Sắc mặt Uy Đế vô cùng ảm đạm, Dương Thiên đã giết chết hai cường giả cấp S của Liên minh chúng thần rồi. Bây giờ hắn lại bắt hai người nữa, nếu như ông ta không chịu giao ra Thần châu bất hủ thì Dương Thiên chắc chắn sẽ giết chết cả hai người này.
Trong lòng ông ta không hề muốn giao ra, nhưng bây giờ ông ta nhìn về phía Liên minh chúng thần đã thấy không ít người bất mãn nhìn ông ta.
Bởi vì ông ta có cơ hội để cứu những cường giả cấp S này, nhưng ông ta lại không muốn làm như vậy. Không thể không nói, những lời vừa rồi của Dương Thiên đã khiến mọi người có định kiến về Uy Đế. Ngay cả nhóm người Lôi Thần, Johan cũng nhìn Uy Đế bằng ánh mắt lạnh lùng, tuy nhiên bọn họ cũng không nói gì cả, lặng lặng chờ xem tiếp theo Uy Đế sẽ làm như thế nào.
Mặc dù bọn họ không biểu hiện ra ngoài nhưng thực lòng mà nói thì ai cũng muốn Uy Đế giao Thần châu bất hủ ra. Giống như vừa rồi Dương Thiên đã nói, chỉ là một hạt châu giữ cho thi thể không thối rữa thôi mà, dùng cho người chết, còn với người sống bọn họ mà nói thì hoàn toàn vô dụng.
Vì một hạt châu như thế mà trả giá bằng tính mạng của những cường giả cấp S thì thực sự không đáng chút nào.
Chỉ là Uy Đế quá mức uy nghiêm, khiến bọn họ sợ hãi không dám nói ra mà thôi.
“Có giao không?” Dương Thiên lại lặp lại một lần nữa. Uy Đế vẫn không có động tĩnh gì, Dương Thiên thờ ơ gật đầu: “Tôi biết rồi, xem ra là vẫn không muốn giao ra!”
Nói xong, hai tay Dương Thiên lại chuẩn bị dùng sức, hai cường giả cấp S lập tức hốt hoảng, giống như giây tiếp theo bọn họ sẽ chết vậy.
“Dừng tay!” Ngay khi Dương Thiên chuẩn bị dùng sức thì giọng nói tức giận của Uy Đế vang lên.
“Ồ? Uy Đế, ông làm sao thế? Muốn nói gì à? Không thấy tôi đang muốn giết người sao?” Dương Thiên hờ hững nhìn ông ta.
“Hừ! Dương Thiên, cậu thả bọn họ ra, hơn nữa còn phải đảm bảo từ nay về sau không tới gây phiền toái cho Liên minh chúng thần chúng tôi nữa thì tôi sẽ giao Thần châu bất hủ cho cậu!” Uy Đế lạnh lùng nói.
“Được!” Dương Thiên gật đầu, mục đích tới đây của hắn là vì Thần châu bất hủ, hắn lập tức nói: “Tôi đồng ý với yêu cầu của ông!”
“Còn nữa! Dương Thiên, đừng có quên ba quả Huyền cảnh vương, đây là chính cậu nói đấy!” Uy Đế nói tiếp.
“Ha ha! Uy Đế, lúc trước là tôi có lòng tốt trao đổi với ông, nhưng ông không đồng ý. Bây giờ ông động thủ, đánh thua còn đòi linh quả, không cảm thấy buồn cười sao? Không có! Một viên cũng không có!” Dương Thiên cười lạnh.
Bây giờ quyền chủ động ở trên tay Dương Thiên, làm sao hắn có thể giao ra những quả Huyền cảnh vương đó cho Uy Đế chứ? Bản thân hắn dùng còn thấy thiết.
“Cậu!” Sắc mặt Uy Đế lúc xanh lúc đỏ, nhưng ông ta cũng không có cách nào khác. Một lúc sau, Uy Đế vẫn phải thỏa hiệp. Ông ta vung tay lên, một luồng ánh sáng trắng bay về phía Dương Thiên.
Dương Thiên lập tức bắt lấy luồng sáng này, sau đó mở lòng bàn tay ra. Trong tay hắn có một hạt châu màu trắng có đường kính khoảng ba centimet, tản ra ánh sáng dịu dàng. Loại ánh sáng này khiến người ta vô cùng thoải mái.
Đây chính là Thần châu bất hủ sao? Dương Thiên lộ rõ vẻ vui mừng, cẩn thận cất đi. Hắn không sợ Uy Đế đưa cho hắn đồ giả, nếu thực sự là như vậy thì hắn cũng không ngại giết thêm mấy người nữa của Liên minh chúng thần!
“Ha ha! Cám ơn Uy Đế!” Dương Thiên thu hồi hạt châu màu trắng, sau đó tung chân đá bay hai cường giả cấp S trong tay mình về phía Uy Đế.
“Uy Đế!” Hai cường giả cấp S vội vàng đứng thẳng người, trên mặt vẫn còn đầy vẻ sợ hãi.
“Hừ! Phế vật!” Uy Đế lạnh lùng nói.
Hai cường giả cấp S sơ kỳ không dám nói gì, cúi đầu nghe mắng.
“Uy Đế, vậy tôi không quấy rầy các người nữa! Các người cũng không cần phải tiễn tôi đâu!” Dương Thiên có được Thần châu bất hủ thì tâm trạng rất tốt. Hắn cười to, sau đó leo lên lưng Đại Ưng, Đại Lang cũng thu nhỏ lại, nhảy lên lưng Đại Ưng. Con chim ưng khổng lồ kêu lên một tiếng bén nhọn, bay lượn một vòng quay bầu trời của Liên minh chúng thần rồi mới rời đi!
“Sỉ nhục! Đây là sự sỉ nhục của Liên minh chúng thần!” Uy Đế nhìn bóng dáng Dương Thiên rời đi thì tức giận nói. Ông ta nhìn Dương Thiên, ánh mắt tràn đầy khát khí. Con trai Uy Nhĩ của ông ta rất có khả năng đã chết trong tay Dương Thiên, mà bây giờ Dương Thiên còn không thèm để Liên minh chúng thần vào mắt!
“Một đám phế vật! Nhiều người như vậy mà cũng không ngăn cản được một mình Dương Thiên!” Uy Đế tức giận nói.
Ông ta là người cầm quyền Liên minh chúng thần, thực lực mạnh nhất, tính cách lại nóng nảy, không chút kiêng kỵ mà phát tiết lửa giận trong lòng.
Các cường giả cấp S khác nơm nớp lo sợ, cúi đầu không dám nói tiếng nào.
...
Dương Thiên ngồi trên lưng con chim ưng khổng lồ, lấy thân thể của Vương Nhã Lộ từ trong Long phượng nguyên châu ra, nhìn cô nhắm chặt hai mắt, gương mặt tái nhợt. Dương Thiên tràn đầy thương tiếc và thống khổ.
Rõ ràng hắn có rất nhiều cơ hội, nhưng chính hắn đã bỏ lỡ hết. Chờ đến khi hắn thực sự hiểu ra được trái tim mình thì mọi chuyện đã quá trễ rồi. Người không còn nữa, có nói gì cũng vô dụng!
Một hạt châu màu trắng xuất hiện trong tay Dương Thiên. Dương Thiên nhẹ nhàng nâng Vương Nhã Lộ dậy, sau đó đặt hạt châu vào trong miệng Vương Nhã Lộ.
Một vầng sáng trắng xuất hiện, hoàn toàn bao phủ lấy Vương Nhã Lộ. Dưới vầng sáng này, thân thể Vương Nhã Lộ dần dần phục hồi lại như bình thường, ngay cả trái tim rách nát cũng trở về nguyên dạng, tro bụi trên người cũng biến mất.
Khoảng chừng ba phút sau, ánh sáng tan biến. Giờ phút này, trên người Vương Nhã Lộ không còn vết thương, sắc mặt cũng trở nên hồng hào, lông mi dài cong vút. Tay cô vẫn đang nắm chặt chiếc lắc tay màu tím kia, vẻ mặt nhìn như đang ngủ.
Vương Nhã Lộ lúc này giống hệt người bình thường, chỉ là trái tim cô không còn đập, không có hơi thở.
“Anh Tiểu Thiên, em thích anh!” Trong đầu Dương Thiên đột nhiên nhớ lại tình cảnh trong bệnh viện, nhớ tới câu nói nhỏ nhẹ của cô.
Dương Thiên ôm chặt lấy Vương Nhã Lộ, giống như đang ôm một bảo bối vô giá. Ánh mắt hắn lấp lánh ánh sáng.
“Nhã Lộ! Chờ anh! Dương Thiên này nhất định sẽ trở thành một vị cường giả mạnh mẽ nhất thế giới! Anh sẽ cứu sống em!”
Chương 347 Lực lượng đỉnh cao thế giới!
Cẩn thận đặt thân thể Vương Nhã Lộ vào trong Long phượng nguyên châu, vẻ ôn nhu dịu dàng trong mắt Dương Thiên tan đi, thay vào đó là một luồng sát khí.
Không chỉ Vương Nhã Lộ, mà còn có rất nhiều người dân vô tội của Hoa Hạ bị nhóm cự thú này tàn sát.
Đám cự thú từ biển lên thì còn có thể ngăn cản được, nhưng cự thú ở đất liền thì không ai có thể biết bọn chúng nấp ở chỗ nào, không biết khi nào bọn chúng sẽ đột nhiên xông ra.
Con kiến khổng lồ kia đột nhiên bò ra từ một khe nứt trên mặt đất, còn có cả những con gấu đen hoặc chuột khổng lồ ở huyện A, chúng đều ẩn nấp trên cạn.
Dương Thiên trở lại thành phố Đồng, hắn mới rời khỏi chưa đến nửa ngày, nhóm người Long Kinh Thiên vẫn còn ở đó.
“Tiểu Thiên!” , “Anh trai!”, “Dương Thiên!”
Cha mẹ và em gái Dương Thiên, còn cả nhóm người Long Kinh Thiên nhìn thấy con chim ưng khổng lồ xuất hiện thì vội vàng đi tới.
“Cha mẹ, San San, Long tiền bối!” Dương Thiên nói.
“Dương Thiên, cậu đã lấy được Thần châu bất hủ rồi sao?” Long Kinh Thiên khiếp sợ hỏi.
Dương Thiên gật đầu.
Long Kinh Thiên vô cùng kinh ngạc, toàn bộ Liên minh chúng thần có đến hai mươi mấy cường giả cấp S. Cho dù là ông thì cũng không dám xông vào, huống hồ Thần châu bất hủ còn là đồ của Uy Đế.
Long Kinh Thiên biết tính cách của Uy Đế, ngang ngược bá đạo, không có khả năng dễ dàng giao Thần châu bất hủ cho Dương Thiên như vậy.
Thế mà bây giờ Dương Thiên không chỉ xông vào, lấy được Thần châu bất hủ, mà còn không hề bị thương tổn gì. Điều này chứng tỏ thực lực hiện tại của Dương Thiên vượt qua toàn bộ Liên minh chúng thần.
Mặc dù Long Kinh Thiên vô cùng ngạc nhiên, nhưng lại không hề có ý đố kỵ với Dương Thiên.
Long Kinh Thiên suy nghĩ một chút rồi nói với Dương Thiên: “Dương Thiên, có phải cậu rất có năng lực trong việc theo dõi và phát hiện tung tích của cự thú không?”
Dương Thiên gật đầu.
“Bây giờ trên lãnh thổ Hoa Hạ chắc chắn vẫn còn rất nhiều quái thú ẩn nấp ở các nơi, nhân lúc bọn chúng chưa lớn mạnh, cậu có thể tìm kiếm và giết chết bọn chúng không? Nếu không thì sau này sẽ còn rất nhiều thành phố gặp nạn giống như thành phố Đồng!” Long Kinh Thiên nói thẳng.
Dương Thiên rất giỏi trong việc truy tìm tung tích, lại còn có cả con chim ưng khổng lồ kia, tốc độ rất nhanh, hoàn toàn có thể trong thời gian ngắn tìm ra được nơi ẩn náu của những con cự thú trên đất liền kia và đánh chết bọn chúng. Nhóm Đường Chính Lâm cần phải phòng thủ tuyến đường ven biển, không có thời gian, Long Kinh Thiên rất hy vọng Dương Thiên có thể tiếp nhận nhiệm vụ này. Dương Thiên cũng là người thích hợp nhất.
Dương Thiên không chút do dự, nhanh chóng gật đầu. Trước đây hắn cũng đã có suy nghĩ này, hơn nữa, so với những người khác, hắn đúng là ứng cử viên thích hợp nhất.
Bây giờ Hoa Hạ đang lâm nguy, hắn không thể nào lùi bước.
“Tôi biết rồi! Tôi sẽ đi tìm những con cự thú đang lẩn trốn ở trong đất liền Hoa Hạ!” Dương Thiên nói.
“Được! Dương Thiên, vậy chuyện này làm phiền cậu, tôi quay lại phòng tuyến thứ tám!” Long Kinh Thiên nói xong thì lập tức bay lên không trung, tiến về phía xa.
Nhóm người Dương Gia Quốc nhìn thấy Long Kinh Thiên đã đi rồi thì mới bước tới bên cạnh Dương Thiên.
Khí chất trên người Long Kinh Thiên quá lớn, khiến cho bọn họ vô cùng áp lực. Long Kinh Thiên là cường giả mạnh nhất Hoa Hạ, uy thế mãnh liệt. Dương Gia Quốc đối mặt với Long Kinh Thiên không khác gì người bình thường đối mặt với lãnh đạo quốc gia, cảm thấy vô cùng không được tự nhiên.
Mặc dù thực lực hiện tại của Dương Thiên cũng không kém gì Long Kinh Thiên, nhưng Dương Thiên là con trai của bọn họ, bọn họ hoàn toàn không có chút áp lực nào.
“Tiểu Thiên, có phải bây giờ con muốn đi giết những con cự thú kia? Có phải là nguy hiểm lắm không?” Thẩm Tân Lan ở bên cạnh nói.
“Mẹ, không có việc gì đâu, những con cự thú đó không thể nào gây tổn hại cho con được!” Dương Thiên nói.
“Thằng bé này, con mới bao nhiêu tuổi chứ? Những con cự thú đó khủng khiếp như vậy. Long tổ gì đó chẳng phải là lợi hại lắm sao, sao không tự mình đi giết mà lại giao nhiệm vụ nguy hiểm này cho con? Lỡ như con xảy ra chuyện gì thì chúng ta phải làm thế nào bây giờ?” Thẩm Tân Lan bất mãn nói.
“Hừ! Đúng là suy nghĩ của phụ nữ! Tiểu Thiên đang bảo vệ Hoa Hạ, cống hiến cho Hoa Hạ! Thằng bé là người Hoa Hạ, không thể trốn tránh trách nhiệm! Tiểu Thiên có năng lực, có thể làm được chuyện này!” Dương Gia Quốc ở bên cạnh lên tiếng phản bác lại Thẩm Tân Lan.
“Haizz! Lão Dương, không phải tôi nói thế cũng là vì lo lắng cho Tiểu Thiên sao!” Thẩm Tân Lan nhìn Dương Gia Quốc, vẻ mặt không vui.
“Được rồi, cha mẹ, con không sao đâu. Con còn có Đại Ưng nữa mà, cho dù con không đánh lại được những cự thú đó thì cũng có thể chạy trốn, tốc độ của Đại Ưng như thế nào, cha mẹ cũng đã nhìn thấy rồi!” Dương Thiên an ủi cha mẹ.
“Không đánh lại được thì nhất định phải chạy trốn đấy nhé! Giữ mạng mới là quan trọng nhất!” Thẩm Tân Lan dặn dò con trai.
“Anh trai, anh lại phải đi rồi à? Đi giết những con quái thú đó sao?” Dương San nhìn anh trai mình, ánh mắt lưu luyến không rời.
Nhưng cô bé cũng tràn đầy vẻ sùng bái. Anh trai cô bé lợi hại như vậy, quái thú đáng sợ như thế mà cũng có thể giết chết.
“Ừ! Anh trai lại đi giết quái thú, nếu không thì chúng nó sẽ lại xuất hiện, giống như những con chuột khổng lồ ở huyện A vậy! Anh sẽ đi giết chúng nó, như thế thì chúng nó sẽ không thể tiếp tục xuất hiện nữa!” Dương Thiên cười, xoa đầu San San.
“Anh trai, sau khi trở về anh có thể dạy cho em bản lĩnh đó không? San San cũng muốn giết quái thú!” Dương San khao khát nói.
“Ha ha! Được! Chờ khi mọi chuyện kết thúc, anh trai nhất định sẽ dạy San San cách giết quái thú!” Dương Thiên cười to, sau đó nói với cha mẹ mình: “Cha mẹ, con đi đây. San San có Đại Quy, nếu mọi người gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn thì Đại Quy sẽ bảo vệ mọi người. Có chuyện gì cứ gọi điện cho con, lần này con sẽ không tắt máy nữa!”
Nói xong, Dương Thiên lập tức nhảy lên lưng con chim ưng khổng lồ, nhanh chóng bay về phía xa.
Chương 348 Giết chóc! 1
Trạm dừng thứ nhất của hắn chính là thành phố Hải, nơi đó có đại bản doanh của hắn. Tất nhiên, khi Dương Thiên gần tới thành phố Hải thì đã thu Đại Ưng lại, một mình lặng lẽ đi tới căn cứ của bang Chiến ở thành phố Hải.
“Cậu chủ!” Nhóm người Trương Đại Hổ đều ở đây, trước khi Dương Thiên tới thì đã gọi điện thoại cho bọn họ.
Thực lực của nhóm người Trương Đại Hổ bây giờ rất mạnh mẽ, 10 cường giả cấp A, 98 cường giả cấp B. Lúc này, tất cả bọn họ đều đang ở đây chờ Dương Thiên.
Dương Thiên lập tức lấy những quả Huyền cảnh vương, quả Hồng tâm, quả Tử cảnh mà hắn có được ở huyện A ra, tổng cộng là 250 quả giao cho nhóm người Trương Đại Hổ.
Có 250 linh quả này, thực lực của nhóm người Trương Đại Hổ có thể hoàn toàn đạt tới cấp S!
Không phải Dương Thiên không muốn giao toàn bộ linh quả cho bọn họ sử dụng, mà là linh quả chỉ có thể khiến con người đột phá lên cấp Tân tinh, cũng chính là cấp S. Sau khi đạt tới cấp S thì có dùng thêm cũng không có hiệu quả nữa!
Những linh quả đó kết hợp lại có thể khiến cường giả cấp B đột phá lên cấp A đỉnh phong, sau đó lại dùng một quả Huyền cảnh vương là có thể trực tiếp đột phá lên cấp S!
Dương Thiên đã tính toán cẩn thận rồi, 250 quả là quá thừa!
Sau khi giao số linh quả này cho nhóm Trương Đại Hổ, Dương Thiên vẫn không yên tâm lắm. Hắn để Đại Lang lại, phòng ngừa có chuyện gì ngoài ý muốn. Đại Lang có đủ khả năng bảo vệ những quả Linh quả này, khiến nhóm người Trương Đại Hổ yên tâm đột phá lên cấp S!
Những linh quả này cần có thời gian nhất định mới có thể đột phá, Dương Thiên đành rời đi trước!
Chờ khi toàn bộ nhóm người Trương Đại Hổ đột phá thì sẽ có thêm 108 cường giả cấp S cơ cấp! Đó là sức mạnh đỉnh cao thế giới!
Phía xa xa, một con chim ưng khổng lồ bay tới. Có một thanh niên đang chiến đấu với một cự thú thân cao 200 mét, xung quanh còn có rất nhiều người vây quanh.
“Dương Thiên, cố lên! Đánh chết con cự thú này đi!” Những người bên cạnh không ngừng cổ vũ và chụp ảnh, ánh mắt đầy vẻ sùng bái.
Người thanh niên cầm thanh đại đao màu đen kỳ dị trong tay, một đao chém tới, chân trước của con cự thú lập tức bị chém đứt. Sau đó, thanh niên lại bổ thêm một đao, thân thể cự thú trực tiếp bị chẻ thành hai nửa! Một con cự thú khổng lồ nằm vật ra đất, mất đi sinh mệnh.
“Con thứ tám!” Dương Thiên nhìn thi thể cự thú, lẩm bẩm.
Thanh niên này chính là Dương Thiên, lúc này hắn đang không ngừng tìm kiếm tung tích của những con cự thú đang ẩn nấp trên đất liền Hoa Hạ. Có sự trợ giúp của Tiểu Quang, cho dù những con cự thú này có ẩn nấp giỏi cỡ nào thì cũng sẽ bị phát hiện.
Con cự thú này là con cự thú cấp S thứ tám mà Dương Thiên đã giết chết, ngoài ra, hắn còn giết chết không ít cự thú cấp dưới nữa. Hiện tại Dương Thiên đã xử lý gần hết quái thú ở Hoa Hạ, chỉ còn sót lại một vài khu vực.
“Dương Thiên lợi hại quá!”
“Dương Thiên là cường giả tuyệt đỉnh!”
...
Mọi người đứng xem hoan hô không ngớt, trên mặt tràn đầy vẻ cuồng nhiệt. Bọn họ biết gần đây Dương Thiên đang đi càn quét yêu thú ở Hoa Hạ, trong lòng ai cũng sùng bái và ngưỡng mộ Dương Thiên.
Nhất là ở huyện A và đại học An, gần như ai cũng điên cuồng vì Dương Thiên, Dương Thiên chính là bạn học của bọn họ.
Ở đại học An, hiệu trưởng An Hoán Nghĩa đứng phát biểu trước công chúng: “Dương Thiên là sinh viên ưu tú nhất của đại học An chúng tôi, không ai sánh bằng!”
Dương Thiên mới chỉ là sinh viên năm nhất, hơn nữa số ngày tới trường cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, nhưng An Hoán Nghĩa lại trực tiếp nói Dương Thiên là tấm gương của toàn trường! Tất cả sinh viên của đại học An cũng vô cùng kích động, bọn họ vô cùng tự hào vì được học cùng trường đại học với Dương Thiên!
Dương Thiên khẽ gật đầu với những người đứng xem một chút, sau đó nhảy lên lưng Đại Ưng, tiếp tục bay về phía xa.
Hắn còn một khu vực chưa tới.
Lúc này, dưới đáy đại dương xuất hiện một cảnh tượng khiến người ta vô cùng sợ hãi. Ngoại trừ con cá voi khổng lồ dài 300 mét kia thì còn có ba sinh vật biển khổng lồ nữa, nhìn hình thể thì không thua kém cá voi khổng lồ chút nào.
Một con tôm hùm khổng lồ dài đến 300 mét, lớp vỏ của nó đỏ au, rắn chắc như khôi giáp bao bọc lấy thân thể nó. Hai sợi râu cũng dài đến hơn hai trăm mét, khiến người ta sợ hãi vô cùng.
Ngoài ra, còn có một con lươn điện khổng lồ dài hơn 300 mét, điện quang trên người nhấp nháy liên tục. Cho dù là cường giả cấp S bình thường chạm phải dòng điện lưu này cũng sẽ bị thương nặng.
Cuối cùng là một con cá răng đao khổng lồ, cả người vô cùng dữ tợn, mỗi chiếc răng trong miệng nó phải dài tới năm mươi mét. Trong số bốn con cự thú, nó là con nhìn đáng sợ nhất!
Bốn con cự thú đang vây ở một chỗ, trên người tỏa ra những sóng âm kỳ dị. Ánh mắt con cá voi khổng lồ lộ rõ vẻ bất mãn, nhưng sau khi nói chuyện với ba con cự thú hải dương này một lúc thì nó gật đầu một cái.
Bốn con cự thú dường như đang trao đổi gì đó.
Cá voi khổng lồ là cự thú hải dương cấp S đỉnh phong của Thái Bình Dương, còn ba con kia thì là ba cự thú cấp cao nhất của ba đại dương khác.
Ngoại trừ bốn con cự thú này thì còn có vô số sinh vật biển khổng lồ đang đứng xếp hàng xung quanh, có đến hơn mười con đạt tới cấp S hậu kỳ! Những con thực lực kém hơn cũng vô số!
Đại dương chiếm rất nhiều diện tích, 70% bề mặt trái đất, hầu hết các ánh sáng màu xanh lam đều bị chúng nó cắn nuốt!
Bốn cự thú khổng lồ trao đổi hồi lâu, sau đó hình như đạt được hiệp nghị nào đó. Bọn chúng tụ tập lại một chỗ, sau đó đồng loạt hướng về phía liên minh châu Phi!
Lần trước liên minh châu Phi đã vô cùng vất vả để chống lại cuộc tấn công của đám cự thú hải dương. Một phòng tuyến của bọn họ bị phá vỡ khiến cự thú tràn lên bờ. Vì để giết được con cự thú này, liên minh châu Phi đã phải dùng tới vũ khí hạt nhân, mặc dù đã giết được quái thú nhưng cũng khiến quê hương mình gặp nguy hại.
Chương 349 Giết chóc! 2
“Tích!”, “Tích!”
Đột nhiên, một trận âm thanh vang lên, sau đó đường bờ biển của liên minh châu Phi bỗng xuất hiện một lượng lớn cự thú hải dương! Chỉ riêng số lượng cự thú cấp S đã đạt tới mười con!
Lugba, Mopti và ba cường giả cấp S khác nhìn nhau, ánh mắt lộ rõ vẻ hoảng sợ.
Lúc trước chỉ có vài con cự thú mà bọn họ suýt chút nữa đã không ngăn cản được rồi, bây giờ lại xuất hiện nhiều như vậy! Bọn họ chắc chắn không thể chống lại được!
“Bắt đầu kế hoạch sơ tán ngay lập tức, đưa người của đất nước chúng ta đến Hoa Hạ và Hợp chủng quốc!” Mopti lên tiếng.
Lúc trước bọn họ đã di dời một nhóm người, nhưng đó chỉ là một bộ phận nhỏ, còn lại vẫn ở lại bảo vệ quê hương. Nhưng bây giờ có nhiều cự thú lên bờ như vậy, bọn họ không có khả năng chống đỡ.
Trước đó bọn họ cũng đã quyết định xong rồi, tàu thủy, máy bay đều đã chuẩn bị xong.
Máy bay không chở được nhiều, tàu thủy thì có thể chở số lượng lớn, nhưng lại vô cùng nguy hiểm, có thể bị cự thú tấn công bất cứ lúc nào.
Nhưng mà bây giờ cũng không còn cách nào khác!
“Lugba, ông dẫn những người khác đi trước đi! Tôi ở lại ngăn cản chúng nó!” Mopti nghiêm túc nói. Ông ta là người mạnh nhất Liên minh châu Phi!
“Mopti, ông...” Lugba đang muốn lên tiếng thì đã bị Mopti ngắt lời: “Bây giờ không phải thời gian nói nhiều, ông trẻ hơn tôi, tương lai vẫn còn không gian tiến bộ. Còn tôi thì già rồi, cứ để tôi được làm một cống hiến cuối cùng cho quốc gia này đi! Ông mau đưa những người khác rời khỏi đây!”
Lugba rưng rưng nước mắt, nhưng cố gắng kìm lại. Ông ta lớn tiếng nói với những người khác: “Tất cả mọi người đi theo tôi! Chuẩn bị sơ tán!”
Những con cự thú hải dương càng lúc càng tới gần, khí thế mạnh mẽ không gì cản nổi. Mopti lạnh lùng nhìn đám cự thú đang điên cuồng tấn công phòng tuyến của liên minh châu Phi.
“Hừ! Một lũ sinh vật biển không có trí tuệ, dám làm càn ở liên minh châu Phi!” Mopti nhìn thấy bóng dáng của nhóm người Lugba đã biến mất thì quay đầu nhìn chằm chằm lũ cự thú hải dương kia, ánh mắt tràn đầy thù hận!
Một mình ông ta chuẩn bị đối kháng với mười con cự thú cấp S đó!
Nhưng mà, cho dù chỉ là những con cự thú cấp S sơ cấp, nhưng số lượng lại quá nhiều! Mopti hoàn toàn không phải là đối thủ của bọn chúng.
“Gào!” Phía xa đột nhiên truyền đến một tiếng gầm giận dữ, sau đó, một con cá voi khổng lồ, một con tôm hùm khổng lồ, một con lươn điện khổng lồ và một con cá răng đao khổng lồ xuất hiện, ánh mắt lạnh như băng nhìn Mopti. Con cá voi này to lớn vô cùng, cả người toát ra hàn ý, khiến Mopti ớn lạnh.
“Gào!”
Con cá răng đao khổng lồ gầm lên giận dữ, sau đó thân thể to lớn nhảy lên. Mopti lập tức bị nó nuốt vào trong bụng, không có chút năng lực chống cự nào!
Trên con đường đông đúc, mọi người đang đi lại vô cùng tấp nập. Đột nhiên, tất cả bọn họ đều ngẩng đầu nhìn lên trời, nơi đó có một chấm đen đang lao đến.
“Đó là cái gì thế?” Mọi người nghi hoặc.
Chấm đen càng lúc càng lớn, cuối cùng mọi người cũng nhìn rõ, đó là một con chim ưng khổng lồ!
“Đó là con chim ưng khổng lồ của Dương Thiên!”
“Dương Thiên tới!”
...
Đám đông lập tức sôi sục.
Dương Thiên nhìn đám đông bên dưới, lớn tiếng hét lên: “Nơi này rất nguy hiểm, mọi người mau rời khỏi đây!”
Đám đông nghe được lời Dương Thiên thì ánh mắt vô cùng sợ hãi. Bọn họ biết trong thời gian này Dương Thiên đang đi tìm kiếm những cự thú trên đất liền, nếu Dương Thiên nói như vậy thì có nghĩa là nơi này của bọn họ có cự thú!
“Xuất hiện đi!” Nhìn nhóm người đã đi xa, Dương Thiên bình tĩnh nói với mặt đất.
Nhưng mười mấy giây sau, mặt đất không hề có động tĩnh gì.
“Ha ha, nếu như mày đã không chịu ra thì tao sẽ không khách khí nữa!” Dương Thiên cười lạnh, đại đao màu đen trong tay vung lên, đao mang lập tức xuất hiện, chém xuống mặt đất. Mặt đất lập tức xuất hiện một khe nứt dài hơn một trăm mét.
“Gào!!!”
Khe nứt vừa xuất hiện thì mặt đất truyền đến một tiếng gầm giận dữ, sau đó, một bóng dáng to lớn vô cùng, từ từ bò ra khỏi khe nứt.
Đây là một con cự thú thuộc loại bọ cánh cứng, chiều dài lên tới 250 mét, ánh mắt lạnh băng nhìn Dương Thiên, vẻ mặt vô cùng phẫn nộ.
“Cấp S hậu kỳ?” Dương Thiên cảm nhận được khí thế trên người con bọ cánh cứng này thì hơi giật mình. Hắn chưa từng gặp con cự thú cấp S hậu kỳ nào trên mặt đất.
Nhưng cho dù là cấp S hậu kỳ thì Dương Thiên cũng không để vào mắt.
Đại đao màu đen trong tay hắn khẽ vung lên, con bọ cánh cứng nhanh chóng thu mình vào trong lớp giáp xác cứng rắn, muốn chống lại đòn tấn công của Dương Thiên.
“Bùm!”
Đao mang từ đại đao màu đen chém thẳng lên người con bọ cánh cứng khổng lồ, sau đó để lại một khe nứt dài hơn một trăm mét! Nhưng lại không thể làm tổn thương đến da thịt của nó.
“Thực lực phòng ngự không tồi! Nhưng vẫn hơi kém một chút!” Dương Thiên cười lạnh, lại vung thêm mấy đao, cắt rơi hết lớp giác xác trên người nó.
“Gào!!!”
Mất đi lớp giáp xác bảo hộ, con bọ cánh cứng khổng lồ lộ ra vẻ hoảng hốt, nhưng ngay sau đó đã điên cuồng vọt về phía Dương Thiên.
“Kết thúc thôi!” Dương Thiên nhẹ giọng nói. Sau đó, một đao mang cực lớn chém thẳng lên người con bọ cánh cứng khổng lồ.
Dương Thiên nhìn xác con bọ cánh cứng trên mặt đất, khẽ mỉm cười.
“Cuối cùng cũng kết thúc rồi!” Đã hai tuần trôi qua, đây là khu vực cuối cùng. Bây giờ, không có con cự thú nào trên đất liền Hoa Hạ nữa!
“Reng!”
Điện thoại của Dương Thiên đột nhiên vang lên, Dương Thiên lôi điện thoại ra, người gọi tới là Long Cảnh Thiên.
“Alo? Long tiền bối!” Dương Thiên nói.
“Dương Thiên! Mau quay lại! Cự thú hải dương lại bắt đầu tấn công rồi! Lãnh thổ của Liên minh châu Âu và liên minh châu Phi đã hoàn toàn bị hủy diệt!” Long Kinh Thiên nói.
“Cái gì?” Dương Thiên lộ rõ vẻ sợ hãi, nhanh chóng ngắt điện thoại rồi nhảy lên lưng Đại Ưng rời khỏi nơi này.
Chỉ để lại thi thể của con bọ cánh cứng và nhóm người vẫn đang ngơ ngác.
Chương 350 Chủ động xuất kích
Một lát sau Dương Thiên đã xuất hiện trước mặt nhóm người Long Kinh Thiên. Lúc này, ngoại trừ nhóm người Long Kinh Thiên thì còn có cả Lugba và vài cường giả cấp S của Liên minh châu Phi.
“Dương Thiên, cậu tới rồi!” Nhìn thấy Dương Thiên đã quay về, mọi người đều ra mặt chào hỏi. Dương Thiên nhìn Lugba, trên mặt ông ta lúc này toàn là vẻ cô đơn tiều tụy và căm hận. Bây giờ Mopti đã chết, liên minh châu Phi gần như đã bị đám sinh vật biển đó chiếm lĩnh.
Ông ta không còn nhà nữa rồi!
“Long tiền bối!” Dương Thiên đi tới bên cạnh Long Kinh Thiên.
“Dương Thiên, hôm qua đám cự thú hải dương đã công kích liên minh châu Phi và liên minh châu Âu, hơn nữa thực lực còn mạnh mẽ hơn lần trước. Bây giờ chỉ còn Hoa Hạ và Hợp chủng quốc là còn bảo tồn được lực lượng! Mục tiêu tiếp theo của đám sinh vật biển đó chắc chắn sẽ là Hoa Hạ chúng ta và Hợp chủng quốc, thế nên chúng ta phải đoàn kết với nhau. Một khi chúng ta và Hợp chủng quốc bị tiêu diệt, vậy thì thực sự sẽ không còn chút hi vọng nào nữa!” Long Kinh Thiên nói, ánh mắt tràn đầy vẻ lo lắng.
“Uy Đế và chúng ta đã cùng nhau nghĩ ra một kế hoạch, đó là chúng ta chủ động xuất kích. Tất cả các cường giả cấp S hợp sức với nhau để chống lại đám cự thú hải dương này!” Long Kinh Thiên nhìn Dương Thiên, nói.
Dương Thiên gật đầu. Nhóm cự thú hải dương không ngừng công kích bọn họ, nếu như không đoàn kết lại thì thực sự không có cơ hội chiến thắng.
“Trong khoảng thời gian này, các nhà nghiên cứu khoa học của chúng ta và Hợp chủng quốc đã nghiên cứu dựa trên thi thể của những cự thú kia, phát hiện ra được tốc độ di chuyển của bọn chúng. Hơn nữa, chúng ta còn chế tạo được một thiết bị, chúng ta đặt thiết bị đó dưới đại dương, một khi cự thú xuất hiện thì chúng ta sẽ lập tức phát hiện ra!” Long Kinh Thiên nói.
Ánh mắt Dương Thiên lộ rõ vẻ ngạc nhiên, có được thiết bị này thì con người có thể biến từ phòng thủ bị động sang chủ động, ngoài ra còn có thể quan sát được động tĩnh dưới đáy biển.
Tiếc là không nghiên cứu ra loại thiết bị này sớm hơn, nếu không thì cũng không xảy ra cục diện như hiện nay!
Long Kinh Thiên giải thích tỉ mỉ kế hoạch cho Dương Thiên nghe, cuối cùng nói: “Lần này chúng ta và Hợp chủng quốc chuẩn bị hơn một trăm quả bom hạt nhân có công suất lớn, chúng ta sẽ dẫn dụ đám cự thú này đến một vị trí nhất định, sau đó một lưới diệt sạch!”
Dương Thiên hiểu rõ kế hoạch của nhóm người Long Kinh Thiên, ban đầu là phát hiện ra vị trí của nhóm cự thú, sau đó dụ chúng đến một vị trí nhất định, cuối cùng là dùng bom hạt nhân tiêu diệt tất cả bọn chúng.
“Còn nữa, Dương Thiên, đến lúc đó vẫn phải dựa vào cậu và con chim ưng khổng lồ kia. Tốc độ của cường giả cấp S chúng tôi không nhanh được bằng tốc độ của con chim ưng đó. Đến lúc kích hoạt kíp nổ, hi vọng con chim ưng khổng lồ của cậu có thể nhanh chóng đưa mọi người ra xa!” Long Kinh Thiên nói.
“Được!” Dương Thiên gật đầu.
“Kế hoạch là như thế! Bây giờ chúng ta chỉ cần chờ đám cự thú đó xuất hiện!” Long Kinh Thiên nói tiếp.
Dương Thiên quay về nhà, nhưng chưa tới nửa ngày, Long Kinh Thiên đã gửi tin nhắn tới.
“Dương Thiên! Cự thú hải dương xuất hiện rồi! Lập tức bắt đầu kế hoạch!” Tin nhắn của Long Kinh Thiên chỉ ngắn gọn như thế.
Dương Thiên hít sâu một hơi, đây là biện pháp duy nhất để ngăn chặn đám cự thú này. Tất cả cường giả cấp S đều xuất phát, sau đó phục kích bọn chúng! Nếu như bọn họ thất bại chì cũng có nghĩa là tất cả con người cũng sẽ bị diệt vong!”
“Cha mẹ, San San, con đi đây!” Dương Thiên hít sâu một hơi, chào người nhà mình.
“Tiểu Thiên, con nhất định phải cẩn thận!” Dương Gia Quốc, Thẩm Tân Lan đều biết kế hoạch của Long Kinh Thiên, biết trận chiến này quan trọng như thế nào. Bọn họ đều rất lo lắng cho Dương Thiên, nhưng lại không ngăn cản Dương Thiên, chuyện này không ai có thể lùi bước.
“Anh trai! Anh nhất định sẽ trở về đúng không?” San San khóc nức nở.
“Tất nhiên rồi! Anh nhất định sẽ trở về!” Dương Thiên cười.
Hắn nhìn thoáng qua bóng dáng xinh đẹp đang nằm trong Long phượng nguyên châu, ánh mắt trở nên kiên định.
“Quác quác!”
Đại Ưng kêu lên một tiếng, vỗ cánh bay về phía chân trời!
Chờ Dương Thiên đến nơi thì nhóm người Long Kinh Thiên đã chờ sẵn ở đó. Hoàng Thừa Quốc, Đường Chính Lâm, Từ Ngọc Cường lão nhân, nhóm người Cố Linh Kiệt, còn cả Lugba và vài vị cường giả cấp S của liên minh châu Phi!
Nhóm người Trương Đại Hổ vẫn đang trong quá trình đột phá, cần thêm một thời gian nữa mới có thể đột phá lên cấp S, Dương Thiên không đưa bọn họ tới đây!
“Tổ trường Hoàng, bây giờ Long tổ có bao nhiêu cường giả cấp A đỉnh phong?” Dương Thiên hỏi.
“Có bốn người!” Hoàng Thừa Quốc trả lời thẳng.
“Chỗ tôi có vài quả Huyền cảnh vương có thể khiến bọn họ lập tức đột phá lên cấp S, như vậy thì thực lực của chúng ta cũng mạnh hơn một chút!” Dương Thiên nói.
Nhóm Trương Đại Hổ phải dùng mấy loại linh quả kết hợp lại, sau khi hấp thu hết quả này thì mới có thể dùng sang quả kia, thế nên muốn lên cấp S cần không ít thời gian.
Không thể một hai ngày mà đột phá lên cấp S!
Nhưng cường giả cấp A đỉnh phong thì chỉ cần một quả Huyền cảnh vương là có thể đạt tới cấp S rồi!
Dương Thiên lấy bốn quả Huyền cảnh vương ra đưa cho Hoàng Thừa Quốc, lúc này nâng cao thực lực tập thể là chuyện quan trọng nhất.