Hay chờ một chút đi, Hoàng Phủ Dật cười hôn nàng, bản thân cũng nhắm mắt nghỉ ngơi.
Tối đó, Hoàng Phủ Dật bọn họ vừa vào đêm liền lén đến hoàng cung, tìm được cửu vương gia đại diện triều chính.
Quả nhiên mỗi người của Vũ Linh quốc ngoại hình đều xuất chúng, Cửu vương gia đang khiêu đèn đọc sách cũng là soái ca không hơn không kém, không thua bất cứ một ngôi sao nào.
“Tiểu Cửu, ta là Tiểu Bụi.”
Bởi vì hình tượng thay đổi, sợ hắn không nhận ra mình, tiểu Bụi bay đến trước cửa sổ báo thân phận trước, sau khi cởi “mã giáp”, quay về hình người.
Cửu vương gia sửng sốt, sau khi kinh hỉ nhìn tiểu Bụi cùng con quạ đen giống như chim bên cạnh, “Mộ Dung? Ngươi cuối cùng đã trở về!”
Mộ Dung không đặc biệt cao hứng, “Thời gian khẩn bách, nói chính sự!”
Cửu vương gia có chút bất đắc dĩ cùng tiểu Bụi đối mắt, sau đó nhìn Hoàng Phủ Dật cùng Nhan Đóa Đóa, “Nhị vị này là?”
“Nàng là người tiên đoán.” Phá điểu chỉ Đóa Đóa.
“Ta là Nhan Đóa Đóa.”
“Nhan tiểu thư.” Cửu vương gia không khỏi kinh ngạc nhìn nàng, ngữ khí rất là tôn trọng.
Tiếp đón Đóa Đóa xong, cửu vương gia nhìn Phá điểu , muốn chờ hắn giới thiệu Hoàng Phủ Dật.
Nhưng Phá điểu đã buông cánh, “Một người khác không quan trọng, không cần để ý đến hắn.”
“Hoàng Phủ Dật.” Hoàng Phủ Dật cũng không quản Phá điểu nói cái gì, bình tĩnh tự mình lên tiếng.
“Hân hạnh.” Cửu vương gia thực khách khí nói.
Mặc dù không biết thân phận nam nhân này, nhưng vừa thấy khí chất liền biết không phải người thường.
“Mời hai vị ngồi.” Hắn rất nhiệt tình tiếp đón.
Hoàng Phủ Dật cười cười, “Khoan hãy ngồi, người lúc trước chết đã an táng chưa? Nếu chưa, ta muốn đi xem.”
Cửu vương gia sửng sốt, “Cũng được. Bởi vì nguyên nhân cái chết còn chưa tìm ra, người vẫn chưa an táng, ta đưa hai vị đi.”
Hắn mặc dù nói rất khách khí, nhưng trong lòng hắn đã bắt đầu có chút xem thường.
Dùng toàn bộ cung lực cũng không tìm ra nguyên nhân Thiết Lặc chết, hắn rõ ràng là chết không rõ nguyên nhân, nam nhân này muốn bằng sức mạnh một người tìm ra nghi điểm sao?
Nhìn ra tâm tư của hắn, Hoàng Phủ Dật cũng không giải thích nhiều, chỉ bình tĩnh cười cười, “Vậy làm phiền Cửu vương gia.”