Chương 193
“Vân Thiên Lâm, anh còn chưa thấy rõ sao? Căn bản là Bạch Hiểu Nguyệt không hợp với anh. Hai người là của hai thế giới khác nhau, tin tức hôm nay rõ ràng là phụ nữ bên cạnh anh tính kế Bạch Hiểu Nguyệt, anh định xử lý chuyện này thế nào? Dìm tin tức này xuống, sau đó sẽ thế nào?”
“Tôi làm việc, không tới phiên người khác nhúng tay vào. Nguyệt Nguyệt là vợ của tôi, tôi tự nhiên biết bảo vệ cô ấy thế nào. Anh, chỉ cần nhớ kỹ thân phận của mình là đủ rồi.”
Vân Thiên Lâm cảnh cáo Lý Khanh Vũ rất rõ ràng, Bạch Hiểu Nguyệt là vợ của Vân Thiên Lâm anh, không tới lượt người khác chen vào. Lý Khanh Vũ giúp Bạch Hiểu Nguyệt giải vây, anh rất cảm kích nhưng không có nghĩa là anh cho phép người đàn ông khác tới gần co, Bạch Hiểu Nguyệt là người chỉ của một mình anh.
“Vợ? Ha ha! Đường đường là một Vân thiếu lại cho phép người ngoài đối đãi với vợ của mình như thế?
Tôi thật đúng là mở rộng tầm mắt. Anh tốt nhất là đem chuyện ngày xử lý cho tốt, bằng không tôi không ngại mình nhúng tay vào chuyện này đâu, xử lý người phụ nữ kia. Thương hoa tiếc ngọc đối với tôi mà nói chỉ có một mình Bạch Hiểu Nguyệt.
Sắc mặt Vân Thiên Lâm trầm xuống, Chu Nhã Tĩnh quả thật là quá phận. Chỉ là, anh không chấp nhận được cách người khác nói chuyện với anh như vậy.
“Lý tổng, có một số việc anh đừng quên. Nếu như anh đã từ bỏ Bạch Hiểu Nguyệt thì hãy nhanh chóng buông bỏ tình cảm ấy đi. Việc của nhà họ Vân, không cần Lý tổng lo lắng, tôi sẽ xử lý tốt không để Hiểu Nguyệt phải chịu ủy khuất.”
Sắc mặt Lý Khanh Vũ cứng đờ, ý tứ của Vân Thiên Lâm…Anh ta đã biết?
Tôi muốn mang vợ của mình trở về nhà thoa thuốc, Lý tổng tự mình trở về.” Vân Thiên Lâm nói xong, lại không thấy Lý Khanh Vũ phản ứng gì, xoay người hướng phòng bệnh đi đến. Có những lời nói chỉ cần hàm ý là đủ rồi, không cần phải nói ra mất hết ý nghĩa. Lý Khanh Vũ là người thông minh, hẳn sẽ hiểu ý của anh.
Nhìn Vân Thiên Lâm bình yên vô sự trở về, Bạch Hiểu Nguyệt lúc này mới nhẹ nhàng thở hắt ra, chỉ là phía sau anh không thấy Lý Khanh Vũ, cô có chút thắc mắc.
Vân Thiên Lâm thấy cô ngốc này còn nhớ đến người đàn ông khác, trong lòng liền một trận không vui.
Anh nhớ rất rõ, Tô Na nói với anh, là Lý Khanh Vũ bế Bạch Hiểu Nguyệt đi bệnh viện, nghĩ đến đây trong lòng Vân Thiên Lâm càng thấy không thoải mái.
“Ở trước mặt anh còn dám nghĩ đến người đàn ông khác, lá gan càng lúc càng lớn.” Vân Thiên Lâm đột nhiên cúi người, trừng phạt cô bằng một nụ hôn, cắn nhẹ môi cô một cái.
Vật nhỏ không có lương tâm này, anh vất vả lái xe chạy bạt mạng tới đây chỉ vì lo cho cô, kết quả là cô còn nhớ thương người đàn ông khác.
“Anh cắn em làm gì?” Bạch Hiểu Nguyệt ủy khuất nhìn anh, tên trẻ con này thấy cô bị thương mà còn cắn cô.
“Lần sau còn dám tơ tưởng đến đàn ông khác không, lần sau không phải chỉ đơn giản là cắn thôi đâu mà phải xử theo gia pháp.” Nhắc tới gia pháp, Bạch Hiểu Nguyệt liền nhớ đến lần trước Vân Thiên Lâm tính sổ cô cái gì, chính là cô tìm anh tính sổ nào ngờ đâu lại chính cô bị chiếm tiện nghi, kết quả là cô trở thành cái dạng gì? Trên mặt Bạch Hiểu Nguyệt không khỏi nổi lên một tầng ửng đỏ.
Vân Thiên Lâm nhìn khuôn mặt cô dần dần hồng lên, tâm tình rất tốt, anh bế cô lên đi ra ngoài.
Bạch Hiểu Nguyệt thành thật dựa đầu vào trong ngực anh, không dám làm loạn, tuy rằng bị thương nặng, rất đau nhưng mà cảm giác hiện tại cũng không tệ lắm.
“Đúng rồi, rốt cục là anh Khanh Vũ đi đâu rồi? Chúng ta đi về, tốt xấu gì cũng phải nói với anh ấy một tiếng chứ! A! Chồng!” Chính là sợ tên Vân Thiên Lâm quỷ hẹp hòi này ghen, nên Bạch Hiểu Nguyệt mới cố ý kêu một tiếng chồng, lúc này Bạch Hiểu Nguyệt mới bình ổn ở trong lòng Vân Thiên Lâm.
“Hắn ta đi rồi, công ty có việc.” Bạch Hiểu Nguyệt gật đầu một cái, cũng không có hỏi lại, nếu người đi rồi, lần sau cô phải thành tâm cảm ơn anh ấy mới được. Chuyện hôm nay xảy ra với cô, nếu như không có anh ấy, chính minh bây giờ cũng không biết trở thành bộ dạng gì nữa.
Danh Sách Chương: