Mẹ lấy tay kia ôm Trình Mai Tây vào lòng, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve trên lưng cô, cô như một con thú nhỏ sau khi bị thương liền tìm kiếm sự ôm ấp của mẹ. Trình Mai Tây nhắm mắt lại, gạt bỏ tất cả mọi chuyện ra khỏi đầu óc, chỉ chuyên tâm hưởng thụ thời gian ấm áp gần gũi của hai mẹ con.
Thấy vợ đi vào phòng gọi Trình Mai Tây mà hồi lâu không thấy ra ngoài, ông Trình cao giọng gọi: “ Hai mẹ con ở đó nũng nịu cái gì, Mai Tây mau ra đây, thịt dê đang nóng, nếu hâm lại nữa sẽ dai không ăn được đâu!”
Mẹ cẩn thận quan sát Trình Mai Tây một lát, rồi đưa tay vén tóc rơi trên mặt cô: “ Gầy rồi đấy, mẹ sẽ bồi bổ cho con, dậy thôi, mau dậy ăn cơm, đã lâu rồi không đi dạo phố với mẹ, cơm nước xong ra ngoài đi dạo với mẹ.”
Trình Mai Tây ngoan ngoãn gật đầu, bắt đầu ngồi dậy mặc quần áo, sau khi ăn cơm xong lúc ra ngoài đi dạo, tiện thể có thể xem ghế mát-xa cho mẹ. Lúc còn trẻ mẹ làm ăn quá vất vả, cơ lưng vì vất vả mà bị bệnh nghiêm trọng, già đi chữa không khỏi, thường hay đau lưng eo, mua cho mẹ cái ghế mát-xa để mẹ thường xuyên mát-xa, cũng có thể giảm bớt đau đớn. Con gái không ở gần cha mẹ, cũng chỉ có thể dựa vào những đồ bảo vệ sức khỏe này đến thay thế chính mình báo hiếu cha mẹ.
Trình Mai Tây kéo tay mẹ đi ra ngoài, ba nhìn hai mẹ con lắc đầu: “ Nuôi con gái thật chán, về tới nhà liền thân thiết với mẹ, hai mẹ con tình cảm, người ba như tôi đây mới đáng thương làm sao.”
Trình Mai Tây dùng tay còn lại quàng tay ba, thừa dịp hôn một cái lên mặt ba: “ Ông ba keo kiệt của con, con yêu ba nhất.”
Bà Trình liếc mắt nhìn ông Trình: “ Giờ vui chưa nào, đã già thế này, còn không nghiêm túc.”
Ông Trình nhận được nụ hôn ngọt ngào của con gái, vui mừng cầm bát đũa gắp thức ăn cho con: “ Đương nhiên, con gái về nhà có lúc nào không vui cơ chứ? Mau ngồi xuống đi con, ăn nhiều một chút đi. Béo một chút mới đẹp, ba nuôi hơn hai mươi năm mới được cô con gái mập mạp trắng trẻo, thằng nhóc Lục Tử Minh này làm con đói gầy rồi, xem xem ba có tìm nó tính sổ không?”
Bà Trình thoáng nhìn Trình Mai Tây rồi vội ngắt lời: “ Chúng nó ngày nào cũng bận rộn công việc, ông đừng có mà không có việc lại bới việc! Ông không hiểu, con gái chúng nó bây giờ đều không phải thích gầy à, chẳng phải có câu nói, tiền càng nhiều càng tốt, người càng gầy càng đẹp à!”
Ông Trình bĩu môi: “ Chẳng thấy chúng nó tiền càng ngày càng nhiều, chỉ thấy Tây Tây của tôi càng ngày càng gầy thôi!”
Trình Mai Tây ăn một miếng thịt dê to, nuốt rất phô trương, sau đó lên tiếng khen: “ Ái chà, thịt dê này thơm quá, lâu lắm con chưa được ănmùi vị như thế này rồi!”
Nghe tiếng khen của Trình Mai Tây, hai người lập tức dừng việc đấu võ mồm, bắt đầu vội vàng bỏ đồ ăn vào nồi lẩu.
Trình Mai Tây vừa ăn vừa vui vẻ, ông Trình tính cách độ lượng, cả đời làm giảng viên, thế giới của ông rất nhỏ, trừ bỏ công việc, chính là hàng ngày xoay quanh vợ con, bếp núc. Việc của vợ con, chính là việc lớn như trời, từ bé Trình Mai Tây đã thích ăn đồ ăn ba làm, mà giấc mộng cả đời của ông Trình chính là nuôi Trình Mai Tây lớn lên khỏe mạnh rắn chắc.
Ông Trình không muốn nhìn thấy nhất chính là Trình Mai Tây gầy đi, chỉ cần cằm có hơi nhọn một chút, ông Trình sẽ vắt óc suy nghĩ tìm cách bổ sung dinh dưỡng cho cô, cho nên Trình Mai Tây trải qua thời thiếu nữ của mình ở gần mức ranh giới hơi béo, đây cũng luôn là một điều tiếc nuối trong lòng của cô.