Cô cho rằng bên kia chưa nhìn thấy, chắc một lát sẽ trả lời cô..
Vì vậy cô đặt điện thoại xuống, trở mình, cảm thấy có chút mệt mỏi, một lúc sau liền ngủ th.i.ế.p đi.
Nhưng trên thực tế, Trì Uyên ở bên kia đã xem tin nhắn của Cố Tư rồi.
Cố Tư vẫn không biết đó là anh.
Trì Uyên cầm điện thoại, nhìn tin nhắn của Cố Tư, cũng không định trả lời.
Theo tình hình hiện tại của anh và Cố Tư, nếu Cố Tư biết người này là anh, anh nhất định sẽ bị xóa tên ngay lập tức.
Người phụ nữ đó, thật sự bây giờ cô ấy không còn chút tình cảm nào với anh.
Trì Uyên thở ra một hơi, đứng dậy đi tới phòng nghỉ.
Trong hai ngày qua, anh có chút không yên, lại luôn mơ mơ màng màng khi ngủ, điều này làm cho tinh thần của anh không được tốt lắm.
Bà cụ Trì còn tưởng rằng công việc quá căng thẳng và nói rằng anh nên nghỉ ngơi thật tốt.
Trì Uyên muốn cười một chút, nhưng anh hy vọng đó là vì công việc.
Trì Uyên ngủ một giấc trong phòng nghỉ, bị tiếng gõ cửa đánh thức, Trì Chúc đi tới.
Anh đứng dậy đi ra ngoài, Trì Chúc đưa tới một văn kiện, "Đây là một kế hoạch hợp tác, nếu có thể, lần công tác này ba và con cùng đi."
Trì Uyên hơi kinh ngạc, "Hai chúng ta?"
Tự nhiên bà hai đi qua chắc hẳn không phải chỉ tới xem, tự nhiên là có chuyện khác.
Trì Uyên cũng hiểu điều này.
Khi hai người ngồi xuống, bà hai mới thở dài nói: "Thím vốn dĩ nhìn thấy một người bạn ở gần đây. Cô gái nhà người bạn đó cũng trạc tuổi A Cảnh. Thím đã từng nhìn thấy rồi, cũng thích nên hỏi xem có gặp mặt A Cảnh được không, bên kia nói không vấn đề gì. Thím lại hỏi ý A Cảnh nhưng đứa nhỏ này lại không có ở đây, thím gọi điện thoại cũng không thèm trả lời, đứa trẻ này, đây là việc quan trọng cả đời đời, làm thím thiệt lo lắng. "
Trì Uyên cười, "A Cảnh cũng là người lớn rồi, trong lòng cũng nên biết mình phải làm thế nào, những việc này không thể vội vàng."
Bà hai nhân vẻ mặt buồn bực, "Thím cũng biết như vậy, lúc trước thím cũng không xen vào việc của nó, nhưng con xem, chúng ta không vội, nó cũng càng không vội, nếu thím cứ chiều theo ý nó, chắc đời này thím cũng không đợi được nó kết hôn ”.
Trì Uyên cười cười, "Không sao đâu thím, đợi duyên phận đến, chuyện này sẽ giải quyết nhanh thôi."
Nhị phu nhân trầm mặc vài giây, sau đó đột nhiên nói: “A Cảnh trước đây cũng nói với thím như vậy, giờ con cũng nói như vậy, hai người đều có ý kiến tương tự, nó cũng không có nói chuyện với con. Thím hai có chút tò mò, muốn đi qua hỏi, con có biết A Cảnh đang suy nghĩ cái gì không? Thím, thím hiện tại không hiểu nó. Thím nói cho nó nghe, nó chỉ nói nó biết rồi, nhưng mà biết rồi thì làm gì, phải làm mới được."
Trì Uyên gật đầu, "Trước đây con có nói chuyện với A Cảnh một chút, nhưng con không nói quá nhiều. Ý của cậu ấy chỉ là không muốn tìm bạn gái thông qua những buổi hẹn xem mắt. Có lẽ là cậu ấy cho rằng trong những buổi xem mắt, mọi người thường coi trọng gia thế, tiền bạc, cậu ấy muốn tìm một người thực tâm yêu thương mình"
Trì Uyên cười, "Con đừng vội, chuyện này từ từ tính"
Bà hai gật đầu, "Nếu như con muốn tìm, thím hai cũng có thể giúp con, chỉ sợ mẹ con xem thường, cho rằng thím phiền phức,"
Trì Uyên cười, "Mẹ con không giỏi nói chuyện, biểu đạt cũng không tốt lắm. Đã từng có những lời khó nghe, thím hai cũng đừng để tâm nhé"
Bà hai nói rằng đều là người nhà không có so đo gì cả.
Trì Uyên nhìn ra được, bà hai thật sự muốn nhúng tay vào chuyện của anh.
Cùng bà hai nói đến đây, Trì Cảnh trở về, lúc nãy anh đi ra ngoài gặp khách hàng, trở về lại nhìn thấy mẹ mình ở đây, trong lòng có chút kinh ngạc.
Anh gọi một tiếng mẹ, rồi nhìn Trì Uyên.
Trì Uyên nói, "Thím hai qua đây một lúc rồi, để tìm gặp cậu."
Nói như vậy, Trì Cảnh đã biết bà hai ở đây làm gì, tối hôm qua bà hai đã nhắc tới chuyện đó.
Bà hành động thật rất nhanh, chưa tới thời gian bà đã có mặt ở đây rồi.
Trì Cảnh có chút bất lực, "Mẹ, mẹ đừng có lo lung tung. Con biết chuyện của chính mình, con có cô gái con thích rồi."
Bà hai nhìn chằm chằm Trì Cảnh trong chốc lát, Trì Uyên bên cạnh cũng nhìn anh.
Bà hai vội vàng hỏi: "Con có người mình thích rồi sao? Ai, cô gái nhà ai, có phải là người trước đây mẹ giới thiệu cho con không."
Trì Cảnh lắc đầu, "Không phải, không phải người mẹ giới thiệu, mà là người này, mẹ cũng biết."