Đồ ăn nóng hôi hổi bày ra bàn, bụng Huyền Thương quân và Triều Phong đều bắt đầu khua chiêng gõ trống.
Nếu là trước kia, hai người bọn hắn tuyệt đối sẽ không bị cơm canh ở nhân gian hấp dẫn như vậy. Nhưng mà hôm nay, ánh mắt hai người lại không hẹn mà gặp cùng nhìn về phía bàn. Rượu và thức ăn của Tân Phân quán cũng không tệ, trước đây Dạ Đàm thường cùng Đế Lam Tuyệt đến đây ăn uống. Cho nên bàn về việc gọi món, nàng cũng là một người lão luyện.
Cá sóc quế, gà quý phi, tôm hấp rượu gì gì đó trên bàn màu sắc hương vị đều thơm ngon.
Dạ Đàm luôn không khách khí, lúc này đã đang xới cơm rồi.
Huyền Thương quân từ trên giường bước xuống, hắn đã làm quá nhiều chuyện trong một ngày. Từ Bật Chính điện trốn ra, mang theo Dạ Đàm xông ra khỏi Thiên giới, rồi lại đến Ma tộc. Sau khi cứu chữa cho Thanh Quỳ, thân thể hắn đã suy yếu đến mức ngay cả phàm nhân bình thường cũng không bằng.
—— Ma tộc xem hắn và Dạ Đàm như cha con, cũng không phải không có nguyên do.
Linh lực không được bổ sung, chỉ một mặt tiêu hao như vậy thì làm sao chịu nổi?
Hắn ngồi vào bàn, Dạ Đàm lột vỏ một con tôm rồi đút đến tận miệng hắn. Huyền Thương quân hơi nhíu mày, còn chưa nói gì, Triều Phong bên cạnh đã nói: "Hắn ăn chay, không ăn tôm đâu. Ngươi đỡ ta đứng dậy đi, ta sẽ không lãng phí ý tốt của ngươi, thế nào?"
Dạ Đàm hừ một tiếng, hỏi Huyền Thương quân: "Chàng thực sự không ăn thức ăn mặn sao?"
Huyền Thương quân chưa bao giờ cảm thấy đói lả như vậy, giống như lục phủ ngũ tạng bị đao thương càn quấy. Hắn nói: "Thiên quy lệnh cấm, Thần tộc phải ăn chay."
Dạ Đàm liền có chút khó xử: "Nhưng ta chưa từng ăn chay bao giờ hết. Ta sẽ đi gọi nhà bếp làm thêm một ít." Nàng vừa nói vừa định đứng lên, Huyền Thương quân ngăn nàng lại, nhàn nhạt nói: "Không cần. Ta ăn cơm là được rồi."
Dứt lời, hắn thực sự bắt đầu ăn cơm.
Cơm của Tân Phân quán đều là lúa gạo. Trắng tinh trong suốt đúng là không tồi, nhưng không ăn kèm thức ăn gì chỉ sợ cũng không ngon như vậy......
Dạ Đàm dè dặt nói: "Chàng...... đã rời khỏi Thiên giới rồi, còn muốn giữ nghiêm lệnh cấm sao?" Huyền Thương quân quay đầu lại nhìn nàng, nàng vội nói, "Ý ta là, lúc chàng đi động tĩnh ầm ĩ ra lớn như vậy, chỉ sợ cha chàng rất tức giận. Nếu cả đời này chàng không thể quay về Thiên giới nữa, chàng cũng muốn ăn chay suốt đời sao?"
Huyền Thương quân đặt bát đũa của nàng tới trước mặt nàng, dùng đũa gắp thức ăn cho nàng: "Ừ."
Dạ Đàm khẽ cắn môi, Huyền Thương quân bên cạnh quả thực chỉ ăn cơm. Trên bàn bày đầy món ngon vật lạ, nhưng hắn thậm chí còn không liếc mắt nhìn lấy một cái.
Triều Phong ở cạnh chân giường ngược lại không chịu nổi, vùng vẫy đứng dậy, dùng tốc độ rùa bò di chuyển đến bên cạnh bàn. Dạ Đàm không hề khách khí gì với hắn, hỏi: "Ta có nói mời ngươi ăn cơm chưa nhỉ?"
Một người có da mặt dày như Triều Phong, đương nhiên sẽ không để ý thái độ của nàng. Hắn cầm lấy đôi đũa, gắp con tôm Dạ Đàm đã bóc vỏ xong, nói: "Mặc dù ngoài miệng ngươi không nói, nhưng nhất định trong lòng sớm đã nghĩ như vậy rồi."
Dạ Đàm tức giận: "Nhìn thì có vẻ bị thương nặng đấy, nhưng giành tôm đã bóc vỏ cũng nhanh quá nhỉ!
Triều Phong chẳng thèm phân trần mà bắt đầu ăn —— ma luôn thích hợp sinh tồn trong hoàn cảnh khắc nghiệt hơn. Bởi vì bọn họ không già mồm như Thần tộc. Không ăn cơm no, làm sao có sức bảo vệ bản thân và người mình yêu được chứ?
Quả nhiên, Huyền Thương quân khẩu vị không được tốt như vậy.
Hắn chỉ ăn nửa bát cơm đã cảm thấy no, nói: "Ta ngủ một lát trước, nàng đừng đi lung tung, được không?"
Dạ Đàm ừ một tiếng, liếc liếc mắt nhìn cơm còn lại trong bát của hắn, dường như có chút bộ dáng đăm chiêu. Huyền Thương quân không muốn nằm cùng giường với Thanh Quỳ, hắn rút từ trên giường ra một tấm thảm lụa, trải xuống đất, sau đó nằm lên thảm, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Dạ Đàm giơ đũa lên, nhưng lại không có hứng ăn.
"Ngươi đang nghĩ gì vậy?" Triều Phong vừa ăn cơm, vừa hỏi.
Dạ Đàm đột nhiên hoàn hồn, nói: "Ta nghĩ cái gì, cần ngươi quản sao?!"
Triều Phong cười nhạt: "Để tỷ phu (anh rể) đoán xem nào. Ngươi đang nghĩ, hắn có phải còn quyến luyến Thần tộc, vẫn muốn quay về Thiên giới hay không chứ gì."
Dạ Đàm xí một tiếng, nhảy dựng lên, giận dữ nói: "Ta đang nghĩ nên đi đâu tìm chút linh khí cho chàng ấy bồi bổ thân thể, buổi tối nên chuẩn bị cho chàng ấy món ăn chay gì. Thức ăn nhiều như vậy cũng không lấp được cái miệng của ngươi! Bữa cơm này tính hết cho một mình ngươi!"
Triều Phong: "......"
Danh Sách Chương: