Mộc Hoàng giơ tay đón lấy rồi cúi đầu xem xét.
“Có gì kỳ lạ phải không? Thứ này chính là thứ bao phủ lên linh lực của Tiểu Hoàng Kim đấy, nhìn qua thì cũng chẳng có gì ghê gớm…” Phong Vân thấy vậy cũng sán lại gần để nhìn.
Thứ này hình như chỉ vô tình phủ lên linh lực của sư tử Hoàng Kim thôi, hẳn là không có tác dụng gì nhiều. Phong Vân liếc mắt nhìn thoáng qua, quả nhiên xù xì khiến người ta chẳng muốn nhìn, nhưng mà…
“Ơ?” Phong Vân khẽ nhíu mày. Nàng có cảm giác hình như đã từng nhìn thấy nó thì phải?
“Đem bức vẽ mà nàng đã lấy được từ Thánh Linh Cung ra đây!” Phong Vân còn đang nhíu mày thì giọng nói trầm ổn mà mang theo vẻ hưng phấn của Mộc Hoàng đã truyền đến.
Phong Vân vừa nghe xong thì lập tức nhớ ra. Vật này chẳng phải rất giống bản vẽ kia sao? Nàng lập tức lấy bản vẽ giấu ở không gian bên trong hoa tai và đặt lên tay Mộc Hoàng.