Thực lực Quyển Mộc Vương suy giảm, không phải đối thủ của Lang dã vương, đến lúc Lang dã vương xử lý xong Quyển Mộc Vương, rảnh tay lại liên hợp với Lâm Kiến Sinh tấn công Kim Cương Vương, không có vấn đề gì.
Dương Thiên đuổi hướng Uy Nhĩ thiếu gia.
"Triệu Phong Cực, ông lại thật sự dám ra tay với tôi, một khi bị cha tôi biết, cho dù có lão bất tử Long Kinh Thiên ở đó, ông cũng chắc chắn đừng mong sống sót!" Uy Nhĩ thiếu gia lạnh lùng quát.
"Long tổ chúng tôi có Long tiền bối, tôi không tin Uy Đế dám đến Hoa Hạ chúng tôi!" Triệu Phong Cực hờ hững nói.
"Hừ! Cái lão bất tử Long Kinh Thiên sắp chết rồi? Đến lúc đó Long tổ các người chẳng phải bị thế lực khác nhòm ngó sao? Khi đó Long tổ các người không thể tiếp tục phát triển lớn mạnh! Chỉ cần ông tha cho tôi, tôi thề lúc đó chắc chắn sẽ giữ ông một mạng, trình báo với cha tôi, để các người dốc sức cho Liên minh chúng thần chúng tôi!" Uy Nhĩ thiếu gia nói.
Sắc mặt Triệu Phong Cực lại hiện vẻ tức giận, Long Kinh Thiên là người trong lòng Long tổ họ, đó là thần, không ngờ rằng lại bị Uy Nhĩ thiếu gia giễu cợt như vậy.
"Cậu muốn chết!" Triệu Phong Cực hét lớn, liền ra tay.
"Hừ! Dựa vào ông, còn muốn giết tôi!" Khuôn mặt Uy Nhĩ thiếu gia cũng lộ vẻ điên cuồng.
Mặc dù thực lực anh ta chỉ là cấp B sơ kì, nhưng trên người anh ta không biết có thứ đồ gì, Triệu Phong Cực tấn công vào người anh ta, lại không gây ra thương tổn nào.
"Keng!" Ở bên cạnh, Dương Thiên liền phóng phi đao trong tay, tấn công vào ngực của Uy Nhĩ thiếu gia.
Kết quả lại kêu lên một tiếng "keng".
Dương Thiên kinh ngạc, trọng lượng Vẫn thiết phi đao của hắn đạt đến mấy trăm cân, lực tấn công nghịch thiên, đột nhiên không kịp chuẩn bị, đủ để đâm bị thương cường giả cấp B, không ngờ rằng lại không làm Uy Nhĩ thiếu gia bị thương tí da thịt nào.
Nhưng mà, cho dù không làm Uy Nhĩ thiếu gia bị thương, Dương Thiên cũng đứng chặn vị trí của Uy Nhĩ thiếu gia, không để anh ta có đường chạy thoát.
"Các người chỉ cần tha cho tôi, Uy Nhĩ tôi thề chắc chắn sẽ không gây phiền phức cho các người! Hơn nữa đợi tôi trở về liền tặng cho Long tổ các người hai mươi nhụy hoa màu tím". Uy Nhĩ thiếu gia thấy mình chạy không thoát, liền nói.
Khuôn mặt Triệu Phong Cực hiện vẻ kinh ngạc, hai mươi nhụy hoa màu tím, có thể cho Long tổ thêm hai mươi dị năng giả!"
"Ha ha, lời của người nước ngoài các anh không thể tin!" Dương Thiên lắc đầu, nói với Triệu Phong Cực: "Một khi thả Uy Nhĩ thiếu gia đi, mới là tai họa thật sự của Long tổ!"
Ánh mắt Triệu Phong Cực lại kiên định. Nhóm dị năng giả nước ngoài không thể tin tưởng, bây giờ Uy Nhĩ thiếu gia này lại có mưu đồ làm sao nhãng tinh thần ông ta, đưa ra điều kiện dụ người.
"Các người muốn giết tôi, các người cũng phải trả giả!" Khuôn mặt Uy Nhĩ thiếu gia cười như điên, trong tay liền xuất hiện một bình thuốc màu xanh lam, sau đó trực tiếp đập vỡ về phía Triệu Phong Cực và Dương Thiên.
Đây là thuốc nước ăn mòn, thậm chí có thể làm tổn thương cường giả cấp B!
"Dương Thiên, cẩn thận!" Triệu Phong Cực vội vàng né tránh.
Nước thuốc ăn mòn có tính ăn mòn cực mạnh, rơi xuống đất, liền ăn mòn một lỗ to trên mặt đất! Một khi thấm vào người, thật là thảm khốc.
Nước thuốc ăn mòn trong tay Uy Nhĩ thiếu gia lại giống như không thể hết, từng bình từng bình bị đập. Nhất thời Triệu Phong Cực và Dương Thiên không tiếp cận được anh ta.
Uy Nhĩ thiếu gia mỉm cười, trong tay đột nhiên xuất hiện một bình thuốc màu xanh lá, sau đó đập xuống đất, trên mặt đất đột nhiên xuất hiện một lớp khói đậm đặc, ngăn cản tầm mắt của Triệu Phong Cực và Dương Thiên.
Đợi lúc họ lấy lại tinh thần, lại phát hiện bóng dáng Uy Nhĩ đã chạy về phía xa.
"Không thể để cậu ta trốn thoát!" Triệu Phong Cực giận dữ nói.
Thế nhưng, ông ta vừa dứt lời, Uy Nhĩ thiếu gia đang chạy đằng xa lại từ từ lui lại, khuôn mặt rất khó coi.
Ở phía xa, hai bóng người đi qua, đó là Lâm Kiến Sinh và Lang dã vương Tôn Kiện.
Lúc này trong tay họ còn cầm hai thi thể.
"Bịch!"
Thi thể trực tiếp rơi xuống mặt đất, đó là Quyển Mộc Vương và Kim Cương Vương, lúc này họ đã hoàn toàn mất mạng.
Bốn người ngăn cản xung quanh Uy Nhĩ thiếu gia.
"Các người không thể giết tôi, cho dù các người có ẩn nấp, cha tôi cũng sẽ điều tra ra! Đến lúc đó không ai trong các người có thể sống sót! Chỉ cần các người thả tôi ra...tôi có thể cho mỗi người một quả Huyền cảnh". Uy Nhĩ thiếu gia nói.
Nhóm Lâm Kiến Sinh hơi lay động.
"Ha ha, tôi còn lâu mới tin lời của anh, lúc anh đến thành phố Hải, có lẽ nghĩ đến kết cục này!" Lúc này Dương Thiên lại cười nói: "Hơn nữa, quả Huyền cảnh, anh có được sao? Nếu có thì sao bên cạnh anh chỉ có Kim Cương Vương cấp B đỉnh phong?"
Ba người Lâm Kiến Sinh vừa hơi lay động lấy lại tinh thần, vừa nãy họ nghe thấy quả Huyền cảnh, thoáng cái trở nên mềm lòng, toàn bộ họ đều kẹt ở cấp B đỉnh phong, khao khát có được quả Huyền cảnh mãnh liệt hơn ai khác.
"Ha ha. Uy Nhĩ thiếu gia, thân là cường giả cấp B, cậu lại dám đến Hoa Hạ, có lẽ cậu đã chuẩn bị tâm lí!" Triệu Phong Cực cười lớn nói.
"Đáng chết! Sau này các người tuyệt đối sẽ xuống địa ngục! Tôi đảm bảo!" Uy Nhĩ thiếu gia phẫn nộ, anh ta biết mình cách cái chết không xa.
Bốn người liên hợp, cho dù trên người Uy Nhĩ thiếu gia có bảo vật gì, thì cũng không thể chạy thoát được!
"Ầm!" Một quyền của Lâm Kiến Sinh đánh trúng vào ngực Uy Nhĩ thiếu gia!
Hết chương 201.
Chương 202 Treo thưởng
Tiếp theo, tay phải của Lang Dã Vương xé xuống một miếng thịt trên người Uy Nhĩ thiếu gia, đao gió của Triệu Phong Cực không ngừng cắt lên người anh ta, Dương Thiên thì không ngừng cảnh giác xung quanh, phòng ngừa có người tới.
Cuối cùng, sau một tiếng rống giận không cam lòng của Uy Nhĩ thiếu gia, rốt cuộc anh ta nằm vật xuống mặt đất, trên mặt tràn đầy vẻ không cam lòng.
Anh ta không ngờ tới, hành trình đi thành phố Hải lần này lại trở thành trạm dừng cuối cùng của cuộc đời mình!
Anh ta anh tài ngút trời, năm đó hai mươi tuổi đã đạt tới cấp B, nếu thêm thời gian, nói không chừng có thể trở thành một trong mười vị tồn tại vĩ đại cấp S của Liên minh Chúng Thần, vậy mà lại chết ở nơi này. Hơn nữa ngoại trừ bốn người Dương Thiên, không có ai biết.
Uy Nhĩ thiếu gia chết đi, rốt cuộc Lâm Kiến Sinh, Triệu Phong Cực, Lang Dã Vương và Dương Thiên cũng thở ra một hơi.
Cầm lấy túi không gian của Uy Nhĩ thiếu gia, bên trong còn có mấy cái bình màu lam, đúng là nước thuốc ăn mòn kia.
Triệu Phong Cực lấy nước thuốc ăn mòn ra, trực tiếp đổ lên thi thể của Uy Nhĩ thiếu gia, Quyển Mộc Vương và Kim Cương Vương.
Âm thanh "Xèo xèo" không ngừng truyền đến, không đến một lúc, ba thi thể đã hoàn toàn biến mất.
"Hả?"
Đột nhiên, một chiếc áo giáp màu bạc tinh xảo xuất hiện ở trước mặt mọi người. Áo giáp màu bạc này rất mỏng, nhưng mà ngay cả nước thuốc ăn mòn cũng không thể tiêu hủy được nó.
"Đây là Thần binh Áo giáp phòng ngự của Uy Đế!" Triệu Phong Cực Đột nhiên nói.
"Nghe nói, Thần binh áo giáp này là Uy Đế có được ở một bí cảnh, thậm chí có thể ngăn cản công kích tùy tiện của cường giả dưới cấp A! Không ngờ Uy Đế lại đưa cho đứa con trai út của mình." Lang Dã Vương nói.
Thế nhưng mà, hiện tại nơi này có bốn người, hoàn toàn không đủ chia.
"Áo giáp này tôi không cần!" Lâm Kiến Sinh nói.
"Nó cũng không có tác dụng gì với tôi!" Lang Dã Vương cũng cười nói.
"Áo giáp này có tác dụng rất lớn đối với cường giả dưới cấp B đỉnh phong! Dương Thiên, áo giáp này cậu giữ đi! Như vậy, cũng có thể tăng chút tỷ lệ giữ mạng!" Triệu Phong Cực cười nói.
"Tiểu Thiên, áo giáp này ngươi phải nhận lấy!" Dương Thiên đang muốn từ chối, đột nhiên, giọng nói của Huyền Hư đạo nhân vang lên trong đầu.
"Được!" Dương Thiên gật gật đầu, dùng nước rửa sạch nước thuốc ăn mòn còn sót lại trên áo giáp màu bạc này, sau đó cầm áo giáp này lên, trịnh trọng nói: "Áo giáp này có chút tác dụng với tôi! Xem như Dương Thiên tôi nợ mọi người một nhân tình!"
"Ha ha, Dương Thiên, chúng ta đều thuộc Hoa Hạ, có chung kẻ địch! Cậu tư chất xuất sắc, chỉ trong thời gian ngắn ngủn đã đạt tới cấp bậc thế này, cho dù không ở Long Tổ, nhưng mà cậu vẫn đang cống hiến cho Hoa Hạ! Điểm này cho dù là đám người Phó tổ trưởng Đường cũng phải khen ngợi! Cho nên, cậu nhất định phải bảo vệ tốt bản thân mình, gia tăng tỷ lệ sống sốt của mình, đến lúc đó, Hoa Hạ chúng ta sẽ có thêm một vị cường giả tuyệt đỉnh cấp S! Kinh sợ thế lực nước ngoài!" Triệu Phong Cực cười nói.
"Đúng vậy đó! Dương Thiên, thật ra gia nhập Long Tổ hay không cũng không quan trọng. Thật ra ở Hoa Hạ, vẫn có một vài người không có gia nhập vào Long Tổ, nhưng mà vẫn bảo vệ quốc gia này." Lâm Kiến Sinh cười nói.
Dương Thiên gật gật đầu, tuy rằng hắn và Đường Tuấn của Long Tổ có mối thù lớn, nhưng mà hắn vẫn rất kính nể Long Tổ. Nhưng mà, muốn hắn gia nhập Long Tổ lần nữa, đó là không có khả năng!
Hiện tại Dương Thiên hắn không muốn ăn nhờ ở đậu, cần cái gì, Dương Thiên sẽ trực tiếp tự mình ra tay đi lấy, sẽ không dựa vào người khác!
Mấy người xử lý sạch sẽ những dấu vết còn sót lại của ba người Uy Nhĩ thiếu gia, sau đó nhanh chóng xóa đi toàn bộ dấu vết đánh nhau, như vậy, cho dù Uy Đế có đến, cũng không nhất định có thể tìm ra dấu vết của Uy Nhĩ thiếu gia.
"Tốt lắm, Dương Thiên, tôi và Lang Dã Vương trước hết quay về Long Tổ! Tôi đoán chừng qua một thời gian ngắn Uy Đế kia nhất định sẽ biết Uy Nhĩ con của ông ta biến mất, có thể sẽ phái người đến Thành phố Hải này, đến lúc đó các cậu nhất định phải cẩn thận! Tôi cũng sẽ trở về báo cáo cho Tổ trưởng của chúng tôi một tiếng." Triệu Phong Cực dặn dò.
Dương Thiên gật gật đầu.
"Còn nữa, Dương Thiên, bởi vì chuyện Đường Tuấn phái người phế bỏ tứ chi của cậu, đối với phương pháp xử lý của Tổ trưởng, cậu cũng đừng nên ghi hận trong lòng, Tổ trưởng chỉ là lo lắng cho toàn bộ Long Tổ, không có khả năng vì cậu mà trở mặt với Phó tổ trưởng Đường Chính Lâm! Hơn nữa Phó tổ trưởng Đường cũng vô cùng áy náy với cậu, hi vọng cậu có thể giải hòa với Đường Tuấn." Triệu Phong Cực thở dài nói.
"Chuyện của mình tôi sẽ tự mình giải quyết, không liên quan đến người khác!" Dương Thiên thản nhiên nói.
"Haizz, được rồi, Dương Thiên, tôi cũng không khuyên cậu nữa! Sau này cậu phải cẩn thận!" Triệu Phong Cực bất đắc dĩ nói.
"Dương Thiên, tôi thật chờ mong lần sau gặp mặt cậu sẽ đạt tới trình độ nào!" Lang Dã Vương cười nói với Dương Thiên.
Dương Thiên rất hợp với sở thích của ông.
Sau khi hai người rời đi, liền chỉ còn lại hai người Dương Thiên và Lâm Kiến Sinh.
"Lâm bang chủ, xem ra ông và đám người Phong Vương rất quen thuộc?" Dương Thiên nhìn Lâm Kiến Sinh nói.
"Ha hả, đó là đương nhiên, cậu cũng biết, trước kia tôi cũng là người trong Long Tổ." Lâm Kiến Sinh nói, nhưng trên mặt lại có vẻ sa sút.
Hết chương 202.
Chương 203 Áo giáp màu vàng 1
Dương Thiên lộ ra vẻ kinh ngạc, trước kia Lâm Kiến Sinh cũng là người trong Long Tổ, chẳng lẽ ông ta cũng bị đuổi ra?
"Đều là chuyện trước đây, nói ra cũng vô dụng. Dương Thiên, hiện tại Uy Nhĩ đã chết, cha của cậu ta Uy Đế nhất định là biết cậu ta đến thành phố Hải! Đoán chừng không lâu nữa Uy Đế nhất định sẽ phái người đến đây, chúng ta đều phải cẩn thận đề phòng!" Lâm Kiến Sinh nói.
Dương Thiên nghiêm túc gật gật đầu.
. . . . . .
Bên trong căn cú Chúng thần!
Trong một tòa cung điện nguy nga, có một người đàn ông trung niên dáng người gầy gò, thoạt nhìn rất bình thường.
Nhưng mà hai mắt người này lại có một loại ma lực kỳ dị, khiến đáy lòng người ta cảm thấy sợ hãi. Ông ta chính là một trong chín đại cường giả cấp S của Liên minh Chúng Thần! Uy Đế!
Sức mạnh tổng thể thậm chí xếp hạng thứ ba trong thế giới ngầm!
"Hử? Uy Nhĩ đi thành phố Hải lâu như vậy, thế mà không hề có một tin tức phản hồi lại nào à?" Uy Đế vô cùng khó hiểu.
Ông ta biết con trai út của mình đã đến thành phố Hải, nhưng mà, thế thì sao chứ, chẳng lẽ người của Long Tổ dám hạ sát thủ với con trai của Uy Đế ông?
Ông ta vô cùng hiểu rõ người như Hoàng Thừa Quốc, là điển hình của kiểu cầu ổn định phát triển Long Tổ, không có khả năng trêu chọc kẻ địch không cần thiết cho Long Tổ.
"Người đâu!" Uy Đế trực tiếp căn dặn người dưới tay, tìm cách liên lạc với Uy Nhĩ.
Thế nhưng mà, ngay cả khi các gián điệp của Liên minh Chúng Thần ẩn núp ở bên trong Hoa Hạ đã bại lộ rất nhiều, nhưng vẫn không tìm được bóng dáng của Uy Nhĩ thiếu gia. Thậm chí ngay cả Kim Cương Vương, Quyển Mộc Vương cũng hoàn toàn mất đi liên hệ.
Lúc này, Uy Đế biết con trai của mình nhất định là đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn!
Khó có thể kìm nén được lửa giận tràn ngập trong đầu ông ta.
Bên trong video của Thế giới ngầm, khuôn mặt phẫn nộ của Uy Đế đột nhiên xuất hiện: con trai của Uy Đế tôi, Uy Nhĩ mất tích ở thành phố Hải của Hoa Hạ, bất kể là ai cung cấp được manh mối về Uy Nhĩ, sẽ lập tức thưởng cho ba quả Huyền cảnh! Treo thưởng này có giá trị đối với toàn bộ các thế lực lớn của thế giới, quyết không nuốt lời!
Treo thưởng này trực tiếp phát ra, toàn bộ thế giới ngầm điên cuồng!
Từ lúc Uy Nhĩ thiếu gia chết đi, cho đến khi Uy Đế tuyên bố treo thưởng đã qua một tuần.
Dương Thiên lại đả thông một chủ mạch của mình.
Hiện tại hắn chỉ còn lại ba chủ mạch cuối cùng. Chỉ cần ba tuần nữa là có thể đả thông toàn bộ, đến lúc đó thực lực của hắn sẽ có thể đạt tới cấp B đỉnh phong!
Củng cố tốt thực lực của mình, Dương Thiên lấy ra một bộ áo giáp màu trắng bạc.
Bộ áo giáp này chỉ có nửa người trên, vừa vặn bao phủ toàn bộ phần ngực và lưng! Rất mỏng, ước chừng độ dày chỉ có 3 millimet, rất nhẹ, gần như không có sức nặng gì.
Hắn nhìn áo giáp, nói với Huyền Hư đạo nhân: "Sư phụ, áo giáp này có gì sao? Giống như chỉ có thể ngăn cản được cường giả cấp B, vượt qua cấp A sẽ không có tác dụng!"
Lúc trước Dương Thiên cũng nghiên cứu một chút. Theo suy nghĩ của hắn, thì hắn sẽ rất nhanh chóng đạt tới cấp B đỉnh phong, bộ áo giáp này đối với hắn cũng không có nhiều tác dụng lắm.
"Ha hả, bộ áo giáp này chính là một bảo vật đó!" Huyền Hư đạo nhân cười nói.
"Hả?" Dương Thiên lập tức lộ ra vẻ hứng thú.
Huyền Hư đạo nhân nói như vậy, áo giáp này tuyệt đối không đơn giản.
Ảo ảnh linh hồn của Huyền Hư đạo nhân bao phủ lấy bộ áo giáp màu trắng bạc này, áo giáp dần dần lơ lửng ở trong không trung, sau đó không ngừng trôi nổi, một tầng trắng bạc ở mặt ngoài thế nhưng chậm rãi nhạt đi, biến thành màu vàng!
Sau một lúc lâu, một bộ áo giáp màu vàng hoàn toàn khác trước lại lần nữa trở lại trong tay Dương Thiên. Dương Thiên tò mò nhìn áo giáp màu vàng này.
"Ngươi mặc nó vào thử xem?" Huyền Hư đạo nhân nói.
Dương Thiên gật gật đầu, sau đó mặc nó vào. Kỳ lạ chính là, bộ áo giáp màu vàng này thế nhưng tự chủ co rút và nở ra, kết hợp hoàn mỹ với nửa người trên của Dương Thiên!
"Ầm!" Đột nhiên, Huyền Hư đạo nhân đột ngột ra tay không hề báo trước, công kích linh hồn mạnh mẽ nện vào trên người Dương Thiên.
Dương Thiên hoảng sợ, thậm chí không kịp ngăn cản, hắn hoàn toàn không nghĩ tới Huyền Hư đạo nhân sẽ ra tay với hắn!
Thân thể Dương Thiên bị đánh trúng, rơi mạnh trên mặt đất, sau đó hắn nhanh chóng bò lên, có chút tức giận nói: "Sư phụ, người làm cái gì vậy?"
Hắn không tin Huyền Hư đạo nhân sẽ ra tay với hắn.
"Ngươi cảm nhận thử xem lực công kích này của ta mạnh cỡ nào?" Huyền Hư đạo nhân thản nhiên nói.
Dương Thiên trầm tư một chút, tuy rằng Huyền Hư đạo nhân đột nhiên ra tay, nhưng mà hắn lại hoàn toàn ngăn cản được, hắn suy nghĩ một chút, nói: "Đại khái sức mạnh khoảng 50.000 cân?"
Trên người hắn hoàn toàn không bị thương, cho nên cảm giác lực mà Huyền Hư đạo nhân dùng hẳn là không lớn.
"Ha hả, vừa rồi ta đã dùng sức mạnh 100.000 cân!" Huyền Hư đạo nhân thản nhiên nói.
"Cái gì?" Dương Thiên chấn động, lực 100.000 cân, đây đã là cấp B đỉnh phong, nhưng mà hắn lại cảm giác không hề tạo cho hắn một chút tổn thương nào!
"Ngươi cảm nhận thêm một chút đi?" Huyền Hư đạo nhân nói xong, lại trực tiếp công kích Dương Thiên, mạnh mẽ công kích vào ngực Dương Thiên.
Dương Thiên cảm nhận được một luồng lực lớn, lực này giống với Kim Cương Vương kia, cùng là cấp B đỉnh phong!
Hết chương 203.
Chương 204 Áo giáp màu vàng 2
"Sư phụ, đây là sức mạnh cấp B đỉnh phong!" Dương Thiên nghi hoặc nói.
"Ha hả, vừa rồi lực mà ta dùng tròn 20.000 cân!" Huyền Hư đạo nhân cười nói.
"100.000 cân? 50.000 cân? 200.000 ngàn cân? 100.000 cân?" Ánh mắt Dương Thiên đột nhiên sáng lên, hắn nhìn về phía Huyền Hư đạo nhân, có chút kích động nói: "Sư phụ, chẳng lẽ áo giáp màu vàng này có thể làm giảm sức mạnh xuống?"
Huyền Hư đạo nhân gật gật đầu, cười nói: "Lần này ngươi thật sự là nhặt được bảo! Đây là loại Thần binh phòng ngự cực phẩm, có thể ngăn cản công kích vật lý, tổn thương ma pháp, làm giảm lực nguyên bản xuống còn một phần hai! Cho dù tới cấp S, thì cũng như thế!"
Hai mắt Dương Thiên sáng lên, tràn đầy hưng phấn.
Nói như vậy, sức mạnh của hắn bây giờ là 60.000 cân, nếu chiến đấu cùng với một vị cường giả cấp B đỉnh phong, hắn đánh lên người người khác là 60.000 cân, còn người khác đánh lên người hắn lại chỉ có 50.000 cân!
Mà mức độ giảm này vậy mà cũng có hiệu quả với cấp S!
Trong lòng Dương Thiên rất là kích động, hắn mặc vào bộ áo giáp màu vàng này, đã có thể xem là vô địch cấp B!
"Đáng tiếc là, áo giáp này hẳn là có một bộ, nhưng mà hiện tại chỉ có nửa người trên! Lúc ngươi chiến đấu cùng người khác chỉ có thể giảm một nửa sát thương cho phần thân trên." Huyền Hư đạo nhân đáng tiếc nói.
Dương Thiên mỉm cười, cũng rất là thỏa mãn.
Mặc áo giáp màu vàng này vào, hiện tại cho dù là đám người Triệu Phong Cực, Lâm Kiến Sinh cũng là đối thủ của hắn!
Đợi qua thêm ba tuần nữa, cảnh giới luyện gân của hắn viên mãn, đến lúc đó tuyệt đối quét ngang cường giả cấp B!
Trong lòng Dương Thiên hưng phấn, tưởng tượng đến cảnh tượng khi đó.
. . . . . .
Treo thưởng của Uy Đế khiến cho toàn bộ thế giới ngầm đều nổi lên sóng to gió lớn!
Quả Huyền cảnh là gì? Đây chính là thứ có thể trợ giúp cường giả cấp B đỉnh phong trực tiếp đột phá đến cấp A, hiệu quả nghịch thiên! Mà Uy Đế trực tiếp lấy ra ba quả!
Không ai hoài nghi Uy Đế sẽ nói dối bọn họ.
Hơn nữa, treo thưởng của Uy Đế là với toàn bộ thế giới, bất kể là Thần Xã Ninja của Tiểu quốc đảo, hay là Tổ chức Quỷ hút máu của Liên minh Châu Âu, thậm chí là Long Tổ của Hoa Hạ, cũng đều ở bên trong. Tuy rằng cường giả cấp B đỉnh phong trong các thế lực không nhiều lắm, nhưng mà toàn bộ thế giới cộng lại, cũng là một lực lượng rất lớn.
Mà ở căn cứ Long Tổ.
Đám người Hoàng Thừa Quốc đương nhiên nhận được tin tức này. Lúc này ở bên trong một căn phòng, ngoại trừ Hoàng Thừa Quốc, Đường Chính Lâm, ông lão Từ Ngọc Cường, thì còn có Triệu Phong Cực và Lang Dã Vương Tôn Kiện.
Vẻ mặt Hoàng Thừa Quốc phẫn nộ, nhìn Triệu Phong Cực và cả Lang Dã Vương nói: "Sao các ông lại xúc động như vậy! Ông nhìn hiện tại đi, toàn bộ thành phố Hải nhất định sẽ đến rất nhiều dị năng giả cấp B! Thực lực của Long Tổ chúng ta chỉ có vậy, căn bản không thể ngăn cản bọn họ! Các ông đây là đem Long Tổ đặt lên đầu sóng ngọn gió!"
Hoàng Thừa Quốc đảm nhiệm Tổ trưởng Long Tổ, điều ông muốn chính là toàn bộ Long Tổ, hiện tại treo thưởng của Uy Đế vừa ra, có thể tưởng được những cường giả cấp B đỉnh phong này sẽ điên cuồng cỡ nào, hiện tại Long Tổ đang đối mặt với hầu hết cường giả cấp B đỉnh phong của các thế lực trên thế giới!
"Tổ trưởng, Uy Nhĩ thiếu gia kia quá mức bá đạo càn rỡ, không để Long Tổ chúng ta vào mắt chút nào, chúng ta cho dù không ra tay, bọn họ cũng sẽ đánh bại từng người chúng ta!" Triệu Phong Cực nói.
"Tổ trưởng, Long Tổ chúng ta không phải loại hèn nhát, Uy Nhĩ thiếu gia này thân là cường giả cấp B, lại dám đến Hoa Hạ chúng ta làm càn, tôi cho rằng cần phải đánh chết cậu ta!" Lang Dã Vương lớn tiếng nói.
"Hừ! Các ông làm việc chuyện không lo lắng hậu quả, chờ Long Tổ chúng ta chân chính mạnh mẽ rồi, những thế lực nước ngoài này có thể làm càn ở bên trong Hoa Hạ chúng ta như vậy sao? Cái Long Tổ chúng ta chờ đợi chính là thời cơ phát triển!" Hoàng Thừa Quốc phẫn nộ nói.
"Vậy Tổ trưởng giao tôi ra đi! Uy Nhĩ kia là Lang Dã Vương tôi giết!" Lang Dã Vương nói thẳng.
"Ông. . . Hừ!" Hoàng Thừa Quốc rất là tức giận, nói: "Các ông trở về suy nghĩ cẩn thận lại cho tôi, xem rốt cuộc mình sai ở chỗ nào!"
Tuy rằng trong lòng phẫn nộ, nhưng mà Hoàng Thừa Quốc tuyệt đối không giao đám người Triệu Phong Cực, Lang Dã Vương ra!
Bên trong chỉ còn lại Hoàng Thừa Quốc, Đường Chính Lâm và ông lão Từ Ngọc Cường.
"Các ông nói có phải là hình thức quản lý Long Tổ của tôi thật sự sai lầm rồi không?" Hoàng Thừa Quốc nhìn về phía Đường Chính Lâm và ông lão Từ Ngọc Cường nói. Ông luôn luôn chủ trương phát triển vững vàng Long Tổ, đối với thế lực khác chỉ cần không phải quá đáng, thì sẽ áp dụng thái độ nhường nhịn.
"Chuyện này không có gì là đúng hay sai, nếu chuyện đã xảy ra, chúng ta chỉ có thể tìm kiếm phương pháp giải quyết sự việc!" Đường Chính Lâm nói.
Đột nhiên, có người trực tiếp vọt vào, nói: "Tổ trưởng, Phó tổ trưởng, trong thành phố Hải xuất hiện số lượng lớn cường giả cấp B!"
Sắc mặt Hoàng Thừa Quốc lập tức trở nên hết sức khó coi!
Sắc mặt Hoàng Thừa Quốc trở nên hết sức khó coi.
"Đại khái bao nhiêu người?" Đường Chính Lâm hỏi.
"Đã xác định được có năm mươi người!" Người tới báo cáo.
"Chuyện này nên kết thúc như thế nào đây!" Hoàng Thừa Quốc ở bên cạnh lo lắng nói.
Toàn bộ cường giả cấp B của Long Tổ cũng chỉ có sáu mươi mấy người, mà Thành phố Hải lại đột nhiên xuất hiện nhiều cường giả cấp B của những quốc gia khác như vậy!
Hết chương 204.
Chương 205 Thành phố Hải truy hung
Không cần phải nói, nhất định là tới vì ba quả Huyền cảnh mà Uy Đế thưởng cho. Hơn nữa, đây chỉ là Long Tổ phát hiện, Thành phố Hải chắc chắn còn ẩn núp rất nhiều cường giả cấp B chưa bị phát hiện. Nhiều dị năng giả nước ngoài như vậy, nhất định sẽ làm cho toàn bộ thành phố Hải lâm vào trong hỗn loạn.
"Truyền lệnh xuống, phái ra toàn bộ cường giả cấp B, cấp A trong Long Tổ, giữ gìn sự yên ổn cho thành phố Hải!" Hoàng Thừa Quốc chỉ đạo.
"Haizz, hi vọng những dị năng giả nước ngoài này có thể không quá đáng!" Hoàng Thừa Quốc thở dài một hơi nói.
"Thừa Quốc, tôi cảm thấy chúng ta nên tru diệt toàn bộ những dị năng giả nước ngoài này, bọn họ đã vi phạm nghiêm trọng ước định của các quốc gia." Đường Chính Lâm nói.
"Chẳng lẽ ông muốn trở thành kẻ địch của các thế lực nước ngoài trên thế giới sao?" Hoàng Thừa Quốc giận dữ nói.
Cái ông theo đuổi vẫn là hòa bình phát triển Long Tổ, không muốn trêu chọc kẻ địch.
Đường Chính Lâm không nói gì nữa.
. . . . . .
Ở Thành phố Hải, Dương Thiên ở bên trong biệt thự số 3 của mình, vẻ mặt âm trầm, thông qua tiểu Quang, hắn đã biết thành phố Hải đột nhiên đến rất nhiều cường giả cấp B! Thậm chí có gần trăm người! So với Long Tổ phát hiện còn nhiều hơn gấp đôi! Hơn nữa, những người này hầu như toàn bộ đều là cường giả cấp B đỉnh phong!
Không ngờ Uy Đế này lại quan tâm đến Uy Nhĩ như vậy, vậy mà nguyện ý lấy ra ba quả Huyền cảnh, treo thưởng toàn bộ thế giới.
Vẻ mặt Dương Thiên âm trầm, tuy rằng hắn và mấy người Lâm Kiến Sinh, Triệu Phong Cực, Lang Dã Vương Tôn Kiện làm đến không có kẽ hở, nhưng mà chuyện xảy ra lúc trước vẫn có thể điều tra ra được.
Hắn và Lâm Kiến Sinh phát sinh mâu thuẫn với Uy Nhĩ thiếu gia cũng có rất nhiều người nhìn thấy, tin rằng những dị năng giả nước ngoài này sẽ rất nhanh tra ra được. Sớm hay muộn sẽ tìm tới hắn và Lâm Kiến Sinh.
Dương Thiên tuy rằng lo lắng, nhưng mà cũng không hoảng hốt. Thi thể của Uy Nhĩ thiếu gia, Kim Cương Vương và Quyển Mộc Vương đã hoàn toàn biến mất, những dị năng giả này cho dù hoài nghi hắn và Lâm Kiến Sinh, cũng hoàn toàn không tìm ra chứng cứ.
Cho dù những dị năng giả này ra tay với mình, thì hiện tại mình có thể xem là cấp B vô địch, hơn nữa có Huyền Hư đạo nhân ở đây, nếu mình thật sự gặp nguy hiểm đến tính mạng, Huyền Hư đạo nhân chắc chắn cũng sẽ ra tay!
. . . . . .
"Lão Đại, tôi đã nghe ngóng về Dương Thiên này, cậu ta ở nơi này!" Một người đàn ông ngoại quốc có đôi tai dài nhọn nói.
Nhìn hình dáng của ông ta, không phải là người của Liên minh Chúng Thần, cũng không phải là người của Tiểu Quốc đảo, Liên minh Châu Âu hay các quốc gia khác.
Thật ra, ở trên thế giới, ngoại trừ mấy tổ chức dị năng giả lớn nhất này, còn có rất nhiều quốc gia nhỏ khác cũng đều có tổ chức dị năng của mình, chỉ là số lượng cường giả ít thôi!
"Hắc hắc, Dương Thiên này chắc chắn không thoát khỏi quan hệ đến việc Uy Nhĩ mất tích, may mắn dị năng dò xét của lão Nhị ông nghịch thiên, có thể điều tra ra Dương Thiên này nhanh như vậy, ba quả Huyền cảnh của Uy Đế đại nhân là của Đại Triều quốc chúng ta rồi! Đại Triều quốc chúng ta cũng sẽ có thêm ba vị cường giả cấp A! Hai chúng ta cũng sẽ trở thành người mạnh nhất đất nước!" Lão Đại cũng là một người đàn ông trung niên đáng khinh hưng phấn nói.
Thực lực của hai người này đều ở cấp B đỉnh phong, trực tiếp đánh úp về phía biệt thự của Dương Thiên.
"Các ông là ai?" Dương Thiên nhìn hai người đàn ông trung niên đột nhiên xuất hiện, trong lòng trầm xuống. Không nghĩ tới chỉ hai ngày, mà mình đã bị bọn họ tìm được.
"Hắc hắc, chúng ta là người đến bắt cậu! Nguyên nhân Uy Nhĩ thiếu gia mất tích là do cậu phải không?" Lão Đại kia trực tiếp cười nói.
"Tôi không biết ông đang nói cái gì!" Dương Thiên nói thẳng.
Hiện tại hắn cũng không dám nói Uy Nhĩ thiếu gia đó là mình giết chết, hắn lo lắng ở gần đây còn có những dị năng giả khác ẩn núp, một khi mình thừa nhận, sẽ lọt vào công kích của mọi người.
"Hừ! Cậu không thừa nhận cũng không sao, ngoan ngoãn đi với chúng tôi một chuyến đi!" Lão Đại nói.
"Tôi từ chối!" Dương Thiên trực tiếp lắc đầu.
"Hừ! Cậu muốn chết! Chỉ là một tên nhóc cấp B trung kỳ lại dám đối nghịch với chúng tôi?" Lão Đại kia giận dữ hét lên, trực tiếp đánh về phía Dương Thiên.
Ầm!
Chiến đấu nháy mắt bùng nổ.
Lão Đại kia chính là cường giả cấp B đỉnh phong, nhưng mà Dương Thiên lại không tránh né chút nào, trực tiếp dùng thân thể cứng rắn chống lại, sau đó công kích của lão Đại kia mạnh mẽ nện lên người Dương Thiên.
Lão Đại kia cũng là một vị dị năng giả thân thể, sức mạnh rất lớn.
Khóe miệng ông ta lộ ra vẻ tươi cười, giống như giây tiếp theo sẽ thấy được thân thể Dương Thiên trực tiếp hộc máu bay ra ngoài vậy.
Nhưng mà, thân thể Dương Thiên lại không chút nhúc nhích, sau đó khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười, ngay sau đó một thanh đại đao dài hơn một mét đột nhiên xuất hiện ở trong tay của hắn, mạnh mẽ bổ xuống.
Ầm!
Lão Đại kia trong nháy mắt bị bổ thành hai nửa, thân thể yếu ớt tựa như thủy tinh!
Vẫn thiết kim đao này trải qua sự rèn luyện không ngừng của Dương Thiên, lực công kích đã vượt qua 100.000 cân, cường giả thân thể cấp B đỉnh phong cũng không chống cự được, trừ phi giống như là Kim Cương Vương đem thân thể tu luyện tới cực hạn, cứng rắn giống như kim loại, bằng không rất khó ngăn cản công kích của Vẫn thiết kim đao này.
Hết chương 205.