Trên hành lang dài chật kín người! Thời gian càng dài, sắc mặt mỗi người càng lo lắng, lúc này chỉ có vài người có thể giữ tỉnh táo! Trong lúc Nam Cung Diệc Phi âm thầm quan sát tất cả mọi người bên cạnh, còn phải quan tâm mẹ chồng của mình, lo lắng cho Đông Phương Hạ trong phòng cấp cứu, mấy tiếng liền, cô cũng vô cùng mệt mỏi.
Diệc Phi phát hiện càng lúc càng đông người, không khí càng ngột ngạt, do dự một lúc, đứng lên đi về phía Tây Môn Kiếm!
“Tây Môn, cho các anh em khác về nghỉ ngơi đi! Đông Phương Hạ hôn mê, phía Lang Quân không thể xảy ra chuyện nữa, hơn nữa, mọi người ở đây hết cũng không phải là cách, cho các anh em về, sau khi Đông Phương Hạ tỉnh lại, anh thông báo với bọn họ, anh thấy như vậy được không?”
Diệc Phi nói xong, nhìn tầng lớp lãnh đạo như Trương Vũ Trạch, Hồ Ngạn Hạo, Tạ Vũ Thần một lượt, giọng điệu của cô là đang ra lệnh cho đám Tây Môn Kiếm, nhưng lại giống như hỏi ý kiến của mọi người.
Đám người Tây Môn Kiếm cũng cảm thấy lời của Diệc Phi có lý, lúc này, Lang Quân không có trụ cột, Tào Bang rất có thể sẽ đánh lén! Lập tức, Tây Môn Kiếm đi sang một bên, nói với đám Trương Vũ Trạch đi theo sau: “Ngạn Hạo, cậu chủ không ở tổng bộ, các anh về thì phải cẩn thận, Vũ Trạch, anh bị thương không nhẹ, về dưỡng thương đi, tôi ở đây đợi Bạch Vỹ, ở đây có tôi và các anh em tử sĩ là đủ rồi!”
Trương Vũ Trạch muốn ở lại, nhưng hắn bị thương quá nặng, mặc dù lo lắng cho Đông Phương Hạ nhưng ở lại cũng không có tác dụng gì.
Hồ Ngạn Hạo nhìn về hướng phòng cấp cứu, nói với Tây Môn Kiếm: “Ở đây giao cho các anh, cậu chủ tỉnh lại phải báo cho chúng tôi ngay.
Việc phía tổng bộ, anh cũng đừng lo lắng!”
“Ừm”.
Sau khi đám Hồ Ngạn Hạo ra về, không khí tòa nhà mới thoải dễ chịu một chút! Đám Hồ Ngạn Hạo vừa đi, Hác Hiên nhận được tin Đông Phương Hạ bị thương phải cấp cứu liền chạy đến không ngừng nghỉ!
Đứng trước cửa phòng cấp cứu, Hác Hiên không dám tin đây là sự thật, buổi sáng, anh ta còn ở cùng Đông Phương Hạ! Sao đến buổi tối, Đông Phương Hạ đã… chuyện xảy ra buổi chiều và buổi tối, anh ta lại không biết.
Sự tập trung của tất cả mọi người đều dồn vào phòng cấp cứu, ngoại trừ Nam Cung Diệc Phi và Thư Lăng Vy, không ai chú ý đến Hác Hiên đến!
Nam Cung Diệc Phi nhìn thấy Hác Hiên, cô tiều tụy đi đến: “Anh đến rồi?”
“Diệc Phi, thế này là sao? Rốt cuộc Đông Phương Hạ làm sao? Sao đột nhiên lại như vậy”, giọng nói của Hác Hiên vừa khàn đặc vừa gấp gáp.
Lúc này ánh mắt lo lắng vằn lên tia máu đỏ.
Diệc Phi thấy Hác Hiên sốt ruột như vậy, chỉ hơi lắc đầu: “Tôi không rõ tình hình cụ thể, nhưng Đông Phương Hạ vẫn đang cấp cứu, đã vào ba tiếng rồi!”
Hiện tại Diệc Phi nghi ngờ Văn Quân, nhưng Văn Quân là bạn gái của Hác Hiên! Cô sẽ không nói việc này cho Hác Hiên, cô lo sợ Hác Hiên sẽ phản bội Đông Phương Hạ.
Trước khi sự việc chưa được làm rõ, ngoại trừ những người Đông Phương Hạ đưa đến từ Châu Úc, Diệc Phi không tin tưởng một ai! Nếu không, Đông Phương Hạ cũng sẽ không bảo cô và Thư Lăng Vy để ý người bên cạnh sau khi anh xảy ra chuyện, đây là ám thị của Đông Phương Hạ cho bọn họ.
Hác Hiên nghe thấy anh em tốt của mình đã cấp cứu ba tiếng đồng hồ, anh ta nặng nề dựa vào bức tường trắng, Hác Hiên giờ phút này có cảm giác giống như sáu năm trước, đau lòng, đau đến khó thở!
“Bạn gái anh đâu! Hác Hiên”.
Chuyện Văn Quân là bạn gái Hác Hiên, Diệc Phi đã nghe nói đến từ lâu, cũng từng gặp Văn Quân! Ngoại trừ thời gian đi làm, Văn Quân đều ở cùng Hác Hiên, lúc này không nhìn thấy Văn Quân, Diệc Phi càng nghi ngờ!
“Tối nay cô ấy có việc, không ở cùng tôi! Lúc đến đây tôi đã gọi điện cho cô ấy, cô ấy nói cô ấy không được khỏe, mấy ngày nữa sẽ cùng tôi đến thăm Đông Phương Hạ”, Hác Hiên nhàn nhạt nói!
Danh Sách Chương: