Mục lục
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tu luyện Huyết Trận chính là một con đường mà đã đi là phải đi thẳng tới cuối, giữa đường không được dừng lại, một là đi đến cuối Huyết Trận tu luyện đến Đại Thừa tầng thứ chín rồi bước thẳng một bước lên trời, hoặc là dừng lại và sẽ bị cắn trả hóa thành một bãi máu loãng.  

Không khác gì một pha tự sát tua chậm.  

Dương Bách Xuyên quay đầu lại nhìn, cũng căng thẳng chờ đợi câu trả lời từ phụ thân mình.  

Trái lại Dương Quốc Trung lại tỏ ra thờ ơ, từ khi ông bắt đầu tu luyện Huyết Trận thì đã biết trước hậu quả rồi, nhưng mà vì để có thể xông vào Nghiêm gia tìm thê tử, con đường này đối với ông không là gì cả.  

Advertisement

"Hiện tại đang là Huyết Trận tầng thứ ba." Dương Quốc Trung trả lời.  

Dương Bách Xuyên nghe vậy thì hít một hơi khí lạnh, Huyết Trận có chín tầng Đại Thừa, hiện tại mới là tầng thứ ba, còn cách tầng thứ chín một khoảng rất xa, sau này sẽ đi tiếp như thế nào, phụ thân có thể đi tiếp được không, có thể đi được bao xa đây?  

Dương Bách Xuyên cực kỳ lo lắng về chuyện này.  

Advertisement

"Lão Mạnh, Huyết Trận tầng thứ ba sẽ có hậu quả gì, hoặc là mối hoạ trong đó là như thế nào? Nếu ván đã đóng thuyền rồi, vậy hiện tại cũng chỉ có thể để thằng nhóc ngu ngốc này tiếp tục kiên trì thôi, ngươi biết rõ về Huyết Trận chi đạo hơn là ta, nói thử cho bọn ta nghe xem sao." Dương Vấn Thiên nhìn Mạnh Trường Thanh rồi nói.  

Mạnh Trường Thanh trầm ngâm một chút, bảo: "Huyết Trận có chín tầng, mỗi ba tầng là một thử thách, hiện tại là thử thách thứ nhất, khi trải qua mỗi một thử thách thì đều phải chịu đau đớn do huyết mạch đảo chiều ba lần. Theo ta được biết, nỗi đau do huyết mạch đảo chiều của Huyết Trận nó giống như bị vạn kiếm đâm xuyên thân thể vậy, lần tới sẽ còn đau đớn hơn lần này nhiều, có rất ít người có thể chống đỡ được. Nếu không chống chọi được thì nhẹ là tẩu hỏa nhập ma, tu vi giảm mạnh, nặng thì huyết mạch cắn trả, hóa thành máu loãng.  

Nhưng nếu có thể chống chọi được thì thực lực tu vi sẽ tăng lên rất nhiều, tại thử thách thứ nhất huyết mạch sẽ đảo chiều ba lần, thử thách thứ hai là sáu lần, đến thứ ba thì sẽ là chín lần, chủ yếu là đau đớn do huyết mạch đảo chiều gây ra thôi, điều này cũng không phải là không có cách giải quyết..."  

"Cách gì?" Dương Bách Xuyên lại không nhịn được hỏi, nếu phụ thân đã bước lên con đường tu luyện Huyết Trận, nếu có cách để giải quyết thì hắn sẽ gắng sức để giúp đỡ phụ thân.  

"Đan Nghịch Huyết." Mạnh Trường Thanh nói ra ba chữ.  

"Đan Nghịch Huyết? Có phương pháp luyện đan không?" Lòng Dương Bách Xuyên khẽ động, hỏi.  

"Có, ta có phương pháp luyện đan Nghịch Huyết từ lâu rồi. Năm đó ta bị cổ trùng chiếm đóng đan điền, đã từng nghĩ tới việc tu luyện Huyết Trận để đột phá rồi đuổi cổ trùng đi, nhưng cuối cùng ta vẫn không chắc chắn hoặc là nói không tìm thấy được dược sư có thể luyện chế đan Nghịch Huyết, do đó từ bỏ.  

Phương pháp luyện đan và nguyên liệu đều dễ kiếm, nhưng mà để luyện chế ra đan Nghịch Huyết thì lại rất khó. Đan Nghịch Huyết chính là đan dược cao cấp, có rất ít dược sư có thể luyện chế ra loại đan ấy, nghe nói trong điện Mạo Hiểm có tông sư Luyện Đan, nhưng để mời được một vị tông sư đến luyện chế đan dược, cái giá phải bỏ ra là quá lớn, hơn nữa còn chưa chắc người ta sẽ đồng ý luyện chế, cũng chưa chắc có thể luyện chế ra thành công."  

Khi đang nói chuyện, Mạnh Trường Thanh lấy một cái ngọc giản từ trong tay ra đưa cho Dương Bách Xuyên.  

Dương Bách Xuyên vội vàng nhận lấy, linh thức đảo qua, một lát sau hắn mở mắt khóe miệng lộ ra ý cười nói: "Đan này ta có thể luyện chế, nhưng trong tay còn thiếu chút linh dược."  

"Ặc... Đồ tôn, ngươi biết luyện đan ư?" Dương Vấn Thiên tức khắc kinh ngạc thốt lên.  

Mấy người bọn họ cũng không hề biết trình độ luyện đan của Dương Bách Xuyên.  

Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười nói: "Sư công, kể cả trận pháp chi đạo ta đây cũng biết một chút, nhưng tất nhiên là không bằng được người và lão Mạnh rồi, nhưng đối với luyện đan chi đạo, ta đây khá là tự tin."  

Người nào đó họ Dương ngoài miệng khiêm tốn, nhưng trong giọng nói lại tràn đầy tự tin. Đúng là vậy mà, hắn cứ tưởng nó khó luyện chế lắm cơ, xem qua phương pháp luyện đan của Mạnh Trường Thanh xong, hắn mới biết quả thật khó hơn các loại đan dược bình thường khác, việc tinh luyện đan dược gần như đạt tới mức hà khắc, hơn nữa trong đó còn có một vị thuốc chính có tên là cỏ Hóa Huyết, yêu cầu không tinh luyện mà phải trực tiếp ngưng tụ vào trong nước thuốc ngay lúc thành đan, việc này đúng là rất khó.  

Nhưng mà đối với Dương Bách Xuyên, dường như không quá khó, trong đầu hắn có toàn bộ kinh nghiệm về đan đạo mà sư phụ Vân Thiên Tà đã truyền thụ lại, đối với phương pháp ngưng tụ tinh luyện các loại linh dược, có không dưới một trăm cách để giải quyết.  

Khó khăn ở trong mắt người khác không hề tồn tại trong tay hắn. Hắn nắm chắc 90% sẽ luyện chế ra được đan Nghịch Huyết.  

"Môn chủ, đây là những linh dược cần dùng để luyện chế ra đan Nghịch Huyết mà ta đã thu thập mấy trăm năm nay. Nếu môn chủ có thể luyện chế ra được, vậy cũng coi như lão Mạnh ta đã cống hiến một phần cho tông môn." Mạnh Trường Thanh vừa nói vừa lấy một cái túi Càn Khôn từ trong tay ra giao cho Dương Bách Xuyên.  

"Cảm ơn Lão Mạnh." Dương Bách Xuyên trịnh trọng khom lưng hành lễ với Mạnh Trường Thanh.  

"Không được, không được..." Mạnh Trường Thanh vội vàng nâng Dương Bách Xuyên lên.  

Nhưng Dương Bách Xuyên vẫn cố chấp khom lưng trước ông ta, rồi mới nghiêm túc nói: "Cái lễ này không thay mặt cho môn chủ, mà là một người con cảm tạ ơn cứu mạng phụ thân."  

Dương Vấn Thiên thầm gật đầu, mà Mạnh Trường Thanh cũng nhẹ nhõm thanh thản. Mạnh Trường Thanh ông không đi theo nhầm người, Dương Bách Xuyên là một người có tình có nghĩa.  

Còn về phần Dương Quốc Trung, ông càng cảm thấy có lỗi với con trai mình hơn. Sáu mươi năm trời không gặp nhau, đến lúc gặp lại còn gây ra phiền phức cho con trai mình nữa.  

"Đúng rồi lão Mạnh, thần hồn trong cơ thể phụ thân ta đã bị thương nặng do bị cắn trả, có cách nào để chữa trị không?" Dương Bách Xuyên liếc nhìn phụ thân một cái, hỏi về tình trạng vết thương hiện tại của Dương Quốc Trung.  

"Điều này không quan trọng, sau khi chống đỡ được sự cắn trả của Huyết Trận, sẽ trải qua một đợt niết bàn, sau này nó sẽ tự khôi phục thôi. Nếu có thể luyện chế ra đan Nghịch Huyết thành công rồi chữa trị vết thương do bị cắn trả, đương nhiên sẽ tốt hơn." Mạnh Trường Thanh giải thích.  

Dương Bách Xuyên nghe vậy thì lập tức nói: "Hiện tại ta sẽ luyện chế đan Nghịch Huyết."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK