Hoàng Phủ Dật nhíu mày, “Các ngươi đã sớm nhận ra Đóa Đóa rồi, nhưng sao đột nhiên mang nàng về đây vậy?”
“Trong cung đột nhiên đã chết một người, chúng ta lo là tai họa diệt tộc đã bắt đầu trước thời hạn.”
“Chỉ là một người đã chết, sao lại nghĩ đến diệt tộc?” Đóa Đóa nhịn không được hỏi.
“Vũ Linh không giống con người, nếu là chết già hoặc là bệnh chết bình thường, trước đó một tháng chúng ta sẽ tự biết, cũng sẽ bắt đầu nói lời từ biệt với người nhà và bằng hữu, nhưng người kia chết là chết đột ngột, trước đó một chút điềm báo cũng không có, tình huống như vậy ở Vũ Linh quốc chưa từng có tiền lệ.”
“Có lẽ là bị ám sát.” Hoàng Phủ Dật gợi ý.
Tiểu Bụi lắc đầu, “Trên người hắn không có vết thương, chúng ta cũng không phát hiện có dấu hiệu trúng độc.”
Hoàng Phủ Dật trầm ngâm một lúc lâu mới nói, “Chỉ có một mình người đó chết thôi sao? Là chuyện cách đây bao lâu rồi?”
“Năm ngày trước.”
Đóa Đóa bừng tỉnh, khó trách mấy ngày nay không thấy bóng dáng Phá điểu và Tiểu Bụi.
“Sau đó có chết người nào khác không?” Hoàng Phủ Dật hỏi tiếp.
“Không có.”
Hoàng Phủ Dật gật đầu, “Nếu như thật sự là diệt tộc, ba ngày nay sẽ không một chút động tĩnh cũng không có, hẳn vẫn là ám sát, các ngươi hẳn sẽ tìm được đầu mối khác.”
Đã nói không có đầu mối, không có khả năng là ám sát!
Cho rằng hắn căn bản là không hiểu biết về bộ tộc Vũ Linh, Tiểu Bụi cùng Phá điểu cũng không tin tưởng lời của hắn cho lắm, chỉ thúc giục.
“Điều cần nói đã nói cả rồi, các ngươi chuẩn bị một chút, chúng ta vào thành.”
“Chúng ta không phải người Vũ Linh tộc, sẽ không bị nhận ra chứ?” Đóa Đóa khó hiểu.
Phá điểu lại khôi phục dáng vẻ đại gia, “Vốn là sẽ bị nhận ra, có điều bộ dạng hai ngươi cũng coi là tạm được, trộn lẫn vào trong đám người cũng không nhìn ra khác thường.”
Chờ lúc vào thành rồi, hai người Đóa Đóa liền hiểu được ý trong lời của Phá điểu .
Tất cả mọi người ở đây đều vô cùng xinh đẹp, nếu là người thường, trộn lẫn vào trong xác thực chỉ liếc mắt một cái đã bị người ta phát hiện.
Tuy nói những Vũ Linh dung mạo xuất chúng, nhưng đôi tình nhân như Đóa Đóa cùng Hoàng Phủ Dật đi cùng nhau như vậy vẫn rất thu hút sự chú ý của mọi người, số người quay đầu lại nhìn rất nhiều.
Có điều tất cả mọi người rất hữu hảo, cũng không ai đố kỵ, đều chỉ mỉm cười chào hỏi với bọn họ.