• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lúc học, Kha Ngải cảm thấy điện thoại hơi rung, vừa mở ra đã thấy có tin nhắn.

—— Bé đáng yêu, không lầm thì tiết sau của ông là tiết thể dục ?

Kha Ngải ngồi dựa ở hàng ghế sau, không nhìn kĩ thì căn bản không thể phát hiện được cậu đang dùng điện thoại, đơn giản là lá gan cũng lớn hơn, học sinh ngoan Kha Ngải bật chế độ mò cá.

—— Đúng rồi, sao thế ?

—— Tiết sau của tôi cũng là tiết thể dục, hai ta có duyên ghê, tới tiết sau tôi qua kiếm ông. Vui vẻ.jpg.

Hà Tân rep lại cực nhanh, Kha Ngải nghi ngờ có phải y dùng điện thoại suốt không.

—— Được!

—— Okk, không cần trả lời đâu, chú tâm học đi. Xoa đầu.jpg

Kha Ngải nhìn xung quanh, không thấy ai chú ý, cậu chột dạ nhanh chóng bỏ điện thoại vào túi áo, nghiêm túc ghi chép, lại tiếp tục làm một học sinh tốt.

Tiết này vừa xong, cùng với tiếng hét chói tai của bạn học, học sinh trong phòng như ong vỡ tổ mà lao ra ngoài, Kha Ngải vô tình bị đẩy vài cái.

Trong lòng cậu không khỏi thắc mắc: Cũng đâu có phải giờ cơm đâu? Sao hôm nay lại tích cực dữ vậy?

Nhìn thấy đám bạn học đều nhìn về một hướng, có lẽ là đang xem náo nhiệt. Trải qua việc giáo huấn của mấy ngày hôm trước, Kha Ngải đối với chuyện hóng hớt hoàn toàn không có hứng thú, thậm chí còn mang bóng ma tâm lý.

Cậu không ở lại nữa mà đi thẳng đến sân vận động.

"Ông biết hôm nay mấy học sinh đó hóng chuyện gì không?" Hà Tân vốn dĩ đang chơi bóng rổ, vừa thấy cậu đến thì ngưng lại.

"Không biết" Kha Ngải dùng ngữ khí vô cùng bình đạm mà trả lời, không hề để ý chút gì.

"Mấy người đó chắc là đang xem soái ca, người nọ quyên cho trường chúng ta một cái thư viện, trước kia cũng thường xuyên quyên tặng cho trường chúng ta, nhưng đều là phái bí thư đến, lần này không biết vì sao, đại lão* tự mình đến, mấy người đó còn không chạy ra xem à?"

*không phải lão trong già, ý chỉ những người có quyền thế, tai to mặt lớn.

"Không phải quá khoa trương sao? Lỡ người kia là một ông lão? Chẳng phải ảo mộng mấy người kia tan biến, hoài nghi nhân sinh?" Kha Ngải khinh thường.

"Sao có thể? Nghe nói người đó đẹp trai lắm, nếu không phải là tổng tài, không muốn đi vào giới giải trí, không thì khẳng định những tiểu thịt tươi kia trong giới cũng không có chỗ đứng, từng phút từng giây đem bọn họ ra so sánh!"

Kha Ngải nghe Hà Tân thổi phồng, đột nhiên hỏi: "Không phải ông cũng là fan của anh ta chứ? Sao ông không qua đó đi?"

"Ai, anh ta cũng không phải loại người mà tôi thích, tôi không hiếm lạ!"

Nói xong, Hà Tân đột nhiên ném một quả bóng vào khung bóng rổ, quả bóng trúng lưới một cách đẹp mắt.

Đừng nhìn Hà Tân là Omega, kỳ thật y rất thích thể dục thể thao, bóng rổ, cầu lông, bóng chày,... Y đều từng chơi qua, mà chơi lại không hề kém chút nào.

Không giống như Kha Ngải chỉ cần học thể dục thôi là như đang muốn đòi mạng cậu, dùng lời của Hà Tân chính là — yếu ớt đến không chịu được.

Mặc dù vẫn còn đang rất ái mộ người kia, nhưng vừa đến thời gian học là bọn họ đều lần lượt tập hợp.

Sau khi khởi động lúc đầu tiết, chính là thời quan hoạt động tự do, cái này Kha Ngải thích, rốt cuộc không cần tiêu tốn thể lực nữa, thật sự cậu sắp gục rồi.

Kha Ngải cảm giác cả người càng ngày càng nóng, trong lòng không hiểu sao lại xao động, ban đầu cậu còn tưởng là thời tiết nóng quá lại còn đang học thể dục, nên không quan tâm lắm, hiện tại hình như không phải vì thời tiết quá nóng.

Kỳ động dục của cậu tới !!!

Ý thức được chuyện này, cậu nhanh chóng chạy đến phòng vệ sinh cạnh sân vận động, gọi điện thoại cho Hà Tân, nhờ y giúp cậu lấy thuốc ức chế.

Cậu không nghĩ kỳ động dục sẽ tới trước hai ba ngày cho nên không đem thuốc theo bên mình.

Cậu gọi điện đã lâu vẫn không được, cơ thể cũng nóng đến doạ người, nếu cậu có thể thấy được sau cổ của mình, nhất định sẽ thấy tuyến thể đỏ đến mức không tưởng.

Cậu rất khó chịu, hơn nữa lại ngày càng khó chịu, điện thoại của Hà Tân vẫn chưa gọi được, cậu chỉ có thể tránh ở WC cách một cánh cửa mà tự chịu đựng.

"Chết tiệt, TM Omega nhỏ nào động dục vậy? Mùi hương tin tức tố còn ngọt như vậy? Dụ hoặc như vậy khiến tôi muốn điên rồi!"

*TM: viết tắt của cụm TMD (tā mā de): cmn.

Kha Ngải nghe được tiếng bên ngoài WC truyền đến, vừa khủng hoảng, vừa sợ, nhưng không thể phát ra tiếng, sợ bị phát hiện.

Tin tức tố càng lúc càng nồng, cơ thể cũng càng ngày càng khó chịu, cậu không thể khống chế bản thân được.

“Thật TM muốn mạng!”

Tiếng bên ngoài cửa cứ vọng vào.

Kha Ngải lấy tay bịt chặt miệng mình, dù đã dùng hết sức nhưng cơ thể ngày càng mềm đi, không có lực, cánh tay cũng nhanh chóng không còn sức.

Bên ngoài đột nhiên yên tĩnh một lát, trong lúc Kha Ngải cho rằng mấy người đó đã đi rồi, WC đột nhiên bị người ta đập cửa.

Cậu kinh hoàng, dùng bản thân chặn cửa lại, bởi vì cậu biết, bên ngoài là hai Alpha, chỉ có Alpha ngửi phải tin tức tố của Omega mới có phản ứng này.

Chỉ cần cửa WC mở ra, cậu không biết hai tên Alpha đang phát điên này sẽ làm ra chuyện gì với cậu.

Nhưng sức lực cậu đã bị bào mòn, đối mặt với hai Alpha, cậu như là lấy trứng chọi đá.

Cuối cùng cửa vẫn bị mở ra.

Đến khi thấy rõ ràng hai người kia là ai, Kha Ngãi chỉ có niệm trong đầu- cậu thật sự xong rồi.

Hai người kia là mấy tên thường xuyên tìm cậu và Hà Tân phiền toái, trước kia ngại Hà Tân có ở đó, bọn họ không dám làm gì, hiện tại chỉ có mình cậu, lại còn đang trong kỳ động dục.

" y da, còn tưởng là ai ? Thì ra là tùy tùng nhỏ của Hà Tân a!" Một nam sinh cắt tóc ngắn cười nhưng trên mặt không có ý tốt.

"Số nợ trước kia, hiện tại cũng nên tính toán với cậu!" Một tên khác để tóc như cái nồi* cũng đi đến, trong mắt tràn ngập tơ máu.

*cũng không biết là tóc để kiểu gì luôn(≧▽≦) ngồi dịch mà sầu thúi ruột.

Kha Ngải biết, bọn họ bị tin tức tố của cậu ảnh hưởng, bị cưỡng ép tiến vào kì động dục.

"Mấy cậu chơi trước đi, tôi uống ngụm nước đã!" Hà Tân ném bóng cho đồng đội, vừa uống nước vừa cầm điện thoại xem, vừa thấy đã hoảng sợ, Kha Ngải gọi cho y nhiều cuộc như thế, y hoảng loạn, vội vàng gọi lại.

Hai tên nam sinh kia vừa nói xong đã đi lên muốn bắt lấy Kha Ngải, Kha Ngải không ngừng lui về phía sau, nhưng lưng dựa vách tường đã không đường thối lui.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK