Mục lục
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Xin... xin Y sư giúp đỡ..." Lần này Hùng Bất Nhị mở miệng cúi đầu thật sâu với Dương Bách Xuyên.  

Mà trong lòng Dương Bách Xuyên thì cười đắc ý, hắn biết Hùng Bất Nhị đã sinh ra lòng tin tưởng đối với hắn.  

Trong lòng hắn thầm nói: "Tiểu tử, đấu với tiểu gia, ta phải khiến cho ngươi nghi ngờ nhân sinh."  

Nhưng trên mặt hắn trưng ra vẻ mỉm cười nói: "Được rồi, giúp ngươi chữa bệnh là chuyện nhỏ, nhưng mà... Yêu Y Quán ta đang khai trương vui vẻ lại bị ngươi náo loạn ầm ĩ như vậy, điều này khiến cho tâm trạng ta rất khó chịu, cho nên... ta cần ngươi làm một chuyện để trừng phạt, nếu người bằng lòng, ta lập tức chữa bệnh giải độc cho ngươi, còn nếu không muốn ngươi hãy lập tức rời đi."  

Trong ánh mắt Hùng Bất Nhị chợt lóe tinh quang, lúc này hắn ta không hiểu Dương Bách Xuyên có ý gì, chẳng lẽ Dương Bách Xuyên trị không hết? Cố ý dùng lời này để chặn hắn ta?  

Sau đó Hùng Bất Nhị ngẫm lại mở miệng nói: "Được, chỉ cần có thể chữa khỏi độc thương cho ta, Y sư có yêu cầu gì Hùng Bất Nhị cũng đáp ứng."  

Hùng Bất Nhị nghĩ chỉ cần hắn có thể chữa khỏi độc thương của mình thì điều kiện gì cũng đáng giá, nhưng nếu trị không hết hắn ta có thể lấy đó làm khó dễ.  

Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười, hắn đi guốc trong lòng Hùng Bất Nhị rồi, nên đương nhiên biết rõ Hùng Bất Nhị đang nghĩ gì, thế nên hắn cũng không nói nhiều nữa, vừa vung tay lên, châm cứu Ngũ Hành lập tức xuất hiện trên bàn.  

Từ sau khi rời khỏi Địa Cầu hắn rất ít khi dùng châm cứu chữa bệnh, cách mấy trăm năm lại một lần bắt đầu con đường chữa bệnh, nhưng lần này không phải trị liệu cho người mà là trị liệu cho yêu.  

Có Thần Ma Y Điển trong đầu, Dương Bách Xuyên đối với việc chữa bệnh không có chướng ngại gì lớn.  

Nhìn độc thương của Hùng Bất Nhị, hắn suy tính phương án chữa trị.  

Thứ nhất dùng châm cứu lấy trận pháp phong ấn hoàn toàn độc trên cánh tay Hùng Bất Nhị, không cho độc cắn nuốt tinh huyết và pháp lực của Hùng Bất Nhị nữa, sau đó mời Lục Yên Chi ra tay, trực tiếp hấp thu độc trên cánh tay Hùng Bất Nhị, tự nhiên sẽ chữa khỏi.  

Độc thương của Hùng Bất Nhị đối với Độc Thể Ách Nan bẩm sinh của Lục Yên Chi mà nói là vật đại bổ, hơn nữa Dương Bách Xuyên phát hiện Hùng Bất Nhị vì áp chế độc thương, trong mười năm dùng qua rất nhiều thiên tài địa bảo, nhưng đều bị độc ong trên cánh tay hắn cắn nuốt, ngoài ra độc thương còn cắn nuốt tinh huyết và pháp lực của Hùng Bất Nhị trong mười năm.  

Có thể nói cánh tay độc của Hùng Bất Nhị bây giờ đối với Lục Yên Chi là vật cực kỳ đại bổ, có thể làm cho độc Ách Nan của Lục Yên Chi lại tiến thêm một bước.  

Khác với tu sĩ khác, thực lực tu vi của độc tu là dùng độc để tăng trưởng.  

Dương Bách Xuyên lập tức vung tay châm lên hai mươi châm, lấy thủ pháp âm dương lúc nhanh lúc chậm đâm vào độc thương của Hùng Bất Nhị, hình thành một trận pháp phong ấn âm dương, đây là phương pháp phong ấn sau khi tìm hiểu y điển thần bí hắn thi triển ra, hiệu quả có thể mạnh hơn vô số lần so với năm đó.  

Sau khi châm cứu xong, trận pháp phong ấn châm cứu đã hoàn toàn thay thế biện pháp phong ấn pháp lực mạnh mẽ trên cánh tay Hùng Bất Nhị, cao thấp giữa hai bên phân lập tức xác định.  

Điểm này Hùng Bất Nhị là người tự mình trải qua nên rất rõ ràng, hắn ta không khỏi cảm thấy kinh ngạc, người trong nghề vừa ra tay là biết có chuyên nghiệp hay không, giờ phút này Hùng Bất Nhị biết mình đã gặp cao yêu, trong lòng không khỏi kích động, càng chờ đợi trị liệu kế tiếp của Dương Bách Xuyên.  

Nhưng Dương Bách Xuyên chỉ nhìn Hùng Bất Nhị rồi nở nụ cười bí hiểm, ý bảo hắn ta yên tâm một chút chớ nóng nảy.  

"Yên Chi..."  

Dương Bách Xuyên gọi Lục Yên Chi lại đây.  

Bây giờ Lục Yên Chi coi như là độc đạo đại gia, nhìn thoáng qua vết thương độc của Hùng Bất Nhị thì lập tức hiểu được ý của Dương Bách Xuyên, nàng biết là Dương Bách Xuyên đang muốn cho mình tăng cường độc công.  

Lục Yên Chi cảm kích Dương Bách Xuyên, nàng cười một tiếng, giữa hai người rất ăn ý, chẳng cần Dương Bách Xuyên mở miệng giải thích, Lục Yên Chi vươn bàn tay ra, dán thẳng bàn tay vào chỗ độc thương của Hùng Bất Nhị bắt đầu hấp thu chất độc trong miệng vết thương.  

Tuy rằng độc thương của Hùng Bất Nhị rất mạnh không thua gì độc Ách Nan của Lục Yên Chi, nhưng dù sao cũng là độc bên ngoại, mà Lục Yên Chi chính là Độc Thể Ách Nan trời sinh, là người chuyên môn tu luyện độc công, cho dù đụng phải độc mạnh hơn cả độc Ách Nan, nàng cũng có thể luyện hóa hấp thu cho mình dùng.  

Luyện hóa hấp thu bắt đầu...  

Ngay sau đó vết thương của Hùng Bất Nhị bắt đầu phát ra tiếng vang xì xèo và một luồng khói đen.  

"Hít..."  

Hùng Bất Nhị không tự chủ được phát ra một tiếng hít vào, hắn ta cảm thấy miệng vết thương lúc này so với bình thường còn đau đớn hơn gấp mấy lần.  

Nhưng lại cắn răng kiên trì, không chỉ như thế, trên mặt Hùng Bất Nhị còn xuất hiện sự vui mừng.  

Bởi vì hắn ta phát hiện độc trên cánh tay đang dần dần giảm bớt...  

Điều này khiến cho Hùng Bất Nhị mừng rỡ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK