• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tình cảm của Từ Thu đối với Tạ Ung đôi khi pha lẫn chút thương hại. Những việc anh làm, những lời anh nói thường khiến cô dễ chịu. Anh ướt sũng trong mưa, còn bướng bỉnh như thể chú chó nhỏ cắn ống quần cô mãi không buông. Thực tế Tạ Ung là chàng trai có trái tim mạnh mẽ khác hẳn người thường, bởi thế loại tương phản này mang lại cảm giác như muốn mạng cô.

-

Cô thương hại anh, thương hại anh quá ngốc, yêu phải một người như cô, dù đụng tường nam cũng quyết không quay *Lấy ý từ câu thành ngữ X ti vi tri t|n|: Bất tràng nam tường bất hồi đầu – 1 ti vi tri t|n| 、 – bú zhuàng nán giáng bù huí tóu (không đụng tường nam không quay đầu; chỉ người cố chấp, không nghe lời người khác; giống như không thấy quan tài không đổ lệ; tường nam là tường ở phía nam, ở đây là chỉ bức tường bình phong ((gọi là ảnh bích/ chiếu bích)) chắn trước cửa hậu viên/nhà trong của các nhà có thế lực, địa vị theo kiến trúc xưa của người TQ, ai quan tâm có thể tìm hiểu). Cô tốt đẹp chỗ nào? Chính cô cũng không biết.

Song cảm giác được người ta yêu, quả là cực kỳ sung sướng, những cảm xúc này góp phần giúp cô và Tạ Ung đi đến ngày hôm nay, tình dục không tình yêu tuy bắt đầu một cách vô lý, nhưng chẳng biết từ lúc nào đã dần dần thay đổi mùi vị.

Từ Thu bị Tạ Ung ấn lên cửa hôn tới tấp, như thể bù lại xa cách hai ngày qua. Tạ Ung hôn rất dùng sức, đầu lưỡi quấn lấy môi Từ Thu dây dưa liếm cắn, hai tay ôm cô chặt chẽ, không cách nào lay chuyển được.

Hai người đều hít thở không thông, không biết là người ai nóng hơn. Nhiệt độ trong phòng ổn định, điều hòa được mở vừa phải, chiếc đèn nhỏ gần cửa ra vào chiếu ra màu vàng ấm áp. Răng môi Tạ Ung bắt đầu đánh chiếm, anh hôn xuống chiếc cổ trắng ngần của Từ Thu, đối phương ngửa đầu lên, hơi thở càng thêm bất ổn.

Từ Thu vươn tay xuống đũng quần Tạ Ung, vừa rồi hôn lâu như vậy, hiển nhiên vật kia đã cứng ngắc, đội lên thành một túi lớn dưới lớp vải. Từ Thu khẽ vuốt vật nam tính của Tạ Ung, đầu ngon tay lượn vòng trên đỉnh quy đ*u rồi nắm chặt, khiến Tạ Ung hít thở nặng nề, rên rỉ dâng côn th*t mình vào tay Từ Thu.

Từ Thu rất giỏi trong khoản này, sau khi tát anh một cái cô sẽ cho anh một viên kẹo.

Tiếng hít thở của Tạ Ung rất êm tai, loại khiêu gợi trầm khàn, ẩn chứa ham muốn trêu ngươi, kết hợp với nụ hôn si mê gấp gáp, quả thực chẳng khác nào thuốc kích thích thượng hạng.

Đầu gối Tạ Ung chống giữa hai chân Từ Thu, như có như không cọ sát vài cái, cô đã cảm nhận được tiểu huyết ẩm ướt trơn nhớt, khoái cảm yếu ớt chẳng những không làm giảm bớt dục vọng mà ngược lại còn khiến tiểu huyệt cô càng thêm ngứa ngáy.

“Ưm... Từ Thu, cậu sờ tôi sướng quá...” Chàng trai thở gấp, vùi đầu vào cổ cô gái.

Từ Thu đã rất ẩm ướt, nghe Tạ Ung nói thế, cô cắn lên tại anh, “Cô gái tìm cậu vào hôm nay, quan hệ giữa tôi và cô ta không tốt, nếu lần sau cô ta đến tìm cậu nữa, cậu đừng để ý đến cô ta.”

Cô hạ giọng: “Đàn ông không tự trọng còn tệ hơn rau củ héo úa.”

Chẳng hiểu sao Tạ Ung vui vẻ trở lại, anh cho rằng Từ Thu ghen, xen kẽ trong tiếng rên rỉ là tiếng cười khẽ: “ Hôm nay tôi đứng cách cô ta rất xa, cô ta nói xấu cậu, tôi và cô ta, chắc chắn không có lần nói chuyện nào nữa.”

Đương nhiên Từ Thu rất thỏa mãn, cô cong môi, hôn lên khóe mắt Tạ Ung, “Ngoan lắm, có phần thưởng.”

Tạ Ung mơ mơ màng màng bị Từ Thu đưa đến phòng ngủ, từ lúc hai người quấn lấy hôn môi quần áo anh đã bị cởi ra. Chờ anh lấy lại tinh thần thì đã bị Từ Thu đeo bịt mắt, còn dùng đoạn vải nhung đen trói chặt hai tay anh ra sau lưng.

“Cậu muốn làm gì?” Tạ Ung nuốt nước bọt, anh hơi sợ hãi với những chuyện sắp xảy ra tiếp theo, nhưng nhiều hơn là chờ mong. Đã lâu rồi anh không chơi như vậy với Từ Thu, da thịt trần trụi chỉ bị cô chạm nhẹ mà cảm giác tê dại ngứa ngáy gần như lan ra toàn thân.

Từ Thu ở ngay sau lưng Tạ Ung, anh ngồi, cô quỳ trên giường, giống như lần đầu tiên cô đùa bỡn anh vậy, cô ôm anh từ phía sau, đường cong bầu ngực dán chặt chẽ vào lưng Tạ Ung, sau đó một tay cô phủ lên vật nam tính cứng như chày sắt của anh.

“Ôi!” Tạ Ung không thể kiềm chế thêm nữa, hai chân vô thức run run, nơi mẫn cảm yếu ớt nhất bị cô âu yếm vuốt ve như vậy, khoái cảm lan tràn như bị điện giật, khiến eo anh lắc lư. Thế nhưng hết lần này đến lần khác Từ Thu ở sau lưng anh còn cố ý nhẹ nhàng cọ sát nhũ hoa vào lưng anh, cả người anh như bị thiêu cháy, khí huyết và dục vọng kêu gào muốn giải phóng, anh muốn bị tra tấn, muốn bị dâm loạn, anh run rẩy liều mạng ngã ra phía sau vùi đầu vào ngực Từ Thu.

Gáy Tạ Ung gác lên hõm vai Từ Thu, chiếc cổ thon dài của anh ngửa ra, giống như thiên nga trắng đang hấp hối, khàn khàn thở dốc, mỗi một tiếng đều gần như khuấy động tim Từ Thu, làm tim cô ngứa ngáy khó chiu.

Vật nam tính của Tạ Ung ở trong tay Từ Thu chẳng khác nào món đồ chơi tình dục, sưng phồng cực điểm, quy đ*u ủng đỏ dâm đãng, thậm chí còn rỉ mấy giọt nước tinh trắng đục.

Bàn tay còn lại của Từ Thu sờ cằm Tạ Ung, nhẹ nhàng xoay cằm anh về phía mình, sau đó thẳng đường hôn từ cằm đến môi, “Mới sờ vài cái, cậu đã không chịu nổi à?” Cô cười nhẹ sẵng giọng.

Lỗ quy đ*u mẫn cảm nhất và khe mông nối liền cúc hoa đều bị Từ Thu cọ sát, khi thì dùng sức, khi thì vuốt nhẹ như lông vũ, nước tinh dinh dính vương trong lòng bàn tay, xoa lên thân gậy, hành động tuốt gậy càng thêm trơn trượt.

Tạ Ung sướng đến nỗi cả người lâng lâng, dường như quay lại thời gian đầu anh quen biết cô. Đối mặt với tình ái, anh chẳng biết gì cả, anh bị cô dụ dỗ, vừa dỗ dành vừa ép buộc nếm thử hương vị của tình dục, sau đó đã sa chân vào là không thể cứu vãn.

Đến cuối cùng, thân thể Tạ Ung căng thẳng, hai tay bị trói sau lưng nổi đầy gân xanh, phần eo cong lên, chịu không nổi cất tiếng cầu xin cô: “Mạnh thêm chút nữa... Tôi sắp, sắp bắn..."

Dù sao cũng là ban thưởng, Từ Thu không định khiến anh khó chịu, cô dùng thêm sức, tay còn lại không quên xoa bóp hai túi ngọc căng phồng - Tạ Ung cắn răng, sau đó anh thét lên một tiếng đầy đau đớn rồi há miệng run rẩy bắn trong tay Từ Thu.

Tạ Ung tựa vào lòng Từ Thu, liên tục thở hổn hển hòng giảm bớt dư vị cao trào, Từ Thu sờ lên tóc mai anh, giọng điệu đầy mê hoặc: “Muốn chơi kiểu khác nữa không?”

Tạ Ung thở ồ ồ, nhưng vẫn nghiêng đầu hôn lên sau tại Từ Thu, “Tôi muốn ăn...” Giọng anh mơ hồ, không nói rõ muốn ăn cái gì. Từ Thu trêu chọc anh, cô không ép hỏi, gương mặt dưới lớp bịt mắt đỏ hồng, cuối cùng cắn răng thốt lên hai chữ: “âm hộ"

Anh muốn liếm, muốn ăn nơi ấy của cô, nơi mà mỗi một lần anh tiến vào đều khiến anh sung sướng như điên, vô cùng ẩm ướt ấm áp, chỉ mới nghĩ tới thôi mà đã hứng muốn chết rồi.

Từ Thu chưa từng dễ nói chuyện như hôm nay, Tạ Ung vừa đề nghị chưa bao lâu, cô đã đứng lên, đỡ Tạ Ung nằm xuống, trong lúc vô tình, hai tay anh giơ qua khỏi đầu, cả người bày ra tư thế bị áp chế, cảm giác vừa tan vỡ vừa bất lực.

Từ Thu nhẹ nhàng tách hai chân vòng qua đầu Tạ Ung, hoa huy*t trần trụi đã lầy lội từ lâu, ẩm ướt không tả xiết Cô chầm chậm ngồi xuống, nhắm ngay miệng Tạ Ung.

Um —” Ngay tại khoảnh khắc môi Tạ Ung bao trùm lên cửa huyệt, Từ Thu cau mày rên rỉ, chỗ ấy của cô ngứa ngáy trống rỗng, bây giờ bị đầu lưỡi Tạ Ung mạnh mẽ xâm chiếm khuấy đảo, mật dịch chảy càng lúc càng nhiều.

Bao nhiêu mật dịch chảy ra đều bị đầu lưỡi Tạ Ung cuốn hết vào miệng, không biết anh đã nuốt hay thế nào, tóm lại động tác của anh vừa vội vừa trầm mê, mút rất dùng sức.

Bị tiếng rên rỉ của Từ Thu kích thích, thậm chí Tạ Ung còn cắn lên tiểu hạch sung mãn, kéo nhẹ day cắn, vừa nhai vừa cắn khiến hai chân Từ Thu run lẩy bẩy, drap giường dưới chân bị siết nhăn nhúm.

“A... đừng cắn chỗ ấy, nhẹ... nhẹ nhàng liếm thôi...” Số lần Từ Thu được liếm không nhiều bằng số lần trực tiếp cắm vào, được khẩu giao là một loại cảm giác rất lạ, khoái cảm khó nói thành lời, nhất thời cô chịu không nổi tiết tấu của Tạ Ung. Còn Tạ Ung thì sao? Dục vọng bành trướng, cả người mất đi vẻ thanh cao chính trực thường ngày, ngu ngốc giống như một con chó đực đang động dục.

Không rõ đã liếm bao lâu, Từ Thu bỗng run rẩy đạt cao trào, cửa huyệt rộng mở tuôn từng đợt d*m thủy ra bên ngoài, cô như người mất hồn, si mê tê liệt ngã phịch trên người Tạ Ung.

Trên môi Tạ Ung toàn là mật dịch tiết ra từ hoa huy*t Từ Thu, ướt đẫm, phản chiếu ánh sáng lấp lánh mập mờ. Lúc này anh mới van xin Từ Thu lấy bịt mắt xuống Tiếp theo chơi cái gì, dùng tư thế gì anh đều nghe cô hết, cách đây vài ngày anh đã nghĩ, sau khi làm hòa, được vuốt ve làm tình với cô, anh muốn nhìn thấy mặt cô.

Gương mặt khiến anh trằn trọc, ngày nhớ đêm mongmấy hôm nay.

Từ Thu đỏ mặt tháo bịt mắt và dây trói tay Tạ Ung ra. Ngay tại lúc nhìn thấy ánh sáng, Tạ Ung có thể thấy rõ thân thể trần truồng trắng như tuyết của người trước mặt, vòng eo nhỏ nhắn tinh tế, đôi gò bồng đào sung mãn, mái tóc dài đen nhánh rũ xuống trước ngực.

Bị nhìn trắng trợn như vậy, song Từ Thu chẳng có vẻ gì là xấu hổ, ngược lại cô còn ung dung bình tĩnh từ từ kéo tóc rũ phía trước ra sau lưng, nhìn Tạ Ung đang vội mang bao vào, cô nhẹ nhàng nói: “... Từ từ làm, thời gian nhiều lắm, còn cả ngày mai kia.” Từ Thu sờ má Tạ Ung, một giây sau cô đã bị đối phương đảo khách thành chủ đè dưới thân.

Tạ Ung gần như gấp không chờ nổi, anh nhanh chóng tách hai bắp đùi ẩm ướt của Từ Thu ra rồi đỡ gậy th*t sung huyết khí thế bừng bừng cọ sát trước cửa huyệt mấy cái, đợi đến khi quy đ*u thấm nhuần d*m thủy của cô gái, anh mới nhắm thẳng cửa huyệt cắm vào trong.

Bên trong hoa huy*t vừa ướt vừa nóng, vừa chặt vừa mềm, côn th*t mới đi vào một đoạn nhỏ, mặt Tạ Ung bỗng đổi sắc. Chỉ mới vài ngày không làm, dường như hoa huy*t Tạ Thu lại chặt hơn một chút, hút mạnh đến nỗi da đầu anh run lên, như thể bên trong có muôn ngàn cái miệng nhỏ đồng thời mút hút vật nam tính của anh.

“Từ Thu...” Tạ Ung thở dồn dập, cả khuôn mặt đều vùi trong cổ Từ Thu, cảm nhận loại khoái cảm trùng trùng điệp điệp khi côn th*t từ từ tiến sâu vào hoa huy*t đối phương, loại khoái cảm này khiến người ta không ngừng lại được, không cách nào thỏa mãn, chỉ muốn điên cuồng cắm rút, đâm vào càng sâu, cố gắng có thêm nhiều khoái cảm hơn nữa. “Sướng quá... Bên trong cậu hút tôi rất sướng...” Não Tạ Ung đặc quánh, đại khái chính anh cũng không biết mình vô thức thốt lên những lời đó. Từ Thu rên rỉ đứt quãng, đồng thời phập phồng theo từng cú nhấp chậm rãi của Tạ Ung.

Nhẹ nhàng cắm rút như vậy một lát, Tạ Ung không nhịn được nữa, anh mạnh mẽ xông vào chỗ sâu nhất, rút ra tận ngọn, cắm vào lút cán, miệt mài vận động.

Lần làm tình này như gió táp mưa rào, tiếng nam nữ rên rỉ lộn xộn cao vút, tiếng nước “ộp ộp, ộp ộp” càng dâm uế không thể tưởng.

Hoa huy*t trơn mềm non nớt của Từ Thu bị tấn công như roi quất hết lần này đến lần khác, cửa huyệt căng đến cực hạn, thịt non bị kéo cả ra ngoài, dâm dịch còn không ngừng chen qua kẽ hở chảy ra bên ngoài. Côn th*t Tạ Ung vừa nóng vừa cứng, lần nào cắm vào cũng nghiền nát vách thịt non mẫn cảm bên trong, khoái cảm vụn vặt lan tràn bốn phương tám hướng rồi tỏa ra toàn thân, cả người cô bủn rủn, bị cắm đến nỗi không nói ra hơi, chỉ biết há miệng rên rỉ, tiếng sau to vang lên tiếng trước.

Tiếp tục va chạm mạnh mẽ, sức Tạ Ung không giảm mà ngược lại còn tăng mạnh hơn, như thể anh không biết mệt mỏi là gì, anh còn muốn hôn môi cô, ăn nhũ hoa cô, côn th*t đảo sâu nghiền nát hoa huy*t Từ Thu, mải miết chạy nước rút, chậm chạp không chịu bắn.

Từ Thu vừa cao trào một lần, hoa huy*t vô cùng mẫn cảm, lúc Tạ Ung cắm vào, quả thật thành trong đói khát điên cuồng xoắn mút côn th*t như muốn mạng, Từ Thu rên rỉ từng cơn, lý trí bị khoái cảm đánh bất tỉnh.

Cô bị làm hết sức thoải mái, dù sao lúc ở trên giường, thân thể cô và Tạ Ung luôn rất hợp nhau, anh biết rõ điểm mẫn cảm nhất trên người cô, anh chỉ cần chạm nhẹ vào chỗ đó vài cái thì chẳng bao lâu sau cô sẽ cao trào phun d*m thủy.

Cơn cực khoái sau cao trào của Từ Thu còn chưa tan biến thì Tạ Ung lại cắm ra từng đợt cao triều mới, cô đành kẹp chặt Tạ Ung.

Có qua có lại, đối phương cũng không chịu nổi mức độ co xoắn của cô, anh gia tăng tốc độ cắm rút, kịch liệt cắm mạnh mấy chục cái, cuối cùng chống vào chỗ sâu nhất giải phóng dục vọng của mình.

Tinh d*ch đậm đặc màu trắng sữa, từng dòng từng dòng bắn ra theo đợt, gần như bắn suốt nửa phút, trận xuất tinh này mới chính thức kết thúc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK