Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 364: Ước hẹn Bán Bộ Nguyên Anh

"Nghiên Nghiên!" Lương Siêu hét lớn một tiếng, lúc này Huyền khí hội tụ vào hai chân trực tiếp phá cửa sổ nhảy xuống, chạy như bay đến dưới bóng cây kia.

"Anh!" Lương Nghiên lập tức không nhịn được khóc lên, muốn mặc kệ tất cả mà nhảy xuống, người đội mũ vành rộng bên cạnh vội vàng ôm lấy sợ cô bé bị ngã.

"Con nhóc, phải cẩn thận một chút, té hỏng sư phụ sẽ đau lòng lắm."

Lương Nghiên lập tức đẩy người đội mũ vành rộng ra, lao thẳng vào vòng tay Lương Siêu, làm vết thương trước ngực Lương Siêu đau nhức đến nhe răng trợn mắt, nhưng hắn không phát ra một tiếng kêu rên nào.

"Nghiên Nghiên ngoan, đều là anh không tốt, là anh không bảo vệ em, là anh sai..."

Sau một hồi thì thầm, hắn vội vàng quan sát Lương Nghiên, nhất là phần trước ngực, trước đó Phương Lệ chém một đao rất sâu, sợ sẽ để lại di chứng nghiêm trọng cho Lương Nghiên.

Nhưng khi hắn cẩn thận xem xét lại phát hiện vết thương trước ngực cô bé đã được chữa trị triệt để. Hơn nữa còn được chữa rất khá, trừ một vết sẹo nhàn nhạt ra thì không nhìn ra cái gì.

"Anh, anh đừng lo lắng, sư phụ đã chữa khỏi vết thương cho em rồi."

"Sư phụ?" Lương Siêu nhíu chặt mày, lúc này mới chú ý tới Người đội mũ vành rộng sau lưng Lương Siêu.

Thấy người này còn đeo mặt nạ không thấy rõ dung mạo, hắn lập tức lộ ra một tia địch ý: "Ông là ai? Là ông ép em tôi bái ông làm thầy đúng không?"

"Ha ha!" Người đội mũ vành rộng cười khàn khàn hai tiếng, nói: "Tôi không có ép con nhóc này, nói đúng ra là hướng dẫn từng bước cộng thêm một chút thủ đoạn nhỏ. Còn thân phận của tôi thì chắc cậu có thể đoán được đúng không?"

Nghe xong, đồng tử của Lương Siêu co rụt lại, lập tức kéo Lương Siêu đến phía sau mình: "Ông là người của Vạn Độc giáo?"

Hắn chưa từng nghe nói qua Vạn Độc giáo này, nhưng nếu có thể đánh cả Vạn Sơn bị thương thì thực lực nhất định không phải dạng vừa, hơn nữa cái tên tông môn này nghe không giống danh môn chính phái gì.

Sợ rằng người trước mắt không phải người lương thiện.

"Anh, anh nắm đau em..."

Nghe vậy, Lương Siêu vội vàng buông lỏng tay, quay đầu nhìn Lương Nghiên, muốn nói gì đó thì Lương Nghiên lại mở miệng nói trước: "Nghiên Nghiên tự nguyện bái ông ấy làm thầy. Hơn nữa nghe sư phụ nói, Vạn Độc giáo là dạy vu thuật chính thống, thể chất của em rất thích hợp với nơi đó."

Vu thuật chính thống?

Lương Siêu lộ ra vẻ mặt khinh thường, khịt mũi với câu nói này

Trong nhận thức của hắn, tuy vu thuật cũng coi như một trong ba ngàn đại đạo, nhưng nó có quá nhiều chi nhánh, mà nhánh nào cũng nói mình là chính thống.

Nhưng rốt cuộc nhánh nào mới chính thống thì đến nay giới võ đạo Viêm Hạ vẫn chưa có kết luận.

Chắc cái gọi là vu thuật chính thống của Vạn Độc giáo cũng chỉ là tự phong.

"Nghiên Nghiên, đừng tin chuyện hoang đường của ông ta."

"Hừ, thằng ranh không biết hàng." Người đội mũ vành rộng mắng một câu, lập tức chỉ chỉ Lương Nghiên và nói: "Em trai cậu biết rõ sự mạnh mẽ của Vạn Độc giáo. Nếu không tin thì cậu có thể hỏi em mình ngay, nếu như con bé chọn trở về với cậu thì lão hủ chắc chắn không nói hai lời, lập tức quay đầu rời đi."

Lương Siêu nghe vậy thì lập tức hỏi: "Nghiên Nghiên, bây giờ có phải em rất muốn về nhà không? Chỉ cần nói một câu thì anh nhất định dẫn em đi, không cần sợ ông ta."

Lương Nghiên do dự một chút, cuối cùng vẫn lắc đầu rồi thấp giọng nói: "Anh, trước đó Nghiên Nghiên nghe lén anh với chị dâu Băng Khanh nói chuyện, cho nên em đã biết chuyện về cha mẹ rồi."

Nói đến đây thì cô bé bắt đầu nức nở, Lương Siêu thấy thế thì trong lòng chua xót.

Sau một hồi…

"Nghiên Nghiên, anh..."

"Anh, em không sao." Lương Nghiên lại ngẩng đầu, xoa xoa hai mắt khóc đỏ, bày ra dáng vẻ rất kiên cường mà nói: "Nghiên Nghiên biết anh phải gánh vác rất nhiều. Cho nên so với kiếp sống học hành như mấy bạn bình thường, em càng hi vọng có thể học chút bản lĩnh thật sự, cũng dễ để sau này trợ giúp anh."

"Không cần, Nghiên Nghiên, một mình anh là được, em không cần thiết..."

"Anh." Sau khi cắt ngang lời Lương Siêu, Lương Nghiên lại nắm chặt tay hắn như mộtbà cụ non, ánh mắt cũng trở nên cực kỳ kiên định: "Em muốn cùng anh báo thù cho cha mẹ và toàn bộ Lương gia..."

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

"Cùng báo thù!"

Lương Siêu nghe vậy thì khẽ giật mình, mà Lương Nghiên cũng trở về bên cạnh người đội mũ vành rộng, lộ ra nụ cười làm đối phương yên tâm: "Anh, yên tâm đi, sư phụ rất tốt với em. Hơn nữa còn khen tư chất của em rất cao, là hạt giống tốt để tập võ."

Thấy Lương Nghiên tâm ý đã quyết, Lương Siêu biết mình nói thêm cũng không có tác dụng gì, không khỏi khẽ lắc đầu, trong lòng thầm than.

Thù nhà nợ máu còn cần đứa em gái chưa trưởng thành của mình chia sẻ giúp. Lương Siêu ơi Lương Siêu, mày thật là... quá vô dụng.

sau một lúc lâu, thấy Lương Nghiên muốn rời đi với người đội mũ vành rộng kia thì Lương Siêu nói ngay: "Nghiên Nghiên, anh phải đi đâu mới tìm được em?"

Lương Nghiên dán mắt nhìn người đội mũ vành rộng, bởi vì hiện tại cô bé cũng không biết rốt cuộc Vạn Độc giáo ở nơi nào.

Người đội mũ vành rộng hừ cười một tiếng, nói: "Vạn Độc giáo chúng tôi xưa nay rất bí mật, không phải ai cũng có thể đến, chí ít lấy thực lực bây giờ của cậu còn chưa có tư cách."

Bị xem nhẹ?

Lương Siêu lập tức không phục, Huyền khí vận chuyển, toàn thân trên dưới có tia sáng màu vàng nhạt lưu chuyển.

"Nói tôi không có tư cách, sao không thử một chút?"

"Ha ha, ha ha ha! Tôi cũng không có hứng thú chơi với cậu, huống chi đánh cậu bị thương thì đồ đệ cưng của tôi đau lòng sẽ quở trách tôi một trận."

Sau đó ông ta dừng lại, suy nghĩ một lát rồi nói: "Như vầy đi, tôi có thể cho cậu một cơ hội, hôm nay ước định với cậu. Trong vòng mười năm, nếu cậu có thể ngưng tụ ra Nguyên Anh ban đầu hì coi như miễn cưỡng có tư cách đến thăm."

"Đến lúc đó, tôi sẽ truyền tin cho cậu."
Chương 365: Hình xăm cá âm dương

Nửa bước Nguyên Anh?

Lương Siêu nhíu mày, chửi thầm trong lòng.

Trong giới võ đạo hiện nay ở Viêm Hạ, Huyền vũ giả nửa bước Nguyên Anh ở tổng bộ Vũ Minh chắc chắn là sự tồn tại đỉnh cao.

Vạn Độc Giáo, một tông môn nho nhỏ thậm chí còn chưa từng nghe nói qua lại ra vẻ như tông môn của mình có nhiều cao thủ Nguyên Anh kỳ lắm vậy.

Hơi ảo tưởng sức mạnh quá rồi.

Hơn nữa, điều khiến cho Lương Siêu khó chịu nhất chính là đối phương lại còn đưa ra thời hạn 10 năm với hắn?

Muốn từ nửa bước Kim Đan đột phá lên nửa bước Nguyên Anh lại còn cần đến 10 năm sao?

Coi thường ai vậy?

Người đàn ông đội mũ tre không quan tâm Lương Siêu đang phàn nàn điều gì, anh ta đã đưa Lương Nghiên đi.

"Chủ thượng."

Lúc này, Mễ Lặc vội vàng chạy tới, trên mặt lộ vẻ cảnh giác: "Tôi vừa nghe thấy động tĩnh liền chạy tới, người vừa rồi là ai? Tôi cảm nhận được hơi thở nguy hiểm trên người hắn ta."

"Người đàn ông đội mũ tre đó có lẽ còn nguy hiểm hơn cả lão già của Vạn Thú tông."

"Hửm?"

Lương Siêu sửng sốt trong giây lát, trước đó hắn còn đang tập trung tất cả sự chú ý vào Lương Nghiên nên hắn không cảm nhận được khí tức của người đàn ông đội mũ tre.

Vốn tưởng hắn có thể mạnh mẽ đánh chết Vạn Sơn Kim Đan hậu kỳ nhưng hắn mới chỉ là nửa bước Nguyên Anh. Hiện tại xem ra, hắn hơi nông cạn rồi...

"Vạn Độc Giáo có chút thú vị."

Sau khi lẩm bẩm, hắn bảo Mễ Lặc tiếp tục trực đêm. Khi hắn quay trở lại khách sạn, nghe nói vẫn còn phòng trống nên hắn mở một căn phòng khác và bế Diệp Khuynh Thành sang đó.

Hắn muốn đánh thức cô ta dậy để giải độc nhưng Diệp Khuynh Thành lại đang ngủ say.

Lông mày thanh tú nhíu chặt, có vẻ như cô ta đang gặp ác mộng.

"Ôi..."

Lương Siêu khẽ thở dài. Nghĩ đến vẻ sợ hãi của cô ta khi ở bên ngoài Vạn Thú tông, hắn không nỡ gọi cô ta dậy. Vì thế, hắn bắt đầu chậm rãi cởi quần áo của cô ta và bắt đầu châm cứu.

Dù sao thì hắn cũng đã nhìn thấy jeest những gì cần nhìn, hơn nữa đây cũng không phải là lần đầu tiên nhìn.

Bởi vì nọc độc của con thú khiến cho Diệp Khuynh Thành bị thương chỉ có tính ăn mòn cao chứ thực tế độc tính không quá mạnh, hơn nữa Tiêu Thi Nhã cũng đã phong bế chất độc nên quá trình giải độc cũng khá thuận lợi.

Chỉ mất khoảng một tiếng là xong.

Tuy nhiên, 15 phút đã trôi qua.

Lương Siêu cảm thấy chất độc đã được loại bỏ hoàn toàn nên lấy kim châm ra. Nhưng không ngờ khi hắn lấy kim ra, đột nhiên Diệp Khuynh Thành lộ vẻ đau đớn, thậm chí còn phun ra một ngụm máu xanh đậm.

Chỉ trong phút chốc, cả căn phòng bốc mùi vô cùng khó chịu!

Lương SIêu đột nhiên nhíu mày không phải bởi vì mùi máu tanh mà là vì hắn kinh ngạc.

Vũng máu xanh đậm trên mặt đất chắc chắn là máu độc.

Nói chung là máu độc càng nặng mùi thì độc tính trong cơ thể người nhiễm càng mạnh!

Lẽ ra không phải như vậy chứ?

Vì để đảm bảo mọi chuyện bình an vô sự, hắn đã kiểm tra mạch đập của Diệp Khuynh Thành hai lần, độc trong người cô ấy không tính là nghiêm trọng, lẽ ra vừa rồi chữa khỏi rồi mới đúng chứ?

Có lẽ chỉ có một khả năng.

Chính là Diệp Khuynh Thành cũng từng trúng một loại độc cực mạnh. Loại độc này ẩn trong cơ thể ngay đễn cả chính hắn cũng chưa từng thấy qua!

Nghĩ đến đây, Lương Siêu đổi ý. Hắn lập tức đỡ Diệp Khuynh Thành lên rồi lật người và nhìn thấy hình xăm cá âm dương trên tấm lưng mịn màng.

Cá âm dương không có màu trắng đen thông thường mà lại nửa xanh nửa đỏ trông rất lạ.

Hắn từng thấy loại hình xăm này, lúc mới nhìn thấy khá bối rối.

Hình xăm này của Diệp Khuynh Thành không lạ đối với hắn nhưng một người không thuộc võ đạo như cô ấy lại xăm thứ này làm gì?

Chỉ là lúc trước nhìn qua hắn cho rằng hình xăm này không có gì kỳ quái nên không để ý tới. Bây giờ xem ra...càng ngày càng có vấn đề!

Sau khi nhìn kỹ khoảng 15 phút, Lương Siêu nheo mắt lại, sau đó dùng ngón tay gõ nhẹ vào hình xăm cá âm dương và truyền một tia huyền khí vào trong đó.

"A!"

Một khắc sau, Diệp Khuynh Thành đột nhiên tỉnh lại. Nói chính xác là bị hắn đánh đau nên thức dậy. Cô ấy lại tiếp tục phun ra một ngụm máu độc màu xanh đậm.

Thấy vậy, Lương Siêu sửng sốt và nhanh chóng thu tay lại. Hắn vỗ nhẹ vào tấm lưng của Diệp Khuynh Thành.

"Khuynh Thành, cô giấu tôi kỹ như vậy. Trước đây, cô..."

"Cô đã từng trải qua những gì?"
Chương 366: Kịch độc, Âm dương cổ

Diệp Khuynh Thành cũng không thèm để ý bản thân mình đang lộ hàng trước mặt Lương Siêu mà chỉ ngây người nhìn chằm chằm vũng máu độc xanh đậm trên mặt đất.

Một lúc sau, Lương Siêu nắm lấy tay cô ấy.

"Đừng sợ, anh là vị hôn phu của em, lẽ nào còn có chuyện gì không thể nói cho anh biết sao?"

Lúc này, Diệp Khuynh Thành mới hoàn hồn lại. Thấy cô ấy mím chặt đôi môi nứt nẻ, trong lòng hắn cảm thấy vô cùng chua xót.

Chính vì Lương Siêu là vị hôn phu của cô ấy, cũng là người cô ấy vô cùng quan tâm và yêu thương nên cô ấy càng không thể và không muốn nói ra bí mật này.

Hai người yên lặng một hồi. Sau đó, Lương Siêu lo lắng thở dài, cũng không muốn hỏi nữa. Hắn đặt ngón tay lên cổ cô ấy muốn bắt mạch xem có phát hiện ra chất kịch độc kỳ lạ ẩn chứa trong cơ thể cô ấy hay không.

"Đừng phí sức nữa, không chẩn ra độc của cô ấy được đâu."

Cánh cửa bị đẩy ra, Tiêu Thi Nhã bước vào.

"Trong người cô ấy là một loại kịch độc nhất trên thế gian này gọi là Âm Dương cổ."

"Âm Dương cổ?"

Lương Siêu nhíu chặt mày. Trước khi lên núi học y, hắn cũng từng đọc qua tất cả các loại độc trên thế giới nhưng chưa từng thấy loại độc Âm Dương cổ này bao giờ?

Thấy Lương Siêu khó hiểu, Tiêu Thi Nhã nói: "Mười năm trước, có một người đã tự tạo ra nó. Anh không biết người đó nên không biết là phải rồi."

"Là ai?"

Lương Siêu lập tức hỏi: "Nếu như nó được gọi là cổ, chẳng lẽ người chế tạo ra loại độc này là một cổ sư?"

"Vừa là cổ sư vừa là độc sư."

"Người này tên là Độc Công, từng là cường giả của Vạn Độc Giáo."

"Sao cơ? Lại là Vạn Độc Giáo?"

"Ừm, có điều chuyện đó đã xảy ra vào hơn 10 năm trước rồi. Người này có thiên phú dị bẩm về độc thuật nhưng Vạn Độc Giáo lại coi trọng vu thuật, luôn cho rằng vu thuật là chính thống."

"Tôi không có hứng thú muốn biết về Độc Công."

Lương Siêu lạnh lùng nói: "Loại độc này chữa như thế nào?"

Tiêu Thi Nhã khoát tay: "Anh là thần y mà còn không biết thì tôi làm sao biết được."

"Ờ."

"Cô biết nhiều như vậy, chắc cô biết Âm Dương cổ này có đặc điểm như thế nào đúng không?"

"Cái này..."

"Thật ra tôi cũng biết một chuyện..."

Tiêu Thi Nhã nở nụ cười vui vẻ nhưng ngay khi cô ấy định mở miệng, ánh mắt sắc bén của Diệp Khuynh Thành bắn tới.

"Cô nói thế là đủ rồi!"

"Không mở miệng không ai nghĩ cô câm đâu!"

"Ây dô, sốt ruột sao?"

Tiêu Thi Nhã bĩu môi, lập tức đưa tay ra với Lương Siêu: "Anh thấy rồi đấy, không phải là tôi không nói với anh mà là cô ấy thấy tôi lắm miệng, không cho tôi nói."

Lương Siêu: "..."

Mẹ kiếp, hai người trước đây vẫn luôn mâu thuẫn với nhau, Tiêu Thi Nhã nghe lời Diệp Khuynh Thành từ bao giờ vậy?

Sau khi phàn nàn thầm trong lòng, Lương Siêu cũng dần đoán ra lý do tại sao Diệp Khuynh Thành không muốn nói cho hắn biết bí mật về Âm Dương cổ.

"Khuynh Thành, Chung Kình từng nói với anh rằng chúng ta đến với nhau sẽ không dễ dàng. Hẳn là anh ta ám chỉ đến chuyện Âm Dương cổ đúng không?"

Nghe vậy, Diệp Khuynh Thành không khỏi cắn chặt đôi môi đỏ mọng.

Mặc dù cô ấy không nói gì nhưng thái độ đã nói lên tất cả.

"Người tên Độc Công này rất mạnh sao?".

"Ừm."

Tiêu Thi Nhã gật đầu, nói: "Người đó không chỉ mạnh mà còn nghe đồn rằng hành tung của người này bất định, nửa chính nửa tà và đã có hàng nghìn người chết trong tay hắn ta. Hắn ta được gọi là kẻ sát nhân tàn bạo."

"Mấy năm trước thật sự vô cùng khủng bố nhưng hai năm gần đây, không xảy ra chuyện gì cho nên một người mới bước chân vào giang hồ như anh chưa từng nghe đến người này."

"Được rồi."

Diệp Khuynh Thành ngắt lời hai người, mặc quần áo xong liền nằm xuống.

"Hai người đều đi ra ngoài cả đi, tôi muốn yên tĩnh."

"Không được."

Lương Siêu lập tức lắc đầu, nghiêm túc nói: "Khuynh Thành, lúc nãy khi anh giải độc cho em đã vô tình ảnh hưởng đến Âm Dương cổ, nhất định phải mau chóng giải độc nếu không sẽ gặp vô số phiền phức."

"Cho nên bây giờ em không thể nghĩ đến yên tĩnh được, chỉ có thể nghĩ đến anh thôi."

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
V
Vugia29 Tháng mười hai, 2022 20:21
Thấy xem bói phong lưu ko ra tiếp hã ad
BÌNH LUẬN FACEBOOK