• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 25: CÔ CÚT NHANH LÊN CHO TÔI NHỜ

Thư Giai Kiệt cố gắng bình tĩnh lại, hôm nay tâm trạng của anh ta vốn không tốt, công việc còn chất đống chưa làm, thời gian đâu mà ở đây đoán già đoán non?

"Xem ra anh chẳng hoan nghênh tôi lắm." Liên Chương vuốt cằm, nghĩ lại chuyện Vũ Hạo Vương nói với anh ta sáng nay mà mất hứng đùa giỡn. Tiền ơi là tiền, lại sắp ném cả đống ra cửa sổ rồi... Anh ta bực bội đập một tập tài liệu lên bàn, "Ký đi."

Thư Giai Kiệt nhíu mày cầm tài liệu lên đọc sơ qua, ánh mắt anh ta sáng ngời như bắt được vàng, nhưng kinh nghiệm nhiều năm trên thương trường khiến anh ta giữ được vẻ bình tĩnh ngoài mặt.

"Thế này là sao?"

"Sao là sao? Thì như anh thấy đấy." Liên Chương bực bội đáp.

"Có phải bên anh nhầm rồi hay không? Tuy bên tôi giành được dự án này nhưng đã bị từ chối rồi." Thư Giai Kiệt lịch sự đẩy tập tài liệu về phía Liên Chương, sau khi suy nghĩ kỹ càng, anh ta đã không còn kích động như vừa rồi nữa.

Nhiều năm rồi Giản thị không hợp tác với công ty trang sức trong nước nào, chắc họ đã nhầm lẫn gì rồi.

"Tôi cũng mong là nhầm lắm." Liên Chương nhún vai, nếu dự án này thực hiện ở thị trường quốc tế thì làm vớ vẩn thôi cũng lãi được chục nghìn tỷ rồi, giờ thì hay rồi, đã không kiếm được lại còn đưa tiền cho người ta. Không biết Giản thị đã tốn bao tiền của công sức vào tập đoàn Nam Lâm rồi.

Tên Giản Định này thật là... Mẹ kiếp, có vợ thì hay ho lắm đấy!

"Ký tên nhanh lên, ký xong tôi còn về làm việc khác." Liên Chương lôi từ đâu ra một chiếc bút dúi vào tay Thư Giai Kiệt.

"Nhưng..." Thư Giai Kiệt quá bất ngờ, chỉ biết nhìn chằm chằm chiếc bút mà không cử động.

"Nhưng nhị gì mà lắm thế. Lãnh đạo của tôi tốt bụng, muốn ủng hộ ngành trang sức nước nhà thôi." Liên Chương càng nhìn càng thấy tức, chỉ muốn giật hợp đồng lại, "Ký đi ký đi nhanh lên!" Anh ta giục Thư Giai Kiệt ký tên, nhân lúc người ta còn chưa kịp hoàn hồn đã cầm hợp đồng cất vào túi rồi đứng lên định đi, song lại bị Thư Giai Kiệt chặn lại.

"Tuy tôi không biết tại sao Giản thị lại đưa ra quyết định này, nhưng công ty chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức."

"Tùy anh. Dù bên anh đưa ra tác phẩm thế nào thì Giản thị cũng không hủy hợp đồng đâu." Liên Chương ngẩng đầu nhìn trời thở dài.

"Là sao?"

"Là thế đấy." Liên Chương lắc đầu, tỏ ra vô cùng quan ngại và... tức giận vì đôi vợ chồng khoe khoang tình cảm mà bay cả đống tài sản kia. Lúc anh ta mở cửa phòng thì bắt gặp người phụ nữ đúng lúc đi qua trước mặt.

"Sao thế?" Thư Giai Kiệt thấy Liên Chương sững người còn tưởng anh ta bị làm sao bèn đi tới xem thử, nhìn thấy Thư Giai Ninh vừa gây chuyện sáng nay thì khó chịu hằn học vài câu, "Thư Giai Ninh, đang giờ làm việc, cô không ở phòng thiết kế mà lên đây làm gì?"

"Em... em..." Thư Giai Ninh định đi thang máy lên nhưng không ngờ lại gặp Liên Chương ở đây.

Liên Chương cũng rất tò mò, anh ta và Vũ Hạo Vương đều tưởng rằng vợ của Giản Định đang hợp tác dự án nào đó với tập đoàn Nam Lâm nên Giản Định mới vội vàng hủy hợp đồng với đối tác để tới làm chỗ dựa cho cô, nhưng xem chừng... Anh ta nhìn thẻ nhân viên của Thư Giai Ninh và mỉm cười, dường như đã đoán ra được chuyện gì hay ho lắm.

Thư Giai Ninh thấy phản ứng của Liên Chương như vậy thì biết anh ta đã nhận ra mình rồi, cô mím môi vừa suy nghĩ vừa nháy mắt ra hiệu với anh ta. Song hai người hoàn toàn không có sự ăn ý ngầm nên đương nhiên không hiểu ý của đối phương, Liên Chương nhìn cô rồi mở miệng, "Cô..."

Thư Giai Ninh nhắm chặt mắt, không thèm quan tâm gì mà cúi đầu với Thư Giai Kiệt, đồng thời ngắt lời Liên Chương, "Xin lỗi tổng giám đốc, giờ tôi về làm việc ngay đây!"

Giờ vẫn chưa phải lúc để anh ấy biết chuyện cô đã kết hôn với Giản Định, nếu không Phàn Thanh Nhàn sẽ cảnh giác, sau này cô hành động cũng khó hơn.

"Ai trong công ty cũng đang chăm chỉ làm việc, sao cô có thể nhàn hạ trốn việc ở đây được chứ?" Cục tức của Thư Giai Kiệt không có chỗ trút, vừa hứa hẹn với Liên Chương rằng công ty sẽ cố gắng nọ kia, kết quả người ta còn chưa đi đã thấy nhân viên trốn việc thế này. Mà Thư Giai Ninh không giải thích phân bua gì mà gật đầu nhận lỗi luôn, đúng là ngu không để đâu hết ngu!

"Vâng vâng, tôi về làm việc ngay đây!" Trước khi đi, Thư Giai Ninh còn nháy mắt với Liên Chương vài cái, mong anh ta hiểu ý cô.

Liên Chương nhướn mày, cũng không hỏi gì thêm. Anh ta vốn thông minh, tuy không hiểu rõ lý do nhưng vẫn hiểu ý của Thư Giai Ninh, giờ cô là nhân viên của tập đoàn Nam Lâm chứ không phải cô Giản.

Nhưng sao cô ấy lại làm trợ lý trưởng phòng thiết kế nhỉ, nghe Vũ Hạo Vương nói, trình độ của cô hơn xa mấy nhà thiết kế này cơ mà.

"Rất xin lỗi anh, chỉ là sự cố ngoài ý muốn thôi. Thực ra cô ta không phải là nhân viên chính thức của công ty, phá lệ mới nhận thôi." Thư Giai Kiệt giải thích đơn giản cho Liên Chương.

"Phá lệ à?"

"Chuyện trong nhà thôi."

"À." Liên Chương nhìn cửa thang máy đã khép lại mà suy nghĩ, Thư Giai Ninh, Thư Giai Kiệt, bố mẹ hai người này có thần giao cách cảm khi đặt tên sao? Nhưng trước khi đi, anh ta nhìn Thư Giai Kiệt như an ủi, "Anh cũng hung dữ gớm."

"Hả?"

"Không có gì." Liên Chương cười đầy bí hiểm. Thư Giai Kiệt cứ cầu mong Giản Định chỉ vui chơi qua đường với cô gái này thôi, nếu không thì với thái độ vừa rồi của anh ta... ha ha, cứ rửa cổ sẵn chờ chết đi.

Truyện được cập nhập mỗi ngày trên ứng dụng mê tình truyện

Cửa thang máy mở ra, Thư Giai Ninh mang hai tay trống trơn vào văn phòng, làm như không có chuyện gì mà ngồi xuống trước máy tính.

Các nhà thiết kế đưa mắt nhìn nhau, thầm bất mãn nhưng không dám lên tiếng, cuối cũng Lily ra mặt chất vấn Thư Giai Ninh, "Đồ mọi người bảo cô mua đâu rồi?"

Thư Giai Ninh làm như không nghe thấy gì, say sưa xem tin tức về tour triển lãm của Eric, chậc chậc, xem người ta đến đông chưa kìa, một tấm vé vào xem triển lãm tính ra cũng mấy tỷ chứ ít gì.

"Đang nói cô đấy. Điếc hả?" Trịnh Diễm đập mạnh chén trà lên bàn, đi tới trước mặt Thư Giai Ninh.

Thư Giai Ninh liếc cô ta rồi giơ thẻ nhân viên ra, "Trên đây viết trợ lý trưởng phòng thiết kế, trong các cô ai là trưởng phòng?"

"Cô có ý gì?" Không ngờ một con oắt vừa bước chân vào công ty đã dám ngang nhiên khinh thường mình, lòng tự ái của Trịnh Diễm như bị người ta giày xéo dưới gót giày, cô ta hận không thể tát cho Thư Giai Ninh vài cái bạt tai.

"Tôi là trợ lý của trưởng phòng thiết kế, không phải trợ lý của phòng thiết kế." Thư Giai Ninh đưa tay phẩy hai con ruồi bọ sang một bên.

"Ha ha, nếu cô chủ đã khinh thường chúng tôi như thế thì cô cút khỏi đây cho tôi nhờ." Không biết Anna đến từ lúc nào, đang đứng sau lưng Phàn Thanh Nhàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK