Chương 275
“Một cước liền đạp nứt làm đôi cái bàn trà bằng đá, mình nghĩ đây chính là sức mạnh bạo lực mà mình thấy.” Tô Na mang theo ý cười nghiền ngẫm giải thích, Lăng Phong trợn to mắt nhìn Tô Na, ý tứ cảnh cáo rất rõ ràng.
Hay lắm Tô Na, chuyện đã xảy ra một tháng trước mà cô còn nhắc lại, phụ nữ thù dai quả là không sai.
Căn bản lần trước chỉ là ngoài ý muốn anh mới một quyền mà đạp hư cái bàn trà, không phải đều là tại cô làm anh tức giận sao?
Bạch Hiểu Nguyệt không thể tưởng tượng được nhìn Lăng Phong, thật không nghĩ tới, Lăng Phong thế mà lại có lúc bạo lực đến thế, hơi đáng sợ.
Cố Thần đột nhiên từ ghế đứng lên, anh nhìn Giai Giai, nói: “Muốn nhìn anh đấu với Lăng Phong không?”
Cố Thần thốt ra lời này làm cho năm người còn lại bật cười, Lăng Phong vô cảm nhìn Cố Thần, không nghĩ sẽ giúp Cố Thần nói đỡ.
“Tô Na, nếu không tôi giúp cô xả giận?”
“Được chứ!” Tô Na không nói hai lời liền đáp ứng, cô còn tưởng rằng là bọn họ nói đùa, một chốc nữa đã chân chân chính chính nhìn thấy hai người đã chuẩn bị xong vật đấu, ba người phụ nữ ngồi chung với nhau có một loại cảm giác kính sợ.
“Đồ không có lương tâm, để xem ai giáo huấn ai. Giai Giai, em hãy em tôi làm như thế nào để giúp em trả đũa hắn.”
Tất cả mọi người cười lên hướng võ quán đi đến, Bạch Hiểu Nguyệt với Vân Thiên Lâm đi cuối cùng, hai người bước chậm trên con đường đã cuội nhỏ, trên mặt là nụ cười hạnh phúc, giờ phút này không còn phiền não gì nữa cả, thực hy vọng thời gian có thể ngừng tại đây.
“Anh nói xem, bọn họ sẽ ở bên nhau chứ?” Bạch Hiểu Nguyệt hy vọng bạn bè của cô được hạnh phúc, cùng với người mình yêu ở bên nhau, đó là một việc hạnh phúc vô cùng.
“Duyên phận đều đã được định sẵn. Em không thấy sao, có thành ý nhất định sẽ được.” Vân Thiên Lâm nói, đem mười ngón tay của anh và cô đan vào nhau nâng lên cho cô xem.
Bạch Hiểu Nguyệt nhìn bàn tay cô được bàn tay to lớn của anh bao bọc lại, hương vị đầy ấm áp, làm cho cả người cô tràn ngập ngọt ngào. Đã từng có thời gian bố, mẹ và cô đã như thế này cùng chung một chỗ, lúc ấy mẹ nói cho cô biết đây chính là hạnh phúc.
Hiện tại thì cô cũng đã cảm nhận được tư vị của hạnh phúc rồi.
Chờ đến khi Cố Thần và Lăng Phong đã thay quần áo thi đấu đứng trên sàn thi đấu. Vài người bị sức hút trên khán đài hấp dẫn, Bạch Hiểu Nguyệt bây giờ mới biết được vóc dáng của hai người này so với Vân Thiên Lâm chẳng khác là bao.
“Anh cảm thấy vẫn là của anh tốt hơn, đúng không?” Vân Thiên Lâm đột nhiên cúi người nói nhẹ bên tai Bạch Hiểu Nguyệt, một hơi ấm thình lình phảng phất quanh tai làm cho Bạch Hiểu Nguyệt có chút xấu hổ, trong đầu lại tự động hiện lên bộ dáng không có mặt quần áo của anh, mặt cô lại càng đỏ hơn.
“Giai Giai, em nhìn xem tôi sẽ xử tên cặn bã này như thế nào, sẽ giúp em trả thù hắn.” Lăng Phong ở trên khán đài mười phần là hiếu chiến, còn mang theo chút tính khí trẻ con, làm cho tất cả mọi người đều cười rộ lên.
Bọn họ có sáu người, mỗi người một tính cách khác nhau, nhưng chơi chung với nhau một chỗ rất hoàn mỹ, cho nên mới cảm thán ông trời đã an bài bọn họ ở cạnh nhau.
Giai Giai ở trên khán đài làm trọng tài, huýt còi một cái vang lên, Giai Giai hô một tiếng bắt đầu rồi nhanh chóng chạy xuống dưới.
Lăng Phong ra tay trước một quyền, Cố Thần nhanh nhẹn thối lui, làm cho người xem bên dưới phải kinh ngạc cảm thán. Bạch Hiểu Nguyệt cũng bị hai người thi đấu làm cho hấp dẫn, bàn luận rất hăng say.
Ngày thường nhìn Cố Thần một chút cũng không giống là bộ dạng biết đánh nhau, nhưng hiện tại xem ra là so với trong tưởng tượng lợi hại hơn rất nhiều, hai người bọn họ là đối thủ cân sức.
“Anh… không phải là cũng giống với bọn họ thích bạo lực đấy chứ!” Đột nhiên Bạch Hiểu Nguyệt nghĩ đến người bên cạnh cô nguy hiểm hơn, trực giác nói cho cô biết người này mới chân chính là đại ma vương.
Vân Thiên Lâm cười mà không nói, nhìn nhìn Bạch Hiểu Nguyệt, chờ cô phải sốt ruột lên, lúc này mới nói một câu: “Em đoán xem?”
Danh Sách Chương: