• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 361 Bi thảm

Dương Thiên vẫn đang bảo hộ tinh thần, ở phía xa, Long Kinh Thiên nhận ra được tình huống này, sau đó ánh mắt trở nên điên cuồng, Long Kinh Thiên lớn tiếng nói “Dương Thiên bây giờ chỉ cần mười giây cuối cùng, trong mười giây này chúng ta cho dù như thế nào cũng phải cản được con cự thú Thương Long này! Một khi Dương Thiên chết, cả hành tinh này của chúng ta đều sẽ bị những loài quái vật biển khổng lồ này chiếm lĩnh! Con cháu đời sau của chúng ta sẽ bị những quái vật biển máu lạnh này hủy diệt toàn bộ!”

Trong mắt mười mấy cường giả cấp S toàn bộ đều lộ ra vẻ điên cuồng, lúc này Hoàng Thừa Quốc đột nhiên bay ra, nhìn vào Dương Thiên ở nơi xa lần cuối, ông ta trực tiếp tấn công về phía cự thú Thương Long, tới ngay trước mặt nó rồi không hề do dự mà tự bạo.

“Thừa Quốc!” Long Kinh Thiên hét lớn.

“Tổ trưởng!” Cố Linh Kiệt nhìn Hoàng Thừa Quốc, trong mắt đầy bi thương.

“Tổ trưởng!” Toàn bộ Long Tổ, hơn một ngàn thành viên toàn bộ đều đang rơi lệ. Hoàng Thừa Quốc đã làm tổ chưởng Long Tổ mười mấy năm rồi, đối với mọi chuyện đều làm một cách công bằng và công chính nhất, lúc thường hoàn toàn không hề ra vẻ bề trên, đối xử với tất cả thành viên trong Long Tổ đều rất thân thiết, rất được mọi người yêu mến.

Nhưng mà, bây giờ một người cường giả cấp S trung kỳ, người tổ trưởng đã điều hành Long Tổ mấy chục năm, vào thời điểm quan trọng này đã tự bạo rời đi, không hề để lại một dấu vết nào nữa!

Tổ trưởng Long Tổ, Hoàng Thừa Quốc, chết!

Tất cả mọi người đều khóc, trong Hoa Hạ rất nhiều người đều đứng thẳng lưng, nhìn vào lão nhân vừa ra đi này, nghiêm trang lạy một lạy.

Trong những ngày này bọn họ đều tận mắt nhìn thấy lão nhân này vì bảo vệ Hoa Hạ mà làm rất nhiều việc.

“Con quái vật biển đáng chết này!” Mọi người đều nhìn cự thú Thương Long với ánh mắt căm phẫn, nhưng bên trong lại nhiều hơn nữa là cảm giác tuyệt vọng.

Cường giả cấp S không ngừng chết đi, những anh hùng luôn bảo vệ nhân loại này ngay cả thi thể cũng không để lại.

“Không ai có thể cản lại con quái vật này sao?” Mọi người đều lẩm bẩm nói, trong mắt tràn đầy tuyệt vọng.

Màn hình được kéo gần hơn, hình ảnh của Dương Thiên xuất hiện trên màn hình.

Con quái vật đó vẫn cứ trực tiếp xông tới chỗ Dương Thiên, bọn người Long Kinh Thiên đều đang cản lại sự tiến bước của con quái vật này, không hề do dự tự bạo để cản trở bước tiến của nó!

“Chẳng lẽ Dương Thiên thật sự có khả năng ngăn cản được con quái vật này?”, Mọi người nhìn thấy cảnh này, trong lòng đều có cùng suy nghĩ như vậy, không ngừng dâng lên một tia hy vọng. Nhưng đôi mắt của Dương Thiên vẫn đang nhắm chặt.

Sau khi Hoàng Thừa Quốc tự bạo, cũng chỉ cản được con quái vật một giây, thế nhưng tiếp sau đó, toàn bộ cường giả cấp S của Liên Minh Chúng Thần, Liên Minh Châu Âu đều không hề do dự tiến lên, lựa chọn tự bạo!

Bọn họ đang dùng tính mạng vì Dương Thiên tranh thủ thời gian.

Trong mắt mọi người ngấn lệ nhìn những anh hùng không ngừng hy sinh thân mình.

“Dương Thiên! Mau tỉnh dậy đi!” , trong lòng mọi người cầu nguyện.

Trong chớp mắt, chỉ còn lại Long Kinh Thiên, Cố Linh Kiệt và Uy đế, Johan của Liên Minh Chúng Thần và Paulina của Liên Minh Châu Âu!

Còn dư lại hai giây cuối cùng, thực lực của Cố Linh Kiệt chỉ ở cấp S sơ kỳ, không hề có khả năng cản lại con cự thú Thương Long, thực lực của Paulina cũng không mạnh lắm, trong mắt Johan lộ ra vẻ điên cuồng, muốn trực tiếp tiến lên tự bạo, nhưng lại bị một bàn tay giữ lại.

Uy đế với thân hình gầy gò, sắc mặt điên cuồng, quay lưng đối đầu con quái vật.

“Cậu trẻ hơn tôi, Liên Minh Chúng Thần giao cho cậu!”, âm thanh của Uy đế vang lên trong tai của Johan!

“Bang!” một tiếng nổ lớn, vị lãnh tụ cao nhất của Liên Minh Chúng Thần, đã đi đến cuối con đường của cuộc đời!

Trong mắt Johan ngấn lệ, nhìn về phiến sương mù máu phía trước, không nhịn được nước mắt.

“Long tiền bối! Để tôi!” Cố Linh Kiệt nhìn Long Kinh Thiên, Long Kinh Thiên cười nhạt: “Thiên hạ này cuối cùng là của thanh niên mấy cậu, chúng tôi đều đã già rồi, Linh Kiệt, Long tổ giao cho cậu, tôi rất yên tâm!” Long Kinh Thiên cười lớn, sau đó không hề sợ hãi tiến đến con cự thú Thương Long.

Trong mắt con cự thú Thương Long đầy sát khí, những con kiến này đúng là đang tìm cái chết, tuy là không làm cho nó bị thương gì hết, nhưng lại như mấy con muỗi cứ bay tới bay lui trước mặt, làm cho nó rất cáu bẳn.

Long Kinh Thiên nhìn vào con cự thú Thương Long ngay trước mặt, trong mắt không hề có ý sợ hãi, bây giờ ông cũng gần trăm tuổi rồi, đã sớm sống đủ.

Nhìn về quê hương ở nơi phương xa, hồi ức lại những kỷ niệm thời còn trẻ, trong mắt Long Kinh Thiên lộ ra ý cười.

“Hủy diệt đi!” Long Kinh Thiên chuẩn bị tự bạo!

“Không được!” người trong Long Tổ, còn có toàn bộ người dân của Hoa Hạ đều đau khổ la lớn, trên mặt đã chảy đầy nước mắt. Long Kinh Thiên là người bảo hộ chân chính của Hoa Hạ, đã bảo vệ cho quốc gia cự long này trong hơn tám mươi năm, bây giờ lại rơi vào kết cục như vậy sao.

“Dương Thiên! Mau tỉnh lại đi! Cậu còn không tỉnh, mọi người đều sẽ chết đó!”

“Dương Thiên, tỉnh lại đi!”

“Dương Thiên, tỉnh lại đi!”

Trong lòng mọi người đều không ngừng hô hoán. Năm mươi mấy người cường giả cấp S bây giờ chỉ còn lại mấy người cuối cùng.

Phảng phất như cảm nhận được sự cầu nguyện của mọi người, Dương Thiên vốn luôn nhắm mắt đột nhiên mở bừng mắt ra, sau đó, trên người phát ra một cổ khí thế cực mạnh.

Cổ khí thế này, đã vượt qua cực hạn của cấp S rất nhiều, giống như đã đi vào một cảnh giới mới!
Chương 362 Kinh thế đại chiến 1

“Long tiền bối!” Dương Thiên nhìn hướng Long Kinh Thiên, thân thể chuyển động nhanh chóng, nhanh hơn trước đó không chỉ mười lần, một cổ sức mạnh linh hồn cực lớn bao bọc lấy Long Kinh Thiên, trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, đã ngăn cản sự tự bạo của Long Kinh Thiên.

“Dương Thiên, cuối cùng cậu đã tỉnh!”, Long Kinh Thiên nhìn Dương Thiên, trong mắt không giấu được cười khổ.

Cho dù Dương Thiên đã tỉnh, nhưng bây giờ bọn họ chỉ còn lại vài người cuối cùng.

“Long tiền bối, ở đây cứ giao cho tôi! Mọi người trước rút lui hết đi!” Dương Thiên nhìn Long Kinh Thiên nói, sau đó gật đầu với Cố Linh Kiệt, Johan, Paulina. con chim ưng khổng lồ bay tới, chở bốn người Long Kinh Thiên nhanh chóng bay đi.

“Dương Thiên tỉnh rồi, chúng ta được cứu rồi!”, rất nhiều người mừng rỡ, nhưng vẫn còn rất nhiều người đang lo lắng, thực lực của Dương Thiên vẫn chưa lộ ra, nếu như bây giờ Dương Thiên cũng không cản lại con quái vật này, vậy thảm họa của nhân loại vẫn sẽ chưa kết thúc.

“Tiểu Thiên, con nhất định phải đánh bại con quái vật này!” Dương Gia Quốc nhìn chằm chằm vào màn hình, sau nói tự nhủ với mình. Thẩm Tân Lan và San San bên cạnh mà mặt rơi đầy nước mắt.

“Dương Thiên, nhất định phải thành công a!”, những người sống sót, bất kể từ Hoa Hạ, Hợp Chủng Quốc, hay là các quốc gia may mắn khác, trong mắt đều tràn đầy thần sắc hy vọng.

“Hú!” nơi xa, cự thú Thương Long giận dữ gầm lên với Dương Thiên.

“Thương Long, ngươi đã giết biết bao nhiêu người rồi, đã đến lúc phải trả giá!”, Dương Thiên nhìn con quái vật này, trong mắt lộ ra vẻ lạnh lùng.

Hắn nghĩ tới những người đã hy sinh trước đó như Đường Chính Lâm, Từ Ngọc Cường lão nhân, còn có Hoàng Thừa Quốc, Uy Đế. tuy rằng ai cũng có khuyết điểm của riêng mình, nhưng khi đối mặt với nguy cơ sinh tồn của loài người, đều không hề do dự lựa chọn mà hy sinh bản thân mình.

Một luồng sức mạnh linh hồn vô cùng lớn mạnh phóng ra, sau đó, thân thể của Dương Thiên nhanh chóng bắt đầu biến to lên, năm mươi mét, một trăm mét, năm trăm mét, một ngàn mét, cuối cùng thân thể hắn đạt tới hai ngàn mét

Dương Thiên trông giống như một gã khổng lồ chân chính, một mình đối mặt với cự thú Thương Long!

Dương Thiên cao lên gần hai ngàn mét, thậm chí còn cao hơn cả cự thú Thương Long.

Tất cả mọi người đều nhìn thấy sự thay đổi của Dương Thiên, trên mặt đều xuất hiện thần sắc vui mừng.

“Tiểu Thiên!” Dương Gia Quốc nhìn thấy Dương Thiên, trong mắt mang đầy vẻ kích động.

“Đây chính là sức mạnh của cường giả cấp Tinh Vực sao?” Dương Thiên cảm nhận được trong cơ thể hắn có một sức mạnh rất to lớn, trong mắt lộ ra vẻ thần sắc mê say. Hắn cảm thấy chỉ cần hắn dốc toàn lực nhảy lên, liền có thể thoát khỏi lực hút của trái đất, bay ra ngoài vũ trụ! Cảm giác này vô cùng tuyệt vời, làm mê đắm lòng người!

Nhưng mà, Dương Thiên biết đây chỉ là tạm thời, dưới sự hỗ trợ của sức mạnh linh hồn lớn mạnh của Huyền Hư đạo nhân, hắn chỉ có thể duy trì được thời gian chiến đấu trong vòng mười phút.

“Thương Long, kết thúc thôi! Kết thúc nguy cơ bị tấn công từ quái vật biển khổng lồ trong nhiều ngày qua! Hành tinh này cuối cùng cũng chỉ thuộc về loài người mà thôi!” Dương Thiên nhìn vào con cự thú Thương Long, lạnh lùng nói, sau đó đại đao màu đen trong tay không ngừng dài ra, trong chớp mắt nó đã dài ra gần hai ngàn mét!

“Bang”

Dương Thiên không muốn lãng phí thêm chút thời gian nào nữa, đại đao màu đen trực tiếp chém vào cự thú Thương Long.

Cự thú Thương Long điên cuồng rống lên, trong miệng xuất hiện nhiều tia sáng màu đỏ, sau đó trực tiếp tấn công về phía Dương Thiên.

Đao mang và những tia sáng màu đỏ va chạm vào nhau, đao mang sắc bén cư nhiên có thể trực tiếp xuyên qua tia sáng màu đỏ, trực tiếp chém lên thân thể của cự thú Thương Long.

Những tia sáng dữ dội làm cho mọi người nhất thời không nhìn rõ gì hết, nhưng tất cả mọi người vẫn cứ nhìn chầm chầm vào màn hình, mong chờ kỳ tích xuất hiện.

Cuối cùng, đao mang tan đi, rồi con cự thú Thương Long lại xuất hiện trước mắt mọi người, nhưng mà trên thân nó có thêm một vết thương dài gần năm trăm mét, máu tươi chảy không ngừng.

“Con cự thú bị thương rồi!”

“Đao mang của Dương Thiên đã phá vỡ lớp phòng ngự của con cự thú!”

……

Tất cả mọi người đều vui mừng reo hò, trên mặt lại nở nụ cười, trước đó bọn họ đều đã rất tuyệt vọng, bây giờ Dương Thiên lại mang đến cho họ hy vọng.

“Dương Thiên, cố lên a! giết con quái thú này đi!”, mọi người đều điên cuồng la lớn!

“Rống!”

Cự thú Thương Long thấy vết thương trên người nó, trong mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên khó tin, lớn mạnh như nó cư nhiên lại bị thương, không đỡ được một một đao của thanh niên này.

Cự thú Thương Long nổi giận gầm lên, sau đó nhiều tia ánh sáng màu đỏ mạnh hơn nữa xuất hiện, toàn bộ đều ngắm vào Dương Thiên.

Dương Thiên khuấy động đại đao màu đen, toàn lực chống lại, những tia ánh sáng màu đỏ toàn bộ đều bị đao mang của hắn chém rơi. Đao mang chém xuống mặt đất, để lại nhiều vết nứt kéo dài tới hàng vạn mét, sâu không thấy đáy, giống như là vừa động đất vậy, trông rất đáng sợ!

Trong mắt con cự thú Thương Long lộ ra vẻ hoang mang, bây giờ nó cảm thấy người thanh niên trước mắt như chúng thần ma, nó hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn!

Nó quay lưng nhảy xuống, liền trực tiếp lao xuống biển! Không đánh lại, nó không hề do dự mà lựa chọn bỏ chạy.

“Hừ! Muốn chạy!”, Dương Thiên cười lạnh 1 tiếng, không hề sợ hãi, trực tiếp nhảy vào trong nước biển.

“Dương Thiên!”, mọi người đều lo lắng kinh hô, con cự thú Thương Long vẫn luôn sống dưới hải dương, ở dưới hải dương nó có thể phát huy hết toàn bộ sức mạnh tốt nhất. Mọi người đều sợ Dương Thiên xảy ra sự cố.
Chương 363 Kinh thế đại chiến 2

Con cự thú Thương Long sau khi xuống hải dương thấy Dương Thiên vẫn dám đuổi theo, trong mắt nó lộ ra sát ý, sau đó liền xông thẳng vào Dương Thiên.

Sắc mặt Dương Thiên vẫn không đổi, nhờ sở hữu Long Phụng nguyên châu, hắn ở trong nước cũng như lúc ở mặt đất vậy, hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì, một đao chém tới, trên thân con cự thú lại có thêm một vết thương lớn.

Cự thú Thương Long ăn đau, cuối cùng cũng lộ ra vẻ sợ hãi khi nhìn thấy Dương Thiên, không ngờ là trong hải dương thực lực của người thanh niên này cũng ghê gớm như vậy, nó chịu đựng sự đau đớn trên thân, nhanh chóng chạy đi, tốc độ nhanh một cách kinh người.

Dương Thiên liền đuổi theo sau, đại đao màu đen trong tay không ngừng phát ra đao mang, chém vào thân con quái vật.

Tất cả những người đang theo dõi màn hình chỉ có thể nhìn thấy một vùng nước biển, tốc độ của con cự thú Thương Long và Dương Thiên quá nhanh, ngay cả máy dò cũng không phát hiện được hành tung của cả hai.

Năm phút sau, ở một phía khác của Thái Bình Dương, 1 con cự thú Thương Long nhảy ra khỏi mặt nước, sau đó bay lên không trung.

Thân dài gần hai ngàn mét, gương mặt con quái vật rất đáng sợ khủng kiếp, nhưng giờ phút này trên thân nó có rất nhiều vết thương, máu tươi chảy không ngừng. Thậm chí có một vết thương trực tiếp đâm vào nội tạng bên trong cơ thể của nó.

“Xuất hiện rồi!”, ngay khi con cự thú Thương Long xuất hiện, mọi người lại có thể nhìn thấy được nó trong màn hình.

Khi con cự thú Thương Long lao ra khỏi mặt nước không tới một giây, mặt nước biển kịch liệt khuấy động, một bóng hình khổng lồ trực tiếp lao ra mặt biển, trong tay vẫn đang cầm một đại đao màu đen khổng lồ dài gần hai ngàn mét, sắc mặt lạnh lùng, nhìn thẳng vào con cự thú Thương Long, rồi đuổi theo nó.

Từ lúc nội tạng của con cự thú Thương Long bị Dương Thiên đánh bị thương, thì đã định sẵn kết cục của nó.

Dương Thiên không ngừng phát ra đao mang, chém lên thân con quái vật. Trước đó tập hợp tất cả cường giả cấp S đều không đánh bị thương nó được, vậy mà bây giờ trong tay Dương Thiên, nó hoàn toàn không có ưu thế.

“Giết nó đi, Dương Thiên!” mọi người đều nhìn con cự thú Thương Long này với lòng căm thù.

Dương Thiên nhìn vào con cự thú Thương Long, đại đao màu đen trong tay giơ lên, hắn nhớ tới những cường giả đã chết trước đó. Đường Chính Lâm, Uy đế những người có mâu thuẫn với hắn, Lugba tự tư tự lợi, còn có những cường giả đã truy sát hắn từ Liên Minh Chúng Thần, thậm chí Hoàng Thừa Quốc một người chỉ luôn một lòng nghĩ cho Long Tổ, năm mươi mấy cường giả cấp S trên cả thế giới, chỉ vì an nguy của toàn nhân loại, bây giờ chỉ còn lại năm người cuối cùng.

“Kết thúc thôi!”, Dương Thiên nhắm mắt lại, đại đao màu đen trong tay khuấy động, một đạo đao mang còn lợi hại hơn trước đó trực tiếp chém lên thân con cự thú Thương Long, chém trúng vào nội tạng của nó, đập nát ra thành từng mảnh, sau đó đao mang không giảm, trực tiếp chém thân nó ra làm hai nửa.

“Rống!”

Cự thú Thương Long gầm lớn, muốn giãy giụa, nhưng ánh sáng trong mắt nó càng lúc càng mờ nhạt, lục phủ ngũ tạng của nó đều bị Dương Thiên làm cho tan nát, không có khả năng sinh tồn nữa.

Cuối cùng, thân xác to lớn của nó đã xuất hiện trên một hòn đảo lớn ở Thái Bình Dương, toàn bộ hải đảo, cũng không chịu được va chạm mạnh, ngay lập tức vỡ nát thành nhiều mảnh, lung lay muốn đổ.

“Trong cuộc chiến đấu này, cuối cùng chiến thắng vẫn thuộc về nhân loại!” Dương Thiên nhìn vào xác của con cự thú Thương Long, trong lòng hắn nghĩ. Nhưng mà, vì sự thắng lợi này, toàn nhân loại đã phải trả một cái giá quá đắt.

Tất cả mọi người lúc này, đều lộ ra vẻ kích động, trong mắt ngấn lệ, con cự thú Thương Long này cuối cùng đã chết!

“Con quái vật cuối cùng đã chết, tốt quá rồi!”

“Dương Thiên! Dương Thiên!”

……

Tất cả mọi người đều rơi vào sự vui mừng điên cuồng.

Bọn người Long Kinh Thiên đều bay hết qua đây, nhìn Dương Thiên nói “Dương Thiên, vẫn còn có bốn con cá voi khổng lồ, chúng nó vẫn còn uy hiếp tới sự an toàn của loài người! Có cần giết chúng bây giờ luôn không?”

Nhưng Dương Thiên lại cười nói “mấy con cá voi khổng lồ đều đã chết hết rồi, có thể nói là nguyên cả cái hải vực này sinh vật cấp S đều đã chết hết rồi, con cự thú Thương Long này đã nuốt chửng hết tất cả sinh vật khổng lồ cấp S trong hải dương.

“Cái gì?” trên mặt Long Kinh Thiên lộ vẻ kinh ngạc, sai đó liền lộ vẻ vui mừng, nói như vậy, nguy cơ của cả nhân loại đều đã giải quyết hết rồi.

Tuy là vẫn còn những con quái vật biển dưới cấp S, nhưng mà, mấy con đó đã không thể làm nên trò trống gì.

Trên mặt Dương Thiên lộ rõ sự vui mừng, nhưng tiếp đó hắn cảm thấy một sự suy nhược trên người, sức mạnh linh hồn to lớn trên người tan biến như thủy triều, thân thể hắn liền trở nên nhỏ lại, trở lại kích cỡ một người bình thường.

“Sự phụ, chúng ta chiến thắng rồi!” tuy đang rất suy yếu, nhưng Dương Thiên vẫn cười, nói chuyện với Huyền Hư đạo nhân trong tâm trí hắn.

Nhưng mà, không hề có âm thanh đáp lại hắn.

“Sư phụ?” Dương Thiên tiếp tục gọi, trong mắt xuất hiện vẻ hoang mang.

Bên trong Long Phụng nguyên châu, im lặng bất thường,không hề có âm thanh gì.
Chương 364 Huyền Hư đạo nhân biến mất!

Trên mặt Dương Thiên lộ ra vẻ lo lắng, không ngừng kêu gọi Huyền Hư đạo nhân, cố gắng lắng nghe sự trả lời của Huyền Hư đạo nhân.

“Sư phụ, người mau ra đây đi!” Dương Thiên thậm chí hét ra tiếng.

“Dương Thiên, làm sao vậy?”, bọn người Long Kinh Thiên thấy hành động dị thường của Dương Thiên, vội vàng bay qua hỏi hắn.

Bọn họ nghe được từ miệng Dương Thiên hai chữ sự phụ, trên mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc. Sự trưởng thành của Dương Thiên bọn họ đều cùng nhìn thấy, trong vòng một năm ngắn ngủi đã có thể trưởng thành tới như bây giờ, cực kỳ đáng kinh ngạc, từ đó có thể thấy được người sư phụ của Dương Thiên có khả năng nghịch thiên như thế nào.

Lúc nãy Dương Thiên đột nhiên phát ra sức mạnh lớn như vậy, chắc là do nguyên nhân của sư phụ hắn.

Dương Thiên mặc kệ bọn người Long Kinh Thiên, không ngừng gọi sư phụ hắn, đột nhiên, trên người hắn xuất hiện một tia sáng trắng yếu ớt, sau đó một bóng người hư ảo hiện ra, bóng đạo nhân này, tuổi tác vô cùng lớn, sau đó liền thâm nhập vào trong tâm trí của Dương Thiên.

“Sư phụ, người không sao chứ?” Dương Thiên khi thấy bóng người này, trong lòng liền bình tĩnh lại, sau đó dùng ý thức giao tiếp với bóng người trong tâm trí hắn, hắn hỏi.

“Ay ay, tiểu Thiên, nói cho con biết một tin xấu, linh hồn của ta bây giờ đã không chịu đựng được nữa, sắp tiêu tan rồi.” giọng nói yếu ớt của Huyền Hư đạo nhân vang lên trong tâm trí Dương Thiên.

“Cái gì? Sư phụ, có phải do con trước đó đã tiêu hao quá nhiều sức mạnh linh hồn của người? Có biện pháp nào trị liệu không ạ?” Mặt Dương Thiên lộ thần sắc hoang mang, và tự trách.

“Ay ay, tiểu Thiên, không còn cách rồi! Từ lúc quyết định dung hợp linh hồn ta vào linh hồn con, để giết con cự thú Thương Long, ta đã dựa tính trước được tình cảnh bây giờ. Con không nên đau lòng quá, con đã nói đúng, ai cũng phải chịu trách nhiệm trước sự lựa chọn của bản thân, trốn tránh là hành vi của một kẻ nhu nhược, mà ta lại là một kẻ nhu nhược”, trong mắt ông lộ ra vẻ đau khổ, sau đó nói tiếp “nhưng mà, ông trời không tuyệt đường ta, để ta gặp được con, sự trưởng thành của con trong nửa năm nay, ta đều nhìn thấy hết, rất tốt! Long Phụng nguyên châu không có chọn sai chủ nhân, ta sắp biến mất rồi, con không cần lo lắng, đợi tới khi con thật sự trở lên lớn mạnh, không chừng ta sẽ có thể xuất hiện trở lại.

"Một sợi linh hồn cuối cùng này của ta chứa đựng một ít thông tin liên quan đến vũ trụ và các lưu ý trong con đường tu luyện sau này của con, có thể sẽ hữu ích cho con, còn có Long Phụng nguyên châu và luyện thể quyết, tuyệt đối không được để người thứ hai biết sự tồn tại của chúng cho tới khi con đạt được sức mạnh tuyệt đối. Sau khi ta biến mất, có thể ta sẽ không còn cơ hội giúp đỡ con nữa, con đường sau này con nhất định phải cẩn thận vạn phần, đối với ai cũng phải có tâm đề phòng cảnh giác, sự tàn khốc của vũ trụ không phải con có thể nghĩ đến!"

Sau khi Huyền Hư đạo nhân vừa dứt lời, linh hồn ông đã trở nên run rẩy, nhưng trên mặt ông lại lộ ra nụ cười “Tiểu Thiên, ta rất may mắn khi có một đồ đệ như con!”

“Sư phụ, sư phụ!”,

Trong mắt Dương Thiên lộ ra vẻ đau khổ khi nhìn Huyền Hư đạo nhân .

Nhưng mà, linh hồn của Huyền Hư đạo nhân đã trở nên rất mờ nhạt, trên mặt vẫn giữ nụ cười, sau đó triệt để biến mất trong Long Phụng nguyên châu, một tia sáng cuối cùng hoàn toàn dung hợp vào trong tâm trí của Dương Thiên.

Khi những tia sáng này hòa vào, trong tâm trí Dương Thiên lập tức xuất hiện thêm rất nhiều thông tin mới.

Sau khi tia sáng đó tan biến, chỉ còn lại một đám đốm sáng mờ nhạt, các đốm sáng này vô cùng nhỏ bé, nhưng Dương Thiên cảm thấy có thể trực tiếp bắt lấy.

Đây là đốm sáng linh hồn cuối cùng còn sót lại của Huyền Hư đạo nhân, có được nó mới có hy vọng hồi sinh ông.

Dương Thiên cẩn thận đặt tia sáng này vào trong vách đá linh lực của Long Phụng nguyên châu.

Ánh mắt của hắn lộ ra vẻ bi thương, hắn không nghĩ tới là khi Huyền Hư đạo nhân chọn lựa dung hợp linh hồn của ông vào của hắn sẽ dẫn đến linh hồn của ông tiêu tan. Nhưng nếu như trước đó hắn biết được chuyện này, hắn cũng không biết phải chọn lựa như thế nào.

Không lựa chọn dung hợp linh hồn, thì sẽ không giết được cự thú Thương Long, nhân loại trên trái đất phần lớn có thể sẽ bị diệt vong.

Huyền Hư đạo nhân cũng hiểu được tâm ý của Dương Thiên, sợ Dương Thiên không quyết định được, nên trước đó đã không nói cho Dương Thiên biết.

"Bây giờ chỉ còn dư lại một mình ta rồi!" Dương Thiên nắm chặt nắm đấm, không còn Huyền Hư đạo nhân nữa, con đường tu luyện sau này của hắn chỉ còn lại mình hắn cô độc mà bước đi.

"Dương Thiên!", ở bên cạnh, bọn người Long Kinh Thiên hỏi han hắn đầy sự quan tâm.

"Tôi không sao!" Dương Thiên lắc đầu, trên người truyền đến một cảm giác suy yếu vô lực: "Cự thú cấp S trên hải dương chắc là đã chết hết rồi, những truyện còn lại giao cho mọi người, tôi về trước đây."

Dương Thiên nói xong, chim ưng khổng lồ bay đến, trực tiếp đón lấy hắn, sau đó liền nhanh chóng bay về phương xa.

Ánh mắt của bọn người Long Kinh Thiên đều nhìn vào thi thể của con cự thú Thương Long, trong mắt lộ ra nồng đậm bi thương, trong đầu nhớ tới những anh hùng cấp S đã hy sinh trong cuộc chiến với con quái vật biển này, Hoàng Thừa Quốc, Đường Chính Lâm, Từ Ngọc Cường lão nhân, Phương Thư Dật, Uy đế, Charlie, Mopti, Lugba…

Bọn họ đã hy sinh vì toàn thể nhân loại. Nhưng ngay cả thi thể cũng không giữ được.
Chương 365 Trở lại Long tổ 1

“Linh Kiệt, truyền lệnh xuống, hôm nay sẽ làm ngày Anh Hùng của Hoa Hạ, để người đời sau luôn luôn nhớ đến ngày hôm nay! Không được quên đi sự hy sinh của tiền bối, vì cuộc sống của họ là do các tiền bối dùng mạng sống để đổi lại!” Long Kinh Thiên nhắm mắt lại mà thổn thất.

“Long tiền bối, ông có về Long Tổ không?” Cố Linh Kiệt hỏi.

Long Kinh Thiên lắc đầu, trong mắt lộ ra một tia đáng sợ, nói: “tôi không về đâu, trên trái đất còn rất nhiều quái vật biển khổng lồ chưa chết, với lại lãnh địa của những quốc gia có thế lực nhỏ vẫn bị những con quái vật biển cấp A chiếm lĩnh, tôi còn phải đi giải quyết bọn chúng, đề phòng bọn chúng lại xuất hiện cấp S nữa! Linh Kiệt, chuyện của Long Tổ sẽ toàn bộ giao hết cho cậu! Cậu là tổ trưởng mới của Long Tổ, tôi tin vào năng lực của cậu!” Long Kinh Thiên vỗ vai Cố Linh Kiệt mà nói.

Long Kinh Thiên nói xong, trên người ông xuất hiện một luồng kiếm khí sắc bén, sau đó thân thể trực tiếp liền bay về phía xa.

Bên cạnh đó Johan, Paulina và Cố Linh Kiệt nhìn nhau, không ai nói gì, nhớ lại trước đây cường giả cấp S của các thế lực rất nhiều, bây giờ chỉ còn lại vài người bọn họ, thậm chí năm tổ chức dị năng giả đỉnh cấp Tiểu Đảo Quốc, Liên Minh Châu Phi, Liên Minh Châu Âu gần như là bị tiêu diệt hoàn toàn, Hợp Chủng Quốc cũng bị huỷ đi một nửa, trừ Hoa Hạ vẫn còn giữ lại được đại bộ phận thực lực, thành viên của các thế lực quốc gia khác còn sót lại rất ít. Nhân khẩu thế giới giảm đi hơn một nửa.

Bây giờ chỉ còn lại hai trăm mấy triệu người. Trong đó hơn mười triệu người lại còn là người của Hoa Hạ. Ngoài ra, những nơi đã từng bị những con cự thú đặt chân tới, toàn bộ đều trở thành một đống đổ nát.

“ Đi thôi! Mọi chuyện đã kết thúc, tôi phải về Liên Minh Châu Âu rồi!” trong mắt Paulina ánh lệ mà nói.

Liên Minh Châu Âu của cô bây giờ cũng trở thành một đống đổ nát, chỉ có một bộ phận nhỏ người chạy thoát được ra ngoài, tổng số người còn lại không tới mười ngàn người.

Ba người đơn giản nói với nhau vài câu, liền ai nấy rời đi. Tâm trạng đều rất nặng nề.

Mấy tiếng sau, một chiếc mẫu hạm khổng lồ được lái tới, rồi khiêng xác con cự thú Thương Long lên, sau đó lái về lãnh thổ của Hoa Hạ.

Sau một tiếng kêu chói tai của con chim ưng khổng lồ, Dương Thiên trực tiếp về tới nhà hắn. Nhìn thấy ba mẹ, em gái hắn, trong mắt Dương Thiên cuối cùng có được một tia an định, sự suy nhược truyền tới từ trong linh hồn đã không chịu đựng được nữa, một cơn mệt mỏi truyền đến, Dương Thiên liền ngất xỉu ngã xuống dưới đất.

Dương Thiên ngủ một giấc liên tục trong vòng bảy ngày!

Đợi tới khi Dương Thiên tỉnh lại, trong phòng hắn rất yên tĩnh, chỉ có vài tiếng động nhỏ yếu ớt truyền từ bên ngoài vào, hắn đứng dậy, cảm nhận trạng thái bản thân một lát.

Thân thể hắn bây giờ hoàn toàn không có thương tích gì, trạng thái tinh thần hoàn hảo. Sự yếu ớt trong linh hồn đều biến mất hoàn toàn, luyện cốt đã hoàn toàn ổn định.

Hắn đi ra khỏi phòng, liền nhìn thấy Thẩm Tân Lan đang bận bịu bên ngoài.

“Tiểu Thiên, con tỉnh rồi hả? Bây giờ con cảm thấy trong người như thế nào rồi?” Thẩm Tân Lan đang bận, nhìn thấy Dương Thiên, liền bỏ đồ trên tay xuống, rồi chạy tới chỗ hắn, nhìn Dương Thiên với ánh mắt với sự lo lắng.

Giấc ngủ này của Dương Thiên đã kéo dài liên tục trong vòng bảy ngày, nếu như không phải hắn vẫn còn có hơi thở, với lại bà cũng biết con trai mình không phải người bình thường, thì bọn họ đã lập tức đưa Dương Thiên tới bệnh viện rồi.

“Mẹ, con không sao.” Dương Thiên cười nói với bà, vẫy vẫy tay rồi đi ra khỏi phòng.

Đã sắp tới mùa hè, ánh mặt trời bên ngoài rất chói mắt.

Nhưng Dương Thiên lại nhìn thẳng vào mặt trời, trên mặt cảm nhận được hơi nóng của mặt trời, nhiệt độ toả khắp người hắn, làm hắn có một cảm giác rất ấm áp, trong lòng hắn vô cùng khao khát cái cảm giác này.

“Thằng này, mặt trời chói như vậy, làm hư mắt thì sao?”, Thẩm Tân Lan ở bên cạnh nhắc nhở nói.

“A!anh, anh tỉnh rồi à?” từ phía xa, San San chạy nhanh tới, với vẻ mặt vui mừng nhìn Dương Thiên, sau lưng cô bé còn có mấy đứa bạn nhỏ của bé đi theo.

Chỉ là, những bạn nhỏ này của San San đều nhìn Dương Thiên với ánh mắt đầy vẻ sùng bái, bọn nhóc đều thông qua màn hình nhìn thấy Dương Thiên biến thành một người khổng lồ cao gần hai ngàn mét, đã giết chết con quái vật khổng lồ đáng sợ đó, rất là lợi hại.

“Ha ha! San San!”, Dương Thiên nuông chiều mà sờ đầu em gái hắn.

“Anh ơi, khi nào anh cũng để cho em lợi hại như anh vậy?” San San nhìn anh mình mà hỏi. Cô bé còn nhớ là Dương Thiên đã từng hứa với bé là sẽ dạy cho bé những kỹ năng này.

“Không cần vội, qua mấy hôm nữa anh sẽ dạy cho em!”, Dương Thiên cười nói. Hắn định sẽ làm cho người nhà hắn đều trở thành cường giả, bây giờ Vương Nhã Lộ và Huyền Hư đạo nhân đều đã rời bỏ hắn, hắn bây giờ chỉ còn lại người nhà là những người quan trọng nhất của hắn mà thôi. Hắn tuyệt đối không để cho người nhà hắn xảy ra chuyện nữa.

Những đứa bé ở phía xa đều với một vẻ mặt ngưỡng mộ, và một sự khát vọng, tụi nhỏ cũng muốn học những kỹ năng của Dương Thiên.

Dương Thiên sau khi dỗ được San San và mấy đứa bé đi chỗ khác, liền nhìn vào linh khí tiến hoá khổng lồ bên trong Long Phụng nguyên châu, trong lòng đã có một ý tưởng.

Thực lực trên hành tinh này quá yếu rồi, Dương Thiên thông qua việc hấp thụ một số ký ức của Huyền Hư đạo nhân, biết được đại bộ phận hành tinh trên vũ trụ này đều có thực lực không yếu, Giống như một số hành tinh ở dưới đáy hầu như là những cấp tân tinh, cũng chính là sự tồn tại của cấp S! Còn có một số lượng ít thực lực lớn mạnh cấp tinh vực tồn tại. Bởi vì những hành tinh này đều tiếp xúc với vũ trụ, có thể lấy được rất nhiều lượng tài nguyên từ vũ trụ.

Giống như trái đất này, đã hoàn toàn thoát khỏi quỹ đạo của vũ trụ, chỉ có thể dựa vào tài nguyên của Trái Đất miễn cưỡng đột phá, dựa vào sự thức tĩnh tự nhiên, cho tới bây giờ, trên cả hành tinh số lượng cường giả cấp S quá ít, từ đó chưa thể sinh ra được một cường giả cấp Tinh vực nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK