Mục lục
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ừm... Vị này là Độc Cô Vô Tình. Em đừng hiểu lầm, bọn anh không có gì hết, cô ấy là bệnh nhân của anh." Dương Bách Xuyên nghiêm túc giới thiệu cho Ninh Kha.  

Sau đó anh lại nói với Độc Cô Vô Tình: "Đây là cảnh sát Ninh Kha."  

"Tôi tin anh mới lạ đó! Dương Bách Xuyên, anh là đồ khốn. Hừ!" Ninh Kha trợn mắt mắng mỏ.  

Lúc này, Độc Cô Vô Tình lên tiếng: "Cô Ninh hiểu lầm rồi, tôi thật sự là bệnh nhân của tiên sinh, hiện tại là vệ sĩ của ngài ấy."  

"Đồ khốn này, tôi đã nói là nếu anh dám phụ lòng tôi thì tôi sẽ không tha cho anh!" Ninh Kha vốn nóng tính, nhìn Độc Cô Vô Tình đẹp như tranh, cô nàng hoàn toàn không tin Dương Bách Xuyên.  

Sau đó, cô ta giơ tay lên định đánh Dương Bách Xuyên.  

Nhưng lúc này cô ta bỗng thấy hoa hết cả mắt, tiếp đó lồ ng ngực trúng một đòn nặng nề, không kìm được lùi lại, lảo đảo ngồi dập mông xuống đất.  

Dương Bách Xuyên trợn tròn mắt nhìn, anh còn chưa kịp phản ứng đã thấy Độc Cô Vô Tình ra tay đánh Ninh Kha ngã ngồi ra đất.  

Nhất thời đầu anh phình to.  

Mà diễn biến tiếp theo càng làm anh kinh hãi.  

Lúc này Ninh Kha đã giận điên người, cô ta không ngờ con hồ ly tinh bên cạnh Dương Bách Xuyên lại dám ra tay với mình.  

Cô ta nổi giận rút súng lục bên hông ra định nổ súng.  

Cảnh tượng này khiến Dương Bách Xuyên sợ bay màu, bởi vì anh nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Độc Cô Vô Tình.  

Ninh Kha không biết gì về Độc Cô Vô Tình, nhưng tối qua anh đã tận mắt chứng kiến thanh kiếm dẻo trong tay cô chuyển động cực nhanh. Dương Bách Xuyên tin rằng nếu như Độc Cô Vô Tình vung kiếm thì Ninh Kha hoàn toàn không kịp nổ súng, cuối cùng người bị thương chắc chắn là Ninh Kha chứ không phải Độc Cô Vô Tình.  

Độc Cô Vô Tình là võ cổ giả Ám Kình tầng tám, còn là bậc cao thủ có trình độ kiếm đạo cao, thật sự là tu vi võ công vượt xa tưởng tượng của người bình thường.  

Một người tuốt kiếm, một người rút súng.  

Trước tình hình này, Dương Bách Xuyên sợ hết hồn.  

Anh lập tức dùng chân khí hét to: "Dừng tay!"  

Đồng thời anh bước đến chắn giữa Độc Cô Vô Tình và Ninh Kha.  

Đứng ở lập trường của Độc Cô Vô Tình thì cô không sai. Bởi vì bắt đầu từ khi Dương Bách Xuyên chữa trị khuôn mặt âm dương cho cô, cô chính là vệ sĩ của Dương Bách Xuyên, phụ trách sự an toàn thân thể của anh.  

Ninh Kha ra tay với Dương Bách Xuyên, tất nhiên Độc Cô Vô Tình không cho phép điều đó xảy ra, cô ra tay ngăn cản là chuyện bình thường.  

Mà hành động của Ninh Kha khiến Dương Bách Xuyên kinh hãi, đồng thời trong lòng trào dâng cảm xúc lạnh lùng.  

Anh muốn xem thử liệu Ninh Kha có bắn mình hay không.  

Dương Bách Xuyên đứng giữa hai người phụ nữ, không để ý tới Độc Cô Vô Tình, bởi vì anh biết chỉ cần mình lên tiếng thì đối phương sẽ dừng tay.  

Bây giờ anh phải coi chừng Ninh Kha. Cô nàng ngu ngốc này đúng là không biết trời cao đất rộng. Dù cô ta làm gì, Dương Bách Xuyên cũng có thể tha thứ, nhưng cô ta rút súng thì anh không thể nhẫn nhịn được.  

Từ khi Dương Bách Xuyên bị sát thủ Trần Bách Thiên bắn hai phát trên đường về quê lần trước, bây giờ cứ nhìn thấy ai rút súng là anh lại cảm thấy ghét cay ghét đắng.  

Anh lạnh lùng nhìn Ninh Kha đăm đăm. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK