"Lát nữa cứ tiến hành dựa theo lời chúng ta đã nói." Trước khi đến Ôn Độ còn cố ý thương lượng với em gái.
Nhỡ đâu thật sự tìm được người thì nên giữ bình tĩnh và làm bộ như lần đầu tiên gặp mặt với đối phương, không nên khiến đối phương hoài nghi. Bây giờ họ sẽ thả dây dài để câu cá lớn.
Ôn Oanh nghe được lời anh trai nói, gật đầu một lần nữa.
Đồ đạc của ông cậu không tính là nhiều.
Bọn họ mới từ nước ngoài trở về nên có rất nhiều thứ vẫn chưa kịp đặt mua.
Không bao lâu sau Trần Gia Huy đã thu dọn xong đồ đạc không chỉ là của ông cậu mà ngay cả của chính hắn cũng gom xong.
Lúc hắn xách đồ đi ra ngoài còn đụng phải một người khác canh giữ ở cửa.
"A Huy, sao chỉ có một mình cậu trở về thế? Ông ấy đâu? Hai đứa nhỏ này là ai vậy?"
Trần Gia Huy nhìn ông ta một cái, biểu cảm có chút không kiên nhẫn, cùng với đó là vẻ lạnh lùng như băng.
"Đây không phải là điều anh nên hỏi, anh chỉ cần trông coi viện cho tốt là được."
Ôn Độ: "...”
Cậu nhìn thấy mặt mũi người đàn ông kia vặn vẹo trong nháy mắt rồi lại khôi phục về vẻ tự nhiên, biến thành một người có dáng vẻ hiền lành. Căn bản không giống với vẻ mặt cao cao tại thượng và vô cùng kiêu ngạo lần đầu tiên Ôn Độ nhìn thấy.
Như thể đây là nhà của ông ta.
Ôn Độ còn tưởng rằng quan hệ giữa Trần Gia Huy và ông ta rất tốt, nào ngờ Trần Gia Huy lại không ưa người này.
Ôn Oanh ngoan ngoãn gật đầu tỏ vẻ mình đã hiểu.
"Lát nữa cứ tiến hành dựa theo lời chúng ta đã nói." Trước khi đến Ôn Độ còn cố ý thương lượng với em gái.
Nhỡ đâu thật sự tìm được người thì nên giữ bình tĩnh và làm bộ như lần đầu tiên gặp mặt với đối phương, không nên khiến đối phương hoài nghi. Bây giờ họ sẽ thả dây dài để câu cá lớn.
Ôn Oanh nghe được lời anh trai nói, gật đầu một lần nữa.
Đồ đạc của ông cậu không tính là nhiều.
Bọn họ mới từ nước ngoài trở về nên có rất nhiều thứ vẫn chưa kịp đặt mua.
Không bao lâu sau Trần Gia Huy đã thu dọn xong đồ đạc không chỉ là của ông cậu mà ngay cả của chính hắn cũng gom xong.
Lúc hắn xách đồ đi ra ngoài còn đụng phải một người khác canh giữ ở cửa.
"A Huy, sao chỉ có một mình cậu trở về thế? Ông ấy đâu? Hai đứa nhỏ này là ai vậy?"
Trần Gia Huy nhìn ông ta một cái, biểu cảm có chút không kiên nhẫn, cùng với đó là vẻ lạnh lùng như băng.
"Đây không phải là điều anh nên hỏi, anh chỉ cần trông coi viện cho tốt là được."
Ôn Độ: "...
Cậu nhìn thấy mặt mũi người đàn ông kia vặn vẹo trong nháy mắt rồi lại khôi phục về vẻ tự nhiên, biến thành một người có dáng vẻ hiền lành. Căn bản không giống với vẻ mặt cao cao tại thượng và vô cùng kiêu ngạo lần đầu tiên Ôn Độ nhìn thấy.
Như thể đây là nhà của ông ta.
Ôn Độ còn tưởng rằng quan hệ giữa Trần Gia Huy và ông ta rất tốt, nào ngờ Trần Gia Huy lại không ưa người này.
"Con điều tra tên Kiều Đại Tráng này làm gì?" Trực giác nói cho Tư Đồ Quang Diệu biết có chuyện.
Ôn Độ nửa thật nửa giả nói: "Theo lý mà nói con không nên điều tra người bên cạnh ông cậu con, nhưng con vừa nhìn thấy Kiều Đại Tráng đã cảm thấy người này không phải là người tốt, trong lòng con có chút không thoải mái nên muốn điều tra một chút."
"Không ngờ quan hệ giữa con và ông ấy lại tốt như vậy đấy." Tư Đồ Quang Diệu dường như đã tin lý do thoái thác này.
"Đó là ông cậu của con, là em trai ruột của bà nội con."