Thiên Diệp cân nhắc một lúc lâu, cuối cùng vết ng đỏ trên mặt cô ta cũng
"Cái gì mà trao đổi điều kiện?" Tiêu Sách nghe Thiên Diệp nói một câu như vậy thì ngây ngẩn cả người, có chút không tin nói.
"Rèn luyện cơ thể, để tôi trở nên mạnh mẽ..." Thiên Diệp không dám nhìn vào ánh mắt của Tiêu Sách, mà hướng ánh mắt về phía xa xăm, trong mắt vô hình lộ ra một màu đau thương, Thiên Diệp vào giờ phút này, khiến cho người khác phải yêu thương.
"Hóa ra là chuyện này, tôi biết rồi..." Tiêu Sách nhìn Thiên Diệp, lời nói có chút nghĩ một đằng nói một nẻo, trực tiếp vung bàn tay to lên, lại lần nữa kéo Thiên Diệp vào trong lòng.
Sau đó lợi dụng lúc Thiên Diệp còn chưa phản ứng lại, anh xấu xa cười một tiếng nói: "Quên nói cho cô chứ, thân thể vẫn chưa đạt đến mức độ sức mạnh cần thiết, vẫn phải liên tục rèn luyện thêm, có thể phải duy trì lâu dài đó..."
Nói xong, Tiêu Sách không để ý tới Thiên Diệp có chút sững sờ, cười lớn trực tiếp đi ra ngoài.
Tuy rằng không biết vì sao Thiên Diệp lại nói như thế, nhưng mà Tiêu Sách có thể cảm nhận được tình yêu sâu sắc của Thiên Diệp dành cho anh, như vậy là đủ rồi.
Sau khi Tiêu Sách bước ra khỏi căn phòng rộng rãi, cũng không có rời khỏi Tập đoàn Dược phẩm Tinh Quang, mà đi thẳng đến phòng thí nghiệm của Tập đoàn Dược phẩm Tinh Quang.
Có một số việc, chung quy lại cũng phải giải quyết, mà lần này, anh muốn tìm Cao Cấn Bằng mặt đối mặt nói rõ.
Dựa vào những lời Thiên Diệp nói, lần này Cao Cấn Băng đã bước vào giai đoạn cuối cùng của thí nghiệm rồi, mỗi ngày đều ở trong phòng thí nghiệm, ở bên trong một khoảng thời gian rất lâu, có lẽ cũng không thèm ra ngoài luôn.
Miễn là sự cố cuối cùng được khắc phục, Tập đoàn Dược phẩm Tinh Quang cải tử hoàn sinh, mở ra một cõi niết bàn giống như phượng hoàng, trở thành một con hắc mã lớn nhất trong giới y dược.
"Không thèm ra ngoài sao? Xem ra trong khoảng thời gian này tôi có thể quay trở lại công việc kinh doanh của mình rồi..." Tiêu Sách lẩm bẩm nói, sau đó bước vào thang máy dành riêng cho phòng phòng thí nghiệm duo lòng đất.
Chỉ là, lúc Tiêu Sách đang ở trong thang máy để nhận diện dấu vân tay và đồng tử, dụng cụ điện tử lại có thể phát ra âm thanh báo hiệu không có quyền lạnh lẽo.
Tiêu Sách ngây ngẩn cả người ngay tại chỗ,
Nhưng dù sao thì anh cũng đã ra khỏi thang máy.
Anh nhớ rõ, lần trước anh vẫn có quyền được vào, thậm chí còn được tăng
miễn dịch với các loại thuốc mới nhất trong phòng thí nghiệm dưới lòng đất, làm sao hôm nay đến cả thang máy cũng không thể vào được chứ?
"Xem ra, nhất định là Cao Cấn Bằng đã sửa lại quyền truy cập hệ thống của phòng thí nghiệm dưới lòng đất, khiến cho mình không thể vào được nơi này. Chẳng qua là, chuyện này đối với mình và Cao Cấn Bằng mà nói, có lẽ là một chuyện tốt."
Tiêu Sách khẽ liếc nhìn thang máy, sau đó đi ra ngoài Tập đoàn Dược phẩm Tinh Quang.
Nếu như Cao Cấn Băng đã không muốn nhìn thấy anh, vậy thì anh cũng không thể ép buộc.
Huống hồ, dựa theo tình hình mà Thiên Diệp đã để lộ, tính ra thì trong khoảng thời gian ngắn Cao Cấn Băng cũng sẽ không rời khỏi Tập đoàn Dược phẩm Tinh Quang, điều này đối với Tiêu Sách mà nói, cũng như là việc tốt.
Dù sao, anh vẫn có rất nhiều việc phải làm.
Tiêu Sách còn chưa ra khỏi cửa Tập đoàn Dược phẩm Tinh Quang, Thủy Oa đã gọi điện thoại đến.
"Anh Sách, bọn tôi gặp sát thủ rồi."
"Phương Bác và Cố Minh bị thương, hiện nay đang điều trị tại bệnh viện Nhân Dân số 1"
Điện thoại vừa được nối máy, đầu dây bên kia đã truyền đến giọng nói có chút nặng nề của Thủy Oa.
Tiêu Sách sửng sốt, sau đó rất nhanh đã khôi phục lại bình thường.
"Chờ tôi."
Tiêu Sách chẳng qua chỉ nói ra hai chữ đơn giản, sau đó thì cúp điện thoại.
Anh thật không ngờ, Phương Bác và Cố Minh thế mà lại bị người khác theo dõi, hơn nữa còn phải cả sát thủ?
Chỉ có điều, là ai đã hạ thủ, trước mắt vẫn chưa biết.
Tiêu Sách suy nghĩ đến rất nhiều người, cũng có thể là nhà họ Tô, hoặc có thể là mấy gia tộc mà anh đã từng đắc tội, cũng có thể là kẻ thù của Phương Bác và Cố Minh.