Mục lục
Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một câu này nói ra, Sa Tâm Lượng nhất thời tuyệt vọng. Tần Bảo Thiện cũng trở nên ảm đạm.

Bọn họ sớm biết Tổng Chấp Pháp tính tính cương trực, muốn vạch trần âm mưu này. Nhưng vạn lần không ngờ tới, sau khi vạch trần âm mưu, cái giá phải lại là sinh mệnh Tổng Chấp Pháp.

Nếu sớm biết như thế, hai người thà rằng chết đi cũng không làm như vậy.

Sở Dương trong lòng chấn động!

Cả đời không thẹn với lương tâm, ngửa đầu không thẹn với trời, cúi đầu không thẹn với đất! Lên thiên đình, ta đường hoàng tiêu sái, xuống địa phủ, cũng trực diện Diêm La!

Đây là loại nhân sinh lỗi lạc cỡ nào!

Nam nhi tốt như thế, thật phải tận mắt nhìn hắn chết sao? Đây đáng tiếc cỡ nào?!

Nhưng... thân phận không thể bạo lộ.

Sở Dương trong lòng mâu thuẫn, trởi nên rối rắm.

Tần Bảo Thiện thở dài thật sâu, nói: "Tổng Chấp Pháp đại nhân, xin ngài cân nhắc."

Sở Dương thở dài một hơi, nói: "Tổng Chấp Pháp đại nhân tính tình, thật sự là rất cương liệt."

Hàn Tiêu Nhiên mỉm cười: "Khi cái chết đến nơi, ai không quyến luyến sinh mệnh? Nhiều năm như vậy, dưới tay ta là tính mạng hàng vạn người, lúc sắp chết ai không khẩn cầu? Bất quá đây là hồng trần nhân thế."

"Ta cũng không ngoại lệ." Hắn lẳng lặng nói.

"Nhưng, còn sống, thì cũng phải coi sống như thế nào. Sống tạm bợ và ngẩng đầu, cúi đầu không thẹn, là hai việc khác nhau."

"Ta không thẹn với lương tâm sống hơn một ngàn ba trăm năm, chẳng lẽ ở thời khắc cuối cùng, lại bị người kiềm chế, bị người ra lệnh? Quả thực là chê cười!"

"Cho dù là ẩn nhẫn lập mưu, cũng không được!"

Hàn Tiêu Nhiên nâng chung trà lên, nói: "Ngày mai, ta liền trở về Đông Nam tổng bộ. Cũng hướng Pháp Tôn đại nhân bẩm báo. Đem Đông Nam gột rửa! Đồng Vô Tâm nếu dám xuống tay với ta, như vậy những người khác, hắn cũng sẽ không bỏ qua. Nói không chừng đã có người dưới sự áp chếcủa hắn, bắt đầu làm việc cho hắn."

"Cứ thế mãi, chấp pháp giả Đông Nam, chẳng phải thành thiên hạ Thạch gia sao?"

Hắn mặt sắc lạnh lùng cứng rắn, nói: "Thạch gia đã từng phái người xuống Trung Tam Thiên, nhúng tay vào trận chiến của các đại thế gia Trung Tam Thiên, sau khi trở về, bổn tọa đề nghị trừng trị lại bị người khác bao che... Hừ! Lúc này, Thạch gia ở trong tay ta, làm sao có thể bỏ qua!"

Sa Tâm Lượng nói: "Tổng Chấp Pháp đại nhân, việc này cũng không cần nóng vội, ty chức nghĩ, Sở thần y nếu có thể nhìn ra thì hẳn có thêr trị liệu. Nếu Tổng Chấp Pháp đại nhân hoàn toàn khôi phục, như vậy chúng ta hoàn toàn có thể hành động bí mật, giả bộ như không biết, đem kẻ địch hoàn toàn khu trừ! Ty chức nghĩ, đây mới là kế sách vẹn toàn."

Hắn ngẩng đầu lên: "Nếu lần này mất Tổng Chấp Pháp, thì về sau toàn bộ Đông Nam chúng ta trở thành cái dạng gì. Ty chức chỉ nghĩ một chút mà trái tim đã trở thành băng giá."

Hàn Tiêu Nhiên nở nụ cười nói: "Sở thần y có thể nhìn ra được, nhưng ta lại không hỏi hắn có thể trị hay không, các ngươi có phải thấy rất kỳ quái?"

Sa Tâm Lượng gật gật đầu.

Hàn Tiêu Nhiên nói: "Nếu Sở thần y có thể trị, hắn tuyệt không sẽ không làm ra vẻ thần bí. Cho nên ta không hỏi, miễn cho Sở thần y phải xấu hổ. Mà hai người các ngươi lại bắt ta nói rõ ra…"

Sa Tâm Lượng nhất thời tuyệt vọng, cầu xin nhìn Sở Dương, nói: "Tiểu huynh đệ, Tổng Chấp Pháp... thật sao không cứu được sao?"

Sở Dương trầm ngâm.

Sa Tâm Lượng thấy hắn trầm tư, trong mắt nhất thời sáng ngời, lộ ra thần sắc hy vọng.

"Tổng Chấp Pháp trúng độc không phải Vô Hình Chi Độc, mà là Vô Ảnh Chi Độc."

Sở Dương trầm ngâm nói: "Vô Ảnh Chi Độc tuy không tàn khốc bằng Vô Hình Chi Độc, nhưng là một loại độc hỗn hợp. Triệu chứng ban đầu cùng Vô Hình Chi Độc hoàn toàn giống nhau. Cho nên mới có cảnh vàng thau lẫn lộn."

"Loại độc này, hẳn là ở thời điểm trị thương trực tiếp đưa vào bên trong thân thể. Hơn nữa thời gian đã lâu, đầu óc đều đã bắt đầu hủ hóa, đã trở thành bệnh nan y! Đến loại tình huống này, cho dù là Đồng Vô tâm mỗi năm trị liệu một lần, cũng sẽ không kéo dài được lâu. Tuyệt đối không quá năm năm. Cho nên nếu có âm mưu gì thì chắc chắn sẽ diễn ra trong vòng năm năm"

"Chẳng lẽ Tổng Chấp Pháp đại nhân một chút hy vọng cũng không có?" Sa Tâm Lượng tuyệt vọng nói.

Sở Dương trầm ngâm, nói: "Thật ra còn có biện pháp, bất quá loại này biện pháp, tương đương không có."

"Biện pháp gì?" Sa Tâm Lượng tinh thần chấn động.

"Biện pháp thứ nhất, chính là... Cửu Kiếp Kiếm Chủ Cửu Trọng Đan."

Sở Dương cau mày nói: "Nếu có Cửu Trọng Đan, Tổng Chấp Pháp đại nhân không những khỏi hẳn, mà công lực còn có thể tiến thêm một bước."

Hàn Tiêu Nhiên cười nói: "Sở thần y những lời này làm ta hưng phấn, bất quá, cũng tương đương chưa nói."

Sở Dương cười khổ một tiếng.

"Loại biện pháp thứ hai, là lấy cực âm lực, cực dương lực, cực tà lực, cực độc lực, bốn loại thiên tài địa bảo hợp làm một, đem Vô Ảnh Chi Độc hoàn toàn áp chế, lại có một vị chí tôn dùng huyền công tinh thuần, đả thông thiên địa chi kiều, đem Vô Ảnh Chi Độc bức ra."

"Bởi vì độc đã nhập vào não, trừ năng lực khống chế của Chí tôn, những người khác căn bản bất lực. Huống chi Tổng Chấp Pháp đại nhân đã là thánh cấp cửu phẩm. Dưới Chí tôn, cũng không có người nào có thể đả khai kinh mạch Tổng Chấp Pháp đại nhân."

Sở Dương nói.

"Chí tôn, chấp pháp giả chúng ta có vài vị... Nhưng này bốn loại thiên tài địa bảo, cực âm lực, cực dương lực, cực tà lực, cực độc lực... Là vật như thếnào?"

Sa Tâm Lượng hỏi.

Hàn Tiêu Nhiên ảm đạm thở dài, nói: "Biện pháp này, cũng tương đương không có."

"Vì sao?" Sa Tâm Lượng cùng Tần Bảo Thiện đồng thời hỏi.

"Cực âm lực, là Huyền Băng Ngọc Cao, một trong Cửu Đại Kì Dược Cửu trùng thiên. Cực dương lực, là Huyền Dương Ngọc Tủy trong Cửu Đại Kì Dược. Cực tà lực, là Tà Huyễn Huyền Ngọc trong Cửu Đại Kì Dược. Cực độc lực, là Thiên Độc Ngọc Tinh trong Cửu Đại Kì Dược."

Hàn Tiêu Nhiên cười ha ha: "Cửu trùng thiên cửu đại kì dược, tồn tại từ nhiều năm trước, Gia Cát gia tộc đời thứ nhất thứ năm gia tộc từng đạt được Huyền Ngọc Linh Tham, bất quá không có chứng cứ xác thực. Chấp pháp giả tổng bộ, có một khối Huyền Thiên Thần Tủy, xem như một loại trong đó, ngoài ra, chín vạn năm, không người nào tìm thấy."

Sa Tâm Lượng như cha mẹ chết cúi thấp đầu xuống.

Muốn tìm thấy bốn loại linh dược này, còn muốn khó khăn hơn việc tìm thấy Cửu kiếp kiếm chủ, Cửu kiếp kiếm chủ ít nhất thật là có một người, nhưng bốn loại này chỉ tồn tại trong truyền thuyết. Tột cùng là có hay không thì cũng không ai biết cả.

Sở Dương hít sâu một hơi, nói: "Thật ra, Tổng Chấp Pháp đại nhân nói có chút chưa chính xác. Trị liệu Vô Ảnh Chi Độc nếu còn cần bốn trong CửuĐại Kì Dược, thì cũng quá để mắt Vô Ảnh Chi Độc. Chỉ cần có vật sinh sôi cùng Cửu Đại Kì Dược, là có thể. Ví dụ như, Huyền Băng Ngọc Cao xen với huyền băng ngọc tâm, Huyền Dương Ngọc Tủy xen Huyền Dương Ngọc Tâm, Tà Huyễn Huyền Ngọc xen Tà Huyễn Ngọc Tâm, Thiên Độc Ngọc Tinh xen Thiên Độc Ngọc Tâm."

Tuy nói như vậy, nhưng tâm tình mọi người vần tràn đầy áp lực.

Tìm được bốn loại này, so với việc tìm được bốn loại ký dược có cái gì khác nhau? Cũng là sự tình khó như lên trời.

Hàn Tiêu Nhiên trầm mặc một lát, nói: "Tương lai hư vô mờ mịt, đã chứng minh vận mệnh đã sắp sẵn như vậy. Điều bổn tọa có thể làm, cũng chính là ngọc thạch câu phần!"

Khi nói ra bốn chữ "ngọc thạch câu phần", sắc mặt hắn bình tĩnh, từng chữ từng chữ nói ra.

Sở Dương hít sâu một hơi, nói: "Thật ra Tổng Chấp Pháp đại nhân không cần như thế, bệnh của Tổng Chấp Pháp đại nhân, ta tạm thời cũng không thể chữa khỏi cho ngươi, bất quá muốn tạm thời áp chế một đoạn thời gian, thì vẫn có thể làm được."

Tại một khắc này, hắn rốt cuộc quyết định dứt khoát, giúp Hàn Tiêu Nhiên này!

Vì một câu nói của hắn: Cả đời sống không thẹn, lúc sắp chết cũng đứng để thẹn với thế gian!

Đối mặt nam nhi như thế, còn cố kỵ cái gì?

Sa Tâm Lượng Tần Bảo Thiện đồng thời mừng rỡ.

Sa Tâm Lượng cầm tay Sở Dương, lệ nóng doanh tròng: "Tiểu huynh đệ, tiểu huynh đệ ngươi... Tiểu huynh đệ..."

Liên tục nói tiểu huynh đệ, tâm tình kích động nói không ra lời.

Hàn Tiêu Nhiên nhìn bộ dáng kích động của Sa Tâm Lượng, nhẹ nhàng thở dài, trong mắt cũng có một trận ướt át lóe sáng. Một tia ấm áp từ trong mắt lướt qua.

Khuôn mặt cũng trở nên nhu hòa.

Sở Dương cười khổ, nói: "Ta có thể dùng ngân châm phong tỏa chỗ bị hủ hóa sau đầu, sau đó phong tỏa tâm mạch, rồi dùng dược vật áp chế. Cuối cùng dùng cực âm cực hàn ngăn chặn

Sở Dương cười khổ: "Phương pháp như vậy, bảo đảm mười năm không có việc gì! Bất quá, mười năm sau lại thi thuật, cũng chỉ có thể duy trì năm năm. Liên tục ba lượt, hai mươi năm sau, nếu không tìm được Cửu kiếp kiếm chủ hoặc tứ đại kì dược, thì lão thiên cũng bó tay!"

Hàn Tiêu Nhiên thỏa mãn cười, nói: "Có thời gian hai năm, ta liền thỏa mãn, huống chi hai mươi năm? Nam tử hán đại trượng phu, cả đời chỉ cần khoái ý tung hoành, làm việc mình muốn làm, một ngày cũng là đủ rồi!"

Hắn đứng lên, hướng Sở Dương thi lễ, nghiêm mặt nói: "Ban thưởng hai mươi năm sinh mệnh, xin đa tạ thịnh tình!"

Sở Dương gật gật đầu, sờ tay vào ngực, lấy ra một cái vòng cổ cổ, thoạt nhìn, đã có niên đại rất lâu, bề ngoài có vết tích loang lổ. Bên dưới vòng cổ, có đính hai khối ngọc bài nho nhỏ. Vừa lấy ra, liền xuất hiện biến hóa. Một khối sương mù bốc lên, hàn ý kinh người. Còn một khối khác thì tỏa ra sóng nhiệt cuồn cuộn.

Đúng là Sở Dương nói Kiếm linh làm ra, lấy năng lực Kiếm linh, làm ra vòng cổ như vậy, quả thực là rất dễ dàng. Nhìn qua rất giống như đào ra từ cổ mộ trăm ngàn năm trước vậy.

Ba người Sa Tâm Lượng ánh mắt đồng thời sáng ngời.

Hàn Tiêu Nhiên trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc: "Huyền băng ngọc! Huyền dương ngọc!"

Dương nhẹ giọng nói, vô hạn quý trọng nhìn thoáng qua, nói: "Hai khối ngọc này, là năm đó ta vô tình rơi vào một sơn động, đạt được y thư truyền thừa, hai ngọc bài này đeo trên cổ một bộ xương ở trong động. nguồn TruyenFull.vn

"Ta luôn coi nó là bảo bối, chưa từng nói cho ai biết..."

Nói xong, hắn đã đem vòng cổ đưa qua: "Tổng Chấp Pháp đại nhân đeo dây chuyền này có thể bảo vệ tâm mạch. Mặc dù không thể khu trừ, nhưng có thể trấn áp Vô Ảnh Chi Độc, sau đó tán đi tu vi toàn thân, có ta thi châm, trong mười năm không việc gì."

Hàn Tiêu Nhiên trong mắt cảm động, nói: "Đây là vật báu vô giá, nhận bảo vật như vậy, Hàn mỗ nhất định sẽ báo đáp!"

Hắn không chối từ, không giả mù sa mưa mà là hào phóng nhận lấy.

Sở Dương mỉm cười: "Tổng Chấp Pháp đại nhân nếu cảm thấy băn khoăn, vừa lúc tại hạ có chuyện cần Tổng Chấp Pháp hỗ trợ."

Hàn Tiêu Nhiên sắc mặt nghiêm nghị, nói: "Sở thần y cứ nói đừng ngại."

Sở Dương thản nhiên cười nói: "Vừa vặn tối nay, có người thiết yến mời tại hạ, nếu đi thì tính mạng không còn, nhưng không đi không được. Tổng Chấp Pháp đại nhân xem như là khách mời để tiểu tử tiếp kách, coi như là chi phí chữa bệnh, lần này mọi người huề nhau."

Hàn Tiêu Nhiên cười ha ha, nói: "Nếu tiểu huynh đệ muốn uống rượu, lão ca ca đêm nay liền tận hứng cùng ngươi!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK