Ở trong ánh mắt tràn đầy mong chờ của Tử Tà Tình, Sở Dương vung tay lên, đám người Thiết Bổ Thiên, Ô Thiến Thiển, Tạ Đan Phượng, Hô Duyên Ngạo Ba phần phật đi ra.
Trong nháy mắt cả Lạc Hoa tiểu trúc biến thành nương tử quân đoàn, từ một người đàn ông cùng một nữ nhân biến thành một người đàn ông cùng một đống nữ nhân.
May mà những nương tử quân này trong có thật nhiều người cũng đã biết Tử Tà Tình, tỷ như Ô Thiến Thiến cùng Tử Tà Tình chính là đã từng gặp mặt, giờ phút này đột nhiên ngoài ý muốn gặp lại, 2 bên đều là mừng rỡ không thôi.
Mọi người líu ríu ở chung một chỗ nói chuyên, cũng là rất hưng phấn. Tràng diện bốc lửa mà Sở Dương lo sợ cũng không có xuất hiện.
Thiết Bổ Thiên cùng Tử Tà Tình lần đầu tiên gặp mặt, hai người cũng đều liếc mắt nhìn nhau. Sau đó hai người trong lòng đều có một loại trực giác mãnh liệt: kình địch!
Nhưng, Tử Tà Tình là ung dung đại khí cao không thể chạm, Thiết Bổ Thiên lại có phong độ Vương giả bình tĩnh, hai người đều thưởng thức lẫn nhau. Trong lòng mặc dù có một chút vị chua nhưng không thể ngăn chặn được có một loại cảm giác ưa thích nhau.
"Chú ý, mọi người hiện tại nên để ý một chút, chính là mọi người vẫn phải ẩn náu ở đây... minh bạch chưa?" Sở Dương làm thủ thế nói.
Chúng nữ đồng thời cười to nói: "ĐÚng, chúng ta vẫn phải ở chỗ Tử đại tỷ tị nạn. Ha ha..."
Sở Dương cười khổ, đồng thời đối mặt với nhiều nương tử quân như vậy thật đúng là vô lực bắt bớ, không thể làm gì khác hơn là tiếp tục ra bên ngoài thả người.
Ngay sau đó là đám Miêu Nị Nị, Miêu Tiểu Lại; Vương Đao, Hổ ca, Đoạn Thương Không sau đó là đám Thiểm Điện Xà cùng với thuộc hạ của bọn họ, thoáng cái ba bốn mươi người được thả ra. Lạc Hoa tiểu trúc trong nháy mắt đầy tiếng người ồn ào, huyên náo có thể so sánh với chợ bán thức ăn được.
Sau khi được thông báo tỉnh thể trước mắt một chút cùng với những điều cần chú ý mọi người cũng hiểu được tình cảnh bây giờ.
Sau khi tính toán một chút về tu yi của mọi người, Sở Dương cũng không khỏi sợ hết hồn.
Lúc này hắn mới phát hiện ra, vốn liếng của mình trong lúc vô tình đã hùng hậu như thể rồi.
Trong nhóm người này tu vi cao nhất dĩ nhiên là Hổ ca lão nhân gia, người ta Hổ ca hiện tại đã là Thánh Nhân trung cấp cường giả rồi, hơn cả Sở Dương và Tử Tà Tình. Sau đó còn lại là đám người Thiểm Điện Xà, ba người bọn họ vốn là chỉ là Thánh cấp đỉnh trình độ nhưng bây giờ đã tăng lên tới Thiên nhân trung cấp, còn có Đoạn Thương Không nữa, hắn trước mắt cũng đã đạt tới Thiên nhân trung cấp tầng thứ.
Bất quá người tiến bộ kinh khủng nhất vẫn là Vương Đao, hắn hiện tại đã tấn thăng đến Thiên nhân sơ cấp, hơn nữa có thừa dư địa, tin tưởng một thời gian nữa sẽ tất có đột phá. về phần tu hành cực hạn thì lại không có, Sở Dương tấn chức càng cao thì hắn có thể tấn chức càng lớn!.
Tính toán mặc dù không tính đến Kiếp Nạn Thần Hồn thì bên Sở Dương cũng đã có ba vị Thánh Nhân, nếu cộng thêm Mộng Vô Nhai nữa thỉ đã là bốn vị.
Mà Thiên nhân cấp cao thủ, ngay cả đám Bạch Vũ Thần đà không ít hơn ba mươi vị rồi.
Những người khác phần lớn cũng là Thánh cấp tu vi. Yếu nhất, chính là mấy nữ nhân, nhưng cho dù là người yểu nhất như Mai phu nhân trước mắt cũng đã đến Thiên cấp đỉnh, đủ để ứng phó với một số tình huống rồi!
Đội hình cường đại như vậy có lẽ đã có thể sánh ngang với một cái siêu cấp môn phái rồi. Hơn nữa còn phải là môn phái nằm trong Top 10 ở Cửu trọng thiên Khuyết nữa.
Tuy so với đỉnh cấp siêu cấp môn phái như Hồng Trần Như Mộng Hiên hay Thiên Kiểm Minh thì tổng hợp thực lực còn kém khá nhiều nhưng nếu so với các môn phái khác thì thực lực tuyệt đối là không kém nhiều, thậm chí còn hơn 1 chút!
Mà cái khó được nhất của các thành viên này là mỗi người đối với Sở Dương đều phá lệ sùng bái và trung thành, cái này chẳng khác gì là đã tạo thành một đội quân thép đánh không nát rồi!
Tổ chức này Sở Dương từ lúc bắt đầu xây dựng, mãi cho đến thành như hôm nay, trước sau tổng cộng chỉ dùng thời gian ngắn ngủn hơn nửa năm!
Hôm nay nhìn trước mắt tuyệt đối có thể coi là 'Cường thịnh, huy hoàng", hồi tưởng lại quả nhiên là thoáng như một giấc chiêm bao.
Trong nửa năm này có quá nhiều chuyên, nếu để cho Sở Dương trải qua một lần nữa thì Sở Dương chỉ sợ cận kề cái chết cũng sẽ không nguyện ý! Trong đó bao nhiêu khó khăn, thật sự là làm cho người ta không muốn ôn lại nữa...
Trước sau gần ngàn lần cửu tử nhất sanh, có đôi khi một ngày phải gặp gỡ 20-30 lần sinh tử một đường, lúc ấy còn chưa cảm thấy như thế nào, chỉ là một đầu buồn bực liều mạng xông lên phía trước nhưng sau hồi tưởng lại, cũng là một thân đầy mồ hôi lạnh, không biết mình rốt cuộc làm sao xông tới được.
Có lẽ lúc ấy chỉ cần có một chút... Sai lầm thì giờ phút này ngay cả xương cốt cũng không còn rồi!
Tử Tà Tình nhìn nhân mã của Sở Dương hôm nay mà thật lòng có chút kinh ngạc nói: "Sở Dương, trong khoảng thời gian này ngươi thật là không có nhàn rỗi a, đến tột cùng đã dùng thủ đoạn gì thì mới có thể tụ tập được nhiều cao thủ như vậy? Thành viên tổ chức như vậy chỉ sợ ngay cả siêu cấp tông môn tầm thường cũng không có!"
Nhìn cả đội, Sở Dương trong bụng cười khổ không dứt, không biết nên đáp lại như thể nào.
Sau đó Sở Dương để cho mọi người ở tại chỗ này chờ đợi, mình thì đi về khách sạn bên kia chuẩn bị đem người bên kia tất cả mang tới đây để một lần nữa chỉnh đốn lại.
Nhiều người, nhất định phải có một người lành đạo thống nhất. Bằng không chính là danh không chính ngôn không thuận, đó là vấn đề mà một thế lực lớn rất kiêng kỵ!
Mới vừa về tới khách sạn, thấy Mộng Vô Nhai có vẻ bệnh ngồi ở trong đại sảnh mà ở bên cạnh hắn là 1 đám người đang ồn ào, một mảnh hôn loạn, trong đó Yêu Ninh Ninh thanh âm bén nhọn nhất nói: "Không được không được! Nếu nói nguyện đánh cuộc chịu thua! Ngươi không thể ăn quịt được! Vô luận như thể nào cũng không được!"! Ta đâu có ăn quịt chứ? Ta chẳng qua là đang đợi Sở Dương trở lại mà thôi, hiện tại
đánh cuộc sao thấy được chính là ta thua " Đàm Đàm thanh âm rõ ràng là có chút ít chống chế.
"vẫn nên mau thực hiện đi... Mất công ta tới đây chờ đợi một ngày một đêm rồi ta nói Đàm huynh, người như ngươi vậy, nguyện đánh cuộc nay thua làm sao lại ăn quịt chứ, quá hạ lưu thủ đoạn đi." Đường gia thiểu chủ thanh âm bất mãn nói, vừa nói dường như còn vừa ngáp một cái, hiển nhiên là đã hồi lâu không ngủ rồi.
Tình hình này xem ra rất rõ ràng, bên kia đang muốn Đàm Đàm thực hiện đánh cuộc mà Đàm Đàm thì muốn ăn quịt, con vịt chết còn mạnh miệng.
Sở Dương khinh bỉ nhìn đám người này một chút sau đó đi tới cạnh Mộng Vô Nhai nói: "Mộng tướng quân, hai chúng ta hàn huyên một chút được không?"
Mộng Vô Nhai giương đôi mắt vô thần nhìn hắn một chút nói: "Tốt."
Hai người đi đến 1 gian phòng.
" không biết Sở trang chủ muốn tìm lão hủ để hàn huyên những thứ gì đây?" Mộng Vô Nhai rất hiển nhiên Tinh Khí Thần cũng không phải là rất đủ, cả người chán chường, ngoài ra khí độ, khí lực cũng tựa như lão già rồi. Lần này tao ngộ, trừ trọng thương chưa lành ra tâm cảnh cũng chịu đả kích, nhân sinh tín điều hoàn toàn sụp đổ. Mộng Vô Nhai hôm nay còn có thể đứng được đã là tương đối không dê dàng rồi.
Sở Dương thở dài lấy ra một viên Cửu Trọng Đan đưa tới nói: "Mộng tướng quân, trước khi nói chuyên ta cho ràng ngươi cần phải khôi phục một chút đã, ngươi với bộ dạng hiện tại ta nhìn cũng khó".
Mộng Vô Nhai thở dài do dự chốc lát rồi rốt cục vẫn nhận nói: "Trang chủ có lòng nhưng chỉ là thương thế của ta ta tự mình biết, không có ba năm mươi năm thì thật không thể khôi phục được, nhưng vô luận như thể nào ta cũng đa tạ hảo ý của Sở trang chủ."
Vừa nói lão vừa đem viên Cửu Trọng Đan này phục dụng xuống.
Sau một khắc, Mộng Vô Nhai đột nhiên 'Di, một tiếng, bất kỳ đại khai hai mắt rồi kinh ngạc vạn phần nhìn Sở Dương, nhưng ngay sau đó lại chợt nhắm mắt lại bắt đầu vận công thúc dục đưa dược lực đi khắp toàn thân.
Thật ra thì Cửu Trọng Đan dược lực vốn không cần cố ý vận công hướng dẫn nhưng nếu Mộng Vô Nhai toàn lực thúc dục đưa dẫn thì tốc độ dược lực khuếch tán còn nhanh chóng hơn. Dược lực nhanh chóng ở trong cơ thể hắn lưu động, không ngừng bồi bổ thương thế, nhiều kinh mạch trước đó có lẽ đã loạn thành nhất đoàn và một số gần như hỏng mất thế nhưng nay ở trong thời gian cực ngắn đã quay về ngay ngắn rõ ràng, khổng lồ linh lực lưu đâu vào đấy ở trong cơ thể hắn cấp tốc lưu động.
Mộng Vô Nhai bị thương trầm trọng thế nhưng ở trong nháy mắt đã khôi phục được khá nhiều, linh lực thừa chưa sử dụng hết vẫn đang từ từ lưu chuyển!
Thậm chí trên người, bên ngoài thân những vết ngoại thương cũng đang từ từ khép lại đóng vảy rồi mọc ra da thịt mới...
Tất cả đều giống như Nhục Bạch cốt (xương trắng mọc thịt) trong truyền thuyết vậy, hiệu quả rất thần kỳ.
Qua chốc lát sau, trên đầu Mộng Vô Nhai dần dần toát ra nồng nặc sương trắng. Một hồi lâu sau sương trắng mới dần dần tản đi.
Mộng Vô Nhai hít một hơi, một phen phun ra nuốt vào rồi lần nữa chậm rãi phun ra, lão mở mắt tinh quang bắn ra bốn phía nhìn Sở Dương nói: "Đây là thuốc gì sao lại có hiệu lực như vậy?!"
Sở Dương mỉm cười, nói: "Mộng tướng quân thương thế hôm nay đã khôi phục được mấy thành rồi?"
Mộng Vô Nhai cảm giác một chút rồi nói: "Quả nhiên là thần dược, thương thể của ta vốn ít nhất cần phải mấy chục năm mới có thể hồi phục, nay trong thời gian ngắn như vậy cả thảy đã khôi phục được bảy thành... Không, phải là bảy thành rưỡi!"
Bảy thành rưỡi!
Sở Dương trong lòng đại khái tính toán một chút; Cửu Trọng Đan khi ở Cửu trọng thiên đại lục, một viên có thể khôi phục được toàn bộ tu vi của một vị cửu phẩm Chí Tôn. Hơn nữa có thể thuận thế trị liệu được bất kỳ nội ngoại thương thế nghiêm trọng nào.
Song ở Cửu trọng thiên Khuyết, một viên siêu cấp cải tiến Cửu Trọng Đan sử dụng ở trên người Thánh Nhân tu vi tồn tại thỉ lại cũng chỉ có thể khôi phục được bảy thành rưỡi mà thôi!
Sở Dương thở phào nhẹ nhỏm: có thể được bảy thành rưỡi cũng đã rất tốt rồi!
Đối tượng dù sao cũng là Thánh Nhân tầng thứ cường giả, có lẽ cũng đã là tồn tại cao cấp nhất ở vùng trời này rồi. Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn
Bất quá, một viên tân Cửu Trọng Đan hiệu quả chưa chắc đà lớn như vậy, bởi vỉ ở trong quá trình trị liệu còn được cộng thêm năng lực tự chữa lành của bản thân Thánh Nhân, cho nên nói riêng về hiệu quả trị liệu của Cửu Trọng Đan thỉ hẳn là còn phải chiết khấu đi 1 chút. Cho nên hiệu quả trị liệu chân chính đại để cũng chỉ ở mức hơn sáu thành, chưa đến bảy thành mà thôi. Bất quá như vậy cũng đã rất không ít rồi; vào thời khắc mấu chốt hoàn toàn có thể cứu được tánh mạng cho một đỉnh cấp cao thủ!
"Đây là độc môn thần dược của ta, tên... Cửu Trọng Đan!" Sở Dương nhẹ nói: "Có thể đối với thương thế của Mộng tướng quân có điều ích lợi, ta cũng đã rất vui vẻ rồi."
Mộng Vô Nhai vẻ mặt nghiêm túc đứng lên thi lễ nói 1 "Đa tạ Sở trang chủ đã ban thưởng cho ta thần dược như thế! ân đức này, Mộng mô ghi nhớ trong lòng không dám quên."
Sở Dương ha hả cười một tiếng, khoát khoát tay, nói: "Viên đan dược kia đối với Sở mỗ là chuyện nhỏ, không đáng nhắc đến, xin Mộng tướng quân không cần để ở trong lòng. Hôm nay ta cùng Mộng tướng quân nói chuyên chính cũng là cũng muốn hỏi một câu, Mộng tướng quân đối với sau này có tính toán gì không?"