Gia Cát Vân Vụ nói: "Cho nên, việc này rất khó phân biệt. Hiện tại các đại gia tộc bề ngoài thì sóng êm gió lặng, nhưng kỳ thật mỗi gia tộc, mấy ngày nay đều đang thương luyện chuyện này.
Gia Cát Vân Vụ lẳng lặng nhìn Đệ Ngũ Khinh Nhu nói: "Khinh Nhu, theo ngươi xem, người kia có phải là Cửu Kiếp kiếm chủ hay không?"
Đệ Ngũ Khinh Nhu vẫn trầm mặc.
Gia Cát Vân Vụ cũng không thúc giục, chì lẳng lặng chờ đợi.
Đệ Ngũ Khinh Nhu rốt cuộc cũng cười khổ một tiếng, nói: "Ngươi không phải đang làm khó ta sao?"
Gia Cát Vân Vụ hừ một tiếng, nói: "Không làm khó dễ ngươi, ngươi sẽ nói sao?"
Đệ Ngũ Khinh Nhu lắc đầu thở dài, rốt cuộc nói: "Người này.. đến thời khắc cuối cùng mới hiện thân, chứng tỏ đã truy tung mấy ngày mà vẫn không tìm được cơ hội. Quan trọng chính là điểm này... đã truy tung được mấy ngày."
Hai mắt Gia Cát Vân Vụ sáng lên, nói: "Không sai."
Đệ Ngũ Khinh Nhu trầm tư, nói: "Trong mấy ngày này, hắn tuyệt đối không thể trở về. Cho nên, thiên địa dị tượng này, tuyệt đối không phải do hắn tạo ra."
Gia Cát Vân Vụ vỗ tay một cái, nói: "Không sai."
"Vậy người này, tuyệt đối không phải là Cửu Kiếp kiếm chủ." Đệ Ngũ Khinh Nhu ánh mắt có chút phức tạp, khi nói cũng có chút gian nan, tựa hồ không tình nguyện đưa ra suy đoán như vậy.
"Ừm...." Gia Cát Vân Vụ cúi đầu, nhíu mày trầm tư.
"Nhưng Cửu Trọng đan này, lại nhất định là thật." Đệ Ngũ Khinh Nhu khẳng định nói.
"Hả?" Gia Cát Vân Vụ ngẩng đầu, ngưng thần.
"Cho nên, người đưa thuốc tới, tuy không phải là Cửu Kiếp kiếm chủ, nhưng cũng phải là một trong cửu kiếp... mà hắn đi đưa thuốc... cũng là bởi vì được... Cửu Kiếp kiếm chủ ủy thác." Thanh âm Đệ Ngũ Khinh Nhu nói.
"Có đạo lý." Gia Cát Vân Vụ gật đầu thật sâu, hỏi: "Vậy Lệ Hùng Đồ?"
Gia Cát Vân Vụ lẳng lặng nhìn Đệ Ngũ Khinh Nhu, nói: "Khinh Nhu, nếu như triển khai va chạm với Lệ gia, tất cả phương diện đều là ta phụ trách. Nói cách khác, một khi va chạm, chiến hỏa Gia Cát thế gia sẽ do ta quyết định. Ta muốn ngươi giúp ta phán đoán một chút. Lệ Hùng Đồ này, liệu có khả năng là một trong cửu kiếp hay không?"
Ánh mắt Đệ Ngũ Khinh Nhu thâm thúy ra vào, tựa như một hàn đàm sâu thẳm, nhìn không ra sâu cạn, nhẹ giọng nói: "Lệ Hùng Đồ, Lệ Hùng Đồ... Theo tốc độ tấn cấp, từ thiên tư thiên phú, từ Cửu Trọng đan, từ tặng thuốc.... các phương diên này mà xem, tựa hồ cũng có thể là một trong cửu kiếp. Các ngươi nghĩ như vậy, kỳ thật cũng không sai."
Gia Cát Vân Vụ có chút trầm mặc, hỏi: "Là sao?"
Đệ Ngũ Khinh Nhu nói tiếp: "Bất quá... Nếu thật sự là một trong cửu kiếp, điểm đáng ngờ lại có rất nhiều, Ngay trước khi Cửu Trọng Thiên phong bế thông đạo, tất cả những người ra vào cuối cùng, trên cơ bản đều được ghi lại rành mạch. Vậy Cửu Kiếp kiếm chủ nhất định vẫn đang ở Trung Tam Thiên."
"Mà theo điển tịch từ xưa ghi lại, Cửu Kiếp kiếm chủ trước khi lấy được đoạn Cửu Kiếp kiếm thứ sáu, thì không thể nào có được quyền lợi thông hành Cửu Trọng Thiên."
"Nếu Lệ Hùng Đồ thật sự là một trong cửu kiếp, vậy vì sao hắn lại khiến Lệ Hùng Đồ bộc lộ?" Đệ Ngũ Khinh Nhu nói: "Lệ Hùng Đồ tuy là đệ nhất thiên tài thiên hạ, nhưng hắn hiện tại vẫn quá nhỏ yếu."
Gia Cát Vân Vụ trầm mặc không nói.
Vừa rồi khi hắn nghe Đệ Ngũ Khinh Nhu nói Lệ Hùng Đồ có thể là một trong cửu kiếp, hắn vẫn cảm giác có chút không thoải mái, cho rằng Đệ Ngũ Khinh Nhu có chút qua loa lấy lệ.
Nhưng hiện tại Đệ Ngũ Khinh Nhu đưa ra nghi vấn, Gia Cát Vân Vụ lại có chút không phục, nhịn không được nói: "Khinh Nhu, điểm này, ngươi suy nghĩ có chút phiến diện rồi."
"Phiến diện?" Đệ Ngũ Khinh Nhu nhíu mày, nhìn hắn.
"Ngươi nên biết, cửu kiếp của Cửu Kiếp kiếm chủ, đều phải ở trong chiến đấu mới có thể trưởng thành nhanh hơn. Cho nên Lệ Hùng Đồ bộc lộ, cũng có vô số chỗ tốt. Nếu như ta là Cửu Kiếp kiếm chủ, ta cũng sẽ bộc lộ ra Lệ Hùng Đồ." Gia Cát Vân Vụ nói.
Đệ Ngũ Khinh Nhu mỉm cười: "Vô số chỗ tốt? Thất ca, bản thân ta lại muốn nghe vô số chỗ tốt của ngươi là cái gì?"
"Thứ nhất, rèn luyện Lệ Hùng Đồ, khiên cho hắn mau chóng gia tăng tu vi,một mình đảm đương một phương. Thứ hai, sở dĩ bộc lộ Lệ Hùng Đồ, cũng là đã cân nhắc tới Lệ gia. Lệ gia tài lực hùng hậu, chính là một trong cửu đại gia tộc chúa tể, hoàn toàn có thể bảo hộ Lệ Hùng Đồ. Hơn nữa, chỉ cần bảo vệ Lệ Hùng Đồ, sau này, Lệ gia lại có thể tiếp tục kéo dài một vạn năm huy hoàng. Điểm này, đấm tiền bối của Lệ thị gia tộc có nằm mơ cũng muốn. Cho nên bọn họ cho dù có liều mạng, cũng quyết không để Lệ Hùng Đồ gặp chuyện không may đâu."
Gia Cát Vân Vụ giơ ba đầu ngón tay lên: "Mà chúng ta biết, nhiệm vụ mỗi một đời Cửu Kiếp kiếm chủ, kỳ thật đều là lật đổ Cửu Trọng Thiên, lật đổ cửu đại gia tộc hiện tại. Nếu như muốn lật đổ, thì phải làm cho loạn thật lớn. Mà lúc này bộc lộ ra Lệ Hùng Đồ, chẳng khác nào khiến cửu đại gia tộc trở thành kẻ địch trong nháy mắt. Mà Lệ thị gia tộc, cũng lập tức trở thành cái đích cho mọ người chỉ trích. Loạn lạc, trong lơ đãng đã bắt dầu rồi."
"Bất kể thắng bại thế nào, nhưng sau một hồi đại chiến, thế lực cửu đại gia tộc, mỗi nhà ít nhất cũng phải hảo tổn hai thành, thậm chí còn nhiều hơn."
"Mà Cửu Kiếp kiếm chủ, lại có thể lợi dụng thời cơ này, thong dong phát triển bản thân."
"Hơn nữa, diệu dụng lớn nhất chính là... Cửu Trọng Thiên phong bế. Tuy chúng ta hiện giờ đã biết Cửu Kiếp kiếm chủ đang ở Trung Tam Thiên, nhưng lại không có ai xuống được. Cho nên tất cả phẫn nộ mâu thuẫn đều sẽ tập trung hết lên người Lệ Hùng Đồ, cũng chính là Lệ gia."
"Lệ gia không sợ hi sinh, cho dù Lệ gia chết hết rồi, chỉ cần Lệ Hùng Đồ - một trong cửu kiếp này còn sống... cuối cùng vẫn sẽ có cơ hội quật khởi. Nếu thật sự phải trả cái giá lớn như vậy, Lệ gia sau này tuyệt đối sẽ là đệ nhất gia tộc Cửu Trọng Thiên. Tương đương với bồi thường của Cửu Kiếp kiếm chủ dành cho Dạ gia hiện tại."
"Nhưng nếu mấy nhà chúng ta tổn thất lớn, thì lại chỉ có thể chậm rãi suy nhược, thẳng cho đến khi cái thế giới này bị hủy diệt."
Gia Cát Vân Vụ nói một hơi tới đây, cuối cùng chốt lại: "Cho nên ta cho rằng, nếu như Lệ Hùng Đồ là một trong cửu kiếp, sau khi hắn lộ tẩy, đối với Cửu Kiếp kiếm chủ mà nói, trăm cái lợi mà không có một cái hại. Nếu như có thì cũng chỉ có một cái hại... đó chính là vạn nhất Lệ Hùng Đồ chết...."
Đệ Ngũ Khinh Nhu trầm mặc không nói.
Gia Cát Vân Vụ nhẹ giọng nói: "Còn một điều, có lẽ ngươi không phát hiện, hoặc cũng có thể là ngươi phát hiện nhưng không thèm để ý. Đó chính là... lịch đại Cửu Kiếp kiếm chủ đều tâm ngoan thủ lạt... gần như không từ thủ đoạn."
"Nếu như bây giờ ném Lệ Hùng Đồ vào chỗ nước sôi lửa bỏng, gây ra náo loạn, đối với người bình thường, có lẽ còn cảm thấy tàn nhẫn. Nhưng đối với Cửu Kiếp kiếm chủ mà nói, lại vô cùng bình thường."
Đệ Ngũ Khinh Nhu bất đắc dĩ mỉm cười: "Nếu thất ca đã nhận định Lệ Hùng Đồ chính là một trong cửu kiếp... vậy còn hỏi ta làm gì?"
Gia Cát Vân Vụ ngẩn ra, lúc này hắn mới phát hiện ra, trong tiềm thức, mình đã sớm coi Lệ Hùng Đồ là một trong cửu kiếp rồi.
Gia Cát Vân Vụ sợ run một hồi, nói: "Nói cách khác, ngươi vẫn kiên trì cho rằng, Lệ Hùng Đồ không phải là một trong cửu kiếp?"
Đệ Ngũ Khinh Nhu hít một hơi nói: "Ta không nói như vậy, nhưng ta càng không cho là hắn."
Gia Cát Vân Vụ trầm mặc hồi lâu, rồi nói: "Ta sẽ cân nhắc thật kỹ."
Sau đó vươn vai đứng dậy, nói: "Khinh Nhu, ngươi vẫn kiên trì không ra sao? Chúng ta cùng Lệ gia một nam một bắc, nếu như lần này ta ra ngoài chủ sự, chỉ sợ chúng ta sẽ không được gặp mặt nhiều năm. Không bằng ngươi đi theo ta thôi, cũng có thẻ chiếu ứng lẫn nhau."
Đệ Ngũ Khinh Nhu lắc đầu cười nhạt.
Gia Cát Vân Vụ thở dài một tiếng, nói: "Một khi đã vậy, ta đi đây."
Ánh mắt Đệ Ngũ Khinh Nhu chợt lóe lên, nói: "Thất ca, ta nói cái gì, kỳ thật ngươi cũng không nghe. Bất quá, trước khi đi, ta tặng ngươi một câu."
"Câu gì?” Gia Cát Vân Vụ hỏi.
Đệ Ngũ Khinh Nhu trầm tư một chút, nói: "Đừng tự tay giết người của Lệ gia. Lưu lại một đường sống cho chính ngươi."
Gia Cát Vân Vụ đứng, cúi đầu, lập lại những lời này một lần. Cuối cùng vỗ vỗ bả vai Đệ Ngũ Khinh Nhu, trầm giọng nói: "Ngươi sợ ta bị Cửu Kiếp kiếm chủ trả thù sao? Ha ha... Ngươi yên tâm, những lời này ta sẽ ghi nhớ."
Sau đó Gia Cát Vân Vụ nhìn Đệ Ngũ Khinh Nhu thật sâu một cái, thân hình chợt lóe lên một cái đã biến mất không thấy đâu nữa.
"Ngươi chỉ nói nhớ kỹ, nhưng không nói nhất định làm theo." Vẻ mặt Đệ Ngũ Khinh Nhu mất mác, ánh mắt có chút buồn bã: "Thất ca... Ngươi tay nắm quyền lớn nhiều năm như vậy, bách chiến bách thắng, đã... quá tự tin rồi."
"Kỳ thật có một số thời điểm, cũng không nên quá tự tin. Tự tin và tự ngạo tự phụ, chỉ khác nhau một chữ mà thôi.... Đệ Ngũ Khinh Nhu ta, tuyệt đối không thể phạm phải sai lầm như vậy."
Hắn cầm lấy cuốn sách trên bàn, chăp tay sau lưng, chậm rãi đi vào phòng mình, thẳng cho tới trước bàn sách, nhìn tấm bản đồ treo trên tường, Đệ Ngũ Khinh Nhu mới dừng lại, ngửa đầu lẳng lặng nhìn một hồi.
Thấp giọng quả quyết, nói: "Đó không phải là Cửu Kiếp kiếm chủ."
"Lệ Hùng Đồ cũng tuyệt đối không phải phải là một trong cửu kiếp."
"Nhưng đây... chính là thủ đoạn của Cửu Kiếp kiếm chủ để đảo loạn Cửu Trọng Thiên. Nhưng Gia Cát gia tộc đã trúng kế rồi."
Vẻ mặt Đệ Ngũ Khinh Nhu không biết là hỉ hay lo, thật lâu sau hắn mới cười lạnh một tiếng: " Nếu như ngay cả Gia Cát gia tộc cũng trúng kế, vậy những thế gia khác... Chắc chắn đã sớm động thân rồi..."
"Cửu Kiếp kiếm chủ, đã bắt đầu thò tay vào Thượng Tam Thiên rồi. Hơn nữa, căn bản không có bất cứ thời gian giảm xóc nào, trực tiếp nhằm vào cửu đại thế gia."
"Hơn nữa, vừa nhấc tay một cái, đã phân hóa thành công Lệ gia, bị bát đại thế gia còn lại bài trừ ra bên ngoài, hơn nữa còn khiến bọn hắn vui mừng dương dương đắc ý."
"Cửu Kiếp kiếm chủ, thủ đoạn như vậy thật khiến ta nhìn mà kinh hãi. Rõ ràng trăm ngàn sơ hở, nhưng lại lợi dụng được lòng người. Khiến ngươi biết rõ chuyện này khả nghi, nhưng vẫn không nhịn được phải đi dò xét... Ha ha, đều nghĩ rằng chỉ cần thử một chút, cũng không có chuyện gì, không xảy ra đại sự... Nhưng Lệ gia lại tự cho rằng có một trong cửu kiếp, hiện tại đã là chim sợ cành cong, càng coi bát đại thế gia là địch nhân... Vậy bọn họ còn nương tay sao?
"Một khi lệ gia phản ứng kịch liệt, tất sẽ càng khiến các đại thế gia nghi thần nghi quỷ, chứng thực suy đoán... Sau này lại càng không thể dự đoán, càng ngày càng loạn. Huống chi, còn có bàn tay mơ hồi đứng phía sau thao túng. Tuyệt sẽ không cho các đại thế gia dừng lại dễ dàng...."
Lẩm bẩm nói xong, nhưng hai hàng lông mày của Đệ Ngũ Khinh Nhu lại nhíu chặt hơn, thậm chí tim còn đập loạn nhịp, nói: "Nhưng thủ đoạn này, lại khiến ta cảm thấy phi thường xa lạ... Thủ đoạn này mặc dù hữu hiệu, nhưng tàn nhẫn. Hơn nữa rất trực tiếp. nếu như là hắn, hắn sẽ không trực tiếp như vậy, mà hẳn sẽ có một thủ đoạn xảo diệu khác, khiến cho mọi người thoạt nhìn giống như là trùng hợp... Mà thủ đoạn này lại có rất nhiều khả năng sai lệch, sơ hở cũng nhiều, rồi lại lợi dụng nhân tính, khiến cho người ta không thể không rơi vào cạm bẫy. Thủ đoạn như vậy so với hắn cao hơn một bậc... Cho nên hẳn không phải là tác phẩm của hắn."
"Nhưng đây tuyệt đối là thủ đoạn của Cửu Kiếp kiếm chủ."
"Đây rốt cuộc là chuyện gì?"