“Vâng.” Lập tức phía dưới một nô tì nghe lệnh liền đi.
Phong Vân vẫn nằm ở trên giường giả vờ hôn mê vừa nghe, nhất thời đáy lòng kêu một một tiếng khổ .Đụng chạm đến thân thể của Mộc Hoàng sát như thế không phải tất thảy mọi chuyện sẽ bại lộ mất .
Về phần Mộc Hoàng hắn đã mất hết kiên nhẫn , lúc này lại nghe thấy những lời này, cổ tay động đậy, hắn muốn đứng dậy, hắn không còn kiên nhẫn để đóng kịch cùng Phong Vân.
Mộc Hoàng vừa động , Phong Vân cũng nhanh phản ứng lại.
Phong Vân lập tức xoay người trực tiếp mặt đối mặt với Mộc Hoàng,liền há miệng cắn vào cổ của Mộc Hoàng, một bên thì thào nói:“Mộc Mộc…… Mộc Mộc sẽ không có việc gì……”
Nghe ra thì chỉ là những ngôn từ bình thường ngắt quãng ,nhưng thực ra lại như có như không một bên tai của Mộc Hoàng nói:“Không cho phép nhúc nhích.”
Mộc Hoàng nhất thời tức giận,dùng sức bóp chặt thắt lưng của Phong Vân.Phong Vân cũng không vừa, dùng sức làm cho hắn thôi không động đậy, càng cố phát sức lực hơn nữa để ngăn chặn Mộc Hoàng.
Hai người trong lúc đó không có một khe hở nào.Như vậy vừa có thể che chắn, bất luận kẻ nào cũng không thể áp sát bên cạnh Mộc Hoàng .
-“Nếu không động nữa,ta liền cho ngươi cửu tinh đan.” Phong Vân lời nói như mật ngọt cắn vào lỗ tai của Mộc Hoàng.
Mộc Hoàng nghe vậy mặt lại càng đen hơn.Cửu tinh đan, tuy rằng không tính là thứ tốt, nhưng hiện tại đối với hắn mà nói,lại là thứ tốt vì sẽ giúp hắn khôi phục lại công lực một cách nhanh chóng.
Nữ nhân này quả thật là.., trong tay đã có mấy thứ này,vậy mà không cho hắn sớm, hiện tại lại mang ra để uy hiếp hắn, quả thực làm cho hắn càng tức giận hơn.Lập tức không dám có những động tác nào khác.Chỉ hung hăng chích vào thắt lưng của Phong Vân hai cái,chỉ có thể tiếp tục giả vờ hôn mê.
Bất quá, vừa rồi do sinh khí nên không có cảm giác gì ,bây giờ lại cảm giác được Phong Vân một thân nhuyễn ngọc ôn hương ,mà thân thể của nàng lại đang gắt gao dán vào thân thể của hắn.
Mộc Hoàng nhíu nhíu mày,đã rất nhiều năm rồi không có nữ nhân nào lại có tư thế tiếp xúc thân mật với hắn đến vậy.
Cảm giác này……
-“A, thế tử vừa cử động ,vừa rồi đã cử động .” Phong Vân vừa có cử động,nhóm nha hoàn bên cạnh nhất thời mừng như điên đứng lên mà hô to.
“Tốt,tốt rồi , Vân Nhi đã tỉnh, thật tốt quá, Vân Nhi đã tỉnh rồi.” Lão thái quân thấy vậy cũng quá đỗi vui mừng.
Ngay lập tức có người đi bẩm báo vương công,tin vui nhanh chóng được truyền đi trong phủ Hách gia .Hách Liên Phong Vân đã tỉnh.Phong Vân đã tỉnh, có người vui mừng, có người lại lo lắng.
Bên ngoài ánh trăng như được treo trên ngọn cây,thản nhiên phát sáng, lập lòe nhấp nháy.
Lúc này tại gian phòng của Phong Vân im ắng không có một bóng người ,chỉ còn lại Phong Vân và Mộc Hoành vẫn đang hôn mê.