Nghe nói ông thông gia thân thể không được tốt, bà Trình rất lo lắng: "Ông thông gia làm sao vậy, con nên theo Lục Tử Minh trở về xem ba của nó, con là dâu nhà nó, ba chồng ngã bệnh cho dù cách xa không chăm sóc được, vậy kì nghỉ này nên trở về xem một chút!"
"Vốn là năm nay đến phiên trở về nhà mình mừng lễ bước sang năm mới rồi, con để Lục Tử Minh về nhà cùng bọn họ đã không tệ, năm nay lễ mừng năm mới ai về nhà nấy cùng với ba mẹ, vậy tốt vô cùng, con thật nhiều năm nay chưa cùng ba mẹ ba người cùng nhau bước sang năm mới rồi."
Bà Trình gật đầu nói phải: "Cũng đúng, kể từ sau khi con tốt nghiệp đại học, đã không một mình ở nhà qua lễ mừng năm mới, con ở lại cùng ba mẹ, mẹ đương nhiên vui mừng, chỉ là, bây giờ con không chỉ có là con gái của mẹ mà còn là con dâu nhà học Lục nữa, đã là hai thân phận, đương nhiên phải chăm sóc cả hai gia đình."
"Mẹ nói đúng, con hiểu biết rõ mẹ là vì tốt cho con, hi vọng con có thể vừa làm một cô con gái tốt, cũng làm một con dâu tốt. Chỉ là mẹ à, con có lòng tin làm con gái tốt, thật không có lòng tin làm con dâu tốt, con dâu và con gái thế nào cũng sẽ không giống nhau!" Trình Mai Tây oán trách.
"Dù có thế nào, trước tiên con không thể tách bố mẹ chồng với cha mẹ mình tách ra xem xét được, phải xem cha mẹ người ta là cha mẹ của mình, bọn họ cũng sẽ xem con trở thành con gái của họ, như vậy mới có thể là con dâu và con gái giống nhau được." Nghe lời nói Trình Mai Tây, mẹ tình ý sâu xa khuyên bảo.
Trình Mai Tây lắc đầu một cái: "Mẹ cho rằng ai cũng đều giống như mẹ thiện lương như vậy, có thể xem Lục Tử Minh thành con trai ruột của mình yêu thương hết mực, hơn nữa, mẹ chỉ có một mình con là con gái, mẹ cũng không có con trai, cho nên trong mắt mẹ, Lục Tử Minh chính là con trai ruột của mẹ. Bố mẹ chồng con thì không giống, bọn họ có con trai cũng có con gái, cho nên không thể nào đối đãi với con dâu như con gái được."
Bà Trình có chút cô đơn, lắc đầu thở dài một tiếng: "Có thể mẹ chỉ có con gái không có con trai nên thật không thấu hiểu được loại tâm tình này, dù sao theo ý nghĩ của mẹ, nếu con dâu đã vào cửa nhà mình, không phải cũng giống như con gái nhà mình sao, hơn nữa con gái cần phải gả đi, con dâu lại có thể ở bên cạnh hầu hạ cả đời. Dù sao trong lòng mẹ, mẹ chưa bao giờ xem Lục Tử Minh là con rể, người ta nói con rể là nửa con trai, mẹ đối đã với nó như là con trai ruột của mình."
Đang nói, ba từ trong phòng bếp đi ra: "Hai mẹ con đang nói cái gì đó, nói đến hăng say như vậy, tôi vất vả dọn dẹp bát đũa, hai mẹ con nhà bà ở chỗ này hưởng thụ, cũng ghen tỵ chết tôi rồi!"
Trình Mai Tây đứng lên kéo ba đến trên ghế sa lon ngồi xuống, đứng dậy pha cho ba ly trà: "Ba nhanh ngồi xuống nghỉ ngơi một lát, chuyện mới vừa nói cùng mẹ nói sao, chúng ta cùng đi xuống phố dạo, mẹ lớn tuổi đau lưng, chúng ta đi mua cho mẹ cái ghế xoa bóp, sau đó đi mua cho ba cây cần câu."
Ba uống ngụm trà: "Mua cho mẹ con một cái ghế xoa bóp, cái này ba ủng hộ, còn ba cũng không cần cần câu rồi, các con mới vừa mua nhà, lại mua xe, lại còn trả tiền vay mua nhà và tiền vay mua xe, kinh tế cũng thiếu thốn, cần câu xấu cũng không sao cả, với tay nghề của cha con, con còn sợ không ăn được cá tươi sao!"
"Biết ông có tay nghề tốt, không phải là ý của tôi, là con trai ông tự mình sắp xếp mua cho ông cây cần câu tốt, nó nói mua xong cần câu, lần sau nó trở lại sẽ cùng với ông đi câu cá." Nghe nói là Lục Tử Minh cố ý an bài mua cần câu cá là vì cùng ông đi câu cá, ông Trình không từ chối nữa.