Nếu không phải thím Dương cho cậu xem video thì cậu vẫn không hay biết gì hết.
“Cảm ơn thím Dương.” An Nhu hít sâu một hơi: “Con sẽ nghĩ cách.”
“Thím chỉ cảm thấy có lẽ cậu chủ Thịnh Hoan cũng không bận tâm tới tạp âm đến mức đó đâu.” Thím Dương cười bất đắc dĩ: “Nếu cậu làm livestream thì thím bảo đảm cậu chủ Thịnh Hoan sẽ rất im lặng, càng không quấy rầy cậu, chỉ cần thấy cậu là cậu chủ sẽ yên lòng.”
An Nhu gật đầu, lại không nhịn được nhìn lên tầng hai thêm lần nữa.
Hôm đó khi làm livestream, An Nhu không khép chặt cửa phòng. Chỉ cần Mạc Thịnh Hoan đẩy cửa ra là sẽ thấy cậu.
Rõ ràng thím Dương cũng chú ý tới điểm này, trong mắt tràn đầy biết ơn với cậu.
An Nhu bật thiết bị, điều chỉnh camera một chút, xác nhận không có sai sót thì bắt đầu livestream đúng giờ, theo thường lệ đăng link lên weibo.
Mở Doomsday Awakening, An Nhu nhếch miệng mỉm cười: “Hôm nay chúng ta sẽ…”
Còn chưa hết câu thì An Nhu đã thấy căn nhà bị đập vỡ một mặt tường, chỗ đó vừa lúc là vị trí mấy hôm trước mới đặt cái bẫy lồng sắt.
“Khá lắm nhóc.” An Nhu điều khiển nhân vật đi qua, quả nhiên thấy người chơi bị nhốt trong lồng sắt.
Cuồng Đồ Tận Thế, nickname quen thuộc, kịch bản quen thuộc.
“Tiên sư mày! Thả bố mày ra ngay!” Đối phương trực tiếp bật voice bắt đầu mắng, liên tục phun những từ tục tĩu khiến An Nhu khẽ nhướng mày.
“Tôi chưa từng thấy kẻ trộm nào kiêu ngạo hơn cậu đâu.” An Nhu cũng bật voice lên: “Lúc trước cậu đánh căn nhà này thành một đống đổ nát mà cậu còn có lý hả?”
“Thằng lừa đảo, mày lừa bố mày ba ngàn, bố phá nhà bao nhiêu lần mày cũng phải chịu!” Cuồng Đồ Tận Thế ở trong lồng sắt giơ chân: “Mày cứ đợi đấy, tao kêu người tới đây!”
Một đợt comment bay lên, đều là thủy hữu mới vào phòng livestream.
'Vãi chưởng, vừa live stream đã chơi kích thích cỡ này rồi à?'
'Người bị bắt này sao trông quen quen thế nhỉ?'
'Anh giai ơi em đến đây! Sao thằng này chửi thề luôn mồm vậy?'
“Đánh không lại thì gọi ba đến, rất sáng suốt.” An Nhu không hề hoang mang, đến chợ đen mua bốn khẩu súng cận chiến, một khẩu thư kích, trang bị hộp đạn, nhân tiện còn mua thêm hai cái áo giáp thuộc tính không tồi.
Tại Doomsday Awakening, những thứ như vũ khí áo giáp giá rất đắt do yêu cầu nhiều nguyên liệu. Dùng hết vàng thỏi lúc trước đã nạp, An Nhu tiếp tục nạp tiền không cần chớp mắt, mua thêm bốn cái máy bay không người lái ở chợ đen.
Một cái thuộc tính phát nổ, một cái thuộc tính công kích, còn có hai cái thuộc tính trị liệu.
Sau khi An Nhu đã vũ trang xong xuôi thì Cuồng Đồ Tận Thế vẫn còn đang nhảy nhót trong lồng sắt. An Nhu dứt khoát bắt đầu đặt bẫy trong trang viên, bảng điện, lồng gai gỗ, địa lôi, mấy thứ này còn chưa đủ, An Nhu lại mua thêm một đống tổ ong đặt ở những chỗ dễ bị bỏ qua.
Tổn thương của tổ ong không cao, lúc có người ngoài xâm nhập thì sẽ thả ong mật, mỗi lần công kích chỉ tiêu hao một hai điểm máu của đối phương, nhưng được cái thời gian tấn công rất dài, chỉ cần đối phương không diệt trừ tổ ong thì sẽ luôn bị công kích.
“Mày đợi đấy, tao gọi người tới ngay bây giờ!” Cuồng Đồ Tận Thế còn đang kêu gào: “Mày cứ chờ bỏ game đi!”
An Nhu cười lạnh, bày mấy bức tường phòng ngự trên mái nhà, lấy súng ngắm ra cài đặt linh kiện.
Không ít người ngoài đột nhập vào căn cứ. An Nhu nằm trên nóc nhà, khi một người chơi tên đỏ vừa mở cổng trang viên của mình, cậu lập tức bóp cò súng.
Trên đỉnh đầu người tới lập tức bay ra con số “-308” đỏ như máu.
Thừa dịp đối phương còn chưa kịp phản ứng, An Nhu nhanh chóng đổi đạn, ngắm chuẩn phần đầu lại bắn thêm phát nữa.
Người chơi tên đỏ đầu tiên tiến vào trang viên bị hạ gục bằng hai phát súng, lâm vào trạng thái hôn mê, vừa không thể công kích cũng không thể phòng ngự. Nếu không có người cứu cậu ta thì ba trăm giây sau sẽ tử vong, những thứ để lại sẽ tự động về nhà.
'Vãi chưởng, đây không phải là streamer sinh hoạt à? Sao thư kích chuẩn vậy?'
'Khoảng cách có xa đâu, bắn trúng là bình thường mà.'
'Lại có người tới kìa! Streamer cẩn thận!'
An Nhu đổi viên đạn xong, nhìn lướt qua số khán giả trong phòng livestream. Quả nhiên đánh nhau một cái là khác hẳn, mới mở livestream không lâu mà số lượt xem đã đạt tới một ngàn.
Lần này là hai người chơi tên đỏ đến, An Nhu thả một cái máy bay không người lái trị liệu bay quanh đỉnh đầu mình.
Lại là hai phát súng một người. Một người chơi khác lập tức phản ứng kịp, ghìm súng nhắm về phía mái nhà bắn phá. An Nhu một phát súng bắn trúng, lúc lắp đạn bị trúng một súng của đối phương, máy bay không người lái trị liệu lập tức bổ sung một liều trị liệu cho An Nhu, lượng máu tức khắc hồi đầy.
Phát súng thứ hai của An Nhu vẫn bắn trúng người chơi một cách chính xác. Ba người chơi tên đỏ nằm bò trên mặt đất, còn bật voice chat.
“Người anh em mày chết kiểu gì thế?”
“Bị chủ nhà bắn chết.”
“Trùng hợp quá, bọn này cũng thế!”
“Trùng cái đinh công mạnh!” Cuồng Đồ Tận Thế ở trong lồng sắt tức giơ chân: “Lũ chúng mày bị ngu hả? Chờ đủ người rồi mới cùng xông lên chứ! Từng thằng một xông vào là muốn tặng mạng hả!”
'Anh em hồ lô cứu ông nội, ha ha ha ha cười ẻ luôn á!'
'Mỗi phát súng của streamer đều trúng, ghê thật đấy!'
'Khoan đã, hình như tôi nhận ra tên khóc trong song sắt này, anh ta cũng là streamer, tôi mới cắt sang xem một chút, chính là anh ta!'
An Nhu nhìn lướt qua phòng livestream, hai đồ hộp bắn ra từ góc phải bên dưới: “Cảm ơn Meo Ăn Cá đã tặng hộp thức ăn cho mèo, bắn tim!”
“Khoan đã.” Cuồng Đồ Tận Thế trong lồng sắt nghe thấy giọng nói của An Nhu: “Mày cũng là streamer hả?”
“Đúng rồi.” An Nhu hào phóng thừa nhận, lắp viên đạn vào.
“Hèn chi, người bình thường không nghĩ ra được trò khốn nạn như thế, mày cố ý muốn bú fame tao chứ gì!” Cuồng Đồ Tận Thế cứ như bắt được bằng chứng: “Có giỏi thì báo số phòng của mày đi, bên tao có không ít fans muốn nhìn thấy thằng lừa đảo mày đâu!”
“Được thôi.” An Nhu thản nhiên nói ra số phòng, thấy ngoài trang viên của mình có bảy tám người đang tập kết.
“Mày cứ đợi đấy!” Cuồng Đồ Tận Thế lặp lại số phòng của An Nhu mấy lần. An Nhu giương mắt lên thì thấy số khán giả trong phòng mình đang nhanh chóng tăng vọt.
Từng comment nổi đều biến thành 'Đồ lừa đảo!' cùng với 'Lừa đảo trả tiền!'
An Nhu im lặng đổi máy bay không người lái trị liệu thành máy bay không người lái phát nổ, từ nóc nhà đi xuống, đổi súng cận chiến.
Người chơi bị bắn trúng đầu tiên đã bắt đầu đếm ngược thời gian về nhà. An Nhu đi tới kéo anh ta một phen, cứu anh ta lại.
Người chơi lập tức uống một ngụm thuốc, cầm súng cảnh giác nhìn An Nhu.
“Tôi biết trang bị của cậu chế tạo không dễ dàng, giảm độ bền sẽ rất đau lòng.” Giọng An Nhu vững vàng: “Cậu đi đi.”
“Cứ thế cho tôi rời đi à?” Người chơi hơi không tin: “Có phải cậu chờ bắn tôi một phát sau lưng không?”
“Tôi không giống với streamer trên lầu kia.” An Nhu rất bình tĩnh: “Tôi thuộc loại sinh hoạt, không thích đánh đánh giết giết.”
“Nhưng cậu ta bảo cậu là đồ lừa đảo! Lừa tiền! Lừa cậu ta ba ngàn!” Người chơi vẫn không tin.
“Cậu ta nói gì cậu đều tin hết hả?” An Nhu nhìn lướt qua đám người chơi tập kết ngoài trang viên: “Có phải cậu ta luôn làm như vậy, lừa các cậu bán mạng cho cậu ta không?”
Người chơi lâm vào trầm mặc. Không thể không nói, bình thường Cuồng Đồ Tận Thế rất hay chém gió, bán đứng đồng đội gì đó đều là chuyện như cơm bữa.
“Cậu nhìn tôi này.” An Nhu đi một vòng trước mặt người chơi: “Lúc tôi tiếp nhận nick này thì chẳng có gì hết, nhà cửa cũng là một đống đổ nát, áo giáp với súng này đều mua từ chợ đen. Cậu có thể xem lại nội dung livestream trước kia của tôi, tôi không có khả năng lừa cậu ta chỉ vì ba ngàn tệ đâu.”
Nhìn trang bị trên người An Nhu, người chơi nghẹn họng.
“Cậu đừng hòng lừa tôi, tôi sẽ xem livestream của cậu!”
“Được thôi.” An Nhu nhìn hai người khác nằm bò: “Các cậu có muốn đi xem thử không?”
Hai người vội vàng đồng ý. An Nhu thả ba người ra trang viên, người đang tập kết ở bên ngoài thấy ba người thì khó hiểu hỏi, sau khi giải thích một phen, có không ít người do dự.
“Tôi biết rồi, các anh em, cậu ta muốn bú fame của tôi!” Cuồng Đồ Tận Thế còn đang la hét: “Các cậu mau xông vào đi, đánh chết cậu ta! Phá hủy nhà cậu ta!”
Một số người bên ngoài trang viên lựa chọn bàng quan, một số khác xông vào trang viên. Khi họ đạp lên bảng điện không thể nhúc nhích, An Nhu điều khiển máy bay không người lái phát nổ bay tới, kết thúc thời gian đếm ngược, một tiếng nổ vang lên, mấy người chơi dẫn đầu đều nằm sấp xuống.
Tốc độ tay của An Nhu cực nhanh, cắt sang máy bay không người lái trị liệu, không ngừng thay đổi vị trí bắn phá người chơi, đạn trong một khẩu súng dùng hết thì lập tức cắt sang khẩu súng khác.
Mãi tới khi đạn trong bốn khẩu súng cận chiến đều bắn hết, An Nhu lập tức đạp lên sàn nhà, bấm vào “ngồi xuống”, chớp mắt rời khỏi căn nhà.
Đạn bị bức tường cường hóa chặn lại. An Nhu lắp đạn vào súng, nhảy ra ngoài một lần nữa, ong mật bay ra từ tổ ong không ngừng tiêu hao lượng máu của người chơi đối diện.
“Đồ ngu! Bắn máy bay không người lái trị liệu của nó đi!” Cuồng Đồ Tận Thế ở trên gào lên.
Máy bay không người lái lập tức bị tấn công dồn dập. Thừa dịp này An Nhu hạ gục người chơi thứ hai, vừa đổi súng vừa thả một chiếc máy bay không người lái công kích khác.
Một người chơi đạp trúng địa lôi bị nổ, An Nhu vừa tấn công vừa bị bắn trúng mấy phát. Khi lượng máu sắp thấy đáy thì thả một chiếc máy bay không người lái trị liệu khác, một phát trị liệu vừa tới, lượng máu tức khắc khôi phục hơn một nửa.
'Vãi lúa, streamer này giàu thật! Có nhiều máy bay không người lái cỡ này luôn!'
Hướng gió trong khu bình luận lặng lẽ thay đổi.
'Tôi có thể làm chứng, acc này của streamer là do bạn tốt cho cậu ấy, mới đăng nhập vào không có gì hết, toàn là do streamer cày từng tí một!'
'Tôi cũng có thể làm chứng! Lần đầu tiên streamer làm phát sóng trực tiếp tôi có mặt!'
'Tôi bảo mấy anh em từ phòng live stream khác đến đây này, mấy người bị Cuồng Đồ Tận Thế coi như quân tốt xúi giục rồi phải không?'
Bình luận không ngừng bay qua, An Nhu thở hắt ra một hơi ngẩng đầu, vừa uống thuốc vừa thưởng thức đám người chơi tên đỏ đều nằm rạp dưới đất.
“Một lũ ăn hại!” Cuồng Đồ Tận Thế chửi ầm lên: “Ăn kít cũng đếu tranh thủ ăn luôn cho nóng!”
“Tôi thấy cậu mới là ghê tởm nhất đấy.” An Nhu nhảy lên sàn nhà, đứng trên bức tường bị Cuồng Đồ Tận Thế đập vỡ, không ít người đều nhìn thấy.
“Ba ngàn tệ đó là số tiền mà cậu mua bản thiết kế, để người anh em của tôi ra tay nhẹ một chút, khi đó cậu cũng làm phát sóng trực tiếp, không ít người đều chứng kiến.”
“Bây giờ qua lời cậu nói lại thành lừa đảo, còn xúi giục thủy hữu tiêu hao độ bền mà họ vất vả cày lên để trả thù cho cậu, rất hiếm thấy ai vô liêm sỉ như cậu đấy. Cậu có thể coi là người đầu tiên.”
“Lúc trước đều là vì hiệu quả livestream.” Cuồng Đồ Tận Thế bắt đầu nói năng lộn xộn: “Nó không quen tao, tao chỉ cần bản thiết kế của nó, kêu nó cứu tao ra ngoài chứ không phải thật sự muốn chuyển tiền cho nó, chuyện này trong trò chơi là rất bình thường!”
“Là phòng live stream của tao có kẻ phản bội, tụi nó hợp tác lừa tiền của tao!”
“Phòng live stream của cậu không có kẻ phản bội.” An Nhu nhảy xuống tường, cứu từng người chơi nằm trong trang viên.
“Ngay cả phòng livestream của cậu tôi còn chưa xem mà đã nhìn thấu thủ đoạn lừa đảo vụng về của cậu rồi, chẳng qua là làm cho cậu ngoan ngoãn móc tiền ra mua bản thiết kế với độ bền thôi, tại cậu quá ngu xuẩn.”
“Tụi mày nghe chưa, nó chính là đồ lừa đảo!” Cuồng Đồ Tận Thế lập tức kích động thủy hữu được cứu lên: “Đánh nó đi!”
Những người được cứu uống thuốc, nhao nhao đi lên cầu thang, vây quanh Cuồng Đồ Tận Thế trong lồng sắt.
An Nhu mở lồng sắt.
Các thủy hữu thậm chí còn không dùng súng, cầm gậy bóng chày, cầm cuốc, có người trực tiếp dùng nắm đấm.
Sau khi đã bị đánh chết còn có người kéo anh ta lại đánh tiếp. An Nhu đứng trên nóc nhà, vừa tháo dỡ tường phòng ngự vừa thưởng thức phong cảnh bên dưới.
Một cây gậy trêu mèo xuất hiện ở góc phải màn hình, An Nhu nở nụ cười, bắn tim trước máy tính: “Cảm ơn gậy trêu mèo của Ánh Trăng Và Mặt Trời đã tặng, cảm ơn.”
Sau khi kết thúc livestream, An Nhu ra khỏi phòng thì phát hiện khe cửa mà mình mở ra vẫn còn nguyên xi. Cậu đi tìm thím Dương, thím Dương vô cùng bất đắc dĩ.
“Cậu chủ Thịnh Hoan đứng ngoài cửa, giơ tay lên mấy lần mà không đẩy cửa ra. Chắc cậu ấy không muốn quấy rầy cậu nên cuối cùng vẫn trở về phòng sách.”
Đêm đó An Nhu báo cáo thu hoạch của mình cho ông chú. Bởi vì hôm nay Cuồng Đồ Tận Thế gây chuyện nên ngược lại còn hút một đợt fans cho An Nhu, đến khi tắt livestream đã có ước chừng hai mươi ngàn người xem, chỉ riêng quà nhận được hôm nay hơn bình thường bảy tám lần.
Thấy Mạc Thịnh Hoan chuyên chú nhìn quà gậy trêu mèo trên màn hình, An Nhu thuận thế nhắc tới chuyện tham dự gia yến trung thu.
Dưới ánh sáng của màn hình di động, Mạc Thịnh Hoan thản nhiên liếc nhìn An Nhu, không thấy rõ thái độ là gì.
“Ba cũng rất nhọc lòng, muốn dẹp chướng ngại cho anh.” An Nhu chớp mắt: “Nếu anh đi dự thì sau này tôi sẽ làm livestream trong phòng, được không?”
Vừa dứt lời, An Nhu thấy Mạc Thịnh Hoan nghiêng người với mình, nhanh chóng chớp mắt.