Đối diện với nhiều vũ khí nóng như vậy, còn ở khoảng cách gần, áp lực của Đông Phương Hạ và Trương Vũ Trạch rất lớn, nhưng trong lòng họ hiểu rõ, nếu bây giờ những kẻ này muốn giết họ, họ đã gục xuống rồi!
Khóe mắt Đông Phương Hạ liếc nhìn hai cô em gái, sau khi phát hiện họ đều không bị tổn thương, lòng Đông Phương Hạ mới nhẹ nhõm một chút!
“Đúng như thời gian mà cô quy định, bây giờ tôi đã đến rồi! Thả người đi”.
!Đông Phương Hạ nhìn chằm chằm người có vẻ ngạo mạn phía trước, tuy giọng điệu bình thản nhưng lại mang theo cơn giận có thể ra tay bất cứ lúc nào.
Trước khi đến đây, Đông Phương Hạ nói với Trương Vũ Trạch chờ thời cơ hành động, nhưng bây giờ không có cách nào dịch chuyển.
Một khi hành động bừa bãi, em gái của mình có khả năng cả đời này cũng không thể đứng lên.
Lúc này nghe thấy lời Đông Phương Hạ, Trương Vũ Trạch âm thầm cảnh giác, xác định bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay.
“Huyết Lang, anh rất đúng giờ, cũng giữ lời hứa! Nhưng tôi vẫn không ngờ anh dám đến một mình, khiến tôi rất kinh ngạc! Nhưng sao anh không hỏi tôi là ai, lại vội vàng giao dịch!”
“Có cần thiết không!”
“Đương nhiên”.
“Ồ… Vậy tôi muốn nghe xem, lần này người của ‘Phong Ba’ phái đến tên là gì!”
Người phụ nữ cười lạnh lùng một tiếng: “Tôi tên là Trụy Huyết, thì ra Huyết Lang biết chúng tôi là người của ‘Phong Ba’, đã như vậy, chắc anh hiểu rõ tối nay anh sẽ không rời khỏi đây được”.
Đông Phương Hạ nhìn tấm séc trong tay, lại đút vào túi! Người của ‘Phong Ba’ bắt cóc em gái của mình, sẽ không chỉ vì tiền, mục đích của bọn chúng chính là muốn lấy mạng của mình!
Đông Phương Hạ nhìn người bên trái và bên phải Trụy Huyết một cái, hít thở sâu nói: “Mục tiêu của các cô là tôi, bây giờ tôi đã nằm trong vòng kiểm soát của các cô, không thể chạy được! Thả người, chuyện của chúng ta, chúng ta giải quyết!”
“Anh đã nằm trong vòng kiểm soát của chúng tôi, nhưng mọi sự vật đều đang thay đổi! Huyết Lang, người như anh mà sống chính là sự uy hiếp với chúng tôi, vì sự an toàn của chúng tôi, tôi có thể thả người, nhưng anh phải phế bỏ hai tay của anh, như vậy chúng tôi mới càng thêm yên tâm”.
Trụy Huyết nói là rất lo lắng cho sự an toàn của bọn chúng, nhưng ánh mắt đó hoàn toàn là trêu chọc Đông Phương Hạ! Đông Phương Hạ là nhân vật thế nào, anh đâu thể không nhận ra! Đông Phương Hạ nhìn con dao ngắn mà Trụy Yêu vứt trước mặt mình, trong con mắt sâu của Đông Phương Hạ lập tức hiện lên sát khí băng lạnh!.
Danh Sách Chương: