Mục lục
Người vợ thứ bảy của tổng tài ác ma Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Về phòng của mình, Nam Cung Thiên Ân cũng mặc kệ bây giờ là một giờ đêm, vừa mặc quần áo ngủ vừa gọi điện thoại, đầu bên kia điện thoại rất nhanh truyền đến một âm thanh khép na khép nép: “Thiên Ân thiếu gia, anh tìm tôi?”



“Người phụ nữ tối nay là ông chọn?”



“Phải”. Người đàn ông ôn tồn nói: “Cô Dương là người đẳng cấp cao nhất chỗ chúng tôi, trình độ phục vụ khách hàng và mức độ nhiệt tình đều không ai bì được, nếu như Thiên Ân thiếu gia thích, tôi sẽ bảo cô ấy tối mai tiếp tục phục vụ anh”.



“Được, tôi biết rồi”. Nam Cung Thiên Ân cúp điện thoại, chuyển sang gọi số của trợ lý, giọng vừa lạnh lùng vừa tàn nhẫn nói: “Bất luận anh lấy cớ gì, phá hủy quán bar Nguyệt Sắc cho tôi, khiến cho người đàn bà họ Dương tối qua cả đời này không lên giường với đàn ông được nữa”.



Trợ lý Hoàng đầu bên kia trầm ngâm một lúc, trả lời một chữ: “Vâng”.



Không cần lý do, cũng không cần hỏi thêm câu nào.



Bởi vì anh ta biết, người có thể khiến Nam Cung Thiên Ân hạ độc thủ, nhất định là người đã đen đủi đắc tội với Nam Cung Thiên Ân.



Vốn cho rằng mình đã xé thiệp mời rồi, thì có thể trốn được buổi lễ đính hôn của Bạch Ánh An và Lâm An Nam, không ngờ Hứa Nhã Dung lại đích thân đến nhà Nam Cung đưa thiệp mời.



Lúc Bạch Tinh Nhiên được người giúp việc mời xuống nhà, vừa hay thấy Hứa Nhã Dung đặt một tấm thiệp mời đỏ chót lên bàn trà trước mặt lão phu nhân cười nói: “Đây là thiệp mời đính hôn của con thứ nhà chúng tôi Tinh Nhiên với nhị công tử của nhà họ Lâm, hôm nay tôi đặc biệt đến đưa cho lão phu nhân”.



Lão phu nhân hạ mắt nhìn qua tấm thiệp mời cười nhạt: “Sao tôi không biết nhà cô còn một đứa con gái nữa nhỉ?”



“Lão phu nhân không biết cũng là thường tình, Tinh Nhiên là do chồng tôi năm xưa sinh với một người phụ nữ khác, từ nhỏ đã sống ở ngoài với mẹ, gần đây mới trở về nhà họ Bạch, vốn dĩ định tổ chức cho nó một bữa tiệc giới thiệu, lại vừa hay có buổi lễ đính hôn giữa nó và Lâm thiếu gia, tổ chức đơn giản luôn”.



Lúc nói tới Lâm thiếu gia, trong giọng Hứa Nhã Dung ít nhiều cũng có chút tự hào, dù sao nhà họ Lâm cũng được coi là một gia đình lớn có máu mặt.



Bạch Tinh Nhiên đứng trêи cầu thang xoắn ảm đạm cụp mí mắt xuống, trong lòng đau nhói.



Lâm An Nam… cái tên này cô thật không muốn nghe!



“Xem ra người mẹ kế như cô cũng có tâm đấy”, lão phu nhân lại cười một cái.



Hứa Nhã Dung cũng cười theo: “Ánh An gả vào nhà Nam Cung rồi, căn nhà lớn của nhà họ Bạch cũng để không, hơn nữa Tinh Nhiên là cốt nhục của nhà họ Bạch, về lý nên đón nó về ở, tôi cũng có người bầu bạn”.



Hứa Nhã Dung đảo mắt nhìn xung quanh: “Phải rồi, Thiên Ân thiếu gia và Ánh An đâu? Không có nhà sao ạ?”



“Đại thiếu gia đi làm rồi, thiếu phu nhân ở trêи gác”, chị Hà đứng bên cạnh trả lời.



“Còn nữa, Thiên Ân thiếu gia sức khỏe vẫn tốt chứ?”



“Cảm ơn Bạch phu nhân quan tâm, thiếu gia rất khỏe”, vẫn là chị Hà trả lời.



Hứa Nhã Dung gật đầu, sau khi nhìn thấy Bạch Tinh Nhiên đi từ trêи tầng xuống, lập tức đứng dậy khỏi sofa, thắm thiết chào đón: “Ánh An, đã mấy ngày không gặp rồi, thế nào? Ở nhà Nam Cung có quen không?”



Lớn như vậy rồi lần đầu tiên được Hứa Nhã Dung thân mật ôm vào lòng như thế, Bạch Tinh Nhiên vô cùng khó chịu, khẽ lùi lại phía sau, nụ cười có hơi cứng đờ: “Rất tốt ạ, mẹ sao lại rảnh rỗi tới đây thế này?”



“Mẹ tới đưa thiệp mời cho lão phu nhân, em gái con sắp đính hôn với Lâm thiếu gia rồi”.



“Ôi, nhanh thế, thay con gửi lời chúc mừng hai người nhé”, Bạch Tinh Nhiên nói có phần nghiến răng nghiến lợi.



Hứa Nhã Dung kéo Bạch Tinh Nhiên trở về ghế sofa ngồi xuống, động tác thân mật y như mẹ con ruột.



Lão phu nhân vốn dĩ rất xem thường những gia đình trêи tầm trung như nhà họ Bạch, trong ngữ khí có vài phần lạnh nhạt: “Bạch phu nhân, bà lão như tôi sẽ không đến chỗ náo nhiệt đó đâu, thay tôi gửi tới con gái cô lời chúc phúc là được rồi”.



Hứa Nhã Dung cứ như không nhìn ra sự lạnh nhạt của bà ta, vẫn gương mặt cười rạng rỡ: “Lão phu nhân không nói tôi cũng biết, tôi mang thiệp mời sang vốn dĩ cũng là vì nhà họ Bạch và nhà Nam Cung là thông gia, là xuất phát từ sự tôn kính với lão phu nhân, đương nhiên không dám mong lão phu nhân sẽ đích thân đến dự tiệc, tới lúc đó để Thiên Ân thiếu gia và Ánh An đại diện tham dự là được rồi”.



Bạch Tinh Nhiên ngây người một lúc, trong chớp mắt đã hiểu, hóa ra đây mới là mục đích thật sự mà Hứa Nhã Dung tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK