Từ ánh mắt của Tây Môn Kiếm, Đông Phương Hạ biết suy nghĩ của bọn họ cũng giống với suy nghĩ của anh, đều muốn để Trương Vũ Trạch ngồi vào vị trí ấy.
Câu nói này của Đông Phương Hạ ám chỉ điều đó, nhóm Tây Môn Kiếm đều hiểu.
Ngay lập tức, tất cả cùng đổ dồn ánh mắt về phía Trương Vũ Trạch.
Trương Vũ Trạch rất bình tĩnh, không hề kích động hay hưng phấn trước lời nói đầy ẩn ý của Đông Phương Hạ.
Anh ta biết Huyết Lang đang thử mình, nếu anh ta có biểu hiện gì không ổn, kế hoạch của Huyết Lang cũng sẽ thay đổi.
Nhóm Tây Môn Kiếm, Hồ Ngạn Hạo đề cử anh ta, nhưng người quyết định cuối cùng là Huyết Lang.
Là một người chỉ huy, gặp chuyện mà không thể giữ được bình tĩnh thì làm sao có thể lãnh đạo được các anh em bên dưới.
Trương Vũ Trạch thực lòng sùng bái và sợ hãi Huyết Lang.
Với tâm tư và mưu kế của Huyết Lang, cho dù biết đang bị anh tính kế thì người khác cũng khó lòng phòng bị.
Ngay từ lúc ở Hải Bang, Trương Vũ Trạch đã nhận ra điều này rồi.
Thế là Trương Vũ Trạch gật đầu, dùng ánh mắt để đáp lời Huyết Lang, nhắn nhủ rằng mình sẽ không để các anh em thất vọng.
Kể từ khi Huyết Lang tới Yên Kinh, thành lập Lang Quân và đối địch với Tào Bang, một chuỗi các âm mưu của Vương Thiến Thiến đều không qua mắt được Đông Phương Hạ, ngược lại còn trúng kế của anh, vô cùng thê thảm.
Đến bây giờ, Vương Thiến Thiến không dám bày âm mưu quỷ kế gì trước mặt anh nữa.
Mặc dù nụ cười vừa rồi của Đông Phương Hạ trông rất hiền hòa, nhưng Vương Thiến Thiến không dám chủ quan.
Thấy anh rời đi, cô ta rơi vào sự trầm tư.
Không chỉ có Vương Thiến Thiến, mà ngay cả đám Hồ Ngạn Hạo cũng không hiểu ý của Đông Phương Hạ.
Ở đây, chắc chỉ có người đi theo anh lâu như Tây Môn Kiếm mới hiểu được.
Thực ra Đông Phương Hạ cũng không có ý gì cả, chỉ nghĩ Vương Thiến Thiến gia nhập vào Lang Quân và anh không tiếp xúc nhiều với bọn họ, vậy nên anh mới cười để cô ta cảm thấy Huyết Lang của Lang Quân không lạnh nhạt với cô ta..
Danh Sách Chương: