• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 196 Bỏ lỡ 1

"Buông tôi ra, để tôi nói cho anh biết, tôi và anh đã kết thúc! Sau này tôi và anh không còn quan hệ nào nữa!", Tần Ngữ Huyên lớn tiếng nói với Chu Dật Phong.

Hôm nay, cô thực sự nhìn thấy bộ mặt thật của Chu Dật Phong, cô sẽ không bao giờ ở bên cậu ta nữa.

"Ngữ Huyên! Anh ..." Chu Dật Phong cố nhịn cơn đau trên người mà thanh minh.

Tần Ngữ Huyên tránh xa Chu Dật Phong, chạy thẳng ra sau lưng Dương Thiên, cố gắng tìm cảm giác an toàn.

 “Dương Thiên, cậu… sao cậu không xuất hiện sớm hơn, lại phải đến khi tôi đang mất mặt? Có phải cậu cố ý không?” Chu Dật Phong rất sợ Uy Nhĩ thiếu gia, nhưng đối với Dương Thiên, tuy biết Dương Thiên rất lợi hại, nhưng lại không hề có chút sợ hãi với Dương Thiên, lớn tiếng hỏi Dương Thiên.

Cậu ta cho rằng Dương Thiên cố ý chờ lúc cậu ta mất mặt.

  Dương Thiên nhìn Chu Dật Phong giống như người điên, lạnh lùng nói: "Tôi xuất hiện khi nào liên quan gì đến anh!"

"Cậu chính là đang xem tôi xấu mặt! Cậu rõ ràng lợi hại như vậy, vậy mà phải đợi đến cuối cùng mới xuất hiện”, Chu Dật Phong có chút điên cuồng nói. Cậu ta lớn tiếng nói với Dương Thiên.

Cậu ta bây giờ oán hận tất cả mọi người, không chỉ Uy Nhĩ thiếu gia, mà còn cả Dương Thiên và thậm chí cả Tần Ngữ Huyên.

Dương Thiên cau mày ra hiệu với Trương Đại Hổ.

“Bịch!”, Bên cạnh, Trương Đại Hổ trực tiếp đá Chu Dật Phong, làm cậu ta ngã xuống đất!

“Bang chủ của chúng tôi thân phận ra sao, cậu dám chất vấn bang chủ của chúng tôi như thế này sao?” Trương Đại Hổ tức giận nói.

“Ông!!” Chu Dật Phong vẫn muốn nói gì đó.

“Pằng!”, đột nhiên, một người đàn ông trung niên bước tới, một cái tát mạnh vào mặt Chu Dật Phong.

"Dương bang chủ, tôi xin lỗi! Tôi đã không quản giáo tốt cháu trai mình!", Chu Nhất Tiền sợ hãi nói với Dương Thiên.

Chu Nhất Tiền cảm thấy đứa cháu trai này của mình có chút điên rồ. Dương Thiên là ai, đó là nhân vật ngang hàng với lão đại bang Long của bọn họ, ngay cả Chu Nhất Tiền cũng không dám đụng chạm, Chu Dật Phong này dường như điên rồi, đối với Dương Thiên lại có ánh mắt lạnh lùng giễu cợt.

“Chú ơi, cháu!” Chu Dật Phong còn muốn nói, nhưng lại bị Chu Nhất Tiền cho một tát.

Dương Thiên lạnh lùng nhìn, Chu Nhất Tiền này là người thông minh. Nếu vừa rồi Chu Nhất Tiền không ra tay, Dương Thiên nhất định đã giải quyết luôn Chu Dật Phong này!

Uy Nhĩ thiếu gia tính toán kĩ càng, cuối cùng kế hoạch của anh ta lại kết thúc trong thất bại hoàn toàn!

Có Lâm Kiến Sinh và Dương Thiên ở đó, kế hoạch chỉnh đốn lại thế lực ngầm của anh ta chắc chắn không thực thi được, trừ khi anh ta xử lý Lâm Kiến Sinh và Dương Thiên.

Đối lập với nhau, Lâm Kiến Sinh và Dương Thiên cũng muốn tìm cơ hội giải quyết nhóm ba người Uy Nhĩ thiếu gia, thực lực họ mạnh mẽ như vậy, ở trong thành phố Hải, còn không biết sẽ xảy ra vấn đề gì nữa.

"Dương Thiên, bang Long tôi trước đó bị tập kích, tôi về xử lý công việc đây, hôm khác lại gặp!" Lâm Kiến Sinh cười nói với Dương Thiên.

Dương Thiên cũng mỉm cười gật đầu.

Chu Dật Phong dường như bị chú của cậu ta kéo đi, trái lại Tần Ngữ Huyên ở lại, không rời đi.

Cô im lặng đứng bên cạnh Dương Thiên, nhìn Dương Thiên, trong lòng phức tạp, cũng không biết nên nói những gì.

Dương Thiên nhìn Tần Ngữ Huyên, trong lòng sớm đã không có cảm giác đó, hắn hờ hững nói: "Cậu cũng về đi! Tôi còn có việc, đi trước đây!"

"Dương Thiên!! Tôi..." Dương Thiên chuẩn bị đi, Tần Ngữ Huyên đột nhiên gọi Dương Thiên.

"Sao thế?" Dương Thiên chau mày. Bây giờ hắn không muốn dây dưa với Tần Ngữ Huyên.

"Chuyện trước đây thật có lỗi". Tần Ngữ Huyên nhỏ giọng xin lỗi.

"Chuyện gì?" Dương Thiên cau mày nói: "Tôi không nhớ!"

Nói xong Dương Thiên liền nhanh chân bước đi, Trương Đại Hổ cung kính theo sau, thật ra Dương Thiên thật sự không nhớ Tần Ngữ Huyên rốt cuộc nói đến chuyện nào, thế nhưng hắn cũng không muốn biết.

Chỉ còn một mình Tần Ngữ Huyên lặng lẽ đứng đó.

Bây giờ cảm giác của Tần Ngữ Huyên với Dương Thiên rất phức tạp, ấn tượng của cô với Dương Thiên chỉ dừng lại ở dáng người to mập nhu nhược, tự ti đó, đến giờ vẫn chưa hoàn toàn biến mất.

Lúc học cấp 3 Dương Thiên yêu thầm cô, thật ra cô cũng biết, nhưng như thế thì làm sao?

Cô là hoa khôi trong thời gian học cấp 3, xứng đáng với danh hiệu thiên chi kiều nữ, được mọi người yêu mến, Dương Thiên trong mắt cô chỉ là một người qua đường mà thôi, không hề nổi bật. Cho dù Dương Thiên tỏ tình với cô, tâm tư của cô cũng không bị lay động.

Ở trong lòng, thật ra cô cũng xem thường Dương Thiên, cho rằng người xứng đáng với mình chỉ có thể là người đàn ông có điều kiện vượt trội.

Thế nhưng, Dương Thiên của bây giờ, bỗng nhiên thay đổi, trở thành người cô không thể nhận ra, không thể leo tới. Sự trái ngược dữ dội này làm cô khó lòng chấp nhận. Trong lòng không biết loại tình cảm thế nào với Dương Thiên.

Thế nhưng, bỏ lỡ chính là bỏ lỡ, thời gian sẽ không quay lại, cô và Dương Thiên đã định trước là hai người trên hai đường thẳng song song, sẽ không giao nhau.

...

"Đại Hổ! Ông cùng với Thiên 1, Địa 1 phải tiếp tục nỗ lực! Nâng cao thực lực bang Chiến!" Dương Thiên nói.

Mặc dù bang Chiên bây giờ rất mạnh, nhưng chỉ nói một cách tương đối mà thôi. Chỉ cần một cường giả cấp B, có thể giải quyết bang Chiến rồi. Bang Chiến cũng chỉ có thể xưng vương xưng bá trong nhóm người bình thường.

Đáng tiếc là, nhóm Trương Đại Hổ vẫn chưa tu luyện tới Chiến hoàng quyết đỉnh phong!

Hết chương 196.
Chương 197 Bỏ lỡ 2

Một khi tu luyện tới Chiến vương quyết đỉnh phong, đó là thực lực cấp C trung kì, lúc đó Dương Thiên lấy một quả Huyền cảnh trong Long phượng nguyên châu ra, đủ để nâng cao thực lực của họ lên cấp B!

Linh lực của một quả Huyền cảnh có thể đủ cho một cường giả cấp B đỉnh phong trực tiếp đột phá lên cấp A! Cũng có thể để một cường giả cấp C trung kì trở thành cấp B!

Bây giờ đa số linh quả trong Long phượng nguyên châu của Dương Thiên đều tiêu hao hết, không chỉ cung cấp cho hắn tu luyện, còn cho việc tu luyện của Tiểu Quang và một trăm lẻ tám người của bang Chiến!

Dương Thiên nghĩ ngợi, còn dư hai quả Huyền cảnh vương, mười quả Huyền cảnh và linh quả Tiểu Quang cần tu luyện, lấy toàn bộ linh quả còn lại ra, đưa cho Trương Đại Hổ, chuẩn bị gia tăng thực lực của họ.

Linh hồn một trăm lẻ tám người nhóm Trương Đại Hổ trung thành với Dương Thiên, vĩnh viễn không phản bội, cho nên Dương Thiên không keo kiệt cung cấp nguồn tài nguyên, nâng cao thực lực của họ!

Hai quả Huyền cảnh vương và mười quả Huyền cảnh, nếu bị Long tổ và Liên minh chúng thần có được, đủ để cho ra hai cường giả cấp S và mười cường giả cấp A!

Đây là lực lượng không ai có thể xem thường!

Dương Thiên kiểm kê lại đồ vật trong Long phượng nguyên châu một lần.

Ngoài hai quả Huyền cảnh vương, mười quả Huyền cảnh ra, còn có bốn sinh vật khổng lồ, ba sinh vật cấp S, một mãng xà khổng lồ cấp A đỉnh phong. Cuối cùng còn lại ba dãy núi khổng lồ.

Trong đó có một dãy núi chính là dãy núi Vẫn thiết kim thạch có thể chế tạo binh khí.

Bây giờ Dương Thiên còn lại vài chủ mạch vẫn chưa đả thông, một khi đả thông toàn bộ, thực lực của Dương Thiên liền có thể đạt đến cấp B đỉnh phong, cũng có thể nói bước vào ngưỡng cấp A!

Muốn thật sự bước vào ngưỡng cấp A, giai đoạn thứ tư của Luyện thể quyết luyện máu cảnh phải được mở ra!

Cái gọi là Luyện máu cảnh, đó là ngưng tụ máu trong cơ thể. Võ giả càng mạnh mẽ, khí huyết bên trong càng sôi mạnh!

Đến lúc đó, khí huyết Dương Thiên dồi dào, bất kể bị thương nặng thế nào, đều có thể nhanh chóng phục hồi.

Bây giờ Dương Thiên còn cách Luyện máu cảnh một đoạn.

Đuổi Trương Đại Hổ đi, Dương Thiên lại bắt đầu đả thông gốc chủ mạch thứ tư trong cơ thể!

Ầm!

Dưới hiệu quả mạnh mẽ của quả Huyền cảnh vương, tiếng chủ mạch ở chân phải Dương Thiên đột phá! Sức mạnh trong cơ thể Dương Thiên trong nháy mắt đạt đến 60 000 cân!

Hắn còn cách cấp B đỉnh phong một bước!

Thế nhưng, Luyện thể quyết tôi luyện thân thể, thực lực bây giờ của Dương Thiên, cho dù thực lực dị năng giả thân thể ngang hàng, cũng không phải đối thủ của hắn.

Với nhóm Uy Nhĩ thiếu gia, Dương Thiên không tính cho qua, bây giờ bang Chiến cũng nhanh chóng phát triển, có nhóm Uy Nhĩ thiếu gia ở đó, trước sau là một mối họa!

Kế hoạch của Dương Thiên là nỗ lực nâng cao thực lực của bản thân, sau đó liền tấn công mạnh mẽ xử lý nhóm người Uy Nhĩ thiếu gia. Bây giờ thực lực của hắn vẫn chưa đủ mạnh.

Sau khi Uy Nhĩ thiếu gia rời đi, thế lực của bang Lang cũng bị bang Long và bang Chiến phân chia.

Địa bàn của bang Chiến dường như lớn mạnh gấp đôi trong nháy mắt, của cải của bang Lang cũng làm người khác kinh ngạc, lại có gần tám tỷ, hoàn toàn không phải thứ mà bang Thanh trước đây có thể so sánh.

Nhưng mà, bang Lang bị diệt, bốn tỉ trong khối tài sản này lại rơi vào túi của Dương Thiên!

Bây giờ Dương Thiên mới mười chín tuổi, tất cả tài sản có được đã đạt đến mức sáu tỉ, cho dù ở trong đám nhà giàu của thành phố Hải, cũng xếp hàng đầu.

Thế nhưng, nhóm Trương Đại Hổ bang Chiến tu luyện vẫn cần nguồn tài nguyên. Dương Thiên không dùng số tiền này, mà điên cuồng mua sắm dược liệu quý giá như các loại nhân sâm, nâng cao thực lực toàn bộ bang Chiến.

Dương Thiên cũng hiểu Lâm Kiến Sinh tại sao cần thành lập bang Long, vì có thế lực mới có thể phục vụ cho bản thân tốt hơn, thu thập toàn bộ nguồn tài nguyên cung cấp cho việc tu tuyện của bản thân.

Thế nhưng bây giờ bang Chiến vẫn chưa đủ mạnh, đợi thật sự có một ngày, bang Chiến trở thành thế lực đỉnh phong chân chính, đến lúc đó tranh đoạt các loại tài nguyên trên thế giới cho Dương Thiên.

Dương Thiên mong chờ ngày đó!

Củng cố sức mạnh của mình, đột nhiên điện thoại rung lên, Dương Thiên cầm điện thoại lên, là Lâm Kiến Sinh gọi đến.

"Dương Thiên, cậu phải cẩn thận, vừa nãy tôi bị nhóm Uy Nhĩ thiếu gia đánh bất ngờ!" Giọng nói u ám của Lâm Kiến Sinh truyền đến.

Lời nói của Lâm Kiến Sinh làm Dương Thiên kinh ngạc, không ngờ rằng Uy Nhĩ thiếu gia vẫn chưa từ bỏ ý định, tập kích Lâm Kiến Sinh.

Dương Thiên nghĩ một hồi, liền đến bang Long.

Điều làm Dương Thiên kinh ngạc chính là, ngoài Lâm Kiến Sinh, hắn còn thấy hai người khác.

Hắn còn quen một người trong đó, chính là Phong vương Triệu Phong Cực, trước đây dẫn hắn đến bí cảnh Sahara.

Người còn lại Dương Thiên không quen biết, cũng là một người đàn ông trung niên. Khí thế bất ngờ trên người tỏa ra cũng là cấp B đỉnh phong!

Không hề nghi ngờ, người của Long tổ đến rồi!

"Dương Thiên!" Phong vương Triệu Phong Cực nhìn Dương Thiên đến, lại không hề đối địch, cười nói: "Nghe nói thực lực của Dương Thiên cậu bây giờ đã đến cấp B rồi! Thật sự là một thiên tài!"

Dương Thiên cười nói: "Phong vương tiền bối!"

Hắn không có ác cảm với Triệu Phong Cực.

"Vị này là Lang dã vương Tôn Kiện!" Triệu Phong Cực mỉm cười giới thiệu người đàn ông trung niên bên cạnh.



Hết chương 197.
Chương 198 Từng là vương giả

"Ồ, cậu là Dương Thiên không nể mặt tổ trưởng và tổ phó Long tổ chúng tôi phải không? Quả nhiên rất trẻ! Còn trẻ như vậy đã đến cấp độ này, đợi một thời gian, Hoa Hạ chúng ta lại xuất hiện một cường giả cấp S!" Tôn Kiện rất có hứng thú với Dương Thiên, không có ý đối đầu.

Dương Thiên cũng cười nói: "Được gặp Lang dã vương".

Trong lòng Dương Thiên nghi ngờ, Triệu Phong Cực và Lang dã vương sao lại xuất hiện ở đây!

"Dương Thiên, chúng tôi xuất hiện ở đây cũng là vì nhóm người Uy Nhĩ thiếu gia!" Triệu Phong Cực dường như biết suy nghĩ của Dương Thiên, cười nói.

Trước đây nhóm người Uy Nhĩ thiếu gia tiến vào Hoa Hạ, đã bị thành viên Long tổ phát hiện, sai Triệu Phong Cực và Lang dã vương đến đây.

Thực lực hai người họ đều cấp B đỉnh phong, đủ để đối phó với nhóm người Uy Nhĩ thiếu gia.

"Các ông tính đối phó với Uy Nhĩ thiếu gia thế nào?" Dương Thiên trầm giọng hỏi.

"Chúng tôi theo mệnh lệnh của tổ trưởng, trục xuất nhóm Uy Nhĩ thiếu gia ra khỏi Hoa Hạ!" Triệu Phong Cực nói.

"Chỉ trục xuất?" Dương Thiên hỏi.

"Uy Nhĩ thiếu gia là con trai mà Uy Đế Liên minh chúng thần yêu thương nhất, mới hai mươi tuổi đã đạt đến cấp B, so với thiên phú của Dương Thiên cậu cũng không kém chút nào. Bây giờ Long tổ chúng tôi đang trong thời kì phát triển, không tiện ra tay với cậu ta". Triệu Phong Cực bất lực nói.

Dương Thiên nghe lời nói từ Triệu Phong Cực, lại lạnh lùng mỉm cười, nói: "Vậy các ông đến đây có tác dụng gì? Tôi cảm thấy bây giờ dường như Long tổ không có tác dụng gì, ông xem trong thành phố Hải, ẩn nấp bao nhiêu người thuộc thế lực nước ngoài? Đến dị năng giả cấp D của tiểu quốc đảo cũng không chút kiêng dè ở thành phố Hải, Uy Nhĩ thiếu gia này thậm chí còn ngông cuồng khống chế thế lực ngầm của thành phố Hải, trở thành vương giả của thế lực ngầm thành phố Hải? Lẽ nào Long tổ làm như không thấy? Tôi thấy không bằng giải tán Long tổ!"

Trong lòng Dương Thiên thật sự rất bất mãn với Long tổ.

Thân là tổ chức dị năng giả của Hoa Hạ, ở trong thành phố Hải, có cả người của tiểu quốc đảo, Liên minh chúng thần trắng trợn gây phá hoại, Long tổ không thể ngăn cản kịp thời. Lại càng không cần phải nói đến các thành phố khác.

Theo như hắn thấy, nếu là tổ chức bảo vệ Hoa Hạ, càng phải chân chính bảo vệ sự an toàn của Hoa Hạ.

"Cậu hỗn láo!" Lang dã vương Tôn Kiện giận dữ, quát Dương Thiên: "Cậu chỉ là một dị năng giả cấp B, lại dám đặt điều xằng bậy về Long tổ?"

"Hừ! Cái chúng tôi cần là một tổ chức chân chính có thể bảo vệ Hoa Hạ!" Dương Thiên không hề sợ hãi.

"Cậu!" Lang dã vương Tôn Kiện vẫn còn muốn nói điều gì.

"Được rồi!" Đột nhiên, Triệu Phong Cực liền lên tiếng, ngăn cuộc tranh cãi giữa họ.

Ánh mắt nhìn Dương Thiên, Triệu Phong Cực thở dài nói: "Dương Thiên, cậu biết thực lực cụ thể của Long tổ chúng tôi không?"

Dương Thiên gật đầu. Toàn bộ Long tổ có hơn chín trăm người, có bảy trăm ba mươi người dưới cấp D, hơn một trăm người cấp C, hơn sáu mươi người cấp B, hai ba mươi người cấp A.

Triệu Phong Cực cười gượng nói: "Vậy cậu biết đến bây giờ Long tổ thành lập được bao nhiêu năm không?"

Dương Thiên lộ vẻ nghi ngờ.

Lẽ nào Long tổ không phải được thành lập rất sớm sao?

Dương Thiên lắc đầu.

Triệu Phong Cực nói: "Long tổ thành lập đến bây giờ cũng chưa đến bảy mươi năm. Nhưng lịch sử của nó đã có hai nghìn năm!"

Dương Thiên nheo mắt lại.

Triệu Phong Cực nói tiếp: "Thật ra đã từ rất sớm, Long tổ từng tồn tại, chẳng qua lúc đó không gọi là Long tổ, mà gọi là Thiên cơ xứ, thời kì đỉnh phong thậm chí có đến mấy chục nghìn thành viên! Lúc đó, chỉ riêng cường giả cấp S có trên ba mươi người, nắm giữ ba đại bí cảnh, thật lực có thể nói là không có thế lực nào trên thế giới sánh được!"

Khuôn mặt Dương Thiên lộ vẻ khiếp sợ, mấy chục nghìn dị năng giả, cường giả cấp S có ba mươi người, còn nắm giữ ba đại bí cảnh? Thực lực này, cho dù Liên minh chúng thần bây giờ đều không sánh bằng.

Long tổ bây giờ chỉ vẻn vẹn chưa đến một nghìn người, cường giả cấp S thậm chí chỉ có bốn người. Quả thật yếu ớt đến đáng thương.

"Tình hình này vẫn duy trì đến bốn trăm năm trước. Lúc đó, người thống trị mới e ngại chúng tôi, vì củng cố thế lực của mình, lại dùng kế dẫn dụ toàn bộ thành viên Long tổ chúng tôi đến một cái bẫy, sau đó bắn chết toàn bộ thành viên của Thiên cơ xứ, chỉ có mấy chục người chạy thoát!" Triệu Phong Cực nói đến đây liền rơi nước mắt, khuôn mặt ông ta hiện vẻ căm phẫn: "Đó là tổ chức bảo vệ Hoa Hạ hơn một nghìn năm, thành viên lại chết trong thời gian quá ngắn, loại tội ác này có chết một nghìn lần cũng không đủ!"

Dương Thiên im lặng lắng nghe, hai tay không tự chủ được nắm chặt thành quyền.

"Từ đó về sau, Thiên cơ xứ của Hoa Hạ không tồn tại, chỉ có vài người còn sót lại, nhưng với sự ý chí kiên cường mạnh mẽ cũng không trở mình được gì". Triệu Phong Cực nói.

"Mãi đến gần bảy mươi năm trước, Hoa Hạ vừa được giải phóng, lúc đó chỉ có Long Kinh Thiên tiền bối đạt được cấp S, sau đó ông theo tình hình thành lập Long tổ. Tìm kiếm người thức tỉnh dị năng gia nhập Long tổ, củng cố thực lực của Long tổ". Khuôn mặt Triệu Phong Cực hiện vẻ sùng bái: "Thế nhưng, những thực lực nước ngoài khác lại cực kì e dè Long tổ mới thành lập, họ sợ Thiên cơ xứ của Hoa Hạ mấy trăm năm trước lại xuất hiện lần nữa, cho nên liều mạng chèn ép Long tổ. Sai vô số cường giả đến. Mặc dù số đông đều bị Long tiền bối giết chết, nhưng vẫn còn lại rất nhiều người thuộc nhiều thế lực nước ngoài".

Hết chương 198.
Chương 199 Hợp tác

"Mãi đến khi Long tiền bối tìm thấy một bí cảnh còn sót lại trong Hoa Hạ, đây là một trong ba đại bí cảnh trước đây của Thiên cơ xứ ở Hoa Hạ. Thế nhưng năm tháng trôi qua đã lâu, trong bí cảnh sớm đã bị sụp đổ, thế nhưng, điều làm người khác kinh ngạc chính là, Long Kinh Thiên tiền bối lại tìm thấy hai quả Huyền cảnh vương ở trong đó, sau đó, Long tổ chúng tôi có thêm hai vị cường giả cấp S là Đường Chính Lâm và Từ Ngọc Cường lão nhân! Sau đó Long Kinh Thiên tiền bối và năm vị cường giả cấp S của Liên minh chúng thần chiến đấu một trận, toàn bộ trở lui, lúc đó mới lót đường cho địa vị Long tổ trên thế giới!"

"Cho dù Long tổ phát triển nhanh chóng, nhưng rốt cuộc thời gian thành lập quá ngắn, thực lực cao cấp mạnh hơn một chút, nhưng thực lực tầm trung đến tầm thấp lại nằm chót trên thế giới!" Triệu Phong Cực bất lực nói: "Tình hình bây giờ thật ra cũng tốt hơn nhiều so với trước đây! Trước đây dị năng giả nước ngoài không hề thật sự sợ hãi Hoa Hạ!"

"Chúng tôi cũng muốn đuổi hết đám dị năng giả thế lực bên ngoài đi, nhưng lực lượng lại không đủ! Dị năng giả Long tổ chúng tôi nhiều như vậy, cũng không thể luôn luôn nhìn chằm chằm họ. Huống hồ dường như họ đều đang ẩn thân, chúng tôi cũng rất khó tìm ra họ". Triệu Phong Cực nói.

"Nói ra vẫn là bản thân không đủ mạnh!" Dương Thiên liền nói: "Một mực khoan nhượng chỉ làm cho kẻ thù càng thêm ngang ngược! Cường giả cấp B không thể đi vào các thế lực khác, tại sao nhóm người Uy Nhĩ thiếu gia lại dám? Anh ta biết Long tổ các ông không dám làm gì anh ta! Theo tôi thấy, dù kết quả thế nào, cứ giết chết Uy Nhĩ thiếu gia! Vậy Uy Đế còn dám mở rộng chém giết Hoa Hạ chúng ta không? Cường giả cấp S của họ e dè Long tiền bối không dám qua, người khác qua một người chúng ta giết một người! Vậy còn có ai dám làm càn ở Hoa Hạ nữa?"

Vẻ mặt Triệu Phong Cực cũng rất khó xử. Trong lòng ông ta thật ra cũng muốn giết sạch nhóm ba người Uy Nhĩ thiếu gia, thế nhưng, lại sợ chọc vào Uy Đế của Liên minh chúng thần, bây giờ Long tổ vẫn trong quá trình phát triển nhanh chóng, đến lúc chiến đấu, tốc độ phát triển của Long tổ sẽ bị chặt đứt.

Huống hồ, người có thực lực cao cấp trong Long tổ không nhiều, cường giả cấp A cấp B không có ưu thế với các thế lực khác ở nước ngoài.

"Phong vương, tôi thấy suy nghĩ của Dương Thiên được đó!" Ở bên cạnh, Lâm Kiến Sinh vẫn không nói gì đột nhiên lên tiếng.

"Ồ?" Triệu Phong Cực kinh ngạc nhìn Lâm Kiến Sinh.

Theo ông ta thấy, Lâm Kiến Sinh nên ủng hộ ông ta, chứ không phải tán thành ý kiến của Dương Thiên.

"Phong vương, sau khi tôi ở thành phố Hải thành lập bang Long, sinh sống khá lâu ở thành phố Hải, gặp nhiều thế lực nước ngoài ngông cuồng. Thiết luật giữa các thế lực không được ra tay với người bình thường cơ bản không có tác dụng với họ, họ không hề quan tâm. Theo tôi được biết, nhóm người này phạm tội ở thành phố Hải đủ để chết một trăm lần rồi! Trong vài năm tôi cũng ra tay giết chết nhiều người của thế lực nước ngoài, nhưng lại không có tác dụng làm họ khiếp sợ!" Lâm Kiến Sinh nói.

Nói xong, khuôn mặt ông ta vẫn còn vẻ tức giận, thế lực nước ngoài thật sự đang ức hiếp thế lực bây giờ của Long tổ.

"Phong vương, tôi cho rằng chúng ta lên kế hoạch kỹ càng là được. Không thể mặc cho Uy Nhĩ thiếu gia ngông cuồng ở thành phố Hải. Lần này, anh ta tập kích Lâm Kiến Sinh, nếu không phải chúng ta ra tay, ước chừng Lâm Kiến Sinh cũng chết trong tay họ! Lúc đó Hoa Hạ chúng ta lại mất một cường giả cấp B! Chúng ta không thể nhìn trước ngó sau, thế này chỉ có thể làm kẻ địch thêm ngang ngược!" Lang dã vương Tôn Kiện nói.

Hiển nhiên, Dương Thiên, Lâm Kiến Sinh, Lang dã vương đều tán thành việc giết chết ba người Uy Nhĩ thiếu gia, ban đầu Triệu Phong Cực có suy nghĩ này, nghe nhóm Dương Thiên nói, ánh mắt lại kiên định nói: "Được! Nếu các ông có suy nghĩ này, nếu không đưa ra giải pháp thì thật sự quá hèn nhát! Cho dù lần này bị tổ trưởng trách phạt chúng ta cũng phải xử lý nhóm người Uy Nhĩ!"

"Chúng ta nghĩ cách hết sức cẩn thận! Lúc đó cho dù Uy Đế muốn điều tra cũng không tra được". Lâm Kiến Sinh đề nghị.

"Tôi có thể theo dõi vị trí của nhóm ba người Uy Nhĩ thiếu gia!" Dương Thiên nói.

"Kim Cương Vương giao cho tôi!" Lâm Kiến Sinh nói, lần trước ông ta đánh nhau không phân thắng bại với Kim Cương Vương, tinh thần chiến đấu dâng cao trong lòng.

"Quyển Mộc Vương giao cho tôi!" Lang dã vương cười nói. Quyển Mộc Vương chỉ ở thực lực cấp B trung kì, hơn nữa còn thiếu cánh tay phải, Lang dã vương cấp B đỉnh phong, chắc chắn có thể giết chết Quyển Mộc Vương.

"Uy Nhĩ thiếu gia giao cho tôi!" Phong vương Triệu Phong Cực cười nói.

Nếu đã đồng ý kế hoạch này, ông ta cũng sẽ không do dự.

Trước kia, thực lực nhóm ba người Uy Nhĩ thiếu gia mạnh mẽ, cho dù Dương Thiên kết hợp với Lâm Kiến Sinh, cũng không thể làm gì họ, nhưng bây giờ, Triệu Phong Cực và Tôn Kiện đến, trong chớp mắt thực lực thay đổi chèn ép nhóm ba người Uy Nhĩ thiếu gia.

Nhóm người lại lên kế hoạch kĩ càng một lần nữa.

Dương Thiên sai Tiểu Quang đi ra, tốn nửa giờ liền xác định chỗ ở của nhóm Uy Nhĩ thiếu gia.

Trong một căn biệt thự.

Ba người Uy Nhĩ thiếu gia ngồi trước đại sảnh, vẻ mặt tức giận.

"Hừ! Không ngờ rằng người của Long tổ dám ra tay! Xem ra Liên minh chúng thần chưa đủ gây áp lực lên họ". Uy Nhĩ thiếu gia phẫn nộ nói.

"Thiếu gia, nếu Long tổ đã nhúng tay vào, chúng ta trở về thôi?" Ở bên cạnh, Kim Cương Vương cẩn thận nói.

Mặc dù trong lòng biết Long tổ không dám ra tay với họ, nhưng ông ta có một cảm giác bất an.



Hết chương 199.
Chương 200 Vây đánh 1

"Kim Cương Vương, chúng ta không dễ dàng gì đến được đây, lẽ nào phải ảo não rời đi sao? Ông để các thiếu gia khác của Uy Đế đại nhân nhìn Uy Nhĩ thiếu gia thế nào?" Quyển Mộc Vương đương nhiên không đồng ý trở về.

Tức giận nhất trong lòng thật ra là Quyển Mộc Vương. Tay phải của ông ta không còn, đi bệnh viện kiểm tra, cánh tay phải bị đứt cũng bị Dương Thiên đạp cho nát bét, không thể nối lại.

Bây giờ thực lực ông ta suy giảm, cho dù quay về Liên minh chúng thần chắc chắn sẽ bị những đối thủ cạnh tranh chèn ép.

"Nhiệm vụ của chúng ta chưa xong, tạm thời chưa về!" Uy Nhĩ thiếu gia nói.

Người ở thành phố Hải chưa tìm được, anh ta sẽ không dễ dàng từ bỏ.

"Thiếu gia, vậy chúng ta có cần yêu cầu nội bộ Liên minh chúng thần chi viện không, bây giờ thực lực của chúng ta cơ bản không làm gì được nhóm Lâm Kiến Sinh, Triệu Phong Cực!" Kim Cương Vương nói.

"Không cần!" Uy Nhĩ thiếu gia liền nói. Anh ta là người rất có lòng tự trọng, không muốn nhóm người ở Liên minh chúng thần giám hộ mình, cũng muốn chứng minh bản thân trước mặt Uy Đế, cho nên đến bây giờ anh ta vẫn không báo tin về. Mặc dù thân phận anh ta tôn quý, thế nhưng, Liên minh hợp chủng vẫn có rất nhiều người thân phận không thua kém anh ta. Những đứa con khác của Uy Đế đều đang đợi anh ta phạm sai lầm.

"Phong vương Triệu Phong Cực biết thân phận của tôi, ông ta tính tình cẩn thận nhát gan, không thể làm gì được tôi!" Uy Nhĩ thiếu gia tự tin nói.

Ngày trước cũng có cường giả cấp B và trên cấp B của Liên minh chúng thần đến Hoa Hạ, nhưng những cường giả này cuối cùng vẫn bình yên vô sợ trở về Liên minh chúng thần.

"Thật sao?" Đột nhiên, một giọng nói vang lên.

Một thanh niên liền mở cửa biệt thự, đi vào trong.

"Là cậu!" Uy Nhĩ thiếu gia nhìn nhóm người đến, nheo mắt lại.

Chính là thanh niên trước mặt làm xáo trộn tất cả kế hoạch triển khai của anh ta, dẫn đến kế hoạch sau đó không thể tiến thành trọn vẹn.

"Hừ! Chúng tôi không đi tìm cậu, cậu lại chủ động đến tận cửa!" Uy Nhĩ thiếu gia hung hăng nhìn Dương Thiên.

"Thằng nhóc, địa ngục không có cửa cậu lại dám xông vào, tôi muốn vặn gãy toàn bộ cánh tay của cậu!" Gương mặt Quyển Mộc Vương dữ tợn.

"Một mình tôi đương nhiên không dám đến đây". Dương Thiên mỉm cười nói.

Trong lúc nói, Lâm Kiến Sinh, Triệu Phong Cực, còn có Tôn Kiện xuất hiện.

"Toàn bộ người gần đây đều bị tôi thôi miên, chắc chắn sẽ không có người nhìn thấy". Lâm Kiến Sinh cười nói.

"Toàn bộ camera giám sát gần đây bị tôi phá hủy rồi. Chúng tôi sẽ không có trong camera giám sát". Triệu Phong Cực nói.

"Triệu Phong Cực, Long tổ các người lại dám ra tay với người của Liên minh chúng thần chúng tôi? Không sợ rước lấy tai họa cho Long tổ sao?" Uy Nhĩ thiếu gia nghe lời nói từ nhóm Triệu Phong Cực, đương nhiên biết ý của họ, sắc mặt u ám, sau đó lạnh lùng quát.

Trong bốn người trước mặt, ba người là thực lực cấp B đỉnh phong, còn có Dương Thiên, tuy thực lực không mạnh, nhưng đặc biệt khó chơi, họ chắc chắn chạy không thoát.

"Chuyện Long tổ chúng tôi không phiền Uy Nhĩ thiếu gia quan tâm!" Triệu Phong Cực hờ hững nói.

"Hừ, các người không sợ cha tôi Uy Đế biết chuyện này sao?" Uy Nhĩ thiếu gia nói.

"Cậu có thể thử?" Triệu Phong Cực cười nói.

Uy Nhĩ thiếu gia lấy điện thoại ra, kết quả lại không có tín hiệu, điện thoại, nhắn tin đều vô dụng.

"Tất cả tín hiệu gần đây đã bị chúng tôi làm nhiễu sóng toàn bộ!" Lang dã vương nhìn Uy Nhĩ thiếu gia nói. Trong mắt lại mang vẻ khát máu.

Thật ra trong lòng Lang dã vương rất thù hận người của Liên minh chúng thần.

Tại sao ông ta tán thành ý kiến của Dương Thiên, vì gia đình ông ta bị phá hủy bởi người của Liên minh chúng thần. Từ khi ông ta thức tỉnh dị năng, liền âm thầm thề rằng, chắc chắn sẽ không buông tha đám người trong Liên minh chúng thần.

Ông ta vừa dứt lời, sắc mặt Uy Nhĩ thiếu gia thay đổi.

Ý của nhóm Dương Thiên rất rõ ràng, đó là đã chuẩn bị tấn công họ, mà còn không để lại chứng cứ tấn công.

Khuôn mặt Uy Nhĩ thiếu gia rất khó coi.

"Chúng tôi lập tức rời khỏi thành phố Hải!" Uy Nhĩ thiếu gia cắn răng, không cam tâm nói. Anh ta có thể nghĩ đến sắc mặt chế giễu của mấy người anh em lúc trở về.

"Ha ha, Uy Nhĩ thiếu gia, anh có phải suy nghĩ quá hão huyền rồi phải không? Anh cảm thấy thế trận chúng tôi lớn như vậy, sẽ để anh yên ổn rời khỏi đây sao?" Dương Thiên hờ hững nói.

"Các người!" Sắc mặt Uy Nhĩ thiếu gia hoàn toàn thay đổi. Trong lòng anh ta vẫn cho rằng người của Long tổ chắc chắn không dám giết anh ta. Không ngờ rằng lần này họ lại thật sự có ý định giết chết.

" Giao ước giữa các thế lực, thế lực cấp B không được vào các nước khác, mà dựa vào thực lực mạnh mẽ của Liên minh chúng thần các người, thường xuyên vào biên giới Hoa Hạ, không hề kiêng dè, bây giờ cậu cũng phá vỡ quy định này, chúng tôi cho dù giết cậu ở đây, tôi nghĩ Uy Đế cũng sẽ không có lời nào để nói! Huống hồ, chuyện chúng tôi làm không hề có sơ hở, Uy Đế cho dù muốn âm thầm điều tra hung thủ, cơ bản cũng làm không được!" Triệu Phong Cực nói.

Bây giờ nhiều thế lực nước ngoài càng điên cuồng, không chỉ ra tay với người bình thường, mà cường giả cấp B còn trắng trợn đi vào thành phố Hải, hoàn toàn không quan tâm đến Long tổ.

Bây giờ, Triệu Phong Cực cũng quyết định điên cuồng một lần, đối xử với nhóm Uy Nhĩ thiếu gia, không nể mặt.

"Chạy!" Sắc mặt Uy Nhĩ thiếu gia khó coi, lại nắm thời cơ lựa chọn chạy trốn.

Kim Cương Vương và Quyển Mộc Vương dốc sức ngăn cản phía trước, yểm trợ hướng Uy Nhĩ thiếu gia chạy trốn.

Lâm Kiến Sinh nghênh tiếp Kim Cương Vương, còn Lang dã vương để mắt đến Quyển Mộc Vương.

Hết chương 200.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK