Tạ Ung nhớ lại lần trước Từ Thu ngủ ở nhà anh, cô ngủ ở phòng khách Đột nhiên anh cảm thấy có hơi tiếc nuối, lần đó anh nên để cho cô ngủ ở trong phòng ngủ chính.
Từ Thu còn chưa thức dậy đã cảm thấy có một ánh mắt nóng như lửa nhìn chằm chằm vào mình, cô mơ hồ trở mình một cái, sau đó lúc Tạ Ung đưa tay chạm vào eo mình, cô lập tức tỉnh lại.
Cô đã quen ngủ một mình và rất yêu thích sự yên tĩnh. Sau khi rời khỏi nhà mướn phòng riêng, trong phòng ngoại trừ cô ra thì hoàn toàn không có hơi thở của người khác Cô gần như lập tức trốn sang một bên, vẻ mặt có hơi khó chịu. Sau khi đứng vững cô quay đầu nhìn lại ngay, Tạ Ung đã ngồi ở trên giường, chăn rơi xuống từ trên vai, lộ ra nửa thân trên đầy vết cào, lại nhìn lên trên nữa chính là vẻ mặt có hơi không vui của anh.
“Hôm nay tôi phải về trường một chuyến.” Từ Thu nói xong lập tức cúi đầu nhìn đồ ngủ trên người mình Tối qua hai người chơi đến nửa đêm, cuối cùng cô mơ hồ nhớ lại Tạ Ung ôm cô đi tắm, cô cảm giác trống trải, chắc là vẫn chưa mặc đồ lót.
Tạ Ung tỏ vẻ muốn nhấc chăn lên: “Ăn xong bữa sáng rồi tôi đưa cậu đi."
-
Hôm nay là ngày cuối cùng của kì nghỉ ngắn, app thời tiết của Từ Thu hiển thị hôm nay trời nắng, rất thích hợp để phơi chăn - Đương nhiên về trường chỉ là cái cớ, chỉ là trong lúc nhất thời Từ Thu không biết nên đối mặt với Tạ Ung như thế nào.
Thật ra lúc bắt đầu cô không muốn... Làm thật với anh mà chỉ muốn chơi đùa thôi - Những thứ thú vị thì chỉ nên chạm một cái là được rồi, không cần phải kéo người ta vào chỗ sâu nhất, nhưng có lẽ mọi người đều bị chứng tự bế, bởi vì Trần Nhu cô nhớ lại chuyện của khi còn bé, có thể cô đã bị áp lực rất lâu, ký ức đen tối liên tục bay ra, cho nên cô nhịn không được từ từ quyến rũ Tạ Ung.
Anh đỏ mặt cầu xin cô, lúc làm tình lại bày ra vẻ mặt vô cùng mê người.
Sau khi trút hết mọi chuyện trong lòng, cô cảm thấy rất sướng, không chỉ sướng trên cơ thể mà còn sướng về mặt tinh thần Cô có thể tạm thời quên đi những chuyện không tốt, chỉ còn lại sự sung sướng trước mắt cùng với Tạ Ung
Mặc dù sau một đêm phóng túng, tất cả di chứng đau đớn đã bắt đầu như ẩn như hiện Nhưng không sao, trải qua đêm qua, linh hồn của Từ Thu đã trở nên nhẹ nhõm, có lẽ cô nghĩ tâm trạng cô có thể thoải mái được khoảng ba ngày.
Cho nên lúc Tạ Ung để lại bữa sáng cho cô, Từ Thu đơ người một lúc, lần đầu tiên cô không muốn từ chối - Cô chỉ kéo tóc mình nói: “... Tôi đi tắm trước.”
Cơ thể hoàn mỹ của Tạ Ung đã bị Từ Thu cấu đến không ra hình dáng, lúc anh tắm rửa thay quần áo xong, anh vẫn còn có hơi đau nhức. Nhưng rất kỳ lạ, lúc cảm giác đau đớn quét qua toàn thân, Tạ Ung nhớ lại đêm qua Từ thu ngồi trên chân anh, cô dâm đãng lắc hông dùng tiểu huyệt ăn côn th*t của anh.
Anh ép mình không được nhớ tới nữa, dòng nước ấm đã hơi lạnh, côn th*t hơi cương lên đã chậm rãi mềm lại.
Lúc anh đi ra ngoài, Từ Thu đã mặc xong quần áo, bộ quần áo mà tối qua cô đã giặt rồi phơi khô.
Tạ Ung muốn tự nấu ăn ở nhà, bởi vì sống một mình, tài nấu nướng của anh đã rất tốt, cho nên cô chỉ đứng bên cạnh giúp đỡ — Nói là giúp đỡ nhưng thật ra Tạ Ung cũng không nhờ vả cô gì cả, anh đã quen tự làm chuyện của mình, Từ Thu cũng chỉ đưa gia vị và dụng cụ làm bếp cho anh.
Trong lúc đó, vài lần Tạ Ung muốn nói gì đó, nhưng lại muốn nói rồi lại thôi, Từ Thu có thể nhìn ra, nhưng mà anh không nói cho nên cô cũng không hỏi nhiều.
Cháo trắng và một món ăn nhẹ chỉ tốn một ít thời gian, Từ Thu đi múc cháo, cô nghe thấy tiếng máy hút khói hòa với giọng nói trầm ấm của Tạ Ung: “... Từ Thu, ngày hôm qua là lần đầu tiên của cậu... Và cũng là của tôi.”
Tay Từ Thu đang múc cháo lập tức dừng lại, cô không đỏ mặt mà chỉ quay đầu nhìn Tạ Ung.
“Ừ, thì sao?” Cô nói.
Tạ Ung không quay đầu, anh đứng nêm nếm gia vị cho nên đưa lưng về phía cô. Không biết có phải là ảo giác của Từ Thu hay không, hình như cô nhìn thấy tay cầm muôi của Tạ Ung hơi run lên.
Không biết im lặng được bao lâu, Tạ Ung lại mở miệng: “... Nếu như cậu muốn thì tôi sẽ chịu trách nhiệm.” Lúc anh nói lời này, giọng nói cũng không thay đổi, hình như cũng không phải là chuyện rất quan trọng, nhưng mà hai người chỉ nói chuyện với nhau mà thôi.
Vẻ mặt vẫn luôn lạnh lùng của Từ Thu đã lập tức thay đổi. Cô vội vàng xoay người tiếp tục múc cháo của mình, ngón tay bị hơi nóng bốc lên làm cho cô cảm thấy hơi ngứa, Từ Thu khẽ cười nói: “Không cần.”
“Cái gì mà lần đầu tiên lần thứ hai, tôi không quan tâm đâu.” Lúc cô nói những lời này, nhẹ nhàng như bay, “Dù sao tôi cũng chỉ mất đi màng trinh và vài giọt máu, lần sau sẽ không đau nữa, như vậy đối với tôi cũng rất tốt.”
Cô không biết Tạ Ung có nghe rõ hay không, cô chỉ ra vẻ rất bình tĩnh, muốn nói hết lời của mình
“Nhưng mà Tạ Ung, cậu đừng lừa tôi, cậu cũng đã nói hai chúng ta đều là lần đầu tiên, không ai chịu thiệt. Lần sau cậu muốn tìm người khác, cậu vẫn có thể nói dối đó là lần đầu tiên của cậu, tôi thề là sẽ không nói gì đâu.”
Đến đây, vừa mới bắt đầu Từ Thu có hơi hối hận về chuyện hôm qua Hình như cô cũng có dự cảm, Tạ Ung là người rất quan tâm chuyện này, mà anh sẽ là người chịu trách nhiệm trong chuyện này, đây cũng là bản tính bướng bỉnh trời sinh của anh.
Đột nhiên cô sợ anh bám víu mình.
Xào rau xong, Tạ Ung cúi đầu lấy cái đĩa trên kệ, giọng nói của anh lớn hơn lúc nãy: Cậu không cần sợ tôi như vậy. Tôi hèn hạ đến mức nào mới có thể để cậu nói ra lời từ chối rõ ràng đến thế, sau này tôi sẽ bám víu cậu sao? Tôi chỉ cảm thấy cậu là con gái, gặp phải loại chuyện này, cho nên theo lý mà nói thì tôi nên chịu trách nhiệm. Nếu như cậu không muốn thì thôi.”
Anh dừng một lúc: “Còn nữa, trước khi chưa hoàn toàn chấm dứt với cậu, tôi sẽ không tìm người khác. Đây là vì sinh lý khỏe mạnh của chúng ta, tôi hy vọng cậu cũng vậy.”
Từ Thu là người thiếu ranh giới và trách nhiệm, dù cô biết cách xử lý của Tạ Ung rất bình thường, nhưng cô vẫn dùng giọng nói mỉa mai như đang mỉa mai ông già cổ hủ: “Tạ Ung, nếu như cậu suy nghĩ như vậy thì tôi cũng không quản được. Nhưng tôi cũng sẽ không trói chặt cậu nữa, tôi và cậu không có quan hệ vợ chồng hay là yêu đương, cậu nên rõ ràng một chút.”
Quan hệ xác thịt không rõ ràng này, lúc nào cô muốn dừng thì có thể kêu dừng. Thậm chí bọn họ cũng không được xem là bạn tình.
Cô sẽ không làm bậy, nhưng Tạ Ung nói như vậy, hình như hai người đã có gì đó trói buộc lẫn nhau, chuyện này làm cho cô cảm thấy gánh nặng một cách kỳ lạ.
Cô chán ghét tất cả tình cảm ràng buộc.
Cô không cảm thấy tiếc vì sau một đêm hai người cùng nhau trải qua cảm giác mới lạ, nhưng cô lạnh lùng nói ra những lời này Cô hy vọng anh có thể sớm nhìn nhận thực tế, trong lòng không cần tồn tại bất kỳ sự vướng bận nào.
Lúc này cuối cùng Tạ Ung cũng bưng dĩa bước tới, vẻ mặt u ám nói không nên lời, nhưng hình như anh cũng không biết nên làm thế nào, chỉ chậm rãi không mở miệng. Mà lúc này, đột nhiên điện thoại của Từ Thu nằm ngoài phòng khách vang lên, cô nhanh chóng rời khỏi phòng bếp như một cơn gió.
Là dãy số lạ, cô bắt máy, thì ra là một người đàn ông.
“Xin chào, cho hỏi cô có phải là Từ Thu không?” Giọng nói của đối phương rất chín chắn, lộ ra sự ưu nhã, giống như tiếng đàn violon cổ điển thời Trung Cổ.
“... Không biết cô có rảnh hay không, tôi muốn hẹn cô ra ngoài nói chuyện một chút. Tôi là Trần Mặc, anh họ của Trần Nhu.”