Sở Dương thở dài một tiếng nói: "trong giang hồ mênh mông, quả nhiên là tàng long ngọa hổ, thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân. Chẳng qua là không biết, vị Vô Cực Tuyệt Đao Lưu Vĩnh Tường trong truyền thuyết có thể tới tham gia hay không?"
"Vô Cực Tuyệt Đao chính là người Đông Hoàng Thiên bên kia, chỉ sợ sẽ không đến đây." Bên cạnh có người giải đáp.
Sở Dương có chút tiếc nuối "ừ" một tiếng.
Hơn ngàn lôi đài kia tất cả cũng không sai biệt lắm rối rít khai chiến, mỗi một cuộc chiến đấu cũng rất đặc sắc.
Ở dưới lôi đài, tất cả mọi người đem thần thức khóa ở trên lôi đài, khẩn trương vạn phần quan sát trận chiến đấu, người đang thi đấu ai nấy cơ hồ cũng là nhân vật lĩnh quân nhất khu, chiến tích của bọn họ trực tiếp quan hệ đến vinh quang của mình sau này. Có ai không muốn phe mình chiến thắng đây?
Thậm chí biết rõ võ giả phe mình không phải là đối thủ của bên kia, cục diện đã trong sáng nhưng vẫn hô to cố gắng lên, không ngoài ý muốn khuyển khích và chọc tức, hy vọng có thể có kỳ tích phát sinh, thanh âm hô cố gắng lên cơ hồ phá tan Thiên Khung.
Sở Dương lặng lẽ thở ra một hơi. Cái hoạt động này khó khăn chỉ ở lúc mở đầu, nhưng chỉ cần mở đầu tốt rồi, như vậy sau này trên căn bản là không cần quá quan tâm nữa: Bọn họ tự nhiên sẽ cứ như vậy chiến đấu. Truyện được copy tại Truyện FULL
Mãi cho đến khi định ra cường giả cuối cùng mới thôi.
Hết thảy cũng sẽ theo từng bước tiến hành: Hơn nữa đã có Thiết Bổ Thiên chủ tri, Ô Thiến Thiến thực thi, Tử Tà Tình giám thị, Mộng Vô Nhai tổng tài; còn có Kiếp Nạn Thần Hồn ẩn thân ở trong bóng tối chú ý. Tổ hợp như vậy cơ hồ là siêu cấp tổ hợp rồi, vạn vô nhất thất, muốn có chút việc ngoài ý muốn cũng rất khó khăn.
Đến đây, Sở Dương mấy ngày nay vốn tuyệt không dám thư giãn rốt cục đã có thể buông lỏng một hơi rồi, nhưng tình hình theo chiến đấu kéo dài, việc người chết hoặc là còn không xảy ra nhưng việc xuất hiện người bị thương cũng khẳng định là khó tránh khỏi. Mà những người đó sau trận chiến này đều sẽ quy nạp vào làm thuộc hạ của mình, khoản tiền thuốc thang này không thể nghi ngờ lại là một con số khổng lồ.
Nghĩ tới đây, Sở Dương lại là một trận nhức đầu, tiền cảnh không cho phép lạc quan a.
Sở Dương chân chính hiểu ra: Người bất kể dù giàu có như thế nào nhưng so sánh với một tổ hợp hay một thể lực, hay hoặc giả là quốc gia tương thật sự là còn kém quá xa...
Hoặc là, đây cũng là biểu hiện của nhân lực có khi nghèo tẫn vậy?!
Bốn phía Lạc Hoa thành, đao sáng lóng lánh, kiếm khí xông lên trời: đao quang hỗn loạn ngang ngược mà Sở Dương sau khi vừa đưa cho Đường gia thiểu chủ một nhóm đấu giá bảo bối thì lệnh cho người cầm tin tức tình báo đưa vào.
Sở Dương lẳng lặng ngồi trong chốc lát, sau khi cảm giác tim của mình lần nữa khôi phục lại sự tỉnh táo thì lúc này mới mở mắt ra cầm một phần tài liệu và cẩn thận xem.
Nội gian.
Sở Dương tuyệt đối không tin, trong các đại thiên địa ở Cửu Trọng Thiên Khuyết hoàn toàn không có thám tử của Thiên ma mai phục.
Cái này cần có năng lực suy lý cẩn thận, như năm đó Bổ Thiên Các bắt được nội gian giống nhau, phải đem những nội gian này bắt ra.
Nhưng, giờ này ngày công việc này so với năm đó gian khổ hơn rất nhiều, cũng càng thêm phức tạp vỉ quá khứ phần lớn tài liệu có điểm xuất phát và nơi quy tụ chung, cuối cùng có dấu vết có thể tìm ra, hơn nữa phạm vi nói nhỏ không nhỏ, nhưng nói lớn cũng không lớn. Chỉ cần hạ công phu là tất cả tự nhiên được giải quyết dễ dàng, song lần này, nội gian nghĩ cũng không phải là một tay mơ,chỉ sợ bất kỳ một tên nào cũng đã có vô số năm tháng ân núp rồi? nhưng phàm là nội gian, có tên nào chịu bộc lộ ra tài liệu chân thực về mình chứ?
Cho nên, Sở Dương lần này điều tra công việc, gánh nặng đường xa, tuyệt đối là nhiệm vụ vô cùng gian khổ.
Theo Sở Dương đoán chừng, mình có thể trước khi Thiên ma xuất hiện đem tất cả mọi người điều tra qua một lần đã là rất tốt rồi. Trước mắt, đối tượng Sở Dương nhàm vào vẫn chỉ là mấy nhân vật lĩnh quân mà thôi.
Nói là 'Mấy" nhưng số lượng chân thật cũng tuyệt đối không ít. Cả thảy bảy tám ngàn người!
"Nếu Mạc Thiên Cơ ở chỗ này thỉ tốt, hắn mới là đại hành gia ở phương diện này." Sở Dương không tự chủ được lại nghĩ tới Mạc Thiên Cơ.
Nói đến chuyên như vậy, Mạc Thiên Cơ mới thật sự là người thích hợp nhất a... Sở Dương thở dài rồi tiến vào công việc.
Phía ngoài chiến đấu vẫn đang hừng hực khí thế tiến hành. Sở Dương bên này như lửa xém lông mày mà Mặc Vân Thiên bên kia Tạ Đan Quỳnh đang điên cuồng phát triển.
Mạc Thiên Cơ bên kia việc mua bán tin tức tình báo đang dần dần mở rộng ra. Vô luận là về quy mô hay thanh thế cũng càng ngày càng to lớn, từng bước tịch quyển cả Cửu Trọng Thiên Khuyết...
Thiên Binh Các của Ngạo Tà Vân trước mắt đà lấy một loại tốc độ gần như điên cuồng phát triển mà cổ động chiêu binh mãi mà;
Còn có cường đạo tập đoàn của Kỷ Mặc cùng La Khắc Địch đã nhanh chóng phát triển.
Tổ chức sát thủ của Đổng Vô Thương cùng Mặc Lệ Nhi cũng lặng lẽ lớn mạnh.
Nhuế Bất Thông cũng đang không biết mệt mỏi khuếch trương trong.... Một đám huynh đệ mặc dù thân không có ở đây, cũng không biết tin tức lân nhau nhưng cũng không hẹn mà cùng liều mạng phát triển thực lực của mình.
Người người cũng biết, những huynh đệ kia của mình tùy tiện một ai cũng không phải là kẻ đầu đường xó chợ.
Phàm là hơi lười biếng cũng sẽ bị bọn họ vứt cách xa vạn dặm cho nên mỗi người cũng đều liều mạng đi làm.
Có tiến bộ lớn không chỉ có một đám Cửu Kiếp huynh đệ mà còn có những tiểu tử được Sở Dương đưa đến các nơi kia. Tại Cửu Trọng Thiên Khuyết, tin tức giữa các phương thiên địa mặc dù tương đối khó khăn nhưng đối với các đại siêu cấp môn phái mà nói thì cũng không phải là vấn đề.
Những hài tử kia người người đều ghi nhớ lấy chuyện Sở Dương bị đuổi giết, ai nấy ngày ngày đôi mắt đều mong chờ có tin tức mới đến...
Điều này làm cho các đại siêu cấp môn phái nhức đầu không dứt, vạn bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là mỗi một ngày cũng thu thập một chút tin tức để thỏa mãn tâm tư của những tiểu tổ tông này.
Có đôi khi thật sự không có cái tin tức mới cũng phải bịa đặt ra một đoạn, dù sao chính là Sở Dương còn ở toong chiến đấu..." w...
Bất kể thiên địa nào, tông môn nào, bất kể tiểu tử nào phản ứng đầu tiên là: buông lỏng một hơi, tiếp theo đó là trăm miệng một lời nguyền rủa Nguyên Thiên Hạn, nguyền rủa Mặc Vân Thiên, sau đó ai nấy liều mạng đi luyện công mà gia tăng lên tu vi...,
Đám tiểu tử này, ai nấy tiến bộ cũng đột nhiên tăng mạnh tiến triển cực nhanh làm cho các đại môn phái đều rất vui mừng..., "
Chỉ có Cố Độc Hành bỏ qua cơ nghiệp độc thân xông xáo bên ngoài giang hồ lúc này lại ngoài ý muốn gặp phải nguy cơ lớn nhất trong cả đời.
Kể tò khi ngày đó nhất niệm chi nhân, cứu người gặp nạn và rất tình cờ chiếm được một bộ Hồn Thiên Kiếm Quyết, cố Độc Hành vẫn nghiên cứu bộ kiểm quyết này ; rốt cục có một ngày hắn đột nhiên hoàn toàn không có dấu hiệu dân phát ra uy lực của Hồn Thiên Kiếm Quyết.
Cả quá trình này cơ hồ là một loại cảm giác mơ mơ màng màng đi tới, cuối cùng lại như nước chảy thành sông vậy. Hết thảy từng bước vô cùng tự nhiên!
Song tại một khắc Hồn Thiên Kiếm Quyết đại thành kia, bản thân tu vi của Cố Độc Hành giống như lập địa thành phật, một bước lên trời vậy cấp tốc được kéo lên thế nhưng sau khi kiếm quyết đại thành, trong thời gian vô cùng ngắn hắn phá ba đạo đại bình chướng tấn chức trở thành Thánh Nhân cao thủ!
Đây cũng không thể nói là một bước lên trời mà quả thực chính là trực tiếp vượt qua "Phàm" nhập "Thánh!
Đang ở đột phá một khắc kia, một cỗ Hồn Thiên kiếm khí tức tràn trề liên tục như gió lốc mà hiện xông thẳng lên trời cao. Hơn nữa còn đưa tới một cổ kinh thể kiếm khí khác xuất hiện tại cõi trần.
Đó là tuyệt thể kiểm quyết Nhất Tuyệt Thiên Kiếm!
Nhưng đừng nói cố Độc Hành lúc này không biết cái gì là Tuyệt Thiên Kiểm, cho dù biết cũng chẳng quan tâm; bởi vỉ, hắn sắp phải đối mặt với Thiên Phạt.
Tuy nhiên đối với cố Độc Hành mà nói cũng không có nhiều ý nghĩa, hắn cả đời này, trừ huynh đệ ra cũng chỉ có kiếm, Thiên Phạt thì như thể nào!
Một kiểm, mười kiểm trăm kiếm, ngàn Kiếm, vạn kiếm, thần kiếm phá Thiên Phạt!
Chẳng qua là sau khi vượt qua Thánh Nhân Thiên Phạt rồi, cố Độc Hành phát hiện ra ra, Thiên Phạt thật đúng là không phải đại phiền toái bởi vì nhất đại phiền toái hắn sắp phải đối mặt hiện tại mới chánh thức bắt đầu!
Một ít đạo mênh mông vô tận Hồn Thiên kiếm khí cơ hồ bị hấp dẫn đến chỗ mình.
Rất nhiều cao thủ ở Đại La Thiên ở khu vực này đều kéo đến, vừa thấy là thèm; mà càng thêm phiền toái đó chính là trong đó còn bao gồm cả cao thủ phía chính phủ.
Trước là có người ra mắt chiêu dụ, nhưng người trong lòng chỉ có huynh đệ cùng với kiểm như cố Độc Hành làm sao có thể tiếp nhận người khác chiêu dụ?
Nếu không chấp nhận chiêu dụ vậy cũng chỉ có thể đối mặt với vô số màn chiến đấu mà thôi.
cố Độc Hành mặc dù thực lực tăng lên lớn, mặc dù Hồn Thiên Kiếm lại càng gần như là vô địch tuyệt đại thần kiếm trong đồng cấp: Hơn nữa Cố Độc Hành bản thân tu tập Vong Tình Kiếm, Cô Độc Kiếm nên trên căn bản có thể vượt cấp giết người nhưng nhân lực có khi nghèo, đồng thời đối mặt với bao nhiêu cao thủ, cố Độc Hành cũng tuyệt đối không có khả năng chiến thắng.
Thậm chí ngay cả lao ra vòng vây cũng là khó khăn.
Sau khi may mắn đột phá trùng vây, cố Độc Hành đánh ra tất cả vốn liếng rồi một đường bỏ chạy nhưng vân bị địch nhân khóa phương vị, một đường chiến đấu và một đường chạy trốn, cố Độc Hành đoạn đường này có thể nói thê thảm chí cực, nhiều lần hiểm tử nhưng vẫn còn sống!
Không khách khí mà nói: cố Độc Hành gặp gỡ lần đuổi giết này, trình độ hung hiểm chỉ có hơn đám Sở Dương lần đó, tuyệt không thua kém.
Sở Dương bên kia do đối thủ vì thù hận và lập trường mà phải phụng mệnh đuổi giết nhưng cố Độc Hành bên này lại là vì lòng tham của con người. Chỉ cần giết chết cố Độc Hành là có thể có được Hồn Thiên Kiếm Quyết trong truyền thuyết mà tu thành Hồn Thiên kiếm khí!
Đây không thể nghi ngờ là một cái cự đại hấp dẫn, cho dù là Thánh Nhân tầng thứ cường giả cũng không cách nào kháng cự được sự hấp dẫn như vậy.