• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba gã một bên hướng về phía giáo viên chủ nhiệm nhận lỗi, một bên cảnh cáo Cố Tích Thần nếu lại có lần sau, liền đánh gãy chân anh ta, cắt thẻ tín dụng của anh ta.

Cố Tích Thần nghĩ muốn phản bác, nhưng bị ánh mắt sắc bén của ba gã doạ sợ.

Hà Tân ở một bên nhìn trộm mà nghẹn cười, không nghĩ tới Cố Tích Thần cũng có ngày này, thật là sảng khoái trong lòng mà.

Chỉ có Kha Ngải trong lòng đã loạn thành một đoàn: Có phải anh Lâm Triệt chê cậu quá mất mặt hay không, cho nên bây giờ vẫn chưa tới? Chờ lát nữa giáo viên chủ nhiệm hỏi thì phải làm sao bây giờ? Tự mình gọi điện thoại cho anh trai cậu? Gọi điện thoại cho anh trai cậu cũng còn đỡ, nếu là gọi cho ba cậu thì phải làm sao bây giờ?

Đầu nhỏ của Kha Ngải đang tưởng tượng đến tình cảnh lúc đó.

Đúng lúc này, bên tai truyền đến hai tiếng gõ cửa, Kha Ngải nghe theo tiếng động mà nhìn qua—— là Kiều Lâm Triệt.

Thở dài nhẹ nhõm một hơi đồng thời, cũng càng cảm thấy mất mặt hơn!

“Xin lỗi, công ty anh có chút việc nên chậm trễ.” Kiều Lâm Triệt xem nhẹ những người khác, lập tức đi đến trước mặt Kha Ngải xoa xoa đầu cậu, giọng điệu sủng nịch.

Hà Tân: “…”

Cố Tích Thần: “…”

Phụ huynh cùng chủ nhiệm ở một bên: “…”

Kiều Lâm Triệt tựa hồ cũng không cảm thấy hành vi của anh có cái gì không ổn.

Kha Ngải cọ anh một chút, đỏ mặt.

“Khụ…” Tay giáo viên chủ nhiệm che ở trước miệng, xấu hổ mà ho khan một tiếng.

Kiều Lâm Triệt lúc này mới nhìn về phía bọn họ, “Mọi người cứ tiếp tục, không cần phải xen vào, cuối cùng tôi sẽ nói một chút chuyện với thầy chủ nhiệm về việc của em trai nhà tôi.”

Hà Tân: “…”

Cố Tích Thần: “…”

Ba Cố Tích Thần: Em trai anh? Miệng đầy lời nói dối!

Cha mẹ Hà: Anh trai Kha Ngải không phải là Kha Mặc sao? Từ khi nào nhiều thêm một người anh trai vậy?

Kha Ngải: Từ khi nào thì anh thành anh trai của em vậy?

Tổng kết: Có quỷ mới tin!

Ba Cố Tích Thần đã lăn lộn mấy chục năm trên thương trường, khẳng định ở trường hợp nào đó đã từng gặp qua Kiều Lâm Triệt và cùng anh nói chuyện, ông đối với đứa trẻ này rất thưởng thức, tuổi còn trẻ mà đã có tài năng làm ăn như thế thì rất hiếm có, không giống với thằng con trai quậy phá của ông, chỉ toàn biết tìm phiền toái mà chọc vào.

Còn gọi ông đến giải quyết phiền toái!

Giáo viên chủ nhiệm cũng không quen biết Kiều Lâm Triệt, tin tưởng chắc chắn rằng anh chính là anh trai Kha Ngải.

“Vậy, vậy chúng ta tiếp tục!” Giáo viên chủ nhiệm tiếp tục đối mặt với các phụ huynh khác nói về biểu hiện ngày thường ở trường học của Hà Tân và Cố Tích Thần, hai bên đều là những gia đình không thể chọc vào, thầy chủ nhiệm bị kẹp ở giữa cũng rất là khó xử.

Mặc kệ là đắc tội bên nào, một giây sau liền mất việc như chơi.

Ở một bên Kiều Lâm Triệt ngồi trên ghế, nhìn qua có vẻ như là người không có việc gì.

Nửa giờ sau, cuối cùng bọn họ cũng kết thúc cuộc nói chuyện.

Giáo viên chủ nhiệm khách khách khí khí mà tiễn bọn họ ra đến cửa, lại cười khanh khách mà đi tới chỗ vị trước mắt, vị này thoạt nhìn càng không phải người dễ chọc —— Kiều Lâm Triệt.

“Thầy nói cho tôi nghe một chút, em trai tôi ở trường đã phạm vào chuyện gì?” Kiều Lâm Triệt giọng điệu không tính là xấu, lại cũng không tính là tốt, ánh mắt lạnh lẽo đến cứng người.

Giáo viên chủ nhiệm buộc phải “Mang đao ra chiến trường. ”

“A, đây là do em trai của anh xung đột với bạn học ở nhà ăn, tuy rằng không phải việc gì lớn, nhưng dù sao cũng phải giải quyết mâu thuẫn, anh nói xem có phải hay không?”

“À ——” Kiều Lâm Triệt kéo dài thanh âm, làm như đang tự hỏi, “Đúng là như thế.”

Giáo viên chủ nhiệm thấy Kiều Lâm Triệt dễ nói chuyện như vậy, cho rằng anh là người hiểu lí lẽ, tức khắc thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Còn chưa thở phào nhẹ nhõm xong, Kiều Lâm Triệt liền nói thêm: “Nhưng mà, em trai của tôi ngoan lắm, không phải cái loại sẽ gây chuyện với người khác, thầy liền như vậy tùy tùy tiện tiện đem trách nhiệm đổ lên người của em ấy, như vậy không tốt lắm đâu?”

Giáo viên chủ nhiệm xấu hổ: “Kha Ngải này, ngày thường xác thật rất ngoan, nhưng dù sao cũng là một đứa trẻ, khó tránh khỏi sẽ phạm phải sai lầm.”

Kiều Lâm Triệt giọng điệu gay gắt: “Ý thầy là sao? Em trai tôi là một Omega, không có việc gì lại đi chọc một tên Alpha?”

Chủ nhiệm: “Tôi, ý tôi không phải như vậy.”

Kiều Lâm Triệt hỏi tới: “Vậy ý của thầy như thế nào?”

Giáo viên chủ nhiệm bị hỏi đến á khẩu không trả lời được.

Kiều Lâm Triệt thấy chủ nhiệm không nói lời nào, đơn giản tự nhiên đưa ra tổng kết: “Đây khẳng định là có người khác trêu chọc trước, thầy là một giáo viên, nhất định sẽ thấy sai liền sửa.”

Giáo viên chủ nhiệm nhanh nhạy nói tiếp: “Này là đương nhiên!”

Kiều Lâm Triệt giọng điệu lạnh hơn, “Việc này liền dễ giải quyết, nếu em trai tôi không có gây chuyện trước, thầy lại oan uổng em ấy, vậy hiện tại thầy nói lời xin lỗi với em ấy đi, chúng ta liền như vậy cho qua, công ty tôi còn một đống lớn công việc đang chờ tôi xử lý.”

Chủ nhiệm: “…”

Trời ơi chưa từng thấy qua phụ huynh nào cưỡng từ đoạt lí như phụ huynh này, mấu chốt là còn không biết phản bác như thế nào!

Toàn bộ quá trình Kha Ngải đều khiếp sợ!

Kiều Lâm Triệt: “Sao vậy? Thầy làm sai rồi mà không nên nói lời xin lỗi sao?”

Giáo viên chủ nhiệm cắn răng một cái, nhận mệnh.

“Cái đó, học trò Kha Ngải, là do thầy làm việc không chu toàn, hiểu lầm em, hy vọng em có thể tha thứ cho thầy.”

Kha Ngải còn chưa kịp phản ứng, trợn mắt há hốc mồm nhìn Kiều Lâm Triệt.

Kiều Lâm Triệt nhìn dang vẻ Kha Ngải đang ngây người, không nhịn được xẹt qua một tia ý cười trên mặt, còn chưa kịp nhìn rõ đã biến mất không thấy.

“Thầy chủ nhiệm, em trai của tôi buổi chiều còn có tiết học, tôi dẫn em ấy đi học trước đã.” Kiều Lâm Triệt lôi kéo cánh tay Kha Ngải rời khỏi phòng.

Mặt giáo viên chủ nhiệm đầy ý mỉm cười: “Được được, hiện tại cũng không còn việc gì nữa, tôi đưa hai người qua đó.”

“Không cần đâu, thầy cứ ở đây đi.” Dáng vẻ Kiều Lâm Triệt rất lịch sự, lễ độ từ chối lời của giáo viên chủ nhiệm.

Chờ sau khi Kiều Lâm Triệt và Kha Ngải rời đi, giáo viên chủ nhiệm mới ngồi xuống ghế, nội tâm ai oán: Tôi đây đã tạo cái nghiệt gì chứ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang