Gió lạnh phơ phất, có một loại cảm giác vừa ấm , vừa lạnh tràn ngập trong không khí.
Nhiều năm hạ độc nàng như vậy còn chưa đủ sao ? Hiện tại lại còn muốn xuống tay với thê tử trên danh nghĩa của nàng sao ? Xem ra, bọn họ là chờ không kịp rồi .Phong Vân hai tròng mắt cụp xuống, khóe miệng hơi hơi vẽ nên nụ cười .
Người không đụng đến ta thì ta cũng không đụng đến người, đã có người muốn tìm đến đường chết , nàng cần gì phải thương tiếc cho bọn họ.
-“Lưu Vân, đi báo tin đi , ngày mai ta muốn mang tân nương tử tiến cung làm lễ bái kiến .” Thanh âm không to nhưng rõ ràng , kiên định.
“Rõ .” Gian ngoài lập tức có người cung kính hồi đáp.
Thời gian một ngày cũng đủ cho những kẻ lòng dạ khó lường chuẩn bị.
Gió thổi nhẹ, nhưng có chắc gì mây đen kéo đến sẽ không mưa ?
Một đêm hết sức im lặng đi qua, hôm sau, Phong Vân nghênh ngang mang theo Mộc Hoàng, tiến cung khấu kiến quốc chủ cùng vương hậu.
Cung điện của Á Sắt công quốc tuy nhỏ nhưng lại hết sức tinh xảo.Rường cột chạm trổ cơ hồ tinh xảo từng chi tiết một , mỗi điểm đều ẩn chứa một vẻ đẹp vô cùng tinh xảo.
Trong Hoàng cung.
Vương hậu, khuôn mặt cùng với nương của Phong Vân có ba phần tương tự, mỉm cười nhìn Phong Vân:“Vân Nhi là người trưởng thành rồi a , về sau sẽ không được phong lưu như thế nữa, nên hồi tâm hảo hảo làm việc .Biết chưa ”
Phong Vân ngồi ở phía dưới , nghe vậy thì cười giảo hoạt nói:“Phong Vân nơi đó không hề bất hảo , Phong Vân vẫn thực nhu thuận , nương nương vu hãm Phong Vân a .”
“Ngươi tiểu tử này.” Vương hậu vừa nghe nhất thời liền cười mắng một câu.
-“Ha ha, ở Á Sắt công quốc của chúng ta , có thể cùng tỷ tỷ nói chuyện như vậy , sợ sẽ chỉ có Phong Vân .” Ngồi một bên là vài vị thiên phi trong hậu cung, bởi vì hôm nay Phong Vân mang thê tử tới bái kiến hậu cung,nên đều đến, lúc này một vị quý phi mặc lông chim khổng tước cười nói.
-“Cũng không phải là, tỷ tỷ luôn yêu thương Phong Vân, nhưng đúng là Phong Vân hảo , lại thông minh, bọn muội muội đều yêu thương, không riêng gì tỷ tỷ .” Một sườn phi khác cũng cười nói tiếp lời .
-“Chính là a……”