Phỏng chừng Vân đại tiểu thư này cũng muốn chạy, đáng tiếc là đụng phải cây cối, ngã hôn mê, cho nên so với những người trong nhà chậm hơn một bước.
“Ngươi đuổi không được ta, đuổi không được ta!” Con chim phá hoại kia lại trở về, vênh váo tự đắc bay quanh người Đoá Đoá.
“. . . . . .” Nhan Đóa Đóa nhìn cửa sổ vẫn như cũ đóng chặt, có đôi khi nàng cảm thấy được con chim chuyên phá phách nói lời ác độc này thật sự không phải sinh vật bình thường.
Cửa sổ đều khoá chặt, nó vào bằng cách nào?
Hơn nữa loại chim biết nói chuyện nàng cũng từng gặp qua, nhưng một con chim như thế này, đúng thật là cái gì cũng có thể a.
“Thực xấu, thực xấu!” Con chim điên lại bắt đầu mắng nàng, lại còn rất kiêu ngạo mà ngẩng cao đầu.
“. . . . . . Ngươi cũng đâu có đẹp hơn ta cái gì! Loè loẹt sặc sỡ quá đi, nhìn hoa cả mắt!”
Con chim nói năng hùng hồn đầy lí lẽ, “Ta đây phải gọi là nhiều màu rực rỡ!”
“. . . . . .” Không có thiên lý, nàng ngay cả con chim cũng nói không lại.
Từ ngăn tủ lấy ra vài bộ quần áo bỏ vào trong tay nải, Nhan Đoá Đoá nhìn xung quanh, cân nhắc xem đồ vật nào đáng giá lại nhẹ nhàng, để cho nàng có thể mang đi làm lộ phí.
Đúng rồi, cái bao quần áo của Vân gia trước kia đúng là siêu nặng, bảo bối ở bên trong nhất định là không ít!
Chờ Nhan Đóa Đóa vọt tới trong viện, khi mở cái bao ra, nàng hôn mê.
. . . . . . Tràn đầy cả cái bao toàn là đồ ăn!
“Ha ha ăn!”
Nhan Đóa Đóa nghiến răng nghiến lợi đi vào trong phòng, “Ngươi nếu không ăn nhiều như vậy, ta hiện tại cũng không cần vội vã chạy trối chết!”
Kì thật khuôn mặt hiện tại này của nàng hình như ngũ quan cũng rất thanh tú, gầy đi một chút không chừng sẽ trở thành một mĩ nữ………..
Chỉ là hình như, bởi vì trên mặt nhiều thịt quá, đã xem không rõ ngũ quan nữa
“Ngươi đang mắng ai?” Con chim kia hoài nghi bay vòng vòng quanh nàng.
Nhan Đóa Đóa choáng váng đầu che mắt lại, “Lông trên người ngươi thật sự quá lòe loẹt, sau này ta sẽ gọi ngươi là hoa hòe.”
“Thực khó nghe!” Phá điểu không khách khí mà nhổ một ít tóc của nàng, “Không có tiêu chuẩn! Cái tên khó nghe như vậy!”
“. . . . . . Ngươi câm miệng cho ta!” Nhan Đóa Đóa phát ra sư tử rống.
“Đúng là cọp mẹ hung dữ………..” Phá điểu vỗ cánh điên cuồng bay đi.
“. . . . . .” Nhan Đóa Đóa chán nản.
Nàng đây là chọc vào ai, xuyên qua một cái thân thể như vậy, bên người lại có một con chim điên khùng chuyên phá hoại!