Thiên Tuế Gia nói: “Khắc rất chuẩn, lực lại không ổn, hẳn là tác phẩm thuở còn non của danh gia sau này. Bì Hưu Nhất?” Hạ Cô Phong thở hơi gấp gáp. Thiên Tuế Gia nhìn y, chậm rãi thở dài. Hắn than thở không hề ít, lần này là thở nặng nề nhất: “Kỳ thật lòng ngươi rất rõ ràng rồi. Một khi Vân Quần Lâu khởi động thì sẽ khóa kín toàn bộ, không thể vào, chỉ có thể ra, nhưng lối ra chỉ có một, chính là cánh cửa mà ngươi phái người trấn giữ cả...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.