Chuyện này đâu chỉ truy xét một mình Liêu quý phi ? Có rất nhiều người đã bị liên lụy . Ai nấy đều tỏ ra vô cùng lo lắng. Chứng cứ Hách Liên vương công đã có trong tay, hết một người lại đến một người bị triệu kiến ,mọi người phỏng đoán đầu mưu vụ này chính là Tây Vương công phủ cùng Tể tướng phủ.
Á Sắt công quốc lúc này như sắp dấy lên một màn huyết vũ tinh phong.Mỗi người có liên can đều cảm thấy bất an thì người khởi xướng Phong Vân cùng Mộc Hoàng vẫn duy trì tư thái hôn mê như trước, ung dung bất động như núi.
-“Vân Nhi, ngươi như thế nào còn không tỉnh a.” Ngồi ở cạnh giường , mẫu thân Hạ Điệp Vũ của Hách Liên Phong Vân hai mắt đã sớm đỏ hồng.
-‘’Phu nhân, người không nên thương tâm, độc trong người tiểu thế tử độc đã được khống chế , nhưng giải độc thì phải có quá trình, nay mai thôi tiểu thế tử nhất định sẽ sớm tỉnh lại .”
-“Đúng vậy phu nhân, nếu tiểu thế tử tỉnh, thấy người như vậy, hắn khẳng định sẽ rất buồn.”
Hạ nhân hầu hạ bên cạnh không ngừng mỗi người một câu an ủi vị phu nhân đang đau buồn khóc lóc bên giường nãy giờ. Thế tử Phong Vân đã được giả độc , hẳn là sẽ không có vấn đề lớn .Cứ thế,cứ thế , hết câu này đến câu khác an ủi mà náo loạn hết cả lên.
-“Đi ra ngoài, đi ra ngoài, làm ầm ĩ như vậy, Vân Nhi bệnh làm sao mà tốt lên được.” Trong khi mọi người ồn ào võ mồm thì một thanh âm uy nghiêm vang lên . Nguyên lai là lão thái quân đã đến.
“Vâng.” Lập tức, một đám người liền lui ra.
-“Tôn tử của ta được phúc của trời đất, mệnh lớn, khảo nghiệm đơn giản như thế nào mà không qua khỏi được, ngươi không cần ở trong này khóc lóc, nó sẽ sớm tỉnh thôi .” Lão thái quân một thân kiên cường quát lớn mẫu thân Phong Vân một câu.
-“Con dâu đã biết.” Hạ Điệp Vũ xoa xoa hai mắt, cũng không dám khóc thêm tiếng nào nữa.
-“Tốt lắm, đi xuống nghỉ ngơi đi, ta sẽ ở lại nơi này .” Lão thái quân hướng Hạ Điệp Vũ phất phất tay.
Mẫu thân của Phong Vân không dám nhiều lời tranh cãi, đồng thời cũng biết lão thái quân ở trong này thì Phong Vân là an toàn , nên cúi người trở ra ngoài.