• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 376 Trở lại đại học An 2

Cô gái kia tên là Vệ Tiểu Kỳ, lúc mới huấn luyện quân sự các cô đều chuẩn bị tác hợp Dương Thiên và Vệ Tiểu Kỳ với nhau, nhưng Dương Thiên vẫn ở trong trạng thái nghỉ học, tất cả đều không có cơ hội.

Vệ Tiểu Kỳ mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, vội vàng xua tay.

Nhưng trong mắt lại có một tia phức tạp, có chút mất mát.

Lấy thân phận hiện tại của Dương Thiên, không có khả năng hắn có suy nghĩ này với cô.

Mà ở phía khoa văn học. Lúc này Tần Ngữ Huyên mặc một bộ quần áo màu trắng đơn giản, xinh đẹp mà đứng, mà ở bên cạnh cô, còn có mấy nữ sinh xinh đẹp, đang không ngừng nói cái gì đó.

"Dương Thiên kia quá đẹp trai! Nếu tớ có thể kết hôn với một chàng trai như vậy thì tốt biết bao?" Một nữ sinh xinh đẹp ước ao nói.

"Cậu quên đi! Theo thống kê, 99% nữ sinh đại học An đều muốn trở thành bạn gái của Dương Thiên, cậu không có cơ hội đâu! Nếu là Ngữ Huyên thì may ra còn có thể có một tia cơ hội!" Một nữ sinh khác không chút khách khí nói.

"Ngẫm lại thì chả ai có cơ hội nhé!" Nữ sinh xinh đẹp kia bất mãn. Sau đó ánh mắt lại trở nên hoạt bát, nói: "Các cậu có biết Dương Thiên đến từ đâu không?"

"Cái này tớ biết, là huyện A, Dương Thiên cũng tốt nghiệp trường Nhất Trung huyện A!" Một nữ sinh giơ tay lên nói. Giống như rất hiểu rõ đối với Dương Thiên.

"Thật không? Ngữ Huyên không phải cũng là từ Nhất Trung huyện A thi đến đại học An sao? Ngữ Huyên hồi trung học đã quen biết Dương Thiên rồi sao?" Một nữ sinh ánh mắt đột nhiên sáng lên, sau đó vội vàng nói.

Ánh mắt tất cả mấy nữ sinh khác đều nhìn về phía Tần Ngữ Huyên.

Tần Ngữ Huyên khẽ gật đầu, nói: "Quả thật quen biết!"

"Than ôi! Thật đáng tiếc! Nghe nói trước kia Dương Thiên chỉ là một người bình thường, thời trung học nếu Ngữ Huyên ra tay, tuyệt đối có thể bắt được Dương Thiên này!" Cô nữ sinh kia đáng tiếc nói.

Tần Ngữ Huyên lại im lặng không nói gì, ánh mắt cô phức tạp, phảng phất lại nhớ tới thanh niên lúc trung học ngay cả đi vài bước cũng sẽ thở hồng hộc.

Khi đó cô chói mắt như thiên nga trắng, mà Dương Thiên giống như là một con cóc, bị người ta chán ghét, chỉ là hiện tại không đến một năm, địa vị song phương đã hoàn toàn thay đổi.

Lúc này Dương Thiên chói mắt như ngôi sao lấp lánh trên bầu trời, nhưng mà ngôi sao này lại không có bất kỳ quan hệ gì với cô.

Kỳ thật,cô so với tất cả mọi người càng có cơ hội, đáng tiếc chính là, loại cơ hội này bị cô chủ động chối bỏ!

"Phạch phạch!"

Phía trên bầu trời xa xa, đột nhiên truyền đến một tiếng vỗ cánh của chim ưng khổng lồ, sau đó một thân ảnh thật lớn xuất hiện, che khuất bầu trời, bao phủ một mảng lớn diện tích.

Tất cả sinh viên đại học An đều lộ vẻ sùng bái nhìn lên bầu trời, bọn họ biết chim ưng khổng lồ thuộc về ai.

Chim ưng khổng lồ dừng ở trên bầu trời đại học An, sau đó một thân ảnh trực tiếp rơi xuống từ lưng chim ưng khổng lồ, nhảy xuống từ trên cao hơn trăm mét, chuẩn xác rơi xuống bục giảng.

"Xin chào tất cả mọi người! Tôi là Dương Thiên!" Dương Thiên mỉm cười chào hỏi mọi người.

Ầm ầm!

Toàn bộ bầu không khí đại học An lập tức điên cuồng!

Khi lời nói của Dương Thiên vang lên, cả sân thể dục đều là tiếng hoan hô.

Dương Thiên nhìn sinh viên kích động phía dưới, trong mắt lại rất lạnh nhạt.

Mặc dù hắn chỉ là một sinh viên năm nhất, hầu hết các sinh viên ở đây lớn tuổi hơn hắn, nhưng những gì hắn đã trải qua không phải là những gì những sinh viên này có thể tưởng tượng được.

Bài phát biểu kỳ thật đã sớm chuẩn bị xong, nội dung đều là chuyện động viên, Dương Thiên hơi nhìn một chút, liền nhớ kỹ.

Cả sân thể dục yên tĩnh không tiếng động, chỉ có giọng nói của Dương Thiên không ngừng truyền đến.

Hắn cũng không có đặc biệt độc hành, không đọc bài phát biểu liền trực tiếp nói.

Chỉ có điều cuối cùng, Dương Thiên nói: "Bất kỳ một dân tộc nào trong lúc nguy nan đều phải có người có thể đứng lên! Tôi hy vọng bạn có thể là một người như vậy!"

Đó là những gì không có trong bài phát biểu.

Sau đó bài phát biểu kết thúc!

“Dương Thiên Dương Thiên!" Sinh viên phía dưới không ngừng hoan hô. Dương Thiên mỉm cười đi xuống bục giảng, An Hoán Nghĩa vội vàng đi lên, nhìn Dương Thiên nói: "Vẫn biết bạn học Dương Thiên là sinh viên đại học An của chúng ta, nhưng vẫn luôn không có duyên nhìn thấy! Lần này là gặp được người thật!"

Dương Thiên cũng mỉm cười nói chuyện với An Hoán Nghĩa.

Bên cạnh, một nữ sinh đáng yêu mặc váy màu lam vẫn nhìn chằm chằm Dương Thiên.

“Được rồi, hiệu trưởng An, tôi còn có chuyện cần rời đi trước!" Một lúc lâu sau, Dương Thiên nói.

"Được rồi!Cậu cứ đi đi!" An Hoán Nghĩa gật đầu nói.

Dương Thiên chuẩn bị rời đi, đột nhiên cô gái mặc quần áo màu xanh lam kia đi tới, lớn mật nhìn Dương Thiên nói: "Cậu chính là Dương Thiên nha? Hình như tôi đã gặp cậu ở đâu rồi thì phải?"

Dương Thiên mỉm cười, hắn nhớ rõ cô gái này, lúc trước là ở trong một phòng học ở đại học An, lúc ấy An Lam còn chất vấn Dương Thiên có phải theo đuổi cô ta hay không.

Hơn nữa khi tòa nhà giảng dạy đại học An sụp đổ, Dương Thiên cũng đã cứu cô ta, nhưng không ai biết siêu nhân kia là hắn mà thôi!

Trí nhớ của Dương Thiên rất tốt, mà An Lam đã quên mất hắn.

“Chúng ta không biết nhau!” Dương Thiên mỉm cười, liền trực tiếp rời đi.

Hiện tại hắn cũng không chuẩn bị dây dưa với hoa khôi này.

"Này!" An Lam ở phía sau kêu to, nhưng Dương Thiên lại không thèm để ý, trực tiếp rời đi.

"Haizz! Ông nói này Lam Lam! Dương Thiên này hình như không có hứng thú đối với cháu a!" An Hoán Nghĩa ở bên cạnh có chút đáng tiếc nói.
Chương 377 Tình bạn

Nếu Dương Thiên làm cháu rể của ông ta, ông ta nguyện ý 100% nhưng Dương Thiên lại hoàn toàn không có hứng thú với An Lam.

"Hừ! Người muốn theo đuổi bổn tiểu thư rất nhiều, Dương Thiên này có cái gì đặc biệt sao!" An Lam có chút tức giận nói.

Tính cách kiêu căng từ nhỏ đã khiến cô có chút kiêu ngạo, luôn cảm thấy thế giới hết thảy đều vây quanh mình.

Hiện tại gặp phải Dương Thiên có thái độ này với mình liền không khỏi có chút tức giận.

Nhưng mà cô lại có chút ủ rũ, trong lòng cô sùng bái nhất chính là anh hùng giống như Dương Thiên, nếu Dương Thiên trở thành bạn trai của cô, vậy tuyệt đối làm cho những người khác hâm mộ chết. Tuy nhiên, mọi thứ không diễn ra như cô nghĩ.

Sau khi Dương Thiên rời đi, trực tiếp đi tới chỗ khoa kinh tế của đại học An, mọi người xung quanh đều tự động tránh đường, vẻ mặt sùng bái nhìn Dương Thiên.

Trịnh Vân Long, Phùng Thiếu Phong, Lý Kim Hâm nhìn thấy Dương Thiên đi tới, vừa định tiến lên chào hỏi, nhưng ngay sau đó lại dừng bước, hiện tại thân phận của Dương Thiên không phải là loại thân phận mà bọn họ có thể trèo lên cao.

“Lão đại, lão nhị, lão tứ!” Dương Thiên lại trực tiếp đi tới, cười nói. Nụ cười vẫn như bình thường.

"Lão... Lão tam!" Đám người Trịnh Vân Long nói chuyện đều có chút lắp bắp.

"Có chuyện gì vậy? Không biết tôi sao?", Dương Thiên cười nói.

"Lão Tam, thực lực của cậu bây giờ cũng không tầm thường a! Chúng tôi không dám đi lên chào hỏi!" Vẫn là Trịnh Vân Long tùy tiện, đùa giỡn nói đùa.

“Ha ha, mặc kệ tôi biến thành cái dạng gì, tôi vẫn là lão tam của các cậu!” Dương Thiên cười nói. Người bên cạnh nhìn bộ dáng Dương Thiên cùng đám người Trịnh Vân Long thân mật nói chuyện với nhau, trong mắt đều lộ ra thần sắc hâm mộ.

Hiện tại Dương Thiên chính là người mạnh nhất thế giới, có được quan hệ này của Dương Thiên, địa vị của ba người Trịnh Vân Long lập tức nâng cao lên.

Ngay cả khi họ chỉ là một người bình thường thì cũng không ai dám làm gì họ.

Ngược lại có khi còn tranh giành trở thành bằng hữu với bọn họ.

"Dương Thiên!"

Một lớp khác của khoa kinh tế, một nữ sinh xinh đẹp đi ra, khí chất phi thường tốt, chính là nữ thần khí chất của đại học An Dương Lộ Tâm.

“Đã lâu không gặp!” Dương Thiên cười nói.

“Đã lâu không gặp!" Dương Lộ Tâm nhìn Dương Thiên, cũng cười nói.

Trong lòng cô ta có chút may mắn, may mắn hiện tại giữa cô ta và Dương Thiên không có mâu thuẫn gì.

Lúc trước khi biết thân phận của Dương Thiên, cha cô ta đã vô cùng sợ hãi.

Chỉ chốc lát sau, lại có mấy nữ sinh tới, lại là Tịch Mộng Dao, Lãnh Tình, còn có Đới Văn Quân.

Dương Thiên cũng cười chào hỏi các cô. Họ cũng là bạn bè.

Bên cạnh càng ngày càng có nhiều người nhìn Dương Thiên, còn có rất nhiều người cầm điện thoại di động, chụp ảnh.

“Dương Thiên, có thể cho tôi chụp ảnh cùng cậu được không? Cậu không ngại chứ?" Đột nhiên, Tịch Mộng Dao mỉm cười nói.

“Không ngại!" Dương Thiên gật đầu đồng ý.

Nhìn hoa khôi của đại học An cùng Dương Thiên đứng chung một chỗ, trong lòng những người khác lại không có bất kỳ lòng ghen tị nào, chỉ có hâm mộ, sùng bái.

"Ha ha! Dương Thiên, cậu cũng không được dày bên này mỏng bên kia nha! Chúng ta cũng đến chụp một tấm đi!" Đới Văn Quân cười to.

"Còn có bọn tôi nữa!" Dương Lộ Tâm cũng vội vàng nói.

Dương Thiên không cự tuyệt, cùng mỗi người bọn họ chụp một tấm ảnh, cuối cùng, hắn cùng những người khác chia tay, cùng ba người Trịnh Vân Long đi đến một nhà hàng bình thường bên ngoài trường ăn cơm.

Ông chủ kia nhận ra Dương Thiên, như thế nào cũng không muốn thu tiền của bọn Dương Thiên.

Dương Thiên cũng không có cưỡng cầu.

Nhìn ba người trước mắt, Dương Thiên trực tiếp nói: "Lão đại, lão nhị, lão Tứ, các cậu hiện tại cũng đã thức tỉnh dị năng! Tôi đã nói qua với quán chủ của võ quán Thiên Hành thành phố Hải, các cậu hiện tại có thể gia nhập vào võ quán Thiên Hành, có chuyện phiền toái gì cũng có thể trực tiếp đi tìm Trương Đại Hổ, ông ấy sẽ giúp các cậu giải quyết.

“Sau khi nói xong Dương Thiên lại lấy ra ba quả màu đỏ, phân biệt đưa cho ba người Trịnh Vân Long, nói: "Đây là một loại quả trân quý, gọi là quả Hồng Tâm, cho các cậu! Võ quán Thiên Hành có phương thức tu luyện cơ bản nhất, các cậu đi võ quán Thiên Hành liền có thể trực tiếp dùng linh quả này, sau đó luyện hóa.”

Dương Thiên cũng không có lấy ra toàn bộ năm quả cấp Tân Tinh, bọn Trịnh Vân Long có con đường nhân sinh mình muốn đi, quả Hồng Tâm hắn cho đã rất trân quý, sau khi hấp thu xong, thực lực của đám người Trịnh Vân Long hẳn là sẽ đạt tới cấp C sơ kỳ.

Xuất phát điểm cao hơn người khác rất nhiều, đây cũng coi như là hắn vì tình bạn với ba người Trịnh Vân Long mà cáo biệt đi!

Ở lại thật lâu cùng ba người Trịnh Vân Long, Dương Thiên lại trở về nhà.

Hiện tại tất cả mọi chuyện trên trái đất hắn gần như đã an bài thỏa đáng, cha mẹ cũng chỉ cần an tâm tăng lên thực lực, hơn nữa Đại Quy, Đại Lang còn có võ quán Thiên Hành, an toàn của bản thân đã hoàn toàn được bảo đảm.

Dương Thiên nhìn về phía phi thuyền vũ trụ bên trong Long Phượng Nguyên Châu, còn có một bóng dáng xinh đẹp, Huyền Hư đạo nhân lưu lại ấn ký linh hồn trong vách đá linh lực, trong lòng cũng không cách nào bình tĩnh lại.
Chương 378 Luyện hồn cảnh

Sự việc trên trái đất gần như đã chấm dứt, Dương Thiên dự định tiến vào vũ trụ.

Vũ Trụ, đó là một nơi vô cùng thần kỳ. Cường giả như mây. Cường giả cấp S vô địch trên trái đất ở trong vũ trụ lại thuộc về một đám nhỏ yếu nhất, hơi không cẩn thận sẽ tử vong.

Nhưng mà, trong vũ trụ, cơ hội, tài nguyên lại có rất nhiều, đạt được những cơ hội, tài nguyên này, liền có thể nhanh chóng cường đại lên!

Cấp Sơ Sinh!Cấp Tân Tinh ! Cấp Tinh Vực! Cấp Tinh Chủ! Thậm chí là cấp hắc động vô địch! Mỗi một cảnh giới đều hấp dẫn đông đảo người điên cuồng truy đuổi!

Đạt tới cấp Tinh Vực liền có thể thoát ly lực hút của hành tinh. Phi hành trong vũ trụ, cấp Tinh Chủ thì tự mình nắm giữ nhiều hành tinh, quyền thế ngập trời, cấp Hắc Động thì có thể một kích hủy diệt hành tinh, giống như hắc động, hoàn toàn thôn phệ hành tinh!

Trong vũ trụ, cấp Sơ Sinh chỉ tương đương với giai đoạn mầm non, mới bắt đầu học đi, mà cấp Tân Tinh là giai đoạn trẻ em, cũng là giai đoạn cần đặt nền móng nhất, bình thường mà nói, một người có thể đi được bao xa cứ nhìn từ cấp Tân Tinh là có thể thấy được!

Lực chiến đấu của cấp Tân Tinh bình thường, có thể đến chết cũng không nhất định có thể lĩnh ngộ pháp tắc.

Mà cấp Tân Tinh có thiên phú thì có thể lĩnh ngộ một hệ pháp tắc, thậm chí còn có thể đồng thời lĩnh ngộ hai loại pháp tắc, cường giả cấp Tân Tinh như vậy vô cùng nghịch thiên!

Thậm chí có thể vượt cấp chém giết cường giả cấp Tinh Vực! Đột phá đến cấp Tinh Vực đối với bọn họ mà nói rất dễ dàng, thậm chí đạt tới cấp Tinh Chủ cũng rất có hy vọng!

Người như vậy mới là đối tượng tranh đoạt trong vũ trụ!

Giống như Long Kinh Thiên đã lĩnh ngộ một tia pháp tắc hệ kim, một khi tiến vào vũ trụ, chỉ có hai kết quả, một là bị người người điên cuồng cướp đoạt, tiến vào trong thế lực lớn, loại thứ hai là bị người ta ghen tị đánh chết! Thiên tài bị đánh chết không được gọi là thiên tài. Cấp Tân Tinh thọ mệnh bình thường, ước chừng một trăm năm, nhưng sau khi lĩnh ngộ pháp tắc thọ mệnh lập tức gia tăng thêm một trăm năm!

Đột phá đến cấp Tinh Vực thọ mệnh có thể đạt tới một ngàn năm! Đột phá đến cấp Tinh Chủ thọ mệnh có thể đạt tới mười ngàn năm!

Cường giả cấp Hắc Động thậm chí có thể đạt tới một trăm ngàn năm! Vô cùng kinh hãi!

Toàn bộ nền văn minh Hoa Hạ cũng chỉ có lịch sử hơn năm ngàn năm, mà tuổi thọ của những cường giả này thậm chí vượt xa văn minh Hoa Hạ!

Dương Thiên mơ hồ có vẻ chờ mong trong lòng. Mặc dù hắn ở trên trái đất đã là cường giả mạnh nhất, nhưng ở trong vũ trụ vẫn là một con kiến hôi vô cùng nhỏ yếu.

Nhưng mà hắn còn trẻ, chỉ chưa tới hai mươi tuổi, còn có không gian tiến bộ rất lớn!

Có được Long Phượng Nguyên Châu cùng luyện thể quyết, Dương Thiên tự tin tương lai mình sẽ chiếm cứ một vị trí trong vũ trụ.

Dương Thiên thu liễm tâm thần, bắt đầu yên lặng tu luyện luyện thể quyết.

Ba tháng trước hắn đã bắt đầu bước vào giai đoạn thứ sáu của luyện thể quyết --- tu luyện luyện hồn cảnh.

Luyện hồn cảnh, đúng như tên gọi của nó, chính là tu luyện linh hồn của bản thân.

Linh hồn là căn bản của mỗi người, linh hồn cường đại hay không, thậm chí ảnh hưởng trực tiếp đến quá trình tu luyện.

Có vài người trời sinh linh hồn cường đại, tốc độ tu luyện vô cùng nhanh, cảm ngộ pháp tắc cũng vượt xa người khác, người như vậy chính là tồn tại thiên tài.

Tu luyện linh hồn trong luyện thể quyết, ngoại vật không có chút tác dụng nào, Dương Thiên chỉ có thể chậm rãi vận chuyển luyện thể quyết, không ngừng rèn luyện, lớn mạnh từng tia linh hồn của mình.

“Hiện tại linh hồn hẳn là tăng thêm một phần năm so với lúc ban đầu!”

Một canh giờ sau, Dương Thiên dừng tu luyện luyện thể quyết lại, trong lòng yên lặng nghĩ đến cái gì đó.

Tu luyện linh hồn không phải càng nhanh càng tốt, mỗi ngày lấy một canh giờ là được, vừa vặn khiến cho linh hồn mình có một quá trình thích ứng, bằng không rất dễ dàng tạo thành tổn thương cho linh hồn.

Sau khi dừng tu luyện luyện thể quyết, ý thức của Dương Thiên lại chậm rãi chìm vào trong Long Phượng Nguyên Châu, hắn chính thức chuẩn bị lĩnh ngộ pháp tắc.

Với người bình thường, chỉ có thể dựa vào cảm ngộ của chính mình đối với các hệ nguyên tố chung quanh mới có thể lĩnh ngộ pháp tắc, nhưng ba tháng trước Dương Thiên liền kinh hỉ phát hiện, nguyên tố thủy bên trong Long Phượng Nguyên Châu vô cùng khổng lồ, hơn nữa đều hình thành hình thái chất lỏng, tương đương với đặt pháp tắc nguyên tố thủy này ở trước mặt Dương Thiên, cho Dương Thiên phân tích lĩnh ngộ.

Lĩnh ngộ pháp tắc giống như là một đề toán Olympic, người bình thường không biết đáp án của nó, không ngừng tìm kiếm phương pháp phân tích nó ra, rất khó nhập môn.

Mà Long Phượng Nguyên Châu của Dương Thiên thì đem đáp án hoàn chỉnh của bài toán Olympic này cho Dương Thiên, chỉ cần Dương Thiên từng bước phân tích lĩnh ngộ là được, phương hướng khẳng định là chính xác.

Nhưng mà, đối với Dương Thiên hiện tại mà nói, chính là cho dù đưa đáp án cho hắn,thì hắn cũng rất khó giải được.

Cũng giống như sinh viên tiểu học học tính toán, quá khó khăn!

Lĩnh ngộ một tia pháp tắc hệ thủy tương đương với phân tích một bài toán Olympic hoàn chỉnh, mà hiện tại Dương Thiên mất ba tháng đại khái mới chỉ phân tích một phần ba!

Nhưng mà cho dù như thế cũng là vô cùng nghịch thiên!

Đại bộ phận cấp Tân Tinh cả đời đều không lĩnh ngộ được một tia pháp tắc nào. “Cường độ linh hồn lại gia tăng một chút, tốc độ lĩnh ngộ một tia pháp tắc hệ thủy lại nhanh hơn được một tia!"

Trên mặt Dương Thiên lộ ra tươi cười, theo tu luyện luyện hồn cảnh, linh hồn Dương Thiên càng cường đại, trợ giúp đối với lĩnh ngộ một tia pháp tắc hệ thủy cũng càng lớn.
Chương 379 Chiến đấu lần hai cùng Long Kinh Thiên 1

Dựa theo tốc độ như vậy, không cần nửa năm, Dương Thiên liền có thể hoàn toàn lĩnh ngộ một tia pháp tắc hệ thủy.

Ngoại trừ lĩnh ngộ pháp tắc ra, Dương Thiên còn một mực tu hành một quyển bí tịch pháp môn trân quý, đây là một vị cường giả hệ thủy biên soạn, đều vô cùng trân quý trong toàn bộ hệ Ngân Hà.

Hơn nữa, tu luyện vô cùng gian nan, mặc dù chỉ có chín thức, nhưng yêu cầu tu luyện thức thứ nhất cũng cần phải lĩnh ngộ một tia pháp tắc hệ thủy!

Bí tịch pháp môn này gọi là đao pháp Thủy Nguyên, thức thứ nhất của đao pháp Thủy Nguyên là Đao Tiên Tinh Hà, là thông qua đao dung hợp một tia pháp tắc hệ thủy, sau đó thi triển ra, chỉ cần luyện thành một thức này, trong toàn bộ cấp Tân Tinh đều rất khó có người có thể ngăn cản. Trừ phi là những thiên tài lĩnh ngộ pháp tắc đồng dạng!

Dương Thiên thích dùng đao, thích loại cảm giác dùng đao chặt đứt tất cả, pháp tắc hệ thủy mặc dù thiên về nhu hòa, nhưng cũng có thủ đoạn công kích cường đại, mà trong trí nhớ khổng lồ của Huyền Hư đạo nhân, ông ấy chuyên môn lựa chọn một môn công kích pháp tắc hệ thủy cường đại này, thông qua dung hợp của pháp tắc hệ thủy cùng đao, thi triển chiêu thức có lực công kích cường đại.

Nhưng mà hiện tại Dương Thiên đối với một chiêu thức này vẫn là rất không thuần thục, hắn mỗi ngày không ngừng dung nhập pháp tắc hệ thủy mà chính mình lĩnh ngộ vào trong một chiêu thức này.

Đại khái nửa năm sau, hắn chỉ cần lĩnh ngộ một tia pháp tắc hệ thủy chân chính, như vậy hắn sẽ có thể chân chính thi triển một chiêu Đao Tiên Tinh Hà này.

Mấy giờ sau, Dương Thiên chấm dứt tu luyện, ý thức đi tới bên cạnh Vương Nhã Lộ, nhìn bóng dáng xinh đẹp lẳng lặng nằm, trong mắt kiên nghị lại lộ ra một tia ôn nhu.

Đây đã là thói quen của hắn rồi.

“Nhã Lộ, ngày mai anh sẽ bắt đầu tiến vào vũ trụ! Quả Sinh Mệnh kia anh nhất định sẽ tìm được, giúp em sống lại! Chờ anh!"

Dương Thiên nhìn về phía Vương Nhã Lộ, trong mắt tràn đầy thần sắc kiên định!

Cho dù là Ngân Hà không có quả Sinh Mệnh, thì hắn cũng sẽ cố gắng tìm kiếm trong các tinh hệ khác!

Dương Thiên đã lên kế hoạch ngày mai sẽ rời khỏi trái đất, nhưng trước khi đi hắn còn muốn đi gặp một người.

Trên phế tích của một thế lực quốc gia nhỏ ở Ấn Độ Dương, đang có một người đàn ông trung niên tóc bạc, vẻ mặt nghiêm túc đứng thẳng trong hư không, trước mặt ông ta còn có một cự thú thân dài tới một trăm mét.

Người đàn ông trung niên tóc bạc cùng thân thể cự thú hoàn toàn không có tính tương phản, nhưng trong mắt cự thú này lại lộ ra thần sắc vô cùng sợ hãi, hoàn toàn không thể chiến đấu, xoay người muốn chạy trốn.

Người đàn ông trung niên tóc bạc sau lưng xuất hiện một thanh thần kiếm màu tím, sau đó trực tiếp bổ tới một kiếm, thân thể cự thú này lại trực tiếp bị chém làm hai nửa, ánh mắt ảm đạm xuống, thân hình cực lớn nặng nề rơi vào phế tích này. Một kích, liền mất đi tính mạng.

Xa xa, một con chim ưng khổng lồ bay tới, người đàn ông trung niên tóc bạc nhìn thấy chim ưng khổng lồ, trên mặt lại lộ ra nụ cười.

“Long tiền bối!" Dương Thiên trực tiếp rơi xuống từ trên lưng chim ưng khổng lồ, nói với Long Kinh Thiên.

“Dương Thiên, mấy tháng không gặp, thực lực của cậu so với lúc trước càng thêm cường đại!” Long Kinh Thiên nhìn Dương Thiên, mặt lộ ra ngạc nhiên nói.

Lúc này Dương Thiên lại mơ hồ cho ông một loại áp lực.

"Ha ha! Thực lực của Long tiền bối không phải cũng tiến bộ rất nhiều sao!" Dương Thiên cười nói.

Hắn cảm nhận được một cỗ khí tức sắc bén, rất là khiếp người ở trên người Long Kinh Thiên.

Hai người trực tiếp ngồi xếp bằng bên cạnh cự thú này, sau đó Long Kinh trời sinh hỏa, cắt mấy khối thịt trên người cự thú này xuống.

“Nếm thử một chút, thịt này tuy rằng khô, nhưng ăn vẫn rất thơm!" Long Kinh Thiên thuần thục nướng chín mấy khối thịt này, sau đó đưa một khối cho Dương Thiên.

Nhìn động tác liền biết Long Kinh Thiên mấy tháng nay chính là sống như vậy.

Dương Thiên cười tiếp nhận, sau đó ăn một miếng, khẽ gật đầu. Thân thể cự thú này chắc vô cùng, thịt cũng rất chắc, nhưng lại có một hương thơm nhàn nhạt lưu đãng trong miệng, làm cho người ta rất là mê say.

“Dương Thiên, Linh Kiệt gọi điện thoại tới, tôi biết một số chuyện cậu đã làm cho cả trái đất lúc trước rồi! Bất luận là linh dịch tiến hóa, hay là mở võ quán, cùng với liên minh trái đất thì cậu đều làm rất tốt!" Long Kinh Thiên nhìn Dương Thiên trên mặt tràn đầy vẻ tán dương: "Có những linh dịch tiến hóa này còn có các loại võ quán, liên minh trái đất, tin tưởng không tới vài năm, thực lực toàn bộ trên trái đất tuyệt đối sẽ thay đổi lớn!"

Long Kinh Thiên cả đời vì Hoa Hạ, hiện tại nhìn thấy Hoa Hạ cường đại, trong mắt có vui mừng nói không nên lời.

“Tôi cũng hy vọng người Hoa Hạ cùng với con người trên trái đất càng thêm cường đại!” Dương Thiên nói.

Long Kinh Thiên gật gật đầu, trong mắt nhìn về phía Dương Thiên rất là hài lòng, tuy rằng thực lực hiện tại của Dương Thiên đã vượt qua ông, nhưng ánh mắt ông nhìn về phía Dương Thiên lại không có chút ý ghen tị nào, giống như là đang đối đãi với một vãn bối, trong mắt chỉ có vui mừng, cao hứng.

“Đúng rồi, Dương Thiên, cậu tới tìm tôi làm cái gì?” Một lúc lâu sau, Long Kinh Thiên hỏi.

Tay phải Dương Thiên vừa động, sau đó trong tay xuất hiện một quyển bí tịch. Hắn trực tiếp đưa cho Long Kinh Thiên.

"Đây là?"

Long Kinh Thiên nghi hoặc tiếp nhận, sau đó mở quyển bí tịch này ra, nhìn về phía nội dung.

Ngay sau đó, trong mắt Long Kinh Thiên chợt xuất hiện một tia sáng vô cùng hoảng sợ, khí tức sắc bén trên người cũng có chút không khống chế được, phiêu tán ra, ánh mắt ông gắt gao nhìn chằm chằm nội dung của quyển bí tịch này, trong mắt lại tràn đầy vẻ hưng phấn.
Chương 380 Chiến đấu lần hai cùng Long Kinh Thiên 2

“Long tiền bối, hy vọng quyển bí tịch này có thể có trợ giúp cho ông!” Dương Thiên nói.

Quyển bí tịch Dương Thiên đưa cho là do một vị cường giả hệ kim cường đại truyền xuống, trình độ trân quý không yếu hơn bí tịch đao pháp Thủy Nguyên của Dương Thiên bao nhiêu.

Long Kinh Thiên lĩnh ngộ một tia pháp tắc hệ kim, quyển bí tịch này đối với ông ấy mà nói rất thích hợp, có thể nâng cao thực lực của ông ấy trên phạm vi lớn.

Qua một hồi lâu, ánh mắt Long Kinh Thiên rốt cục thu hồi từ quyển bí tịch này, sau đó nhìn về phía Dương Thiên nói: "Cám ơn cậu! Dương Thiên! Bí tịch này tôi rất cần!"

“Đừng cảm ơn! Long tiền bối vì Hoa Hạ làm ra cống hiến to lớn như vậy, hơn nữa trước kia cũng đưa cho tôi một quyển bí tịch, bí tịch hệ kim này đối với tôi mà nói vô dụng, vừa hay đưa cho Long tiền bối lại có tác dụng!" Dương Thiên cười nói.

“Tôi nhận lấy!" Long Kinh Thiên lại trực tiếp nói.

"Dương Thiên, nếu cậu có yêu cầu gì, chỉ cần không vi phạm nguyên tắc của tôi thì tôi nhất định sẽ giúp cậu làm!"

Long Kinh Thiên nhìn về phía Dương Thiên, ánh mắt kiên định, kỳ thật trong lòng ông cùng Dương Thiên giống nhau, không muốn nợ người khác cái gì.

Dương Thiên cười cười, sau đó nói: "Qua một thời gian ngắn tôi sẽ đi ra ngoài một chuyến. Không biết khi nào mới trở về, hy vọng khi người nhà tôi gặp phải phiền toái Long tiền bối có thể giúp bọn họ giải quyết một chút!"

Dương Thiên ngày mai sẽ rời khỏi trái đất, tuy rằng hắn lưu lại các loại hậu thủ bảo hộ người nhà mình, nhưng hắn vẫn có một tia lo lắng.

Hắn rời đi, Long Kinh Thiên tuyệt đối là người mạnh nhất trên trái đất, có Long Kinh Thiên ở đây, an toàn của người nhà hắn sẽ không còn một tia lo lắng.

"Được!" Long Kinh Thiên suy nghĩ một chút, liền đáp ứng.

Dương Thiên thở phào nhẹ nhõm trong lòng, hắn đưa bí tịch này cho Long Kinh Thiên, cũng là có nhân tố ở phương diện này.

Nhìn Long Kinh Thiên trước mắt ngay cả Huyền Hư đạo nhân cũng khen không dứt miệng, Dương Thiên kỳ thật có nghĩ tới mang Long Kinh Thiên ra khỏi trái đất, nhưng hiện tại trên trái đất còn chưa quá bình tĩnh trở lại, đám cự thú ở hải dương còn đang rục rịch muốn động, một khi hắn cùng Long Kinh Thiên rời đi toàn bộ, lại xuất hiện những cự thú cấp S kia, như vậy sẽ không ai có thể chống cự!

Sau khi trải qua nguy cơ của cự thú ở hải dương, hiện tại ngoại trừ hắn và Long Kinh Thiên, ngoại trừ cường đại nhất toàn bộ thế giới là Johan của Liên Minh Chúng Thần ra, thì không còn ai cả, nhưng ông ta cũng chỉ có thực lực cấp S trung kỳ, những người khác toàn bộ đều là cấp S sơ kỳ!

Cho nên, Dương Thiên chỉ có thể đợi đến khi thực lực chỉnh thể trên trái đất cường đại hơn một chút, những cự thú hải dương kia không còn một tia uy hiếp nào nữa, mới có thể đưa Long Kinh Thiên cùng nhau khỏi trái đất.

Với thiên phú ở Long Kinh Thiên, trên trái đất cằn cỗi đều có thể tu luyện tới cấp S đỉnh phong, lĩnh ngộ một tia pháp tắc hệ kim, thì ở trong vũ trụ khẳng định cũng có thể nhanh chóng cường đại lên!

Hai người cùng nhau nói chuyện thật lâu, cuối cùng, Dương Thiên chuẩn bị trở về, nhưng lại bị Long Kinh Thiên gọi lại.

Long Kinh Thiên nhìn về phía Dương Thiên, trong ánh mắt lại lộ ra một loại chiến ý mãnh liệt: "Dương Thiên, hiện tại thực lực của cậu đã đạt tới trình độ rất mạnh, tôi muốn thử thực lực của cậu!"

Dương Thiên cũng nhìn Long Kinh Thiên, nghe được lời Long Kinh Thiên nói, trên mặt lộ ra tươi cười, trong mắt cũng lộ ra chiến ý: "Được!"

Trên đống đổ nát yên tĩnh, Long Kinh Thiên và Dương Thiên lần lượt đứng ở hai bên.

“Dương Thiên! Tôi chỉ có một chiêu! Hy vọng cậu có thể tiếp!" Long Kinh Thiên cười to nói. Quần áo toàn thân không có gió lại tự lay động.

“Tôi cũng chỉ có một chiêu!” Dương Thiên cười to.

Sau đó, hai người, một người cầm đao, một người cầm kiếm, đao quang đối chiến kiếm quang, hai đạo công kích vô cùng to lớn trực tiếp va chạm cùng một chỗ.

Ầm ầm!

Cả bầu trời truyền đến một tiếng động kịch liệt, sau đó, va chạm kịch liệt này tiếp xúc với phế tích của hòn đảo này, thi thể cự thú một trăm mét kia lại trực tiếp bị cắt nát bét, cả đảo đều truyền đến một trận lắc lư, cuối cùng, chia làm vài khối, chìm xuống đáy biển.

Dưới tàn dư chiến đấu giữa Dương Thiên và Long Kinh Thiên, một hòn đảo lại bị đánh chìm!

Đây chỉ là một công kích va chạm đơn giản, một công kích qua đi, cả hai người đều thu hồi đao cùng kiếm, đồng thời lộ ra tươi cười.

Ngày hôm sau, Dương Thiên thức dậy sớm, mở mắt, nhìn vào thiết bị nhà cửa của mình, sau đó đi ra khỏi nhà.

"Tiểu Thiên." Dương Gia Quốc, Thẩm Tân Lan, còn có San San vẫn luôn thích ngủ nướng đều dậy rất sớm, bọn họ biết Dương Thiên hôm nay sẽ rời đi, trong mắt đều có vẻ không nỡ.

"Cha mẹ, con đi đây! San San, lúc anh không ở nhà em phải nghe lời nhiều hơn đó!" Dương Thiên cười nói với cha mẹ, em gái của mình.

"Tiểu Thiên, nhất định phải cẩn thận a!" Thẩm Tân Lan lo lắng nói.

Dương Thiên trịnh trọng gật gật đầu, sau đó trực tiếp bay ra ngoài.

Hắn không mang đại ưng theo, mà là để ở lại bên cạnh cha mẹ. Như vậy cha mẹ có đại ưng bảo hộ, San San có đại quy cùng tiểu Hắc bảo hộ, mà võ quán Thiên Hành thì có đại lang thủ hộ, ba đại cự thú cấp S đỉnh phong, đủ để bảo hộ người nhà và thế lực của Dương Thiên. Huống chi còn có cam đoan của Long Kinh Thiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK