Mục lục
Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị - Tiêu Sách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc ông cụ Lâm đang nghĩ về Tiêu Sách, Tiêu Sách đã rời khỏi nhà họ Lâm, được Long Ngũ lái xe tiễn về khu nhà ổ chuột.


Lần này, ngoài Long Ngũ còn có Lâm Bán Thanh và Long Thất nữa.


Ba người đều khăng khăng muốn tiễn Tiêu Sách trở về.


Lần này, Tiêu Sách đã tăng thực lực của ba người lên đến cảnh giới thứ ba của Tiên Thiên Công rồi, khiến cho ba người họ vô cùng cảm kích anh.



Mặc dù ngoài miệng ba người không nói gì nhưng vẫn luôn giữ trong lòng, lúc này ánh mắt ba người nhìn Tiêu Sách cũng trở nên khác biệt hơn, Tiêu Sách đương nhiên cũng cảm nhận được.


“Quay về đi, chỉ cần ba người chăm chỉ luyện tập, kết hợp thực lực với cảnh giới thứ ba của Tiên Thiên Công của mình, vượt qua cao thủ hạng nhất Hàn Tô của nhà họ Lâm chỉ là vấn đề sớm hay muộn thôi...


Lúc xe ô tô đến khu nhà ổ chuột, lúc Tiêu Sách bước xuống xe nói với ba người Lâm Bán Thanh.


Ba người nhìn Tiêu Sách khẽ gật gật đầu, trong ánh mắt lộ ra vẻ cảm kích.


Nhất là, trong ánh mắt của Lâm Bán Thanh, dường như còn có điều gì khác pha lẫn.


Dường như bởi vì có Long Ngũ và Long Thất ở đây nữa nên Lâm Bán Thanh chỉ giật giật khóe môi, cuối cùng cũng không nói gì, Long Thất lái xe rời đi.




Nhưng mà, Tiêu Sách ngược lại cũng không để ý.


Sau khi bước xuống xa, Tiêu Sách đi trên con đường chật hẹp, đi đến phòng làm việc ở khu nhà ổ chuột.


Khu nhà ổ chuột tồi tàn đến nỗi có thể phá dỡ được rồi, đường đi ở đây cũng đã rách nát đến cực điểm rồi, bình thường xe ô tô rất khó đi vào đây, chỉ có thể đi bộ vào đây.


Tiêu Sách vừa đi được mấy bước đã cảm nhận được bản thân mình bị theo dõi.


“Hửm?”


Tiêu Sách có chút ngoài ý muốn.


Những người trước đây dám đi loanh quanh nhà anh đã bị anh tiễn xuống địa ngục hết rồi.


Lúc này còn có người dám theo dõi anh, điều này khiến khóe miệng Tiêu Sách nở nụ cười lạnh. Mà anh cũng không có ý né tránh những người này, ngược lại tăng tốc đi về phòng làm việc ở khu nhà ổ chuột.


Ngược lại anh muốn xem xem, những người này rốt cuộc có âm mưu gì...


Lúc này anh vẫn chưa xác nhận được những người này rốt cuộc là thế lực phương nào, dù sao người Tiêu Sách đắc tội cũng quá nhiều, nhưng mà anh cũng không thèm quan tâm, chỉ cầm dám đến tìm cái chết thì Tiêu Sách cũng tuyệt đối không để cho những người này còn sống sót mà rời đi.


Mà mấy người đi theo sau Tiêu Sách, rõ ràng cũng không phát hiện ra, Tiêu Sách đã biết được bọn họ đang theo dõi anh.


“Nhanh lên, báo cho đại ca nói là Tiêu Sách trở về rồi, chuyện lần này dễ xử lý rồi, ba người họ đều tụ tập ở đây, chỉ cần lão đại dẫn một nhóm người đến đây, đảm bảo sẽ bắt được ba người này.


Lúc này một tên côn đồ vừa đi theo Tiêu Sách, vừa sai khiến hai tên côn đồ khác.


Trên thực tế, lúc mấy tên côn đồ bắt đầu nói chuyện, Tiêu Sách đã dựa vào thính lực nhạy bén của mình nghe thấy rồi.


Mấy người này, đến vì chuyện của Lộ Bá, cũng có thể nói mấy người này là người của băng nhóm Triệu Quân.


Nghe đến đây, khuôn mặt Tiêu Sách nở một nụ cười nhàn nhạt.


Nếu là người của Lộ Bá đến đây vậy thì anh không cần phải ra tay.


Bây giờ hai người Phương Bác và Cố Minh đã có thể đối phó được rồi.


Mặc dù nói Tiên Thiên Công của hai người đã đến đến phần thứ ba rồi, thực lực đã được tăng lên nhưng vẫn chưa phát huy được uy lực của Tiên Thiên Công phần thứ ba.


Lúc này nếu đám người của băng nhóm Triệu Quân không ngừng vạch lá tìm sâu vậy thì để cho chúng làm đối thủ của hai người họ đi, điều này đối với Phương Bác và Cố Minh mà nói đương nhiên là một chuyện rất tốt.


Hai người hoàn toàn có thể trong thời gian ngắn nhất, dùng đám thủ hạ của băng nhóm Triệu Quân mà rèn dũa thực lực của mình.


Nghĩ đến điều này, Tiêu Sách tăng tốc bước chân của mình, đi vào phòng làm việc trong khu nhà ổ chuột.


Lần này, Tiêu Sách cũng không có ý định ra tay, anh dự định cho Phương Bác và Cố Minh áp trận, chỉ cần hai người không xảy ra vấn đề quá lớn thì Tiêu Sách cũng sẽ không ra mặt cho họ.


Mà bên kia.


Đám đàn em của Lộ Bá cuối cùng cũng nhìn thấy Tiêu Sách trở về rồi, lập tức đi báo cáo tin tức này cho Lộ Bá.


Tiêu Sách, Lộ Bá lúc này phải để cho đàn em chăm sóc, dù sao Tiêu Sách cũng đã đá gãy một chân của Lộ Bá, anh ta không thể nào không ghi nhận Tiêu Sách.


Lúc Lộ Bá đang nằm trên giường bệnh trong bệnh viện.


Lúc nghe thấy tin tức của Tiêu Sách, ánh mắt anh ta hiện lên vẻ dữ tợn.


“Mẹ nó, lật thuyền trong mương, nếu lần này tạo không chỉnh chết mày thì sao tao có thể lăn lộn trên giang hồ được nữa...”


Lúc này trên chân Lộ Bá đang quấn một lớp thạch cao rất dày, nằm trên giường nhe răng trợn mắt mắng chửi, sau đó bấm đến một số điện thoại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK