Lục Tử Minh nhìn bộ dạng Cốc Thư Tuyết vui mừng phấn chấn, cũng lộ ra nụ cười: “Em ngủ luôn hay là tắm rửa?”
“Em thật là mệt quá, rất muốn ngủ, nhưng mà chân hơi sưng, rất khó chịu.” Cốc Thư Tuyết hơi động hai chân.
“Vậy anh tắm cho em, được không?” Lục Tử Minh bế Cốc Thư Tuyết đi vào phòng vệ sinh.
Lục Tử Minh xả đầy bồn nước ấm, bên này Cốc Thư Tuyết đã cởi quần áo xong, Lục Tử Minh bế Cốc Thư Tuyết vào bồn tắm lớn, nhẹ nhàng tắm sạch từng phần cơ thể, tắm một lúc, trước mặt là thân thể trẻ trung tươi đẹp của Cốc Thư Tuyết, Lục Tử Minh khí huyết phương cương có hơi cầm lòng không được, dưới sự giúp đỡ của Cốc Thư Tuyết, hai ba cái là cởi xong quần áo trên người, cũng nhảy vào bồn tắm, nhất thời làm bọt nước văng khắp nơi.
Cốc Thư Tuyết tránh bọt nước, nhẹ kêu một tiếng, Lục Tử Minh nhẹ nhàng che miệng Cốc Thư Tuyết: “Nói khẽ chút, Trương Bác Tùng đã ngủ rồi, đừng để nó nghe thấy.”
Cốc Thư Tuyết thuận theo ngã vào trong lòng Lục Tử Minh, cánh tay Lục Tử Minh ôm lấy Cốc Thư Tuyết, hai tay chạy loạn trước ngực Cốc Thư Tuyết, môi nhẹ hôn tấm lưng trơn bóng của Cốc Thư Tuyết, như con cá nhỏ nhẹ nhàng chạm, cả người Cốc Thư Tuyết tê dại, rơi vào ý loạn tình mê.
Chút lý trí còn sót lại của Cốc Thư Tuyết nhắc nhở cô ta về sự tồn tại của đứa bé: “Anh chẳng phải đã nói mang thai không được à? Sao còn quyến rũ em?”
“Không sao, hôm qua đã đủ 3 tháng, trong khi mang thai phải ml thích hợp còn có lợi cho sự phát triển của thai nhi, hơn nữa, ở trong nước, áp lực mà thai nhi phải nhận sẽ nhỏ hơn, em đừng lo lắng, cứ yên tâm hưởng thụ đi.” Lục Tử Minh một bên nhẹ nhàng an ủi, một bên hai tay không ngừng, tận cho tới lúc cả hai người tiếp xúc không còn kẽ hở.
Cốc Thư Tuyết nhắm hai mắt, hoàn toàn thả lỏng, dựa vào lòng Lục Tử Minh, nhẹ nhàng lắc lư trong nước, tới lúc không thể khống chế được rên rỉ thành tiếng.
Xong chuyện, Lục Tử Minh ra khỏi bồn tắm trước, mặc thêm áo dài, ôm lấy Cốc Thư Tuyết ra khỏi bồn nước bọc vào áo dài liền bế thẳng vào phòng ngủ. Cốc Thư Tuyết mềm yếu như không xương mặc Lục Tử Minh sắp đặt.
Lục Tử Minh nhẹ nhàng đặt Cốc Thư Tuyết ở trên giường, lại đắp chăn cho cô ta, nhẹ nhàng hôn lên khuôn mặt Cốc Thư Tuyết, đứng dậy ra khỏi phòng ngủ: “ Chồng đừng đi, em muốn anh ở lại với em.”
“Anh đi xả nước phòng tắm, lập tức quay lại với em. Em ngủ trước đi.” Lục Tử Minh quay lại hứa hẹn, Cốc Thư Tuyết liền yên tâm nhắm mắt.
Đợi đến khi Lục Tử Minh quay lại phòng ngủ, Cốc Thư Tuyết đã ngủ say, Lục Tử Minh nhìn khuôn mặt non nớt của Cốc Thư Tuyết, nhẹ nhàng thở dài một cái, bản thân cô gái này còn đang là một đứa trẻ, trong bụng đã có đứa con của mình, coi như chút thương hại cùng đồng tình cuối cùng của mình đối với Trình Mai Tây, ở đối diện với tình thân cốt nhục, cuối cùng vẫn không chịu nổi một kích.
Lục Tử Minh nhẹ nhàng nhấc chăn, nằm ở sau lưng Cốc Thư Tuyết, giống như một cái thìa lớn, hoàn toàn bao bọc cái thìa nhỏ Cốc Thư Tuyết, thỏa mãn ngủ.