• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 96 Điên cuồng 1

Người đàn ông tóc vàng có sức uy hiếp quá lớn, Dương Thiên nhất định phải tiêu diệt người này.

Lúc này Long Thiên Y vẫn còn ở cửa ra chờ Dương Thiên. Hạ Cường và Hạ Kỳ muốn kéo cô ra ngoài nhưng hoàn toàn không có tác dụng!

“Mau đi đi!” Cửa ra chỉ khoảng một phút nữa sẽ đóng lại, nhưng mãng xà vẫn đuổi theo Dương Thiên không buông. Long Thiên Y vẫn đứng chờ hắn, ánh mắt Dương Thiên khẽ lóe lên, nhanh chóng chạy về phía lối ra.

“Dương Thiên!” Long Thiên Y mừng rỡ, vươn tay muốn nắm lấy tay hắn.

Chỉ còn lại vài giây cuối cùng, nhưng bóng dáng to lớn của mãng xà lại xuất hiện. nếu như thân thể này của nó nện xuống thì không ai có thể sống sót!

“Không đi được rồi!” Dương Thiên thầm mắng một tiếng, sau đó huy động dị năng hệ thủy, tạo thành một luồng nước nhanh chóng đẩy nhóm người Long Thiên Y ra ngoài. Dương Thiên cũng vì phản lực này mà bắn ngược về sau, rời xa lối ra.

“Giúp tôi chăm sóc cha mẹ và em gái!” Dương Thiên hét lên.

Sau đó, cánh cửa của bí cảnh Sahara hoàn toàn đóng lại.

“Dương Thiên!!!” Long Thiên Y hét ầm ỹ, khóc lóc muốn chạy vào trong nhưng lại bị Hạ Cường Hạ Kỳ giữ lại. Cánh cửa bí cảnh biến mất, cát lại chồng lên, vùi lấp hoàn toàn.

Toàn bộ sa mạc Sahara mênh mông vô bờ, khắp nơi đều là cát, giống như bí cảnh vừa rồi không hề tồn tại.

“Dương Thiên, Dương Thiên.” Long Thiên Y ngồi bệt dưới đất, hai mắt vô thần. Cô cảm giác như thứ quan trọng nhất đã rời mình mà đi, trong lòng ngập tràn bi thương.

“Thiên Y, Hạ Cường, Hạ Kỳ!” Ở phía xa, Triệu Phong Cực chạy tới, nhìn thấy chỉ có ba người thì không nhịn được hỏi: “Dương Thiên đâu?”

“Chết rồi! Chết hết rồi!” Long Thiên Y lẩm bẩm nói, thân thể cô vốn đã suy yếu, vừa nói xong thì cả người lâm vào hôn mê.

Các thế lực khác nhìn thấy không có thành viên nào của mình ra ngoài thì vẻ mặt vô cùng phẫn nộ. Người nào người nấy tỏa ra khí thế bức người, biến toàn bộ sa mạc Sahara thành một địa ngục trần gian!

Cánh cửa ra vào bí cảnh Sahara đã đóng lại, mà Dương Thiên cũng bị bao vây ở bên trong!

Con mãng xà dài năm mươi mét kia lạnh lùng nhìn Dương Thiên, khí thế vô cùng khủng bố!

Người đàn ông tóc vàng của Hợp chủng quốc đã tuyệt vọng đến tột cùng, anh ta nhìn cánh cửa đã biến mất, cả người như người mất hồn.

“Bùm!!!”

Sấm chớp ngập trời, hàng chục tia chớp trút xuống như mưa, lao thẳng về phía Dương Thiên. Người đàn ông tóc vàng lúc này đã gần như phát điên rồi, bị mắc kẹt trong bí cảnh một năm chỉ có một con đường chết! Anh ta đã không còn chút hy vọng nào nữa, chỉ muốn trút giận trong lòng.

“Bốp!”

Chiếc đuôi rắn khổng lồ lại đập tới, người đàn ông tóc vàng bị hất văng lên cao, sau đó rơi bộp xuống đất. Máu me bắn ra bốn phía, rõ ràng không thể sống nổi.

“Tôi không cam lòng!” Người đàn ông tóc vàng hai mắt vô thần nhìn vào không trung, lẩm bẩm nói một câu.

Một quả màu bạc to bằng quả trứng gà trượt từ trong ngực anh ta ra ngoài, đó chính là quả Huyền cảnh mà trước đó người đàn ông này lấy được.

Nhưng tiếc là anh ta không có cơ hội mang nó ra ngoài. Người đàn ông tóc vàng nói xong thì cả người không còn hô hấp nữa.

Dương Thiên nhìn người đàn ông tóc vàng kia đã chết thì im lặng Hai người có lập trường khác nhau, nếu như hắn không ra ngoài được thì cũng không thể để người đàn ông này ra ngoài. Thế nên, cho dù Dương Thiên có chết thì cũng phải kéo anh ta chết theo.

Nháy mắt, cả một đồng bằng rộng lớn chỉ còn lại Dương Thiên, con mãng xà độc ác, và Tiểu Quang.

Tiểu Quang hóa thành một luồng sáng đi tới bên cạnh Dương Thiên, không chút sợ hãi nào nhìn chằm chằm con mãng xà khổng lồ.

“Tiểu Quang, trên đường xuống suối vàng tao cũng có mày làm bạn!” Dương Thiên cười khổ, nói với nó.

Con mãng xà này thực lực cấp A, hắn không có cơ hội chạy thoát.

Dương Thiên nhớ tới cha mẹ mình, nhớ tới cô em gái đáng yêu. Không biết bọn họ biết tin hắn qua đời thì sẽ có phản ứng như thế nào.

Còn cả Long Thiên Y nữa, chắc là khi hắn quyết định ở lại đây, cô đã đau lòng lắm.

Hắn còn nhớ đến cả nhóm người Trịnh Vân Long chung ký túc xá, các anh em bang Chiến do mình tạo nên. Thậm chí, Dương Thiên còn nhớ đến mối tình đầu hồi học cấp ba của mình, nữ thần mà hắn yêu đơn phương tận ba năm.

Chỉ là hắn có chết cũng chẳng ảnh hưởng gì tới cô đâu, Dương Thiên cười khổ.

Mặc dù đã biết chắc chắn sẽ chết, nhưng Dương Thiên lại không lựa chọn đầu hàng số phận mà vẫn toàn lực chiến đấu đến cùng, biết đâu có thể tìm được một con đường sống.

Hắn hít sâu một hơi, cơ bắp căng cứng, nhanh chóng lao về phương xa.

“Rầm!”

Chạy trốn cũng chỉ phí công thôi. Cái đuôi mãng xà khổng lồ nện thẳng lên người Dương Thiên, thân thể hắn lập tức văng ra xa mấy chục mét. Dương Thiên làm sao có thể chịu nổi sức mạnh như thế này, hắn phun ra một ngụm máu, xương cốt trên người gần như vỡ vụn.

“Xì xì!”

Con mãng xà khổng lồ bò tới bên cạnh Dương Thiên, chiếc lưỡi sắc lạnh như đang muốn phát hiện ra tung tích quả Huyền Cảnh vương.

“Súc sinh, cho dù tao có chết thì cũng không để mày được sống tử tế đâu!” Dương Thiên hét lớn một tiếng, nhanh chóng lấy một quả Huyền cảnh ra nuốt vào bụng.

Một luồng linh lực lập tức bùng nổ, Dương Thiên cảm giác được xương cốt vỡ vụn của mình nhanh chóng được chữa trị. Hắn hét lớn một tiếng, đấm thẳng một quyền về phía mãng xà.

“Xì xì!” Mãng xà bị Dương Thiên chọc giận, cái đuôi lớn của nó lại đập thẳng lên người Dương Thiên.
Chương 97 Điên cuồng 2

“Phụt!” Dương Thiên lại phun ra một ngụm máu. Nhưng hắn cũng không để ý đến những chuyện đó. Quả Huyền cảnh không ngừng chữa trị những vết thương trong người Dương Thiên. Dương Thiên giống như một con gián đập mãi không chết, hung hăng tấn công mãng xà.

Nhưng Dương Thiên đã ăn liên tiếp hai quả Huyền cảnh rồi mà vẫn không thể nào gây tổn hại đến con mãng xà này chút nào.

Hai mắt Dương Thiên lóe lên, ánh mắt lộ rõ vẻ điên cuồng!

Hắn trực tiếp lấy quả Huyền cảnh vương ra, sau đó cười lạnh nói với con mãng xà kia: “Mày muốn thứ này đúng không? Có bản lĩnh thì tới đây mà lấy!”

Nói xong, Dương Thiên không chút do dự nuốt vào bụng.

Rầm!

Một luồng linh lực lập tức bùng nổ, Dương Thiên điên cuồng vận chuyển Luyện thể quyết, linh lực trong người nhanh chóng hướng về các kinh mạch.

Thực ra lúc trước Huyền Hư đạo nhân đã nói với hắn, cảnh giới Luyện gân nhất định phải làm đâu chắc đấy, bởi vì con người có rất nhiều kinh mạch, đan xen lẫn nhau, chỉ cần hơi sơ ý một chút sẽ khiến kinh mạch bị tổn hại, gây ra những tổn thất không thể nào khắc phục.

Thông thường thì nếu muốn dùng quả Huyền cảnh vương để đả thông kinh mạch thì cũng phải ăn từng chút một, chậm rãi đả thông các kinh mạch trong cơ thể. Còn giống như Dương Thiên bây giờ, nuốt luôn một lần thì không khác gì tự tìm đường chết.

Nhưng Dương Thiên cũng chẳng còn biện pháp nào khác. Đối mặt với con mãng xà cấp A này, dù sao thì hắn cũng sẽ chết mà thôi. Nếu như sớm muộn cũng phải chết, vậy thì giữ lại quả Huyền cảnh vương này cũng có tác dụng gì đâu? Thế nên, Dương Thiên lựa chọn trực tiếp nuốt vào, lâm trận đột phá.

Dương Thiên đã nghiên cứu cảnh giới luyện gân rất lâu, cũng rất quen thuộc với sự phân bố của các đại kinh mạch trong thân thể. Hắn vận chuyển một luồng linh lực thật lớn, nhanh chóng hướng về 72 tế mạch!

Không hề có chút trở ngại nào!

Dưới sự hỗ trợ của quả Huyền cảnh vương, gần như chưa tới một phút, 72 tế mạch trong cơ thể Dương Thiên đã được đả thông hoàn toàn. Có một số kinh mạch thậm chí không chịu nổi sự đột phá này, trực tiếp đứt lìa. Từng cơn đau đớn truyền khắp thân thể Dương Thiên.

Nhưng Dương Thiên cũng không để ý tới những đau đớn này. Sau khi phá tan 72 tế mạch, sức mạnh trong thân thể hắn dường như gia tăng mãnh liệt. Chỉ trong nháy mắt, sức mạnh đã đột phá tới 5000 cân! Đây đã là thực lực của cấp C trung kỳ rồi!

Mà linh lực của quả Huyền Cảnh vương chỉ mới tiêu hao một chút.

Dương Thiên tiếp tục tiến tới, bắt đầu công kích đến 28 trung mạch.

Vút! Vút! Vút!

Những âm thanh đột phá không ngừng vang lên, các trung mạch của Dương Thiên cũng không hề gặp phải trở ngại gì, nhanh chóng đột phá.

Bây giờ trên người Dương Thiên đã tràn đầy vết máu. Đây là dấu hiệu của chuyện kinh mạch tan vỡ!

Nhưng cùng với điều đó, thực lực của Dương Thiên lại tiếp tục tăng một cách chóng mặt!

20.000 cân! Đây chính là tiêu chí của cấp C đỉnh phong!

Lực lượng của Dương Thiên lúc này đã đạt tới 20.000 cân! Có nghĩa là tăng gấp mười lần lúc trước!

Mà bây giờ, con mãng xà khổng lồ kia rốt cuộc cũng bắt đầu cảm nhận được một tia đau đớn!

Nó giật nảy mình, sinh vật kỳ lạ giống như con kiến kia đánh mãi không chết, bị thương hết lần này đến lần khác nhưng lại luôn luôn khôi phục lại được. Hơn nữa, lực lượng của hắn còn không ngừng tăng lên!

Bốp!!!

Một tiếng giòn vang, chủ mạch trên đùi phải của Dương Thiên vỡ tung, nhưng thực lực của hắn lúc này cũng nhanh chóng đạt tới 30.000 cân!

Lại thêm một tiếng giòn vang nữa, chủ mạch trên chân trái của Dương Thiên tan vỡ, thực lực tăng vọt lên 40.000!

Tay trái! Tay phải! Ngực! Lưng! Đầu! Cuối cùng là trái tim! Tất cả liên tiếp truyền đến những tiếng nổ!

Tám đại chủ mạch đã đột phá hoàn toàn!

50.000 cân! 60.000 cân! 70.000 cân! 80.000 cân! 90.000 cân! 100.000 cân!!!

Lúc này Dương Thiên đã giống như một người máu, đến cả mắt cũng toàn là máu! Nhưng hắn lại cường điên cuồng! Bởi vì lúc này hắn cảm nhận được trong người mình có một luồng sức mạnh cường đại!

100.000 cân!!! Đây có thể là coi là một sức mạnh hủy diệt được cả thế giới!

Con mãng xà khổng lồ nhìn về phía Dương Thiên, ánh mắt lóe lên một tia hoảng sợ.

Một lực lượng cả 100.000 cân đánh vào người nó khiến nó đau đớn bất kham. Dù sao thì nó cũng chỉ là một con thú biến dị, đạt được tới cảnh giới như thế này là vì sống quá lâu. Bản thân nó thực ra cũng không mạnh mẽ đến như vậy, mức độ phòng ngự cũng chỉ được khoảng mấy trăm nghìn cân.

“Rầm!”

Lại thêm một cú đấm nặng nề nữa giáng xuống thân thể con mãng xà, người nó lập tức thủng mất một khoảng. Dương Thiên tàn nhẫn cười, luồn tay vào bên trong, huy động những mũi tên nước khổng lồ chui vào trong thân thể con mãng xà khổng lồ, tàn phá thân thể của nó.

“Xì xì!”

Con mãng xà rít lên đau đớn, cả người lăn lộn trên mặt đất. Nó muốn gạt ngã con kiến Dương Thiên này khỏi người mình, nhưng Dương Thiên lại nắm chặt lấy thân thể nó, không cho nó cơ hội chạy thoát.

Không biết đã qua bao lâu, con mãng xà khổng lồ dường như không chịu đựng nổi, thân thể mềm nhũn ngã nhào xuống đất, một lúc lâu cũng không thấy nhúc nhích.

Mà con kiến dính chặt trên người nó cũng không nhúc nhích, cả người đầy máu me.

“Hu hu...” Tiểu Quang ở bên cạnh khóc lóc, bò tới bên cạnh Dương Thiên, dùng cái đầu nhỏ cọ cọ vào Dương Thiên, muốn đánh thức chủ nhân của mình.

Nhưng Dương Thiên vẫn nằm im bất động, không có bất cứ phản ứng nào.
Chương 98 Thoát khỏi

Tiểu Quang đau lòng nằm trên ngực Dương Thiên, khó lóc nức nở như một đứa trẻ bị bỏ rơi.

Không gian xung quanh lập tức trở nên yên lặng.

Đột nhiên, trên người Dương Thiên tỏa ra một luồng sáng vô cùng mạnh mẽ. Một hạt châu có hai màu xanh đỏ xuất hiện trước mặt Dương Thiên.

Tiểu Quang ở bên cạnh chủ nhân, nhìn thấy hạt châu này xoay tròn xung quanh Dương Thiên, ánh sáng bao trùm lấy hắn. Sau đó, tất cả máu của Dương Thiên bị hạt châu này hấp thụ.

Một lát sau, thân thể Dương Thiên lập tức biến mất, hắn xuất hiện trong Long phượng nguyên châu, cả người vẫn đầy máu như thế, lơ lửng trong nguyên tố hệ thủy.

Tiểu Quang thấy thế thì cũng hóa thành một luồng sáng chui vào trong không gian hệ thủy.

Sau khi Long phượng nguyên châu thu Dương Thiên vào trong thì luồng ánh sáng cũng bao trùm lên con mãng xà cấp A, tiện thể thu cả nó vào. Tiếp theo đó, hạt châu thần bí tỏa ra một luồng ánh sáng vô tận, một Long ảnh màu xanh lá lơ lửng trong không gian. Long ảnh này mênh mông vô bờ, hình thể to lớn, phẫn nộ gào thét trong không gian này.

Trong không gian lập tức nổi lên sấm sét đùng đùng, ngay cả mấy con cự thú cấp S trong không gian này cũng bị áp lực này khiến cho sợ hãi, toàn thân run rẩy, trốn trong lãnh địa của mình không dám ra ngoài.

Không gian lập tức xuất hiện vô số sợi dây xích, muốn chế trụ Long ảnh. Nhưng cự long gầm lên một tiếng, tất cả mọi dây xích giống như bị đả kích, nhanh chóng vỡ nát trong không trung, tiêu tán không chút dấu vết. Không gian nhất thời chỉ còn lại tiếng rồng gầm uy nghiêm.

Một lúc sau, không gian mới khôi phục lại sự bình tĩnh ban đầu. Long phượng nguyên châu bay một vòng, ánh sáng lóa mắt, nhưng không có bất cứ thứ gì dám xông ra ngăn cản nó!

Ba con cự thú cấp S trực tiếp bị Long phượng nguyên châu thu vào bên trong không gian nguyên tố hệ thủy. Ngoài ra, còn một vài tòa nhà, khu mỏ, thậm chí là thảo dược linh quả trân quý cũng bị Long châu phượng nguyên hút vào.

Không gian lại ngập tràn mây đen, những sợi dây xích lại xuất hiện. Nhưng Long ảnh của Long phượng nguyên châu vừa tỏa ra dao động thì những sợi dây xích kia đã lập tức sợ hãi mà tiêu tán.

Một lúc lâu sau, Long phượng nguyên châu hấp thu hết những cái mà nó thích, sau đó xoay tròn hóa thành một luống sáng chói mắt, phá vỡ sự trói buộc của không gian này, nháy mắt biến mất không chút dấu vết!

Không ai phát hiện ra trên bầu trời dần dần ngưng tụ lại thành một hình mặt người cực lớn, sau đó giống như là bị cướp sạch không gian, gương mặt lộ vẻ bất đắc dĩ, rồi lập tức tan biến, giống như chưa từng xuất hiện.

Tất cả mọi sinh vật cấp A cảm nhận được những sinh vật cấp S đã biến mất thì không khỏi gào rống lên vì hưng phấn! Thế là nơi này đã trở thành thiên hạ của chúng nó rồi.

...

Nơi này là một thành phố hẻo lánh, mọi người đến đi vội vã, dường như cuộc sống của ai cũng có tiết tấu rất nhanh.

Một cô gái cao 1m7, mặt trái xoan, ăn mặc vô cùng xinh xắn đang nói chuyện điện thoại. Nhưng điều kỳ quái chính là trên màn hình điện thoại không có người khác mà chỉ có một màn hình lớn.

Trên màn hình còn có những dòng chữ chạy qua.

“Oa! Hôm nay Hoan Hoan mặc chiếc váy đen xinh quá!”

“Cút xéo! Hoan Hoan là vợ tôi!”

“Mơ à? Hoan Hoan là vợ tôi!”

“Chị Hoan Hoan xinh quá, yêu chị!”

Thỉnh thoảng lại có những dòng chữ như thế chạy qua.

Cô gái đang dùng điện thoại để livestream, trên màn hình hiện lên có mấy trăm nghìn người đang theo dõi.

“Cảm ơn mọi người đã tới phòng livestream của tôi hôm nay. Nếu mọi người yêu thích tôi thì hãy nhớ ấn theo dõi nhé. Cảm ơn tất cả mọi người!”

“Hoan Hoan, hôm nay lại chuẩn bị dẫn chúng tôi đến nơi nào chơi thế?” Hỏi xong, người này lập tức gửi tặng một chiếc máy bay. Trong livestream, máy bay có giá 100 tệ, Hoan Hoan có thể nhận được 50 tệ.

“Cảm ơn máy bay của Xích Diễm Liệt Thiên. Hôm nay tôi đưa mọi người đi dạo thôi.”

“Ồ? Hoan Hoan, hình như bên trái cô có thứ gì đó?”

“Hình như tôi cũng nhìn thấy! Có thứ gì đó màu đỏ.”

...

Hoan Hoan đang giao lưu với người hâm mộ thì chợt nhìn thấy bình luận của mọi người. Cô không khỏi tò mò nhìn về nơi mà mọi người đang nói.

Đó là một nơi để rác, những chiếc bìa cứng được chất thành đống, bao trùm lấy một thứ kỳ quái màu đỏ.

Dưới sự thúc giục của mọi người, Hoan Hoan gạt vài miếng bìa cứng ra, muốn nhìn xem thứ màu đỏ đó rốt cuộc là cái gì.

Bùm!

Sau khi gạt mấy tấm bìa ra, Hoan Hoan đột nhiên hét chói tai, thân thể không tự chủ được mà lùi về phía sau.

Phòng livestream cũng gần như nổ tung!

“Fuck! Thì ra ra một người!”

“Chắc là không phải người chết đâu chứ? Hoan Hoan đừng sợ, nhìn xem người đó đã chết chưa?”

“Tôi báo cảnh sát rồi!”

...

Không ngờ trong lúc livestream lại có thể phát hiện ra một “xác chết” như thế này, Hoan Hoan vô cùng sợ hãi. Cô sợ do dự nửa ngày, sau đó thấy được “xác chết” này hình như giật mình một cái.

“Ôi trời ơi! Vẫn còn sống! Tôi thấy người đó cử động rồi! Người đó chưa chết!”

“Hoan Hoan, mau gọi 120 đi!”

...

Những người xem livestream đều là những người nhiệt tình. Có người thậm chí vừa nhìn thấy tình hình của người kia thì đã lập tức gọi điện cho 120.

Thì ra người vẫn còn sống, Hoan Hoan cũng không còn cảm thấy sợ hãi như vậy nữa. Cô vội vàng lấy một chiếc điện thoại khác, gọi điện cho 120, sau đó tiến lên khẽ nói chuyện với “xác chết” này.

(120: Số gọi cứu thương của Trung Quốc)
Chương 99 Hoạt náo viên

“Này! Anh có còn sống không? Có thể nói chuyện được không?” Hoan Hoan gọi nửa ngày mà không thấy người nọ phản ứng lại, lập tức vươn tay chạm vào thân thể nằm trên mặt đất một chút.

Hoan Hoan vừa chạm vào thì thân thể này bỗng giật bắn mình, sau đó thân thể đang co quắp nằm thẳng trên mặt đất.

Người này mặt mũi đầy máu, căn bản không nhìn ra được dáng vẻ vốn có. Quần áo rách rưới, trên người toàn là vết thương, nhìn qua khủng bố dị thường.

Xe cứu thương nhanh chóng đến nơi.

Hoan Hoan nhanh chóng xin lỗi những người đang xem buổi livestream của mình, sau đó tắt live.

Bởi vì là người phát hiện ra Dương Thiên nên cô cũng muốn tới bệnh viện xem hắn có làm sao không. Trong bệnh viện không thể phát sóng trực tiếp.

Xe nhanh chóng tới bệnh viện, Hoan Hoan không được vào trong, chỉ có thể ngồi bên ngoài yên lặng chờ đợi. Trong lòng cô cũng vô cùng lo lắng, mong người đàn ông này không gặp phải chuyện gì.

Một lát sau, cảnh sát cũng tới đây. Bởi vì vết thương trên người Dương Thiên quá mức chấn động, có lẽ đã xảy ra chuyện gì, thế nên cảnh sát lập tức tới điều tra.

Từ những phân tích của bệnh viện cho thấy tất cả mọi vết máu đều là của Dương Thiên. Hơn nữa, bọn họ còn phát hiện không biết vì lý do gì mà hầu hết kinh mạch của Dương Thiên đều bị hao tổn, thế nên mới chảy nhiều máu như vậy. Cảnh sách nghe thế thì đơn giản ghi lại một chút rồi rời đi.

Phẫu thuật thực ra cũng không có gì cả. Sau khi các bác sĩ lau sạch vết máu trên người Dương Thiên thì mới phát hiện trên người hắn cũng không có nhiều vết thương lắm, chủ yếu là kinh mạch tổn thương quá nhiều dẫn đến mất máu. Các bác sĩ tiến hành truyền máu, lau người, tiêu độc, khử trùng... bận rộn nửa ngày mới xử lý xong cho Dương Thiên.

“Bác sĩ, người trong đó không có việc gì chứ?” Hoan Hoan nhìn thấy bác sĩ ra ngoài thì nhanh chóng chạy đến hỏi.

“Bệnh nhân tạm thời không có gì đáng ngại, nhưng kinh mạch hao tổn nghiêm trọng. Khả năng sau này sẽ không làm được việc gì nặng nhọc, cô là bạn gái cậu ấy, sau này nhớ phải chăm sóc cậu ấy thật tốt!” Bác sĩ nói thẳng: “Còn nữa, phí phẫu thuật và nằm viện là mười nghìn tệ, cô ra kia nộp viện phí đi.”

“Vâng!” Hoan Hoan gật đầu, cũng không phủ nhận điều gì, thành thật đi nộp viện phí. Cô là một hoạt náo viên rất nổi tiếng, mỗi tháng livestream có thể kiếm được mấy trăm nghìn tệ, hoàn toàn không thiếu tiền. Người này do cô đưa đến bệnh viện, bây giờ vẫn hôn mê chưa tỉnh, cô nộp chút viện phí cũng không vấn đề gì.

Sau khi lo xong chuyện viện phí, Hoan Hoan bước vào phòng bệnh.

Cô đến trước giường của Dương Thiên, cẩn thận nhìn người mà mình đã cứu.

Dương Thiên nằm trên giường, mặc dù sắc mặt tái nhợt nhưng trên người lại tỏa ra một luồng khí chất mạnh mẽ. Hơn nữa, gương mặt vừa thanh tú vừa non nớt, khiến người khác rất có thiện cảm.

Lại còn rất đẹp trai nữa! Hoan Hoan nghĩ thầm trong lòng.

Mấy ngày tiếp theo, Dương Thiên vẫn hôn mê không tỉnh. Ngày nào Hoan Hoan cũng tới đây thăm hắn một chút. Nhìn thấy sắc mặt Dương Thiên tốt lên từng ngày, Hoan Hoan cũng cảm thấy vô cùng vui vẻ.

Dù sao thì đây cũng là người mà cô cứu được.

“Được rồi mọi người! Tôi sắp phải đến bệnh viện rồi, bệnh viện không cho livestream đâu. Tôi phải đi thăm người kia, lát nữa chúng ta gặp lại nhé!” Hoan Hoan mỉm cười chào tạm biệt mọi người.

“Không... Hoan Hoan, đừng vứt bỏ chúng tôi mà.”

“Hoan Hoan, có thể cho chúng tôi nhìn anh trai kia một cái không? Tôi cũng gọi xe cấp cứu đấy.”

...

Không để ý tới người hâm mộ nữa, Hoan Hoan nhanh chóng tắt live, sau đó đi tới bệnh viện.

Đến trước cửa phòng bệnh quen thuộc, Hoan Hoan vừa đẩy cửa ra đã nhìn thấy Dương Thiên vẫn hôn mê lúc này lại đang ngồi trên giường.

Nhìn thấy Hoan Hoan đẩy cửa đi vào, Dương Thiên lặng lẽ nhìn cô, nhẹ giọng hỏi: “Cô là người đã cứu tôi à?” Mặc dù hắn luôn hôn mê nhưng cũng có thể cảm ứng được một số chuyện xảy ra ở bên ngoài. Hắn biết mình được một cô gái cứu, đôi mắt sáng ngời tản ra một ánh sáng kỳ dị, khiến người ta say mê.

“Đúng vậy!” Hoan Hoan gật đầu, nhìn thấy Dương Thiên tỉnh lại, cô vô cùng cao hứng, cười nói: “Lúc phát hiện ra cậu, cả người cậu đều là máu, làm tôi sợ muốn chết. Sau đó lại nghe bác sĩ và cảnh sát nói kinh mạch của cậu bị đứt dẫn tới chuyện xuất huyết nhiều như vậy, tôi cũng không hiểu lắm. Nhưng mà bây giờ nhìn thấy cậu không sao là tôi yên tâm rồi.”

“Cảm ơn.” Dương Thiên nói.

“Không có gì! Đúng rôi, nhà cậu ở đâu? Cậu xảy ra chuyện nhiều ngày như vậy, gia đình cậu chắc là lo lắng lắm! Mau gọi điện thoại cho họ đi!” Hoan Hoan nói.

Đúng là một cô gái lương thiện, Dương Thiên nghĩ thầm. Nhưng điện thoại của hắn đã bị hỏng trong bí cảnh rồi, lại còn làm rơi ở trong đó.

Trên người hắn là quần áo bệnh nhân, quần áo của hắn rách nát như vậy, các y tá đã ném vào thùng rác từ lâu rồi.

Dương Thiên cười, nói với Hoan Hoan: “Có thể mua giúp tôi một bộ quần áo không?”

“Được chứ! Cậu chờ tôi một lát.” Hoan Hoan đồng ý, nhanh chóng ra ngoài. Một lát sau, cô quay lại, cầm theo một bộ vest, cả áo sơ mi và quần âu.

“Cảm ơn cô, cô tên là gì? Tôi nằm viện nhiều ngày như thế, chắc là tiêu tốn không ít tiền của cô đâu nhỉ? Cô đọc số tài khoản cho tôi, tôi chuyển tiền lại cho cô!” Dương Thiên cười nói.

“Tôi là Hoan Hoan, thực ra cậu nằm viện cũng không tốn bao nhiêu tiền, cậu không sao là ổn rồi, tiền thì thôi khỏi trả lại, hôm nào cậu mời tôi ăn một bữa là được! Đúng rồi, cậu tên là gì?” Hoan Hoan rất có hảo cảm với Dương Thiên, cô nhìn Dương Thiên không giống người có tiền nên cũng không nỡ lấy tiền của hắn.

“Tôi là Dương Thiên!” Dương Thiên nói.

“Ừ, tôi lớn tuổi hơn cậu, tôi gọi cậu là Tiểu Thiên nhé! Cậu có thể gọi tôi là chị Hoan Hoan!” Hoan Hoan cười nói.

Hoan Hoan nhìn khoảng chừng 23 tuổi, còn Dương Thiên mới chỉ 18.

“Được! Vậy cảm ơn chị Hoan Hoan!”

...
Chương 100 Phần thưởng lớn 1

Dương Thiên cảm thấy thân thể mình khôi phục được một chút liền muốn xuất viện, nhưng Hoan Hoan lại nhất quyết yêu cầu các bác sĩ làm kiểm tra toàn diện cho hắn một lần. Ngoại trừ kinh mạch hao tổn cần phải tĩnh dưỡng thì những chỉ số khác đều vô cùng khỏe mạnh. Lúc này Hoan Hoan mới đồng ý để hắn đi làm thủ tục xuất viện.

Ra khỏi bệnh viện, Dương Thiên đã thay bộ quần áo mà Hoan Hoan mua, cả người tràn đầy sức sống.

“Xem ra mắt chọn quần áo của tôi vẫn không tồi.” Hoan Hoan cười nói.

Nói xong, cô lại bắt đầu mở điện thoại, tiếp tục livestream.

“Oa! Hoan Hoan, tôi tới rồi!”

“Tôi chưa từng rời đi, Hoan Hoan, tôi yêu em!”

...

“Chào mừng các bạn đã đến với phòng livestream của Hoan Hoan, các bạn mới đến nếu yêu thích thì có thể ấn theo dõi tôi nhé!” Hoan Hoan nói câu mà mình thường hay nói.

Sau đó, cô giơ điện thoại quét về bốn phía.

“Ồ? Hình như tôi vừa nhìn thấy một anh đẹp trai lọt vào ống kính.”

“Đúng vậy, đẹp trai quá, Hoan Hoan, mau quay điện thoại lại nào!”

Hoan Hoan vui vẻ giơ điện thoại của mình về phía Dương Thiên.

Dương Thiên nhìn thấy những dòng bình luận trên màn hình thì tò mò hỏi: “Chị Hoan Hoan, chị đang livestream sao?”

Dương Thiên biết trên điện thoại cũng có rất nhiều phần mềm có thể livestream, rất nhiều hoạt náo viên cũng vì thế mà càng tiện lợi hơn. Lão tứ trong ký túc xá của hắn không có việc gì làm cũng thích nằm ườn xem livestream.

“Ôi anh trai kia nói chuyện nghe dịu dàng quá.”

“Cậu ta không đẹp trai bằng tôi, các người đúng là chẳng có mắt nhìn gì cả!”

“Khí chất nổi bật quá, chị đây đã chụp màn hình lại rồi!”

Dương Thiên tất nhiên cũng đọc được những bình luận của mọi người về mình. Đây là buổi phát sóng của Hoan Hoan, Dương Thiên nhìn vào màn hình, tươi cười vẫy tay: “Chào mọi người!”

Hoan Hoan tươi cười, nhìn sang phía Dương Thiên đang chào hỏi mọi người: “Tiểu Thiên, cậu có đói không? Tôi dẫn cậu đi ăn chút gì ngon ngon.”

Dương Thiên gật đầu, cũng không từ chối.

“Oa! Hoan Hoan chủ động mời khách, anh trai này được Hoan Hoan bao nuôi sao?”

“Đừng mà, Hoan Hoan, đừng vứt bỏ tôi!”

...

Trên màn hình một mảnh quỷ khóc sói gào, bọn họ không biết Dương Thiên chính là người mấy ngày trước được bọn họ phát hiện ra, tất nhiên Hoan Hoan cũng không nói cho bọn họ biết.

Ăn cơm xong, Dương Thiên muốn trả tiền viện phí cho Hoan Hoan, nhưng lại bị cô từ chối: “Bây giờ cậu đã là em trai của tôi, làm gì có chuyện lấy tiền của cậu chứ!”

Cô rất có cảm tình với Dương Thiên, nhìn Dương Thiên không giống như là người có tiền, mà cô cũng không thiếu chút tiền này. Thế nên Hoan Hoan không muốn tính toán chuyện tiền nong với Dương Thiên, cô thực sự coi hắn như em trai.

Cơm nước xong xuôi, Dương Thiên nói: “Chị Hoan Hoan, tôi phải về nhà rồi. Tôi có số điện thoại của chị ở đây, lát nữa tôi đổi một cái di động rồi sẽ gọi điện cho chị.”

Hoan Hoan nói: “Tiểu Thiên, hay là tôi đưa cậu về nhé.”

“Không cần, nhà tôi xa lắm.” Dương Thiên mỉm cười từ chối.

Dương Thiên gọi một chiếc taxi, sau đó nhanh chóng rời đi.

Điện thoại mất từ lâu rồi, hắn đi mua một chiếc mới, đổi một chiếc sim mới.

Xong xuôi, Dương Thiên gọi điện thoại cho cha mẹ mình: “Alo, mẹ! Con là Tiểu Thiên, đây là số điện thoại mới của con. Không phải lúc trước con đã nói với cha mẹ rồi sao? Con lên núi du lịch, điện thoại không may rơi xuống núi rồi, nên con mua cái mới. Không sao ạ, giờ con về trường rồi, trường học sắp cho sinh viên nghỉ, đến lúc đó con sẽ về nhà, cha mẹ không cần lo lắng.”

Sau khi nói chuyện điện thoại với cha mẹ xong, Dương Thiên lại gọi điện thoại cho Long Thiên Y.

Chuông điện thoại vang lên vài lần mới có người nghe máy.

“Alo.” Đầu dây bên kia truyền đến một âm thanh quen thuộc.

“Thiên Y, là tôi!” Dương Thiên nói thẳng.

...

Long Thiên Y lập tức đáp máy bay từ Long tổ tới đây. Vừa nhìn thấy Dương Thiên, cô không nhịn được mà rơi nước mắt, nhanh chóng bước đến trước mặt hắn.

“Dương Thiên, không phải anh bị nhốt trong bí cảnh Sahara sao? Sao bây giờ lại ở bên ngoài?” Một lúc lâu sau, Long Thiên Y mới bình tĩnh trở lại được, cô nhìn thấy Dương Thiên không có việc gì thì tò mò hỏi.

“Tôi cũng không rõ lắm, ở trong bí cảnh, tôi bị con mãng xà kia đánh cho hôn mê bất tỉnh, chờ đến khi tỉnh lại thì đã ở trong bệnh viện.” Dương Thiên cũng không biết tại sao mình ra được khỏi bí cảnh Sahara. Lúc đó, hắn muốn cùng chết với con mãng xà kia, sau khi ngất đi thì không biết chuyện gì đã xảy ra.

“Ra ngoài được là tốt rồi.” Long Thiên Y cười nói.

Dương Thiên cười, sau đó nói: “Mặc dù có thể ra khỏi bí cảnh, nhưng kinh mạch của tôi đã bị tổn hại nghiêm trọng, không điều động được lực lượng trong cơ thể.”

“Kinh mạch bị tổn hại? Có nghiêm trọng không?” Long Thiên Y vội vàng hỏi.

“Không có việc gì, chỉ là về sau sẽ chỉ có thể giống như người bình thường thôi.” Dương Thiên nói.

“Người bình thường cũng được, không cần phải đánh đánh giết giết nữa.” Long Thiên Y an ủi Dương Thiên.

“Đúng rồi, sau khi mọi người ra ngoài thì đã xảy ra chuyện gì?” Dương Thiên hỏi.

“Sau khi ra ngoài thì tôi ngất đi, cũng không rõ ràng những chuyện sau đó, lúc tỉnh lại đã ở căn cứ của Long tổ!” Long Thiên Y cười: “Nhưng mà bởi vì chúng ta có được mười chín Nhụy hoa màu tím và những thảo dược quý hiếm khác nên lãnh đạo Long tổ vô cùng vui vẻ. Hơn nữa, thực lực của tôi bây giờ cũng đột phá lên cấp C rồi!”

Dương Thiên cũng mừng cho Long Thiên Y.

“Mọi người của Long tổ cũng biết dựa vào anh mới có thể có được nhiều Nhụy hoa màu tím như thế, tiền bối Triệu Phong Cực biết anh không có việc gì thì đã xin Long tổ thưởng cho anh! Chờ ngày mai anh sẽ biết được phần thưởng gì!” Long Thiên Y cười nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK