• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 256 Lần đầu tiên giao thủ với Hải Thần!

“Ha ha, tìm được rồi!” Hải Thần Poggs bay trên không, cuối cùng cũng tìm thấy Dương Thiên. Ông ta chậm rãi bay xuống bên cạnh Dương Thiên, gương mặt tràn đầy ý cười: “Dương Thiên, thu hoạch cũng không tồi nhỉ!”

Ông ta đáp xuống mặt đất.

Dương Thiên nhìn thấy người đàn ông trung niên nho nhã đột nhiên xuất hiện trước mặt thì trái tim bỗng nhiên đập thình thịch. Người đàn ông trước mắt hắn có thực lực vô cùng khủng bố!

Bay trên không trung! Đây là một vị cường giả cấp S!

“Xin tự giới thiệu một chút, tôi là Poggs, rất vui được làm quen với cậu, Dương Thiên!” Hải Thần Poggs có nét mặt vô cùng nho nhã, nói chuyện cũng hòa đồng. Ông ta nhìn Dương Thiên, nở một nụ cười ôn hòa.

“Hải Thần!” Vẻ mặt Dương Thiên vô cùng khó coi. Mặc dù Hải Thần Poggs có thái độ không tồi, nhưng Dương Thiên lại cảm thấy lạnh sống lưng.

Vừa rồi hắn trầm mê trong bí cảnh, quên mất sự hiện diện của Hải Thần. Hắn biết trước đó William đã liên lạc với Hải Thần, lúc trước hắn dự định đánh chết mấy người của Liên minh chúng thần, sau đó kiểm tra thực lực của mình và những cường giả cấp A đỉnh phong khác chênh lệch thế nào, sau đó sẽ rời đi.

Nhưng mà sự xuất hiện của các thành viên của Long tổ, và cả bí cảnh này đột nhiên hiện ra, khiến hắn thả lỏng cảnh giác, cho rằng mình đã an toàn.

“Trốn!” Dương Thiên không chút do dự, thân thể lóe lên như một con báo, nhanh chóng chạy về phía xa.

Hắn không dám chắc thực lực của mình có thể so được với Hải Thần cấp S!

“Ha ha, Dương Thiên, cậu chạy làm gì chứ? Ở lại tâm sự một chút nào!” Hải Thần Poggs mỉm cười.

Nhìn theo bóng lưng Dương Thiên, Poggs vẫn giữ nguyên nụ cười, thân thể bay lên không trung, chậm rãi đuổi theo hắn.

Ông ta khẽ vung tay lên, trong không khí lập tức xuất hiện những giọt nước, chỉ có điều những giọt nước này có sức công phá không khác gì những viên đạn, vọt về phía Dương Thiên.

Tốc độ của những giọt nước này gần như vượt qua cả tốc độ của âm thanh, nháy mắt đã lao tới bên cạnh Dương Thiên.

Dương Thiên cũng vung tay lên, trước mặt hắn xuất hiện một bức tường nước dày dặn, định ngăn chặn những giọt nước đó.

Nhưng mà bức tường nước này không có chút tác dụng nào, lập tức bị xuyên qua.

“Bùm!”, “Bùm!”

Khi những giọt nước này chạm tới người Dương Thiên, hắn chỉ cảm thấy thân thể mình đụng phải cả một ngọn núi. Cho dù có Kim sắc khải giáp và phòng ngự hệ thủy ngăn cản nhưng ngực hắn cũng run lên, không nhịn được mà phun ra một ngụm máu.

Không ít giọt nước bắn lên chân hắn, trực tiếp xuyên qua da thịt mà bay sang bên kia, mang theo những giọt máu.

Thân thể Dương Thiên đã trải qua quá trình rèn luyện và biến hóa không ngừng, cho dù bị xe tải đè lên chân cũng không thể tạo thành thương tổn, thế mà bây giờ lại bị mấy giọt nước xuyên qua. Hắn như một miếng bọt biển, yếu ớt mỏng mang vô cùng.

Đây chính là thực lực của cường giả cấp S sao? Sắc mặt Dương Thiên vô cùng u ám.

Chỉ là một đòn tấn công đơn giản mà lại có thể ẩn chứa thực lực mạnh mẽ đến như thế, cường giả cấp S là một cảnh giới hoàn toàn khác với những cấp khác.

Dương Thiên dám khẳng định bây giờ Hải Thần vẫn còn chưa dốc hết toàn lực.

“Ha ha, Dương Thiên, cậu cảm thấy uy lực của những giọt nước đó thế nào?” Hải Thần Poggs hờ hững nói. Sau đó, ông ta khẽ động một ngón tay, những giọt nước giống như những viên đạn tiếp tục lao về phía Dương Thiên.

Ông ta thích nhất là cảm giác được trêu chọc thiên tài, nhất là những thiên tài giống như Dương Thiên. Lúc này ông ta tràn ngập cảm giác vui sướng.

Poggs nhìn qua thì có vẻ rất hòa đồng và lương thiện, nhưng thực ra ông ta chính là người quái dị nhất trong các cường giả của Liên minh chúng thần.

Dương Thiên điên cuồng chạy trốn, nhưng những giọt nước kia lại không ngừng bắn lên hai chân hắn. Tuy nhiên, Dương Thiên cũng đã rèn luyện bảy lần Luyện huyết cảnh, sức khôi phục kinh người. Những lỗ máu trên người hắn vừa mới xuất hiện thì đã được khôi phục nhanh chóng.

“Ồ? Cũng có chút năng lực đấy!” Hải Thần Poggs nhìn thấy điều này thì ngạc nhiên nói một câu, sau đó lại vung tay lên. Lần này, những giọt nước to gấp đôi lúc trước, trút toàn bộ lên người Dương Thiên, hơn nữa, gần như đều tập trung lên hai chân hắn.

Ông ta cảm nhận được lực phòng ngự nửa người dưới của Dương Thiên thấp hơn rất nhiều.

“Bùm!”, “Bùm!”

Những giọt nước điên cuồng nện lên hai chân Dương Thiên, chẳng mấy chốc chân hắn đã thủng mấy chục lỗ. Thân thể Dương Thiên lảo đảo, suýt chút nữa ngã lăn ra đất. Nhưng mà, hắn nhanh chóng đứng dậy, Dương Thiên biết, một khi mình ngã thì chắc chắn sẽ chết.

Dương Thiên không ngừng chạy trốn, máu chảy dài trên mặt đất. Nơi này hoang vắng không một bóng người, vệt máu dài trên đất nhìn càng thêm quỷ quái.

Ánh mắt Dương Thiên đầy vẻ điên cuồng, hai chân đau đớn vô cùng, mỗi bước chạy của hắn đều phải chịu những đau đớn thống khổ. Những giọt nước kia giống như vô cùng vô tận, khiến hai chân hắn thủng như cái sàng.

Dương Thiên nhìn Hải Thần đang chậm rãi bay trên không, ánh mắt tràn đầy thù hận. Hắn cảm giác thấy cái chết cách mình càng lúc càng gần.

Nửa tiếng trôi qua, Dương Thiên vẫn không ngừng chạy trốn, gương mặt Hải Thần Poggs cũng bắt đầu có chút thay đổi. Ông ta cảm thấy Dương Thiên giống như con gián đập mãi không chết, hắn đã chịu bao nhiêu đợt công kích như vậy rồi, thế mà vẫn không có chút tổn thương nào.

Ông ta không khỏi cảm thán nghị lực của Dương Thiên.

Nhưng mà hôm nay Dương Thiên nhất định phải chết. Poggs nhìn theo bóng lưng của Dương Thiên, quyết định không chơi đùa hắn nữa. Ông ta chuẩn bị tung ra một đòn chí mạng, giết chết Dương Thiên!
Chương 257 Chạy tìm đường sống! 1

Dương Thiên cảm thấy thân thể mình không chống đỡ nổi nữa rồi. Nửa giờ trôi qua, hắn điên cuồng vận chuyển Luyện thể quyết, lượng máu trong cơ thể cũng đã dùng để chữa trị vết thương ở hai chân, thế nên bây giờ hắn lâm vào tình trạng thiếu máu nghiêm trọng.

Nếu còn cứ tiếp tục như thế này thì cho dù hắn không bị Hải Thần đánh chết thì cũng sẽ bị mất máu mà chết.

“Sư phụ!” Dương Thiên không ngừng kêu gọi Huyền Hư đạo nhân bên trong Long phượng nguyên châu. Nhưng Huyền Hư đạo nhân giống như mất tích vậy, hoàn toàn không có chút động tĩnh gì.

Sắc mặt Dương Thiên vô cùng ảm đạm, ánh mắt lóe lên, cố gắng tìm kiếm đường ra.

Đột nhiên, một tin tức truyền đến trong đầu hắn, Dương Thiên lập tức lộ ra vẻ vui mừng.

Đây là tin tức Tiểu Quang truyền tới. Vừa rồi, khi nhìn thấy Hải Thần Poggs thì Dương Thiên đã lập tức thông báo với Tiểu Quang, để Tiểu Quang đi tìm đường thoát.

Hắn cũng biết Hải Thần muốn giết hắn, thế nên vừa lẩn trốn vừa bảo Tiểu Quang tìm kiếm.

Dương Thiên trực tiếp chạy về phương hướng mà Tiểu Quang chỉ dẫn. Đó là một vùng núi vô cùng hiểm trở, xung quanh là những ngọn núi lớn và những tảng nham thạch đan xen với nhau, vô cùng cứng rắn. Điều kỳ lạ chính là ở đây có rất nhiều hang động. Cửa động là một mảnh tối đen như mực, không biết bên trong đang ẩn giấu điều gì.

Lúc trước Tiểu Quang cũng đã thăm dò rồi, bên trong có rất nhiều hang động. Chín hang động bên ngoài chia thành những hang động nhỏ, giống như một cung điện ngầm dưới lòng đất vậy, kỳ quái vô cùng.

Dương Thiên nghĩ ngợi một chút, có lẽ nơi này là nơi ở của một loài sinh vật quần cư nào đó trước kia.

Dương Thiên chuẩn bị tiến vào bên trong. Mặc dù Hải Thần là cường giả cấp S, nhưng lại không có dị năng truy tung. Ở những nơi địa hình hiểm trở như thế này, chỉ cần Dương Thiên có thể ẩn nấp thì Hải Thần cũng khó mà tìm ra tung tích của hắn được.

Đây là cơ hội chạy trốn duy nhất của hắn.

Những cửa động dần dần xuất hiện trước tầm mắt của Dương Thiên.

“Bùm!”

Đột nhiên, Dương Thiên cảm nhận thấy trái tim mình đập nhanh mãnh liệt, cả người dựng hết tóc gáy. Loại cảm giác này giống như hắn sắp sửa mất mạng.

Một lưỡi đao bằng nước (thủy đao) xuất hiện phía sau Dương Thiên, sau đó chém thẳng vào người hắn.

Dương Thiên cảm thấy bản thân không thể nào né tránh được đòn công kích này, Luyện thể quyết điên cuồng vận chuyển, phòng ngự hệ thủy trên người hắn cũng đạt tới cực hạn. Dương Thiên nắm chặt Vẫn thiết kim đao, cố gắng chặn lại thủy đao này.

“Bùm!”

Vẫn thiết kim đao cứng rắn là thế, vậy mà lại bị thủy đao chém thành hai nửa. Sau đó, chuôi đao nện thẳng vào ngực Dương Thiên.

“Phụt!”

Dương Thiên phun ra một ngụm máu, cảm thấy xương cốt trước ngực mình vỡ nát hết rồi. Nếu như không phải Kim sắc khải giáp chặt lại hơn một nửa đòn tấn công thì bây giờ hắn đã bị chém thành hai nửa rồi!

“Bùm!” Thủy đao xẹt qua người Dương Thiên, bổ thẳng lên mặt đất. Toàn bộ mặt đất run rẩy, nham thạch tung tóe. Một vết nứt sâu không thấy đáy xuất hiện ở chỗ đó, nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống người ta.

Đây là một đòn công kích toàn lực của cường giả cấp S sao? Dương Thiên nhìn khe nứt này mà khiếp sợ. Đây chẳng khác nào một trận động đất.

Dương Thiên lúc này đã bị thương rất nặng, theo phán đoán của hắn thì cho dù có Kim sắc khải giáp nhưng hắn cùng lắm cũng chỉ có thể chịu được ba lần công kích như thế này nữa thôi.

Vẻ mặt của Hải Thần Poggs cuối cùng cũng thay đổi.

Lúc trước ông ta chỉ chơi đùa mà thôi, không dốc hết toàn lực. Dương Thiên không chết cũng không khiến ông ta lo lắng lắm. Nhưng bây giờ, ông ta đã dốc toàn lực để tấn công, thế mà Dương Thiên vẫn còn có thể đứng đó.

Hải Thần tức giận hừ một tiếng, vẻ tươi cười hòa nhã lúc trước đã hoàn toàn biến mất, khí thế trên người cuồn cuộn. Ông ta vung tay lên, một thanh đao nước khổng lồ xuất hiện. Đây chính là Thủy đao chân chính- thủ đoạn công kích mạnh nhất của ông ta. Tiếc là nơi này không phải là đại dương, nếu như ở đại dương, nơi có nguồn nước biển vô cùng vô tận thì cho dù là Uy Đế cấp S đỉnh phong cũng chưa chắc có thể ngăn cản được thủy đao này.

Thủy đao vừa xuất hiện đã bổ thẳng về phía Dương Thiên.

Dương Thiên căn bản là không né tránh được, thủy đao đã ở ngay trên đầu hắn.

“Rầm!”

Dương Thiên cảm thấy mình bị một ngọn núi khổng lồ đè lên người, thân thể hắn hung hăng nện xuống đất, bị lún sâu hơn mười mét!

Thực lực khủng bố như vậy!

Hải Thần Poggs lạnh lùng đứng đó, chờ đợi sự xuất hiện của Dương Thiên. Nhưng lần này Dương Thiên lại không có động tĩnh gì.

“Chết rồi sao?” Hải Thần Poggs nở nụ cười, cho dù là cường giả cấp S sơ kỳ cũng không dám công khai chặn thủy đao của ông ta. Dương Thiên chịu liên tiếp hai đòn tấn công rồi mới chết, chứng tỏ cũng là người có thực lực mạnh mẽ. Nếu như cứ cái đà này thì Dương Thiên chỉ cần thêm một thời gian nữa là có thể vượt qua ông ta.

“Ha ha, nếu như thiên tài nào bị giết chết thì sẽ không gọi là thiên tài!” Hải Thần hờ hững nói, sau đó đi tới hố sâu, định lôi thi thể Dương Thiên ra.

Đột nhiên, sắc mặt Hải Thần Poggs tái mét. Dưới hố sâu, thi thể Dương Thiên đã biến mất, ông ta còn nhìn thấy bên dưới đó có một con đường.

Lúc này, Dương Thiên đang điên cuồng vung tay đấm lên mặt đất, chạy về những sơn động kia.
Chương 258 Chạy tìm đường sống! 2

Vẻ mặt Hải Thần Poggs vô cùng khó coi, ông ta nắm chặt tay lại, một thủy đao lại xuất hiện, chém thẳng về phía con đường mà Dương Thiên đang đào.

Mặt đất lại xuất hiện thêm một khe nứt to đùng, Dương Thiên bị đánh trúng, thân thể rơi xuống đất.

Sắc mặt hắn tái nhợt, lồng ngực cũng bị đánh đến mức lõm xuống. Bây giờ Dương Thiên đã lâm vào trạng thái thiếu máu trầm trọng, thể lực và sức mạnh của hắn nhanh chóng bị xói mòn.

Dương Thiên đứng dậy, hắn cố gắng chịu đựng cảm giác suy yếu của thân thể, không chần chừ chút nào mà lập tức chạy về sơn động phía xa.

Vẻ mặt của Hải Thần Poggs đã thay đổi hoàn toàn. Dương Thiên chịu ba đòn tấn công của ông ta mà vẫn chưa chết, điều này đối với ông ta mà nói chính là một loại sỉ nhục.

“Bùm!”

Lại thêm một đòn công kích thứ tư. Ánh mắt Dương Thiên lóe lên, hắn cùng lắm chỉ có thể thừa nhận thêm lần công kích này nữa. Nếu như sau lần công kích này mà hắn vẫn chưa thể chạy thoát, vậy thì có nghĩa là hắn không còn cơ hội chạy thoát nữa.

Vẻ mặt hắn lộ ra vẻ điên cuồng, thân thể trực tiếp đối diện với thanh đao nước khổng lồ, không bỏ phòng ngự của bản thân. Thanh đao nước bổ thẳng lên người Dương Thiên, cả người hắn giống như diều đứt dây, nhanh chóng bay thẳng đến cửa động.

Dương Thiên mượn sức của Hải Thần để đẩy nhanh tốc độ của bản thân.

“Phụt!”

Dương Thiên lại phun ra một ngụm máu, đòn công kích này đã là giới hạn của hắn. Thân thể Dương Thiên không biết đã gãy bao nhiêu cái xương, kinh mạch cũng rách nát, thân thể vô cùng yếu ớt. Sắc mặt hắn tái nhợt,cả người đầy máu, quần áo rách rưới, để lộ ra Kim sắc khải giáp.

Nhưng mà cuối cùng Dương Thiên vẫn còn sống.

Dương Thiên nhìn về phía Hải Thần Poggs, mặc dù dáng vẻ vô cùng thê thảm, nhưng trên mặt lại lộ ra nụ cười quỷ dị. Sau đó, hắn xoay người chạy vào trong sơn động.

Hải Thần Poggs biến sắc, vội vàng đuổi theo.

Nhưng ông ta vừa vào sơn động chưa đến ba mét thì đã thấy xuất hiện thêm vài cửa động nữa, cửa nào cũng có máu của Dương Thiên.

Ông ta không có dị năng truy tung, tạm thời không thể xác định được Dương Thiên chạy vào cửa động nào.

Poggs suy nghĩ một chút, cuối cùng đi vào cửa động ở giữa, nơi này có mùi máu nồng đậm nhất.

Nhưng ông ta tiến vào trong thì lại thấy xuất hiện thêm mấy cửa động nữa, hơn nữa bên trong không thấy có mùi máu. Rõ ràng Dương Thiên không chạy vào trong cửa động này.

“Bùm!” Sơn động lập tức xuất hiện một thủy đao khổng lồ, hung hăng chém xuống mặt đất. Mặt đất nhanh chóng xuất hiện một khe nứt, khủng bố vô cùng!

Hải Thần Poggs rống lên giận giữ, thế mà ông ta lại để Dương Thiên chạy trốn ngay dưới mắt mình!

Cuối cùng Hải Thần vẫn quyết định rời đi.

Những sơn động này dọc ngang chằng chịt, hơn nữa nham thạch cũng có độ rắn kinh người, ông ta không chắc mình có thể phá hủy được chúng.

Dương Thiên ở trước một cửa động, nằm nghiêng trên mặt đất. Hắn biết Hải Thần đã rời đi, trong lòng cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

Hắn chậm rãi vận chuyển Luyện thể quyết, bắt đầu chữa trị vết thương trên người.

Bây giờ Dương Thiên cảm thấy yếu ớt vô cùng, thậm chí còn không ngưng tụ được chút lực lượng nào.

“Ngươi thấy thế nào rồi?” Bóng dáng của Huyền Hư đạo nhân xuất hiện, nhìn Dương Thiên hỏi.

Dương Thiên nhìn Huyền Hư đạo nhân một cái, không trả lời. Rõ ràng Huyền Hư đạo nhân có thực lực ít nhất là cấp S, thế mà mỗi lần Dương Thiên gặp nguy hiểm thì lại chơi trò mất tích.

“Ha ha, ngươi cũng không nên trách vi sư, nếu như không để ngươi trải qua một số chuyện thì ngươi sẽ không hiểu được một số chuyện. Ngươi nghĩ một chút đi, ngươi đã có Tiểu Quang trợ giúp, tại sao vẫn còn bị Hải Thần đuổi giết?” Huyền Hư đạo nhân chậm rãi nói.

Dương Thiên cúi đầu trầm tư, mặc dù hắn hơi bất mãn với Huyền Hư đạo nhân, nhưng hắn cũng nghe hiểu được ý tứ trong lời nói của ông ta. Dương Thiên suy nghĩ một chút, trong lòng đột nhiên sửng sốt.

Trên thực tế, hắn hoàn toàn có thể tránh thoát được lần truy đuổi này của Hải Thần.

Bây giờ hắn đã gom đủ Địa tâm thối nhũ và hỏa sơn linh dịch cần cho Luyện huyết cảnh, chỉ cần chờ thêm một thời gian nữa là có thể đạt tới Luyện huyết cảnh viên mãn. Đến lúc đó, thực lực của hắn cũng có thể xem như tiến vào cấp S, chờ đến khi đó thì Hải Thần Poggs có muốn giết hắn thì cũng khó.

Nhưng mà, sau khi trải qua lần rèn luyện thứ sáu, một mình hắn ở dưới đáy biển, thậm chí còn đánh chết cường giả cấp A đỉnh cấp Adam, khiến Liên minh chúng thần phải kinh sợ. Ngay cả nhóm William và những cường giả cấp A đỉnh cấp khác cũng không dám tranh đấu với hắn, ra lệnh cho tàu cập bến, trơ mắt nhìn hắn phá hủy tàu thủy mà không có cách nào.

Trải qua lần rèn luyện thứ sáu, Dương Thiên vô cùng tự tin, cho rằng mình có những tiến bộ vượt bậc. Bây giờ ngay cả những cường giả cấp A đỉnh phong như William cũng không phải đối thủ của hắn, chỉ có cường giả cấp S mới áp chế hắn được.

Trên thế giới có tổng cộng bao nhiêu cường giả cấp S chứ? Cho dù có thêm nữa thì tối đa cũng không quá hai mươi người.

Dương Thiên gần như đã đứng trên đỉnh của kim tự tháp.

Thế nên hắn không nhịn được mà muốn khoe khoang thành tích của mình, chủ động đi khiêu chiến nhóm người William, Smith, kết quả cũng vô cùng hài lòng. Bốn cường giả cấp A đỉnh phong liên thủ lại cũng không bắt được hắn, một mình hắn đối đầu với hai cường giả cấp A đỉnh phong mà cũng không hề rơi vào thế yếu.
Chương 259 Con đường của cường giả

Sự tự tin của Dương Thiên đã đạt tới cực điểm, sau đó bí cảnh xuất hiện, Dương Thiên lại cho rằng mình có sự hỗ trợ của Tiểu Quang thì có thể dễ dàng tìm được bảo vật.

Thế nên Tiểu Quang vốn dĩ đang giám sát đám người William, nhưng lại bị hắn gọi trở về.

Dương Thiên đắm chìm trong niềm vui tìm kiếm được bảo vật, hoàn toàn quên mất sự hiện diện của Hải Thần.

Thực ra, nếu như hắn vẫn luôn duy trì cảnh giác, có Tiểu Quang giám sát thì chỉ cần Hải Thần có động tĩnh thì hắn sẽ lập tức chạy trốn rồi âm thầm gia tăng thực lực của mình. Chờ sau khi Luyện huyết cảnh viên mãn thì Hải Thần cũng chưa chắc làm gì được hắn.

Dương Thiên đánh giá bản thân mình quá cao, cũng xem nhẹ cường giả cấp S. Trước mặt cường giả cấp S trung kỳ, hắn chỉ có thể ngăn chặn được bốn lần công kích.

Bây giờ nghĩ lại, trái tim Dương Thiên vẫn còn đập thình thịch. May mà lúc trước Hải Thần còn ôm tâm lý chơi đùa, nếu không thì hắn đã chết từ lâu rồi chứ chẳng còn sức mà chạy được đến đây.

Cho dù có Huyền Hư đạo nhân ở đây, nhưng chỉ cần Huyền Hư đạo nhân ra tay thì chắc chắn sẽ bại lộ, đến khi đó cục diện sẽ càng bất lợi với Dương Thiên hơn. Cho dù là Long Kinh Thiên nói không chừng cũng có hứng thú với sự tồn tại của Huyền Hư đạo nhân.

Bị Hải Thần truy sát lần này, nói cho cùng cũng là vì Dương Thiên tự tin quá mức, thiếu tính cảnh giác, mới khiến cho Hải Thần có cơ hội thừa nước đục thả câu.

“Nếu muốn trở thành cường giả chân chính thì ngoại trừ tài nguyên, thiên phú, dũng cảm thì nhất định phải cần cảnh giác! Một khi thiên tài chưa trưởng thành thì không được gọi là thiên tài!” Huyền Hư đạo nhân chậm rãi nói.

“Sư phụ, con nhớ rõ rồi!” Dương Thiên trịnh trọng gật đầu: “Sau này con nhất định sẽ không phạm phải sai lầm như vậy nữa!”

Hắn không giống như nhóm người Long tổ Cố Linh Kiệt, sau lưng bọn họ chính là Long Kinh Thiên, Hải Thần Poggs không dám động đến bọn họ. Hắn không phải người của Long tổ, không có chỗ dựa, chỉ có thể dựa vào chính mình, hắn càng phải tăng cường cảnh giác.

Vận chuyển Luyện thể quyết nửa ngày, Dương Thiên mới cảm giác thân thể mình khôi phục được một chút, nhưng vẫn còn rất yếu ớt.

Hắn mới rèn luyện xong lần thứ bảy chưa được hai ngày, phải chờ thân thể hoàn toàn hồi phục mới có thể rèn luyện lần thứ tám. Dương Thiên âm thầm hạ quyết tâm, trước khi Luyện huyết cảnh đạt tới viên mãn thì hắn sẽ không ra ngoài.

Bảo vật tuy nhiều, nhưng thực lực phải đủ mạnh thì mới có thể lấy được.

Hắn nhìn xung quanh sơn động một chút. Nơi này tối đen như mực, nhưng dựa vào thị giác của Dương Thiên thì vẫn có thể nhìn rõ.

Dương Thiên nhìn những sơn động nhỏ chằng chịt đan xen thì tò mò hỏi: “Sư phụ, đây là nơi nào thế? Sao lại có nhiều sơn động kỳ quái như vậy?”

Huyền Hư đạo nhân nhìn một chút: “Nếu ta đoán không sai thì nơi này là hang của một loại kiến.”

“Không thể nào? Kiến làm sao có thể ở trong sơn động to như vậy?” Dương Thiên khó hiểu, chẳng lẽ trên đời có con kiến to như thế sao?

“Ha ha, không phải ngươi đã từng nhìn thấy những con vật có kích thước khó mà tưởng tượng nổi sao? Một con kiến to thì có gì hiếm lạ cơ chứ? Trước kia ta từng nhìn thấy một đàn kiến bay ngang qua bầu trời, con nào con nấy dài cả nghìn mét.” Huyền Hư đạo nhân nói.

“Dài cả nghìn mét?” Dương Thiên thốt lên, vẻ mặt tràn đầy khiếp sợ. Thực sự có con kiến to như vậy à? Lại còn là cả một đàn kiến.

“Sư phụ, nếu so Long Kinh Thiên cùng con kiến khổng lồ đó thì ai mạnh hơn?” Dương Thiên tò mò hỏi. Trên thế giới này, Long Kinh Thiên chính là người mạnh nhất.

“Ha ha.” Huyền Hư đạo nhân chỉ cười mà không trả lời.

Dương Thiên hơi bất mãn, mỗi lần nhắc đến mấy chuyện này là Huyền Hư đạo nhân lại im lặng.

“Tiểu Quang!” Dương Thiên kêu gọi một tiếng, sau đó một luồng sáng lóe lên, nhanh chóng đi tới bên người hắn, đậu lên vai hắn.

Nếu như sơn động này đặc biệt như vậy thì nói không chừng sẽ có không ít bảo vật tồn tại. Dương Thiên tính toán một chút rồi bảo Tiểu Quang đi dạo xung quanh sơn động này một vòng.

Điều khiến Dương Thiên kinh ngạc chính là Tiểu Quang vừa đi thám thính một chút thì đã phát hiện ra không ít đồ vật.

Dương Thiên tràn đầy ý cười, sự suy yếu của cơ thể cũng giảm bớt một chút. Hắn dựa theo phương hướng Tiểu Quang chỉ dẫn, lập tức đi tới phía kia.

Dương Thiên càng đi càng sâu, chờ hắn ra khỏi cửa động thì lập tức nhìn thấy một không gian vòng cung rộng lớn. Không gian này được bao bọc bởi những sơn động be bé, nham thạch bên trên tản ra ánh sáng mờ ảo, khiến không gian sáng lên một ít.

Ở chính giữa không gian vòng cung đó có một thân hình đang lẳng lặng nằm yên, thân thể dài khoảng hai mươi mét, thân thể màu đỏ, đã mục rữa hơn một nửa. Bên cạnh đó còn có mấy con kiến dài vài mét, chỉ có điều nhìn dáng vẻ thì chỉ cần chạm nhẹ cũng sẽ biến thành tro tàn.

“Đây là Kiến hậu hỏa dung?” Huyền Hư đạo nhân đột nhiên thốt lên, sắc mặt không giấu nổi vẻ kinh ngạc.

“Kiến hậu hỏa dung là cái gì?” Dương Thiên tò mò hỏi lại, giọng nói của Huyền Hư đạo nhân nghe có vẻ rất hưng phấn.

“Ha ha, ngươi may mắn lắm đấy!” Huyền Hư đạo nhân nhìn Dương Thiên, gương mặt lộ ra ý cười: “Ngươi có biết Kiến hậu hỏa dung ăn cái gì không?”

Dương Thiên lắc đầu.

“Địa tâm thối nhũ!” Huyền Hư đạo nhân nói.
Chương 260 30.000 giọt Địa tâm thối nhũ

Dương Thiên nghe Huyền Hư đạo nhân nói vậy thì vô cùng kích động.

Địa tâm thối nhũ và Hỏa sơn linh dịch đều dùng để Luyện huyết cảnh, nhưng tinh hoa của Địa tâm thối nhũ là do Hỏa sơn linh dịch áp súc mà thành, không gây tổn hại cho nền tảng của Dương Thiên, còn giúp cho hiệu quả rèn luyện của hắn tốt hơn rất nhiều.

Còn năng lượng của Hỏa sơn tinh dịch rất mạnh, trải qua bảy lần rèn luyện, nó đã lưu lại những tai họa ngầm trong thân thể Dương Thiên. Dương Thiên chỉ có thể thông qua việc tu luyện mà chậm rãi loại bỏ những tai họa ngầm đó.

Huyền Hư đạo nhân vẫn luôn nhấn mạnh với hắn rằng, chỉ khi nào tất cả các cảnh giới đều đạt tới mức hoàn mỹ thì hắn mới có thể tiến xa hơn trên con đường trở thành cường giả. Dương Thiên cũng hi vọng mỗi cảnh giới mình đều có thể tu luyện được tới trạng thái hoàn mỹ.

Hắn vốn dĩ đã định bỏ cuộc rồi, nhưng không ngờ lúc này cơ hội lại xuất hiện ngay trước mắt.

Dương Thiên nhìn quanh bốn phía, muốn tìm được Địa tâm thối nhũ, nhưng lại không nhìn thấy gì cả. Trong lòng hắn vô cùng thất vọng, không biết sự tồn tại của Địa tâm thối nhũ còn đỡ, bây giờ biết rồi nhưng lại không tìm thấy, loại tâm trạng này là khó chịu nhất.

Dương Thiên nản lòng nói: “Sư phụ, hình như nơi này không có Địa tâm thối nhũ thì phải. Con Kiến hậu hỏa dung này đã chết bao nhiêu năm rồi, nói không chừng thời gian trôi lâu quá, Địa tâm thối nhũ cũng biến mất rồi!”

“Không!” Huyền Hư đạo nhân lắc đầu: “Địa tâm thối nhũ chỉ cần được hình thành thì sẽ không tiêu tán. Hơn nữa, Kiến hậu hỏa dung có thói quen cất giữ Địa tâm thối nhũ chứ không chỉ dùng một lần là thôi. Địa tâm thối nhũ chắc chắn được nó giấu ở nơi nào đó.”

Dương Thiên gật đầu, sau đó bắt đầu tìm kiếm xung quanh xác của Kiến hậu hỏa dung. Hắn tìm bốn xung quanh đều không thấy, nếu Địa tâm thối nhũ tồn tại thì chắc là ở dưới thân Kiến hậu hỏa dung.

Dương Thiên tiến về phía trước, định di chuyển các xác này ra. Nhưng bây giờ thân thể hắn vô cùng suy yếu, không có chút sức nào.

“Sư phụ!” Dương Thiên đành phải cầu cứu Huyền Hư đạo nhân.

Lần này Huyền Hư đạo nhân lại không từ chối, ông ta cũng muốn xem rốt cuộc Địa tâm thối nhũ có ở dưới thân Kiến hậu hỏa dung hay không.

Huyền Hư đạo nhân vận dụng linh lực khổng lồ, thân thể của Kiến hậu hỏa dung nhanh chóng bị nhấc sang một bên.

Trước mặt Dương Thiên và Huyền Hư đạo nhân là một mảng nham thạch khổng lồ. Nham thạch này có lẽ là do Kiến hậu hỏa dung nằm lên lâu quá nên trông rất sạch sẽ và sáng bóng.

“Không có!” Dương Thiên vô cùng thất vọng.

Nhưng Dương Thiên cũng không uể oải quá lâu. Cho dù không tìm được Địa tâm thối nhũ thì vẫn còn Hỏa sơn linh dịch, đủ để hắn luyện tới Luyện huyết cảnh viên mãn.

“Chủ nhân! Dưới nham thạch này có gì đó!” Tiểu Quang đột nhiên bay đến bên cạnh nham thạch, hưng phấn nói.

Tiểu Quang rất nhạy cảm với bảo vật.

Dương Thiên nghe thế thì lộ vẻ vui mừng, hắn nhìn mặt đất bằng phẳng, lập tức lôi thanh đao gãy ra.

Đây là Vẫn thiết kim đao, nhưng chỉ còn lại một nửa, nửa còn lại đã bị thủy đao của Hải Thần Poggs chém gãy rồi, không biết có bị ông ta nhặt đi không.

Dương Thiên không chút do dự, trực tiếp dùng Vẫn thiết kim đao đập nát mặt đất.

“Bùm!”

Điều khiến hắn ngạc nhiên chính là mặt đất tưởng chừng như cứng rắn nhưng lại yếu ớt vô cùng, Vẫn thiết kim đao chỉ cần dùng sức một chút là có thể đập ra được một lỗ nhỏ. Sau đó, một chất lỏng màu trắng ngà nhìn giống như thủy ngân xuất hiện trước mắt Dương Thiên.

“Thực sự là Địa tâm thối nhũ!” Dương Thiên vô cùng kích động. Vẫn thiết kim đao trong tay hắn lóe lên, không ngừng chém lên nham thạch.

Mặc dù thân thể vẫn còn suy yếu, nhưng Dương Thiên lại cảm thấy mình có sức lực vô cùng.

Chẳng mấy chốc nham thạch đã bị đập nát, trước mặt Dương Thiên là một chiếc hố to gần năm mét, bên trong là không biết bao nhiêu Địa tâm thối nhũ, ước chừng phải hơn ba mươi nghìn giọt!

Phải biết rằng cho dù Dương Thiên có thực hiện chín lần rèn luyện thì cũng chỉ cần chín nghìn giọt, không ngờ ở nơi này lại xuất hiện nhiều như vậy.

Trong họa có phúc, mặc dù Dương Thiên bị Hải Thần đuổi giết, chật vật gian nan chặt thoát, nhưng ở nơi này lại phát hiện ra địa tâm thối nhũ mà hắn thiết tha mơ ước.

“Ha ha, vận may không tồi! Đây chính là Địa tâm thối nhũ mà Kiến hậu hỏa dung cất giấu, không ngờ còn chưa kịp dùng thì đã chết rồi.” Huyền Hư đạo nhân cười nói. Ông ta cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

“Sư phụ, người có biết tại sao những sinh vật trong bí cảnh này lại chết không?” Dương Thiên từ khi tới nơi này đến giờ đều nhìn thấy xác của không ít sinh vật. Không giống như trong bí cảnh Sahara, sinh vật đông đảo.

“Ý chí của bí cảnh này tiêu tán rồi, thế nên các sinh vật ở đây cũng tử vong!” Huyền Hư đạo nhân nói.

“Cái gì gọi là Ý chí của bí cảnh?” Dương Thiên khó hiểu.

“Tiểu Thiên, lúc trước ta cũng đã nói với ngươi rồi, bí cảnh Sahara thực ra là một vùng không gian nhỏ, có quy tắc vận hành của riêng mình, chỉ cho phép cường giả cấp D tiến vào. Đó chính là biểu hiện của Ý chí của bí cảnh Sahara. Bí cảnh này cũng như thế, nhưng bởi vì ý chí tiêu tán nên quy tắc không vận hành được, vậy nên cường giả cấp S cũng có thể tiến vào.” Huyền Hư đạo nhân nói: “Có một số bí cảnh bởi vì tồn tại quá lâu nên ý chí tiêu tán, có một số lại do con người phá hủy.”

Gương mặt Dương Thiên lộ rõ vẻ khiếp sợ, nếu con người có thể phá hủy được cả một bí cảnh, vậy thì người đó phải có thực lực cường đại như thế nào chứ!

“Bây giờ thực lực của ngươi còn yếu, chờ khi ngươi đạt tới một trình độ nhất định thì sẽ hiểu được ngọn nguồn của bí cảnh này. Hiện tại, ngươi chỉ cần yên tâm tăng thực lực của mình là được! Đây mới là điều quan trọng.” Huyền Hư đạo nhân nói.

Dương Thiên gật đầu.

Hắn nhìn về phía Địa tâm thối nhũ, gương mặt tràn đầy ý cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK