói xong, Lâu Hải Đường không kiêng nể gì cười khúc khích.  

Sắc mặt Dương Bách Xuyên tái mét, nhưng cũng không có cách nào, nữ nhân này quá cẩn thận, hơn nữa nàng ta nói cũng không sai, làm như vậy quả thực là an toàn.  

"Chỉ mong tốt nhất tiểu tỷ tỷ đừng làm loạn, nếu không ta mà chết, có lẽ trên đời này không ai có thể cứu được ngươi." Dương Bách Xuyên trầm giọng xuống nói, bị người khác khống chế uy hiếp làm cho hắn rất khó chịu.  

"Tiểu đệ đệ yên tâm đi, tỷ tỷ thương ngươi còn không kịp, làm sao có thể để ngươi gặp chuyện đây, hiện giờ chúng ta bắt đầu đi, giúp tỷ tỷ giải trừ độc tố trong Nguyên Thần, hết thảy đều dễ nói chuyện, đến lúc đó ngươi làm ngược lại với tỷ tỷ cũng không phải là không thể, hì hì." Lâu Hải Đường đối mặt với khuôn mặt tái mét của Dương Bách Xuyên, cười rất vui vẻ.  

Mà Dương Bách Xuyên lại thầm nghĩ trong lòng: "Loại nữ nhân trở mặt còn nhanh hơn chớp như ngươi, làm ngược lại ta cũng không cần."  

Đương nhiên, hắn chỉ dám ở lẩm bẩm trong lòng, cũng không dám nói ra ngoài miệng, hiện tại chuyện đã đến nước này, hắn cũng chỉ có thể xem bệnh cho Lâu Hải Đường trước.  

Sau khi khoanh chân ngồi xuống, hít sâu một hơi, Nguyên Thần trong lòng vừa động, bay ra khỏi cơ thể hắn, sau đó bay vào mi tâm của Lâu Hải Đường.  

Ngay sau đó, một thế giới màu trắng ngà xuất hiện, Dương Bách Xuyên biết nơi này chính là thế giới thức hải của Lâu Hải Đường, đây là lần đầu tiên hắn tiến vào thức hải của một tu sĩ Đại Thừa cảnh.  

Đương nhiên nếu Lâu Hải Đường không mở ra cửa thức hải, hắn chắc chắn không vào được.  

Biển thức hải của Lâu Hải Đường thoạt nhìn trông như một màn sương mờ mịt, tất cả đều là mây mù trắng ngà bao phủ, nhưng vừa đi vào, cảm giác đầu tiên của Dương Bách Xuyên chỉ có một chữ - lạnh.  

Lúc này mới phát hiện ra rằng những đám mây và sương mù này đều do sự ngưng tụ của hàn khí mà thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK