Hách Liên Phong Vân, nàng thật đúng là quá liều mạng, được, được lắm!
“Ồ, lại lên thêm một tầng nữa rồi?” So với Mộc Hoàng trong bụng đầy sát khí, Ngàn Dạ Cách cũng trưng ra vẻ mặt không được tốt cho lắm, hắn đột nhiên ồ lên một tiếng, cơ thể cũng hơi nhích lên một chút.
Ngàn Dạ Cách vừa dứt lời, Phượng Vũ Náo ngạc nhiên không thốt lên lời. Tầng thứ ba… Tầng thứ ba của Càn Khôn Thiên Hợp Tháp đã sáng đèn.
“Sao có thể? Với linh lực như thế Phong Vân không thể lên được tầng thứ ba…” Phượng Vũ Náo kinh ngạc nhìn lên võ đài. Linh lực của Phong Vân cùng lắm cũng chỉ lên được tầng thứ hai, việc này…
“Che giấu!” Ngàn Dạ Cách nhìn Càn Khôn Thiên Hợp Tháp hồi lâu mới thốt ra hai chữ.
Phong Vân hẳn là che giấu năng lực thực sự của hắn.
Cùng lúc ấy, Phượng Vũ Náo cũng có suy nghĩ giống y như vậy, hắn nhất thời vui mừng đến nỗi bật cười ha hả. Có được một Phong Vân giỏi giang thế này làm em rể, lần này hắn không uổng công tới Nam Viên rồi, không uổng công chút nào.
Gió vẫn ào ào thổi, mọi người phía dưới sân đấu mặc dù tâm trạng khác nhau nhưng ánh mắt ai nấy đều đổ dồn về phía Càn KhônThiên Hợp Tháp.
Lên tầng thứ ba cơ à, tầng thứ ba…
“Không có! Rốt cuộc nó ở đâu?” Lúc này, bên trong tháp, Phong Vân cũng không biết mình đã lên được tầng mấy, nàng chỉ không ngừng cùng sư tử Hoàng Kim đi kiếm tìm sức mạnh của nó.
“Không có ở tầng này, chắc là ở phía trên!” Sư tử Hoàng Kim vừa thở hổn hển vừa đáp lời. Áp lực nơi này khiến nó cũng không chịu nổi.
“Chết tiệt! Lần này ta bị ngươi hại chết rồi.” Phong Vân nghe nói thế liền khẽ quát một câu. Sức mạnh bên trong tầng này khiến nàng bắt đầu cảm thấy khó khăn, đến đi nửa bước cũng thấy khó rồi, vậy mà sư tử Hoàng Kim chết tiệt còn nói phải lên tầng trên nữa.
“Ở phía trên, Phong Vân, nhanh lên!” Vẻ mặt sư tử Hoàng Kim vẫn vô cùng kích động, chẳng để ý đến lời quát tháo của Phong Vân, nó phi thẳng tới chỗ nàng rồi lớn tiếng nói.